[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Kính các cụ, các mợ

Sau khi đọc Hồi ký - Lính hậu phương của lão Tiên Tửu Phú Lộc và "Những mẩu chuyện vui, buồn của cựu cựu binh" của anh angkorwat thì bao cảm xúc của người lính tưởng như lính của thời bình, nhưng lại vẫn phải dấn thân vào nơi máu đổ. Lại tràn về với em, với một người cựu binh, ý tưởng viết lại những gì mình nhớ nhen nhóm và sau đây là hồi ký, hồi ký những câu chuyện không đầu không cuối của một người lính thuộc sư đoàn bộ binh số 7 " Hồi ức người lính sư đoàn bộ số 7, sư đoàn nổi tiếng ở chiến trường K. Đã được cựu binh Lê Hiếu ghi lại, và nổi tiếng qua giọng đọc của chị Hải Yến" Nếu ai đọc hay nghe sẽ biết ít nhiều về sư đoàn này.


LẦN ĐẦU BỊ KỶ LUẬT

Tháng 4 năm 1984, sau khi mãn khóa loại ưu với quân hàm Trung sĩ tại trường hạ sĩ quan trinh sát luồn sâu gã được điều động về đại đội trinh sát luồn sâu sư đoàn bộ binh 7 (sư đoàn Bến Tre), quân đoàn 4 đang tham chiến trên mặt trận 479 trải dài qua các tỉnh sát biên giới Thailan từ Pursat, Pailin, Battambang, Poipet đến tận Anlong Veng của đất nước Chùa Tháp.
Quân đoàn 4 còn được gọi là binh đoàn Cửu Long và được phong tặng “Bức tường thép miền Đông Nam bộ”. Gã về đơn vị mới và được phân cùng nhóm với thằng Đực, thằng Phú “nhái” (Lúc đó thằng Long “Polpot” chưa về tổ). Một ngày đầu tháng 5 năm 1984 nhóm gã được tung đi “thám” khu căn cứ 14 của Khmer đỏ nằm chếch Poipet 25 độ về hướng Tây Nam. Đây cũng là lần đầu tiên gã và những thằng bạn đi “thám” thực tế sau thời gian huấn luyện tại Vietnam. Mọi việc khi đi “thám” đều suôn sẻ cho đến khi trên đường trở về.

Lúc về ngang đường chợt cả 3 thằng đều ngửi thấy mùi thuốc lá Samit thơm ngào ngạt. Thời đó thuốc lá Samit từ Thailan tuồn sang cho lính Pot khá nhiều và loại thuốc lá đầu lọc đó cũng ngon hơn hẳn loại thuốc lá Sapa hay Điện Biên mà lính ta được mua phân phối hàng tháng. Cái loại thuốc lá thời bao cấp khét lẹt như lông bò và không có đầu lọc. Ba thằng lò dò tiến về phía mùi thơm của thuốc lá Samit. Vượt qua mấy bụi cây lúp xúp thì thấy trước mặt có căn nhà lá nhỏ nằm cạnh rìa 1 trảng cỏ trống. Ba thằng bọn gã nhẹ nhàng áp sát căn nhà và cẩn thận quan sát xung quanh và trong nhà.
Thấy trong nhà có 1 thằng lính Pot đang nằm đung đưa trên võng, 1 thằng khác ngồi quay lưng ra cửa đang lau khẩu AK Tầu (Với lính chiến, nhất là lính trinh sát luồn sâu, bài học đầu tiên là không bao giờ được phép ngồi ở nơi trống trải không có che chắn hoặc ngồi quay lưng ra cửa để tránh bị tập kích bất ngờ). Tiếng 1 thằng nói gì đó, gã chỉ nghe được loáng thoáng có câu Sách cô (thịt bò).
Tuy mới đặt chân đến đất Miên nhưng mấy thằng gã cũng đã tranh thủ học được vài câu tiếng Miên thông dụng do các bậc đàn anh đi trước dạy cho. Tất nhiên những câu chửi bậy hoặc về ăn uống dễ học hơn với những câu thăm hỏi xã giao, ngoài câu Xua sơ đây (xin chào).

