[Funland] Khủng hoảng tuổi trung niên - tầng 2

Mystery2024

Xe buýt
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
619
Động cơ
119,283 Mã lực
Không biết cụ nào giống e ko? năm nay 4X rồi, sống và làm việc ở HN phố nhưng giờ cảm thấy lười, ko còn nhiệt huyết với cv hiện tại mà chỉ muốn bỏ phố về quê làm vườn :(
Không phải đơn giản đâu cụ ạ

 

Mystery2024

Xe buýt
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
619
Động cơ
119,283 Mã lực
Xưa xưa, em gặp lại một cô gái giờ đang làm ở một đơn vị màu xanh (cũng dễ 6,7 năm gì đó). Nhìn thấy nhau ở phòng chờ nọ, nàng reo lên:
"- Chị! Lâu mới gặp chị. Mở thẻ tín dụng cho em đi. Đang thiếu chỉ tiêu."
Tưởng đâu tay bắt mặt mừng, vì ngàn trùng cách trở không thấy nhau. Ai dè nàng lôi em vào phòng, gí cho em cái form điền mở thẻ. Thật quý hoá quá, :D.

Nàng không ngờ tới là em giờ là giai cấp vô sản. Sáng cắp nón ngồi ngã ba, chiều ôm dép ngồi ngã tư. Cực kỳ ngỡ ngàng nên nàng đã dắt tay em ra cầu thang máy. Nhấn nút xuống hẳn tầng hầm cho em lấy xe. Không hẹn gặp lại!

"Mang bản thân trả lại cho bản thân, mang người khác trả lại cho người khác, để hoa trở thành hoa, để cây trở thành cây, từ đó núi sông một đường, sẽ không tương phùng, nguyện kiếp sau không gặp, không quen, không nhớ."

Này là mợ không thích rồi, không phải là không nhét tiền vào thẻ được :))

Em thấy dùng thẻ tín dụng rất ổn, mà chỉ nên dùng 1-2 cái thôi quản lý cho nó dễ. Năm nay em cashback đc khá nhiều từ thẻ tín dụng 😂
Tiện ích, em cũng nghĩ nuôi 2 cái là vừa phải. Đang yên đang lành năm hơn 1tr-2tr tiền phí, muốn không phí thì phải tiêu đủ hạn mức. Nhiều lúc đã bảo thôi rồi mà ngân hàng bảo chưa đủ lại phải mua thêm 😂
 

Mystery2024

Xe buýt
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
619
Động cơ
119,283 Mã lực
Dancingwiththewind: Hôm nay có đứa bạn lâu rồi không gặp, điện thoại hỏi han lòng vòng mấy lần, mời cafe em rồi hỏi thẳng, nhờ em giới thiệu kế toán. Em phải bảo là em lấy đâu ra mà cho. Các bạn sinh viên bây giờ mấy ai chịu được áp lực lương thấp 3-5 năm để làm vững nghề. Đã vững rồi, gắn bó ruột rà với doanh nghiệp rồi, thì ai người ta đi mà đòi tuyển. Lương, thưởng cũng chỉ là một phần thôi, nhưng mà phần đấy cũng phải đủ to thì mới nói chuyện được. Xem ra khả năng nghỉ bán ngô nướng của mợ thấp mợ ạ.
 

Dancingwiththewind

Xe điện
Biển số
OF-614966
Ngày cấp bằng
10/2/19
Số km
4,519
Động cơ
228,511 Mã lực
Tuổi
44
Dancingwiththewind: Hôm nay có đứa bạn lâu rồi không gặp, điện thoại hỏi han lòng vòng mấy lần, mời cafe em rồi hỏi thẳng, nhờ em giới thiệu kế toán. Em phải bảo là em lấy đâu ra mà cho. Các bạn sinh viên bây giờ mấy ai chịu được áp lực lương thấp 3-5 năm để làm vững nghề. Đã vững rồi, gắn bó ruột rà với doanh nghiệp rồi, thì ai người ta đi mà đòi tuyển. Lương, thưởng cũng chỉ là một phần thôi, nhưng mà phần đấy cũng phải đủ to thì mới nói chuyện được. Xem ra khả năng nghỉ bán ngô nướng của mợ thấp mợ ạ.
Nếu lương thấp chắc em vẫn đi bán ngô nướng mợ ạ :))
Đến tuổi này rồi vật nhau với số mỏi mắt đau vai gáy lắm
 

Mong manh

Đi bộ
Biển số
OF-874547
Ngày cấp bằng
13/1/25
Số km
4
Động cơ
10,456 Mã lực
Nơi ở
Trong sương
cụ ơi, cũng nên thay đổi dần đi ạ. thuê người ko phải là ph án xấu. sức người có hạn thôi. em còn đang tính các chị ko cùng chăm được thì e đành gửi bà nhà e vào nhà dưỡng lão đây. haiz.
Đừng cụ ạ, trừ khi các cụ muốn vào dưỡng lão cho vui thì chiều vài tháng thôi chứ tự mình chủ động đưa các cụ đi thì không nên. Thời trước khó khăn, sinh ra mình đã nhọc nhằn, nuôi được mình và cho mình cái chữ còn nhọc nhằn gấp bội, bây giờ đời sống tốt hơn rất nhiều rồi nên được phục vụ, báo hiếu bố mẹ phải lấy làm vui. Em thì hận mình cả đời, khi bố mẹ nuôi mình khó nhọc thì mình nghịch, khi mình trưởng thành thì bố mẹ lại mất rồi, chả được hưởng gì từ con cháu cả...đôi khi thấy người ta mua đôi tất cho mẹ cũng chảy nước mắt... Nói vậy không có nghĩa là em chưa chăm người ốm chưa hiểu sự vất vả thế nào nhé, Mẹ em cũng ốm dòng nhiều năm, bố em cũng tai biến vài lần... bố vợ nằm một chỗ hơn 13 năm... em biết cái lạnh của ghế đá bệnh viện, biết muỗi bu kín mu bàn tay khi mình ngủ gục, tim nhảy ra khỏi lồng ngục khi nghe bác sĩ thông báo và khụy xuống khi biết tin phải đưa mẹ về... Em là con út nhưng em luôn nghĩ trách nhiệm với bố mẹ là của em, ai giúp được gì thì quý, không thì cũng nghĩ là các anh/ chị tạo điều kiện cho mình được gần bố mẹ nhiều hơn.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top