Cả cụ và cụ trên đều đúng. Tuy nhiên nhiều doanh nghiệp là tốt cụ ạ. Tụi Nhật nó còn toàn doanh nghiệp 2-3 thành viên thôi.
Đúng như cụ nói, làm RD là phải có tiền. LNDN phải có thì mới cắt ra làm RD, và hơn thế nữa, RD cái gì? RD như thế nào? Mới là cái khó.
DN Việt em thấy có lợi nhuận toàn RD vào Thổ Công hết - cứ có tí tiền là lại ....mua đất, em ko nói đến các bác chuyên nghiệp - số này rất ít, thì RD rất nghiêm chỉnh và từ thành công mới từ quá trình RD đó.
Các cụ lãnh đạo ở trên hô to, ngôn từ mạnh mẽ, đầy tính quyết liệt, toàn tầm vĩ mô, nên chắc không hiểu các doanh nghiệp siêu nhỏ bên dưới thực tế nó ntn.
Mấy ông thương mại SME siêu nhỏ: ko nhỏ nhỏ kiểu căn chung cư làm văn phòng thì căn mặt tiền bao diêm, hoặc tầng dưới vp tầng trên cả ...mấy hộ sinh sống
Mấy ông sản xuất siêu SME: nhà xưởng 100-200m2 mặt đường hoặc to hơn xíu thì rìa khu công nghiệp, nhếch nhác, lôi thôi, nhỏ lẻ, manh mún...thì bao giờ mới chui vào được chuỗi cung ứng cho tụi FDI? Vào KCN ư? Chỉ cho mấy anh to - nếu ko phải là FDI, hoặc cho mấy ông địa chủ kiểu mới, với hàng loạt nhà xưởng xây thành dãy như nhà trọ sinh viên - cho thuê!
R&D như thế nào đây?
Quay về chủ đề chủ thớt đưa ra, một năm khó khăn, nhưng có lẽ một số ngành thì năm sau còn khó khăn hơn nữa. Theo như hiểu biết của em - khi tiếp xúc với đủ các thành phần DN FDI. Tất nhiên, trong khó khăn, vẫn nhiều bên nhiều ngành làm ăn tốt.
Chúng ta đang hy vọng vào một chương mới với anh Cả - sau khi nâng cấp quan hệ. Nhưng để hiện thực hóa đến tầm vi mô - lại với cách làm nhà mình, thì em mạo muội nghĩ - dù không muốn tiêu cực: chắc sẽ rất khó hoặc rất lâu mới có "quả ngọt" từ bước ngoặt này - Trừ khi các cụ lãnh đạo ở trên - ko chỉ đứng ở trên, mà phải đi sát, áp sát xuống mắt xích nhỏ nhất, để chiêm nghiệm thành quả "bước ngoặt" kia.