Có câu chuyện mà cánh lính cũ hay kể về tiếng Khmer và tiếng Việt, không biết là chuyện nghiêm túc hay chuyện hài nữa. Đại để, có một đơn vị bộ đội Việt Nam trên đường hành quân qua một phum nhỏ, mùa khô trời nắng nóng, anh em hỏi dân làng: “Nước ở đâu?”. Dân ở đây không biết tiếng Việt nên có nhiều người nói “Ót-che” (không biết). Anh em ta hỏi ở đâu cũng đều được trả lời như thế. Có mấy anh em hơi bực mình: “Tức thật! Tức thật!”. Bà con Khmer nghe nói tiếng “Tức” (trong tiếng Campuchia nghĩa là nước), liền cho người đưa nước đến cho lính.

Nhưng ở đây, người thì đông mà nước lại ít. Một anh lính quê khu Tư nói một câu bâng quơ: “Người “đôông” ra ri mà được từng nớ nác, thì ai uống ai nhịn đây!” (Người đông thế này mà được từng ấy nước thì ai uống ai nhịn đây). Dân nghe lính nói tiếng “đôông” (trong tiếng Campuchia “đôông” nghĩa là nước dừa), liền cho người lên hái dừa cho lính. Mỗi gia đình mang đến mấy trái, cả thôn tập trung lại được số dừa xếp thành đống. Lính ta cười hả hê, có anh chàng quê miền trong nói như tuyên bố: Uống “chết” bỏ. Bà con ở đây nghe tiếng “chết” (tiếng Campuchia “m’chếch” là chuối), tưởng lính Vietnam muốn ăn chuối, nên những buồng chuối chín lại được mang ra.........

(Tấm hình gã chụp cách đây 38 năm, năm 1984 tại thị xã Sơn Tây. Trước lúc lên đường đi chiến trường K. Tuy không nói ra nhưng trong gia đình, họ hàng, bạn bè ai cũng mặc định tấm hình đó sẽ được dùng làm ảnh thờ nếu gã đi mà không trở về)

300764606_2898621130443072_2441552831516520365_n.jpg
 

comiki

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-504527
Ngày cấp bằng
13/4/17
Số km
20,370
Động cơ
3,262,753 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em kê gạch :D
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Thời điểm đó gã không biết nhiều tiếng Miên nhưng nghe đến Sách cô là biết có thịt bò tươi để ăn, đỡ hơn ăn gạo sấy và thịt hộp, nước miếng tứa ra. Tính trẻ thơ, nghịch ngợm chợt nổi lên, gã lấy tay làm hiệu chỉ vào bụng, hai thằng kia mắt sáng lên cũng gật ngay tắp lự. Quan sát kỹ thấy xung quanh yên ắng không có bóng người, chỉ có tiếng chim bắt cô trói cột kêu đâu đó giữa trưa nắng và 2 thằng lính Pot trong nhà.

Thằng Đực chỉ tay vào thằng ngồi quay lưng ra cửa rồi chỉ vào nó, rồi nó chỉ gã và thằng Phú “nhái”, xong chỉ vào thằng nằm trên võng. Ba thằng thống nhất xong, thì thằng Đực rút dao lê 5 tác dụng lao vào nhà và chơi luôn 1 nhát giữa cổ họng thằng quay lưng ra cửa đang ngồi lau súng, gã và thằng Phú cũng lao nhanh vào nhà. Với sức trai trẻ và sự nhanh nhẹn của tuổi đôi mươi, gã và thằng Phú không khó khăn gì khi hạ nốt thằng trên võng khi nó chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Quả nhiên trong nồi để góc phòng có độ mấy ký thịt bò còn tươi nguyên, ngoài ra còn thu được chiến lợi phẩm là 8 cây thuốc lá Samit còn nguyên và vài bao lẻ, một can nhựa đựng chừng hơn 2 lít rượu thốt nốt. Lúc đi ngang qua cột nhà gã thấy treo 1 thắt lưng có gắn bao súng ngắn loại K54 phiên bản Tầu sản xuất cùng 2 băng đạn dự phòng, tiện tay gã…”mượn luôn”. Tiếc rằng khi ra quân, về qua cửa khẩu Mộc Bài đã bị quỷ (kiểm soát quân sự) thu mất.


Về đến đơn vị, với tính cách phóng khoáng, hào sảng đầy chất chơi, ba thằng gã đem thịt bò xuống bếp cho chị Hoa nuôi quân, rượu thì mấy thằng gã uống, còn thuốc lá thì chia đều cho anh em trong đại đội cùng các phòng ban, bộ phận khác trong sư bộ, chỉ giữ lại 1 cây.

Hôm đó lính tráng đốt thuốc lá Samit ngào ngạt đơn vị, nhưng cũng vì mùi thơm đặc trưng đó mà gã gặp họa. Sáng sớm hôm sau thiếu tướng Hoàng Kim, chủ nhiệm chính trị, phó tư lệnh quân đoàn 4 đi kiểm tra tình hình quân chính của các sư đoàn (khi đó thực hiện chế độ 1 thủ trưởng nên chưa có chính ủy, mãi đến những năm sau này mới tái thực hiện chính ủy cho đến bây giờ). Khi cụ đến sư đoàn, đi ngang qua phòng của ban thông tin và ban cơ yếu thấy có mùi thuốc lá Samit thơm lừng. Cụ thò đầu vào hỏi mấy thằng thông tin thuốc lá Samit kiếm ở đâu ra?

Thằng Bội nhà ở Roòng, Bố Trạch, Quảng Bình (thằng này sau hy sinh ở khu vực phía Tây đường số 5, Ni-mít đi Poipet, Sophi do mảnh cối cắt ngang cuống họng khi đi rải dây hữu tuyến kết nối với sư đoàn 9, quân đoàn 4) khai hết, đúng là thằng tên Bội nên nó phản bội cũng nhanh. Cụ ra lệnh cho vệ binh thộp cổ cả 3 thằng lên Phòng chính trị sư đoàn gặp mặt.

Trên đường từ lán trinh sát lên lán của Phòng chính trị gã đã thấy lành ít, dữ nhiều. Gã bảo 2 thằng bạn: “Tất cả do tao, tao làm tao tự chịu”. Nói thì vậy, khi gặp cụ và được hỏi thuốc lá kiếm ở đâu ra, gã và 2 thằng kia đều báo cáo khớp. Khó nhất cho cụ là lúc hỏi thằng nào đầu trò thì cả 3 thằng đều nhận tội. Gã nhất mực khẳng định mình mới là kẻ đầu têu và là tổ trưởng nên chịu trách nhiệm. Cụ yêu cầu kỷ luật gã thật nghiêm để giữ vững quân kỷ, nhưng do gã là tân binh mới chân ướt, chân ráo sang Campuchia, phần nữa lúc đó đang thiếu quân nên gã chỉ bị hạ cấp bậc từ Trung sĩ xuống làm binh bét (B2) và giao cho thằng Phú “nhái”, dân xã Hùng An, Kim Động làm tổ trưởng.

Kể từ thời điểm đó thằng Phú làm tổ trưởng tổ tam tam cho đến lúc ra quân. Kệ, gã không mấy quan tâm chuyện đó. Mà thằng Phú “nhái” tính tình nhu mì như con gái vậy, trừ khi giao chiến thì nó đúng là hổ dữ, còn đối với bạn bè anh em thì nó củ mỉ cù mì, bảo sao nghe vậy.

Tiếng là tổ trưởng, nhưng khi gã và thằng Đực bảo đi hướng Bắc thì cho ăn kẹo nó dám đi hướng Nam. Nó toàn bị gã và thằng Đực xúi bẩy làm những việc lãng xẹt, chẳng đâu vào đâu cả. Từ việc xuống nhà bếp “vay” con gà do chị em tăng gia để nhậu, cho đến “mượn” quần áo của chị em bên tiểu đoàn quân y mà “QUÊN” không trả lại cũng là do nó nghe gã và thằng Đực xúi trẻ con ăn cứt gà sát. Chuyện “mượn” quần áo nữ mặc là có nguyên nhân. Một năm, lính sẽ được cấp 2 bộ K82 và 1 bộ bổ xung, nhưng với lính trinh sát, quanh năm suốt tháng luồn rừng, cắt núi thì chuyện rách áo, thủng quần là chuyện cơm bữa, do vậy mà mấy thằng lính trinh sát luồn sâu hầu như chẳng có thằng nào có bộ quần áo nguyên vẹn cả.

Thậm chí có những thằng trinh sát luồn sâu hy sinh, tìm trong ba lô của nó cũng toàn quần áo rách, chẳng có cái nào lành lặn, tử tế để khâm liệm. Lúc đó lại phải đi xin, đi ứng của các phòng ban khác để có 1 bộ tươm tất liệm cho bạn trước khi chôn.
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Cụ Hoàng Kim kỷ luật gã là đúng, gã tâm phục khẩu phục. Vì đã là lính trinh sát luồn sâu thì không thể vô kỷ luật như vậy được, chỉ vì 1 ý thích trẻ con nhất thời có thể làm hỏng cả 1 chiến dịch đã được lên kế hoạch hết sức công phu. Kể ra đây để ai đó chưa hiểu về lính trinh sát luồn sâu sẽ có thêm khái niệm về binh chủng đó.

Lính trinh sát luồn sâu khác với lính trinh sát bộ binh tầm gần, trinh sát pháo binh hay đặc công. Lính trinh sát, thông thường tránh chuyện nổ súng hay những đụng độ khi không đặc biệt cần thiết, lực lượng đặc công thì có thể đánh bôn tập hoặc công kiên, tóm lại đặc công được phép nổ súng chiến đấu, khác với lính trinh sát. Riêng lực lượng trinh sát luồn sâu là cánh tay nối dài của tình báo quân đội, Cục 2 (Cục quân báo, thời điểm đó chưa nâng cấp thành Tổng cục).

Trường hạ sỹ quan trinh sát luồn sâu thì sau cuộc chiến biên giới Tây Nam được đổi tên thành trường Cao đẳng trinh sát, trực thuộc Tổng cục 2, tình báo quân đội. Ngày đó nhập trường là do lựa chọn của cấp trên, cứ thằng nào đạt chỉ tiêu sức khỏe, nhanh nhẹn…đáp ứng được các yếu tố cần và đủ của lính trinh sát thì đưa đi học, làm gì có chuyện thi cử như bây giờ. Thậm chí thời điểm đó các bộ môn thể thao như kiếm, điền kinh, tạ hoặc tuyển phi công lái máy bay chiến đấu đều về các trường cấp 3 ở Hanoi như Việt Đức, Lý Thường Kiệt, Hoàn Kiếm, Trần Phú, Phan Đình Phùng, Chu Văn An…để tuyển chọn, sát hạch mà chẳng cần qua bất cứ kỳ thi toán, lý, hóa nào cả. Miễn là đáp ứng được các tiêu chí đề ra.

Với lính trinh sát bộ binh tầm gần thì dùng thông tin đó trong 1 trận đánh, còn với lính trinh sát luồn sâu thì thông tin thu thập sẽ được phục vụ cho cả 1 chiến dịch, cho cả quân đoàn hoặc mặt trận. Do vậy chuyện gã và 2 thằng Đực, Phú chỉ vì 1 phút nhất thời “mượn” mấy cây thuốc lá Samit có thể sẽ làm lộ bí mật và phá hỏng cả 1 chiến dịch, sự trả giá có thể là bằng chính tính mạng của mình hoặc đồng đội. Gã chấp nhận bị kỷ luật, không 1 lời kêu ca. Đó cũng là bài học xương máu đầu tiên khi khoác áo lính chiến. Đó cũng là lần đầu tiên gã bị kỷ luật từ cấp quân đoàn. Một kỷ niệm đáng nhớ của đời lính chiến trong việc giữ bí mật trong chiến đấu với những bài học vỡ lòng “Đi không dấu, nấu không khói, nói không tiếng”.

