Chuyển qua món mới xem, nhìn bảng điện tử. Sẽ qua nhiều cung bậc cảm xúc mỗi ngày.
Tiền là công cụ chứ không phải mục tiêu sống. Tiền là phần thưởng hay thành quả đạt được sau một quá trình... Quay lại các yếu tố cơ bản lập nghiệp "Thiên, Địa, Nhân" trong pic của bạn chỉ có một chút mờ. Bạn khởi nghiệp trên thiếu cơ sở nền tảng nên khi gặp sự thay đổi sẽ gặp khó khăn như trên. Khi gặp điểm mờ bạn tự hỏi mình "Ý nghĩa cuộc sống là gì?" Đơn giản là thứ ta cho đi chứ chưa phải là thứ ta nhận được, hoặc đã mất... Bạn rơi vào tình trạng trên do nhìn vào thứ đã mất, nhìn vào thấy giới hạn của minh, tương lai của mình...Chào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
P/s: em xin phép dc note lại một vài giải pháp các cụ mợ đã đề cập (em rất nghiêm túc về chuyện này)
- Làm từ thiện, giúp đỡ những ng khó khăn hơn mình
- Thiết lập cuộc chơi mới ( Bán hết tài sản đi để tái đầu tư, vay mượn thêm...reset đầu óc)
- Offline tập trung cho gia đình
- Quay về đam mê ngày xưa
- Tìm hiều đạo phật tìm hướng đi
- Đặt mục tiêu khác tài chính
- Cặp bồ, giải khuây với hoa hậu (chắc fun)
...
Thế thường xuyên đi mát gần ... thư giãn thì tốt nhỉCụ chủ dư thời gian thì tập thể thao, sức khoẻ tốt rồi cụ có thể cân nhắc những việc sau:
- Tham gia hoạt động thể thao xã hội
- Tham gia hoạt động hiến máu tình nguyện.
- Tham gia hoạt động từ thiện tại các bệnh viên.
Em nghĩ cụ sẽ thấy mọi thứ lại áp lực như xưa, lại thấy lúc nào cũng gấp rút.
Tăng lương cho 30 chú đó, lấy niềm vui của họ làm niềm vui cho mình cũng là cách nên làmTrc mắt em đang duy trì dc cho 30 người, năm nay định mở rộng mà dính covid nên phải chậm lại
Tuỳ ngườiThế thường xuyên đi mát gần ... thư giãn thì tốt nhỉ
Vầng em thấy thoải mái và thư giãn ahTuