thả trôi thì chỉ đạp dc phát đầu phát t2 thôi chứ phát đạp panh t3 hầu như ko có tác dụng nhà em dốc cao khoảng 50cm thi thoảng cũng cho trôi nhưng an toàn thì cần thêm cả phanh tay nữa
Nay em mới biết vụ này đấy. Để hôm nào test thử cái. Cảm ơn cụ đã chia sẻ.Đúng là không cái ngu nào giống cái ngu nào. Nhớ đợt em mới có bằng, đi Tuyên Quang về có đoạn dốc rất dài và vắng, em thò tay tắt chìa khóa để xe tự trôi. Ông anh ngồi ghế phụ hết toáng lên như cháy nhà: Mày làm gì đấy sao đang chạy lại tắt chìa khóa đi, em vẫn thản nhiên: Tắt đi cho xe trôi cho đỡ tốn xăng. Ông ý chửi bật chìa khóa lên ngay, mày chán đời à. Sau đó ông ý phân tích em mới biết là khi không nổ máy thì ko phanh được, đánh lái rất nặng và chỉ cần đánh lái hơn nửa vòng là vô lăng khóa chết cứng luôn.
Vâng, cụ có phạt em xin nhận không kêu ca gì, đáng đời.Chúc mừng bác và cháu bé tránh được họa lớn (b)
Ofer thâm niên như bác mà mắc lỗi này đáng cho ly vang cho nhớ
Cụ trêu em mà đoán hơi nhầm nhé, cháu bé kia là gái nhé. Mà công nhận con gái mà nó cứng phết, dường như em thấy biểu hiện rất bình thường, chỉ hơi ái ngại xe hỏng.Hóa ra là cụ này làm con trai e bị đau, cụ cứ đợi đấy nhé, lần sau e lấy xe tăng đâm xe cụ
Trước đây các tài xế người H' Mông chuyên thả trôi xe máy để tiết kiệm xăng, Tuy chưa ghi nhận trường hợp nào tai nạn do cách làm ấy nhưng quả may ơ sau của các đồng chí ấy cứ vàng khè, cháy hết sơn vì nóng. Bây giờ em thấy đỡ hơn nhiều rồi, chắc cũng biết rút kinh nghiệm.Cái này là từ xe máy mà ra. Em đi xe máy mà đổ dốc cũng tắt máy để bảo vệ môi trường
Cụ làm quả này thì bá đạo hơn em rồi . Ngày trước cơ quan em cũng nổi tiếng có cụ lái xe hay có trò tắt máy thả trôi tiết kiệm xăng, em từng ngồi trên xe đi công tác và từng thưởng thức cảm giác rợn người. Lần này em chủ quan vì thấy hành trình ngắn và độ dốc nhỏ, đường vắng....Đúng là không cái ngu nào giống cái ngu nào. Nhớ đợt em mới có bằng, đi Tuyên Quang về có đoạn dốc rất dài và vắng, em thò tay tắt chìa khóa để xe tự trôi. Ông anh ngồi ghế phụ hết toáng lên như cháy nhà: Mày làm gì đấy sao đang chạy lại tắt chìa khóa đi, em vẫn thản nhiên: Tắt đi cho xe trôi cho đỡ tốn xăng. Ông ý chửi bật chìa khóa lên ngay, mày chán đời à. Sau đó ông ý phân tích em mới biết là khi không nổ máy thì ko phanh được, đánh lái rất nặng và chỉ cần đánh lái hơn nửa vòng là vô lăng khóa chết cứng luôn.
Cụ đúng là dại dột quá, lần sau không muốn nó xịt khói thì cụ chỉ cần lấy nắm giẻ bịt cái ống xả lại là OK mà.Báo cáo các cụ. Hôm nay em lại nhỡ làm một việc ngu suýt nữa phải trả giá đắt. Em xin kể lại để mọi người cùng rút kinh nghiệm.