Những điều mà không có trường lớp nào dạy ngoài thực tế chiến trường rèn luyện, để rồi gã còn lành lặn trở về nguyên vẹn sau những năm dài chinh chiến nơi đất khách quê người.

Đây Nhạn Môn Quan đường ải vắng
Trường Thành xa lắm Hán Vương ơi
Chiêu Quân che khép mền chiên bạch
Gió bấc trời Phiên thấm lạnh rồi. (Chiêu Quân - thơ Quang Dũng)
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,223
Động cơ
707,690 Mã lực
Bác biên đoạn ngăn ngắn 1 thôi cho dễ đọc :D
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở

comiki

Xe ba gác
Người OF
Biển số
OF-504527
Ngày cấp bằng
13/4/17
Số km
20,370
Động cơ
3,262,753 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
CHUYỆN TÌNH CỦA LÍNH

Trong hồi ức của gã, cái chết của thằng Tiến “méo”, dân Vĩnh Long ở vệ binh sư bộ và em Hằng người Thái Bình ở tiểu đoàn quân y, cái chết của đôi tình nhân mà gã luôn thấy ám ảnh khi hy sinh cùng ngày, cùng giờ, chỉ khác là cách nhau 5 tháng thôi.

Buổi chiều hôm đó (gã không còn nhớ ngày tháng nữa, nhưng lúc đó thằng Long “Polpot” đã được phân về tổ tam tam của gã rồi, nên có thể là tháng 7 hoặc 8 của năm 1985), sư đoàn bộ tổ chức đá bóng giữa phòng Tham mưu và liên quân phòng Hậu cần - Chính trị - Kỹ thuật. Bởi bên liên quân thiếu người nên anh Kỷ, tham mưu phó đẩy gã sang đá trong đội hình liên quân Hậu cần - Chính trị - Kỹ thuật. Bọn thằng Đực, Long “Polpot”, Phú “nhái” vẫn đá trong đội hình của tham mưu.

Nhập cuộc đâu chừng 10 phút gì đó, bóng đến chân gã, gã lại thấy thằng Phú “nhái đang đứng gần thủ môn, gã liền ban ngay bóng về cho thằng Phú “nhái”… VÀO…VÀO. Cả cầu trường vang lên tiếng reo hò. Bố Nguyên thượng tá, dân Tiền Giang (gã và cánh lính trẻ toàn gọi các thủ trưởng nhiều tuổi trong sư đoàn là bố), trưởng phòng Hậu cần từ ngoài sân chạy bổ vào sân chỉ mặt gã…”Đù má…mi biết đá bóng không hả? Sao lại ban bóng vào chân đối thủ để nó sút tung lưới đội nhà rứa? Ra…ra, thằng nào zô thay đi…”. Gã ớ người ra…ừ nhỉ…đi “thám” thì gã và thằng Phú “nhái” cùng 1 tổ tam tam, nhưng đá bóng thì nó lại là đối thủ của gã cơ mà. Gã gãi đầu cười trừ rồi đi ra sân để thằng khác vào thay.

