Cuối cùng vẫn là hiệu quả thôi, choáng xong thì cắn câu cái rụp. Vodka công lực lộ liễu của mợ![]()


haha thực ra trước đấy ngày nào cũng chat cả 1-2 tháng rồi, em quên nên tiện thì nói nhưng mà em cũng không cảm thấy cần phải loằng ngoằng à ơi

Cuối cùng vẫn là hiệu quả thôi, choáng xong thì cắn câu cái rụp. Vodka công lực lộ liễu của mợ![]()
Khi em ở tuổi kén chồng, bằng tuổi em hoặc hơn em 1 2 tuổi em còn loại luôn, vì em khá trưởng thành hơn các bạn cùng tuổi nên em thấy các bạn ấy quá trẻ con. Cho đến hiện tại bây giờ, em vẫn khá sợ hội phi công, em nghĩ là chắc chắn em ko bao giờ thích phi công đâu, thà là thích ông già, nhưng rồi ko biết thời gian 10 20 năm nữa có làm em thay đổi suy nghĩ hay không.Tuổi trung niên còn có thể say nắng không các mợ?
Em xin lỗi vì ngắt ngang những thảo luận của các mợ và kể lể về câu chuyện hoàn toàn riêng tư của em thế này.
Chả là kỳ nghỉ lễ vừa rồi em có đi chơi. Trong chuyến đi chơi ấy, em đã ngồi trên máy bay hơn 8 tiếng với một cu. Cu này thoạt nhìn đã biết là trẻ hơn em rồi, vì già hơn em thì chỉ có cụ thôi, không thể là cu được. Nhưng mấy ngày sau đó, cu đã cho em biết tuổi của cu, và cu thực sự trẻ hơn em rất nhiều. Chúng em đã có thời gian ngồi cạnh nhau nói chuyện vô cùng vui vẻ và thân mật. Cu, với tư cách là một chàng trai lớn lên ở nước văn minh, đã cư xử một cách vô cùng lịch thiệp với em khi tiếp viên phục vụ đồ ăn hay khi em cần đi toilet. Sau đó cu cho em số điện thoại, bảo em cần thông tin gì khi du lịch ở đất nước của cu thì liên hệ. Còn em không cho cu số của em, lúc ý em chả nghĩ gì là cần cho cu cả. Vì không nghĩ sẽ có gì khác sau chuyến bay này. Xuống máy bay, kẻ nào kẻ ấy tự đi, chẳng chào nhau gì sất. Cu nhập cảnh cửa dành cho người trong nước, em nhập cảnh cửa dành cho người nước ngoài. Em không ngờ, sau đó cu lại ra gặp em và cùng nhau chờ lấy hành lý. Lấy hành lý xong, cu bắt tay chào em và lại dặn cần thông tin gì thì liên hệ. Sau đó em đi vào thành phố, còn cu di chuyển đến một sân bay khác để bay về thành phố của cu.
Em ở đó mấy ngày thì nhắn tin cho cu hỏi thông tin. Thực ra thông tin thì có thể tự google được. Chẳng qua tự dưng em thấy muốn nhắn tin cho cu thôi. Có thể khi xa nhà đi chơi, cư xử của mình cũng liều hơn tý thật. Cu đã tỏ ra rất vui khi em liên hệ, hoặc chỉ là phép lịch sự, và bảo khi nào đến thành phố của cu thì nhắn tin, “chúng ta có thể cùng ăn tối hoặc đi dạo”, cu viết thế.
Kể từ khi nghe cu bảo thế, em bỗng thấy lâng lâng một cách kỳ lạ và bắt đầu chờ tin nhắn của cu mỗi ngày. Lúc ý em mới cảm thấy cuộc gặp gỡ của chúng em trên máy bay thực sự là có duyên. Em đi cùng mấy người nữa nhưng lại bị xếp ngồi riêng. Cu cũng đi cùng đồng nghiệp cu nhưng lại bị xếp ngồi giữa em và một cô gái lạ khác. Lẽ ra cu không đi chuyến ấy mà bay thẳng về thành phố của cu nhưng bị huỷ chuyến… Và trên máy bay, chỉ vài câu sau câu đầu làm quen, bọn em đã cười với nhau vô cùng thoải mái và nói chuyện như quen biết từ lâu. Chính vì sự lâng lâng của em với cu và sự chờ đợi tin nhắn của cu hàng ngày đã khiến chuyến đi của em thực sự rất vui và đầy cảm xúc.
Em chờ đợi đến ngày tới thành phố nơi cu sống. Nhưng đến nơi, em đã không nói cho cu biết. Thực sự, lòng thì đầy cảm xúc như thế, đầu thì toàn những suy nghĩ lãng mạn thế, nhưng em đã không dám. Em xưa nay vốn hèn và chẳng dám làm gì khác với truyền thống. Với lại em không đủ tự tin, nhỡ khi gặp nhau, cảm xúc không còn như khi ở hai nơi xa tưởng tượng thì sao, gặp cu và cu nhận ra em già hơn cu tưởng thì sao, gặp nhau nhỡ xảy ra chuyện gì thì sao, và xảy ra chuyện gì thì rồi để làm gì, và sẽ ra sao…. Thế là thôi, chẳng gặp nhau gì cả. Khi em bảo cu, đã đi qua thành phố cu sống rồi, cu chỉ tỏ vẻ ngạc nhiên và vẫn hỏi han em bình thường những chuyện khác. Và bọn em vẫn nói chuyện kể từ ấy.
Giờ em về nhà rồi. Nhưng em vẫn nhớ cu, và vẫn chờ tin nhắn của cu mỗi ngày. Và những lúc tỉnh táo, em thấy rất buồn cười về bản thân mình. Một mụ già trung niên, xưa nay rất khó yêu, đầu óc có hơi lãng mạn tý nhưng sống không hề lãng mạn. Vậy mà giờ lại có những cảm xúc quái đản này với một người hầu như không hề quen biết, và lại còn là phi công cách xa cả một thế hệ, và lại sống ở nơi xa nhiều nghìn cáy số. Nhưng cu biết em có chồng, vì em đeo nhẫn, và trong cuộc nói chuyện có nhắc đến gia đình chồng, còn cu có gửi cho em ảnh cu đi chơi với con gái.
Tóm lại em chưa thấy ân hận gì về mối quan hệ này vì em chưa làm gì sai với chồng em hay cu cũng chưa làm gì sai với vợ cu, nếu có. Chỉ là em hơi thắc mắc, là ở tuổi này, tuổi trung niên khủng hoảng này, mà em vẫn còn có thể phát sinh những cảm xúc như gái mới lớn vậy ư? Và lại có thể thích phi công trẻ được ư, khi ở tuổi kén chồng, kém 2 tuổi là em loại luôn rồi.
Em cũng nghĩ đến câu chuyện này mợ ạ. Nhưng chị phụ nữ kia may mắn hơn là gặp một bác chín chắn hơn tuổi, chứ không phải một cu trẻ măng như emMợ làm em nhớ tới the Bridges of Madison county do Meryl Streep thủ vai nữ chính. Một phụ nữ trung niên mỏi mệt bỗng bừng nở trong một cơn say nắng. Quá đẹp và quá day dứt cũng rất thật phỏng mợ.
Ơ này này, Opera house là hotel hà nàng hay là nhà hát đấy? Là hotel thì cũng ác liệt quá đi, oánh nhanh thắng gọn hahabây giờ chị nói em mới xấu hổ đây, thế có muộn quá không
haha thực ra trước đấy ngày nào cũng chat cả 1-2 tháng rồi, em quên nên tiện thì nói nhưng mà em cũng không cảm thấy cần phải loằng ngoằng à ơi![]()
À vụ làm vườn landscape ấy, em chú ý là vườn thì cần chăm sóc, nếu nhà em có ng thích chăm cây thì ok chứ ko thì phải thuê thợ làm vườn để maintain đúng như set up. Em tính đến yếu tố này chưa? Bản thân chị này, có cái vườn xinh xinh cũng phải thue ng và trả tiền công tháng đấy. Chứ mình biết gì về tỉa cây, phun thuốc chống sâu và đào xới các kiểu đâu? Ra vườn tí ko cẩn thạn là sâu bọ nó cắn cho ấy. Nên là sẽ phát sinh thợ vườn nhá. Ở bển chắc đắt đấy.bây giờ chị nói em mới xấu hổ đây, thế có muộn quá không
haha thực ra trước đấy ngày nào cũng chat cả 1-2 tháng rồi, em quên nên tiện thì nói nhưng mà em cũng không cảm thấy cần phải loằng ngoằng à ơi![]()
Nên mới trong ngoặc kép đó mợ, bài gì mà "tại sao yêu nhau không đến được với nhau" ý. Giai trẻ đẹp giai nhẹ nhàng, lịch sự, lại quan tâm đặc biệt đến mợ thế thì cảm xúc mới là tự nhiên.Nói “yêu nhau” thì hơi quá mợ ạ. Bọn em chỉ nói những câu chuyện hoàn toàn vui vẻ và ngoài lề yêu đương. Chỉ là em thấy lạ là mình vẫn có cảm xúc vui và hứng thú với việc đu đưa với giai trẻ như thế thôi![]()
Gu mỗi ng mỗi khác, ng mỗi tuổi mỗi tính mà mợ. Nên chả biết trc đc gì đâu.Khi em ở tuổi kén chồng, bằng tuổi em hoặc hơn em 1 2 tuổi em còn loại luôn, vì em khá trưởng thành hơn các bạn cùng tuổi nên em thấy các bạn ấy quá trẻ con. Cho đến hiện tại bây giờ, em vẫn khá sợ hội phi công, em nghĩ là chắc chắn em ko bao giờ thích phi công đâu, thà là thích ông già, nhưng rồi ko biết thời gian 10 20 năm nữa có làm em thay đổi suy nghĩ hay không.
Bản chất vẫn là bừng nở của một nữ trung niên, một con người bình thường với những xúc cảm tâm lý không ngờ như chính mợ ngạc nhiên về bản thân, đối tác là ai thì tuỳ khẩu vị từng người thôi mợ.Em cũng nghĩ đến câu chuyện này mợ ạ. Nhưng chị phụ nữ kia may mắn hơn là gặp một bác chín chắn hơn tuổi, chứ không phải một cu trẻ măng như em. Nhưng tự dưng em lại nghĩ, có khi cu trẻ mình mới thích, chứ giờ ông nào hơn tuổi mình thì già nua, chắc mình chẳng thích được đâu
![]()
Ôh, lâu lắm em kp biết bừng nở là ntn a huhu.Bản chất vẫn là bừng nở của một nữ trung niên, một con người bình thường với những xúc cảm tâm lý không ngờ như chính mợ ngạc nhiên về bản thân, đối tác là ai thì tuỳ khẩu vị từng người thôi mợ.
Nó là quán cafe có sân khấu biểu diễn nghệ thuật ở Đặng Thái Thân mợ ạ, hồi đấy em thấy rất đẹp, không biết giờ còn không.Ơ này này, Opera house là hotel hà nàng hay là nhà hát đấy? Là hotel thì cũng ác liệt quá đi, oánh nhanh thắng gọn haha
Em đọc chuyện ngôn tình lắm rút ra KL là liều ăn nhiều
Ps: trc em đọc nhầm toàn truyện kinh điển nên hơi chú trọng nội tâm với cả năng lực quá, giờ mới biết mình sai![]()
Thế bật phim lên mà xem chứ chị em mình thì bừng nở khó thật nếu ko đến một nơi xa lạ và hoàn cảnh xa lạ như mợ issieÔh, lâu lắm em kp biết bừng nở là ntn a huhu.
Mợ làm em buồn cười quáNên mới trong ngoặc kép đó mợ, bài gì mà "tại sao yêu nhau không đến được với nhau" ý. Giai trẻ đẹp giai nhẹ nhàng, lịch sự, lại quan tâm đặc biệt đến mợ thế thì cảm xúc mới là tự nhiên.
Mợ làm em nhớ hôm qua đi chợ gặp 1 ông trông như sắp vô gia cư cứ cười ẩn ý với em làm em dựng hết tóc gáy![]()
Đúng là khi xa nhà, đi chơi, bỏ xa mọi cơm áo gạo tiền, các mối quan hệ hàng ngày, lại đến một thành phố lãng mạn, thì cảm xúc của mình tự dưng nó cũng lãng mạn theo ý mợ ạ. Nhưng cuối cùng em cũng có dám để cảm xúc của mình bùng nổ và làm gì thực sự lãng mạn đâu mợThế bật phim lên mà xem chứ chị em mình thì bừng nở khó thật nếu ko đến một nơi xa lạ và hoàn cảnh xa lạ như mợ issiie
Ôi giời mợ làm em hiểu nhầm, đến quán cà phê thì có gì đâu? Hồi xưa em xem hết phim, hết kịch của các rạp HN luôn ấy. 5 năm chỉ giành để yêu đương và đi chơi mỗi ngàyNó là quán cafe có sân khấu biểu diễn nghệ thuật ở Đặng Thái Thân mợ ạ, hồi đấy em thấy rất đẹp, không biết giờ còn không.
Em không đến nỗi thế đâu, ít hormone mà![]()
À em xem phim đọc truyện thì cũng nhiều cảm xúc lắm ạ. Nhất là phim có trai xinh gái đẹp.Thế bật phim lên mà xem chứ chị em mình thì bừng nở khó thật nếu ko đến một nơi xa lạ và hoàn cảnh xa lạ như mợ issie
Em đoán là từ 40-60 loanh quanh đó ạ.Tuổi trung niên thực ra là từ bao nhiêu đến bao nhiêu hả các cậu các mợ?
Chị đợt này trùng hợp phải tu sửa lại nhà cửa vì ở cũng lâu rồi. Cái hệ tủ bếp tầm 3-400 củ đang làm chị mê mẩn, cộng landscape thêm cái vườn với một ngôi nhà gỗ Nhật nhỏ xinh trên tàng thượng đang rơi vào tầm ngắm.Mình đi làm bị hạn chế về thời gian nữa. Em ước lần tới chồng em đổi việc đúng vào mùa hè để cả nhà kéo nhau đi chơi 2 tháng rồi mới join cty mới.
Em còn muốn làm landscaping cái vườn nữa, tầm 30k - 50k, piano 30k, lát sàn tầng dưới 10k, nói chung trong vòng 100k là đủ hết các ước mơ mà tiếc tiền![]()
Thế vậy thì em cụ đây đúng là trung niên thật rồi, nghĩ chợt buồn quá.Em đoán là từ 40-60 loanh quanh đó ạ.
Em 3x vô đây thấy cũng dc đón tiếp nhiệt tình nên em e nghĩ e cũng trung niên rồi cụ ahTuổi trung niên thực ra là từ bao nhiêu đến bao nhiêu hả các cậu các mợ?