- Biển số
- OF-413488
- Ngày cấp bằng
- 29/3/16
- Số km
- 4,658
- Động cơ
- 247,368 Mã lực
- Tuổi
- 34
- Nơi ở
- Hà Nội
- Website
- dogolegia.vn
Chơi đi cụ ạ. Chơi chán rùi lại lai vào công việc. Có 1 công việc mình yêu thik là hạnh phúc lắm cụ ạ
Cụ thớt bỏ ra 50k mua quyển này đọc nhé (đọc chậm thôi ạ), em dự là cụ sẽ nhanh chóng tự tìm ra câu trả lờiChào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Ở 1 khía cạnh nào đó cụ nói rất đúng, tuy nhiên có nhiều việc phải đến khi làm xong em mới thấy ý nghĩa của việc đó, cũng có rất nhiều thứ khi ập đến em cũng ko hình dung được cuối cùng thành quả và ý nghĩa sẽ ntn, nên có 1 số việc em thực hiện theo cảm xúc ạ, cảm thấy cần làm em sẽ làm k nghĩ ngợi nhiều. Em cảm ơn cụ!Em cũng khá đồng quan điểm với cụ Luke.
Tiền bạc hay tài sản nên thả nó về phần trách nhiệm thì hơn, trách nhiệm với bản thân, gia đình,... nói chung mặt bằng xã hội như giờ thì có nhà, xe cũng không còn hiếm hoặc khó nữa.
Còn lẽ sống hoặc mục đích nó phải đi kèm được song song giữa mong muốn tự trong người mình và khả năng mình biến cái đó thành hiện thực nữa, mất cân bằng hai đường này thì cũng không vui lắm đâu.
Nhiều cụ cứ bảo giúp đời này kia, hoặc từ thiện,... nếu làm mà không cảm thấy vui vẻ, sung sướng,... thì vẫn như bổn phẩn, hay trách nhiệm thôi, cũng chưa phải là cái lẽ sống mình cần theo đuổi.
Em đang bắt đầu với những niềm vui đơn thuần từ những việc rất nhỏ dù hơi khó vì mình hay bị xao nhãng sang những khúc mắc...em sẽ cố gắng hơnViệc Cụ dùng tiền để giải khuây là đang giải quyết phần ngọn.
Giờ có vài cách để cụ hết hết chán
- Cụ có thể chơi lớn trong KD hơn gấp 10 lần sẽ thấy khác ngay.
- Cụ có thể tìm nhưng niềm vui đơn thuần để đi vào bên trong sẽ thấy khác. Cái này nói dễ làm khó.
Vâng em cảm ơn cụ ạCũng nhiều người có giai đoạn đó cụ, tóm lại là chán việc cũ, em thì khoanh vùng cái cũ duy trì làm nền, tìm mục tiêu phương án kinh doanh mới thử sức sẽ tìm thấy động lực khác.( Nhưng phải đảm bảo luôn ổn định nguồn thu và cơ sở vật chất cho GĐ đã nhé)
Thật sự khi bắt đầu em chỉ ghi nhớ duy nhất câu "stay hungry stay foolish" để đánh giá theo góc nhìn của cụ đúng là em chưa có nhiều hiểu biết ạ, có thể đây cũng là một lối mở để em đi tiếp chặng đường mới một cách hài hoà hơn. Em cảm ơn ạTiền là công cụ chứ không phải mục tiêu sống. Tiền là phần thưởng hay thành quả đạt được sau một quá trình... Quay lại các yếu tố cơ bản lập nghiệp "Thiên, Địa, Nhân" trong pic của bạn chỉ có một chút mờ. Bạn khởi nghiệp trên thiếu cơ sở nền tảng nên khi gặp sự thay đổi sẽ gặp khó khăn như trên. Khi gặp điểm mờ bạn tự hỏi mình "Ý nghĩa cuộc sống là gì?" Đơn giản là thứ ta cho đi chứ chưa phải là thứ ta nhận được, hoặc đã mất... Bạn rơi vào tình trạng trên do nhìn vào thứ đã mất, nhìn vào thấy giới hạn của minh, tương lai của mình...
Giải pháp: Thiết lập lại các yếu tố cơ bản khởi nghiệp, thay đổi để phù hợp với hiện tại.
Em cảm ơn cụ về góc nhìn này ạ!Trước em từng nhớ có cụ nói về những thứ đã trải qua đại khái như này :
"- Trước 25 tuổi : đi xe rim tàu, điện thoại hàng đục lỗ câu dây, phải mượn sdt của bà bán cơm để xin việc
- 28 tuôi : trúng địa ốc, chứng khoán >> mua nhà , mua xe, lấy vợ, sinh con, đời lên hương
- Vài năm sau : trứng vỡ, thua lỗ >> ngân hàng đuổi việc, vợ bỏ, xe bán. Hàng ngày phải chạy thêm mấy cuốc xe ôm để nhét họng ( nguyên văn cụ đó nói ) + tiền sữa nuôi con
- 35 tuoi : có người bạn cũ gọi về mở cty, làm ăn khấm khá, mua lexus + penhouse . Đời lại lên hương. Về sau thì chưa biết "
Nhìn vào chắc nhiều người coi đây như một bài học tham khảo được mất ở cuộc sống. Ngày mai khó đoán lắm.
Em cảm ơn cụ ạ, em đang cố gắng tự điều chỉnh trước.Lấy hết sự dũng cảm, e thẹn, ngại ngùng, chối bỏ, đi gặp bác sĩ tâm lý
Mợ có thể chia sẻ một chút về cách vượt qua cái rào cản vô hình đó ko ạ?Em cũng đang giống cụ. Nhìn lên thì khó với, nhìn xuống thì nhạt, nhìn ra sau thì nhàm.
Không phải hết động lực cụ ạ, mà là chưa có lại cảm giác cháy hết mình như những ngày đầu lao đi ấy cụCụ chủ mới ngoài 30 chút mà đã hết động lực để phấn đấu rồi nhỉ ? Đúng là " kẻ ăn không hết người lần chả ra" ....như nhà cháu U60 rồi mà vẫn còn nhiều ước mơ lắm, chỉ tiếc là lực bất tòng tâm thôi.
Em đã note lại ạ, em cảm ơn cụ nhé!Cụ thớt bỏ ra 50k mua quyển này đọc nhé (đọc chậm thôi ạ), em dự là cụ sẽ nhanh chóng tự tìm ra câu trả lời
Hello Mr cào cào cụ bác này nói đúng, cụ chỉ là trong nhất thời, ọp có nhiều thớt như này rồi, bản thân mình cũng từng có giai đoạn này, trải qua giai đoạn này khoảng vài năm luôn nên hiểu. 1 là cụ cứ làm việc bình thường, nghỉ ngơi nhẹ và trong lòng tạm chấp nhận mình đang mất mục tiêu sống, hoặc 2 là cụ năng vào bệnh viện làm từ thiện thử xem có cải thiện được không nhé.Thư giãn một thời gian rồi tìm mục tiêu mới phấn đấu tiếp đi cụ . Ví dụ như căn nhà thứ 2, hay đặt ra mục đích có gấp 2 số tiền trong NH v.v...
Hãy xác định những gì đang có chỉ là bình thường. Còn con cái, gia đình lớn nhỏ cần đc quan tâm chăm sóc. Cv phát triển tốt hơn nữa tạo công ăn việc làm và giá trị xã hội. Đi du lịch đây đó để thấy đc nhiều cái hay, làm mới lại cs, bản thân.Chào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
P/s: em xin phép dc note lại một vài giải pháp các cụ mợ đã đề cập (em rất nghiêm túc về chuyện này)
- Làm từ thiện, giúp đỡ những ng khó khăn hơn mình
- Thiết lập cuộc chơi mới ( Bán hết tài sản đi để tái đầu tư, vay mượn thêm...reset đầu óc)
- Offline tập trung cho gia đình
- Quay về đam mê ngày xưa
- Tìm hiều đạo phật tìm hướng đi
- Đặt mục tiêu khác tài chính
- Cặp bồ, giải khuây với hoa hậu (chắc fun)
...
Cụ này nói chuẩn.Ra chạy xe ôm như em đi cụ, nhiều cảm xúc lắm.
Chắc sức khoẻ vẫn dồi dào nên cụ chủ không quan tâm lắm khoản nàyCụ chủ ko có 1 thói quen rèn luyện sức khoẻ nhỉ? Trong 1 cơ thể khoẻ mới có 1 tâm hồn khoẻ. Có những lúc stress, e đi tập nó vào guồng ko nghĩ dc j nữa, mồ hôi ra đầm đìa, cơ thể đc đẩy lên tới limit. Tắm xong thấy nhẹ bẫng. E có thằng lính kiếm như cụ chủ, nó chia sẻ hết, khâm phục các bạn trẻ!
Lúc nào rảnh cf mình chỉ cho nhé!Chào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
P/s: em xin phép dc note lại một vài giải pháp các cụ mợ đã đề cập (em rất nghiêm túc về chuyện này)
- Làm từ thiện, giúp đỡ những ng khó khăn hơn mình
- Thiết lập cuộc chơi mới ( Bán hết tài sản đi để tái đầu tư, vay mượn thêm...reset đầu óc)
- Offline tập trung cho gia đình
- Quay về đam mê ngày xưa
- Tìm hiều đạo phật tìm hướng đi
- Đặt mục tiêu khác tài chính
- Cặp bồ, giải khuây với hoa hậu (chắc fun)
...