Thật ra hôm đó gã cũng chẳng có tâm trạng nào mà bóng với bánh, vì lúc chiều gã đã hẹn với thằng Tiến “méo” người Vĩnh Long ở vệ binh sư đoàn đi đánh cá cải thiện ở cái đầm mà mấy hôm trước, khi trên đường đi “thám” ở Nek Khuon về gã đã tăm tia thấy. Đầm tuy không lớn lắm nhưng có vẻ nhiều cá...
 

ceconam

Xe điện
Biển số
OF-203287
Ngày cấp bằng
23/7/13
Số km
3,349
Động cơ
452,511 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
CHUYỆN TÌNH CỦA LÍNH

Trong hồi ức của gã, cái chết của thằng Tiến “méo”, dân Vĩnh Long ở vệ binh sư bộ và em Hằng người Thái Bình ở tiểu đoàn quân y, cái chết của đôi tình nhân mà gã luôn thấy ám ảnh khi hy sinh cùng ngày, cùng giờ, chỉ khác là cách nhau 5 tháng thôi.
Buổi chiều hôm đó (gã không còn nhớ ngày tháng nữa, nhưng lúc đó thằng Long “Polpot” đã được phân về tổ tam tam của gã rồi, nên có thể là tháng 7 hoặc 8 của năm 1985), sư đoàn bộ tổ chức đá bóng giữa phòng Tham mưu và liên quân phòng Hậu cần - Chính trị - Kỹ thuật. Bởi bên liên quân thiếu người nên anh Kỷ, tham mưu phó đẩy gã sang đá trong đội hình liên quân Hậu cần - Chính trị - Kỹ thuật. Bọn thằng Đực, Long “Polpot”, Phú “nhái” vẫn đá trong đội hình của tham mưu. Nhập cuộc đâu chừng 10 phút gì đó, bóng đến chân gã, gã lại thấy thằng Phú “nhái đang đứng gần thủ môn, gã liền ban ngay bóng về cho thằng Phú “nhái”… VÀO…VÀO. Cả cầu trường vang lên tiếng reo hò. Bố Nguyên thượng tá, dân Tiền Giang (gã và cánh lính trẻ toàn gọi các thủ trưởng nhiều tuổi trong sư đoàn là bố), trưởng phòng Hậu cần từ ngoài sân chạy bổ vào sân chỉ mặt gã…”Đù má…mi biết đá bóng không hả? Sao lại ban bóng vào chân đối thủ để nó sút tung lưới đội nhà rứa? Ra…ra, thằng nào zô thay đi…”. Gã ớ người ra…ừ nhỉ…đi “thám” thì gã và thằng Phú “nhái” cùng 1 tổ tam tam, nhưng đá bóng thì nó lại là đối thủ của gã cơ mà. Gã gãi đầu cười trừ rồi đi ra sân để thằng khác vào thay. Thật ra hôm đó gã cũng chẳng có tâm trạng nào mà bóng với bánh, vì lúc chiều gã đã hẹn với thằng Tiến “méo” người Vĩnh Long ở vệ binh sư đoàn đi đánh cá cải thiện ở cái đầm mà mấy hôm trước, khi trên đường đi “thám” ở Nek Khuon về gã đã tăm tia thấy. Đầm tuy không lớn lắm nhưng có vẻ nhiều cá...
Cụ lại són rồi, cụt lủn thế nhỉ
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
Hóng vụ cầm vàng từ chùa Campuchia về :)) :)) :))
Vụ này chắc phải hỏi bác angkorwat còn em mà cầm được thì giờ đã lên tiên :)

Cụ lại són rồi, cụt lủn thế nhỉ
Bác không thấy cụ Xúc Than bảo viết ngắn ngắn thôi à, và em thấy bác ý nói đúng vì phần lớn thớt nào trên OF mà viết bài dài dài là thế nào cũng có dăm ba bác vào bảo sao dài thế, cụ nào tóm tắt nội dung hộ em cái ;))
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
......
Gã và thằng Tiến “méo” dắt theo mỗi thằng 3 trái lựu đạn chày loại R42 của Nga Xô. Loại này mà quẳng xuống nước để đánh cá thì tuyệt vời, ăn đứt loại M67 của Mỹ. Đến bờ đầm, hai thằng rút chốt và ném cả 6 quả R42 xuống, mỗi quả cách nhau độ 10 giây, thời gian đủ để sóng xung kích tạo sức ép lên các loại cá dưới đầm.