Chuyện là 13h20 hôm nay em đi làm như thường lệ. Chỉ có điều hôm nay trong nhà có khách đang ngủ ngay phòng khách, xe lại đỗ lùi chĩa ống xả vào trong nên em nghĩ ra phương án "tế nhị" là thả trôi ra ngoài rồi mới mổ máy. (Đường xóm em nhỏ, tính kịch kim chỗ cửa nhà em may ra rộng được 4m. Nền ga ra nhà em dốc thoai thoải để thoát nước, mọi lần em rửa xe vẫn thả trôi dịch ra ngoài mà không cần nổ máy).
Kịch bản suýt biến thành thảm kịch là đây:
Em mở cửa, ngó nghiêng 2 bên đường không có ai, quay vào rón rén lên xe, cửa còn khép hờ không dám đóng sợ kinh động đến giấc ngủ trưa của khách quý. Nghĩ là làm, em tính vì độ dốc nền không lớn, nếu rà phanh ra tí một thì chẳng ra ngoài được bao nhiêu và rút cuộc vẫn phải nổ máy trong nhà, thế là em chọn cách thả phanh tay đột ngột để tạo đà. Ai dè trong lúc mình chần chừ tính toán thì đã trôi qua khoảnh khắc ngoài đường không có ai. Em vừa nhô ra thì có một cháu học sinh đi xe đạp qua ngay trước mũi xe. Em vừa nghiến răng đạp phanh, vừa đánh lái sái cả tay mà tổ sư cái của khỉ xe với cộ, chân phanh kịch sàn rồi mà vẫn trôi, vẫn chẳng tránh được và ủi ngã cháu bé. Em chỉ biết chắc chắn là không đâm trực tiếp vào người thôi chứ đâm trúng xe làm cháu bé ngã rồi. Em hoảng hồn giật phanh tay và chạy ra thì cháu bé đã đứng dậy được (mừng quá).
- Có sao không cháu?
- Dạ không sao.
- Ngã có bị đau không?
- Không.
-Chú xin lỗi, tại chú không nổ máy nên mất phanh (vừa nói vừa công nhận là mình ngu vì biết thế mà vẫn làm các cụ ạ).
- Xe có sao không cháu.
- Dạ chưa biết, chú kẹp lên xe cháu rồi.
Em nhìn theo tay cháu chỉ thì ôi thôi .... bánh sau xe đạp đang nằm dưới lốp trước bên phụ.
-Ối chết, cháu đứng dịch ra để chú lùi xe lại nhé.
Em lên xe nổi máy lùi lại rồi lại chạy ra xem xét.
- Có hỏng gì không cháu?
- Cong cái chân chống rồi ạ.
- Cháu giữ xe để chú xem nào.
Em hay hoay nhấc xe lên quay thử bánh sau thì may quá vẫn tròn vo. Chỉ có cái chân chống bị vẹo, nắn lại vài phát lại ngon. Lúc trước cuống hoa cả mắt em tưởng ít nhất là ít nhất phải đi đứt cái bánh sau xe đạp rồi cơ.
- May quá không sao, cho chú xin lỗi nhé, thông cảm cho chú.
Vậy là cháu bé tiếp tục lên đường đi học. Còn em cũng vội vàng đi làm. Đi được một đoạn rồi mới thấy áy náy, sao mình không đưa cho cháu bé mấy đồng để nó sửa xe. Một là dù sao xe nó cũng bị méo mó mất một số % rồi, hai là có khi mấy hôm nữa xe nó mới lăn ra hỏng thì oan cho nó quá.
Còn đối với các cụ thì em muốn chúng ta cùng nhắc lại một lần nữa là "đừng có điều khiển xe trong tình trạng không nổ máy trong bất cứ tình huống nào".
Tắt máy là mất tất cả.Bài học lớn cho mọi người. Tắt máy thì disable nhiều chức năng như trợ lực lái, phanh...