Từ loại ăn trên mặt nước đến cả loại ăn dưới đáy. Sau 6 tiếng “ục…ục…ục…” trời…cá ngửa trắng bụng lấp loáng mặt đầm. Hai thằng lội xuống vớt lia lịa, gã chỉ dám vớt loanh quanh bờ vì không biết bơi, thằng Tiến “méo” biết bơi nên nó ra hẳn xa để vớt. Chỉ 1 loáng đã được khá nhiều cá, hai thằng mặt mũi phởn lên khi bắt được nhiều cá.

Hì hục mãi 2 thằng cũng đem được mớ cá về đơn vị đưa xuống bếp cho thằng Tú “mọt” và chị Hoa ở bộ phận nuôi quân. Thằng Tiến “méo” bảo: “Làm hết đống cá này thì đến tối cũng chẳng xong. Mà có gọi thêm mấy thằng nữa làm thì cũng chẳng biết nấu cá với cái chi. Chẳng lẽ luộc tất hả?”. Chị Hoa: “Bây giờ sắp tối rồi thì biết kiếm cái gì mà nấu cùng, thôi ăn đại đi mấy ông tướng, đừng đòi hỏi nữa. Có cá cải thiện là tốt rồi. Ăn tạm đi, hết chiến tranh về Cần Thơ nhà chị, chị sẽ đãi mấy đứa món cá nấu bông điên điển, ngon tuyệt”. Gã chợt ồ lên: “Trưa nay tao thấy mấy đứa con gái bên tiểu đoàn quân y đi kiếm được nhiều măng lắm, tao với mày lên xin đi”. Chị Hoa ở nhà chia cơm nên không đi được, thằng Tú “mọt”, Tiến “méo” thì xấu hổ. Gã bảo: “Cứ đi theo tao, tao sẽ xin chúng nó, mà không xin được thì…”.

Gã bỏ lửng câu nói làm chị Hoa, thằng Tú, thằng Tiến cười toác miệng
......
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
655
Động cơ
358,121 Mã lực
Nơi ở
...Vì cả mặt trận hầu như đều biết tiếng gã, cái thằng dám to gan đột nhập kho gạo của mặt trận và kho gạo của quân đoàn để ăn trộm gạo dành cứu đói cho dân Khmer để nấu cháo cho thương binh của mình. Vi phạm chính sách tinh thần đoàn kết Cuốc tế, cho dù đó là các thương, bệnh binh mang dòng máu Lạc Việt trong người.

Cái tội tày đình, đáng ra phải đưa ra Tòa án binh xử, nhưng vì chắc do mối thâm giao của cha gã với các tướng lĩnh nên mọi chuyện rồi cũng êm xuôi. Mà không phải 1 lần, những 3 lần lận. Đó cũng là 1 trong những lý do mà sau 4 năm 8 tháng 12 ngày chiến đấu tại đất nước Chùa Tháp, lập được không ít công trạng mà gã vẫn mãi chỉ là binh nhì (B2 - binh bét) cho mãi đến ngày ra quân mới được chú Thượng tướng Lê Ngọc Hiền nguyên Tư lệnh quân tình nguyện Việt Nam tại Campuchia phong quân hàm thượng sĩ (có lẽ cũng vì mối quan hệ bằng hữu với cha gã chăng? Gã chẳng rõ nữa).

Chuyện đó gã sẽ viết lại trong dịp khác, sẽ nói rõ hơn. Thấy gã xăm xăm đi về lán của tiểu đoàn quân y, thằng Tiến “méo” cũng lon ton chạy theo. Đến đầu lán gã đụng ngay em Hằng người Thái Bình, một cây chèo có tiếng của sư đoàn. Gã vừa cười, vừa đong đưa mắt ra vẻ hiền lành....
 

hai rau pham

Xe buýt
Biển số
OF-594945
Ngày cấp bằng
17/10/18
Số km
650
Động cơ
138,018 Mã lực
Tiếp cụ uây! Sáng họp giao ban ngồi đọc....
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top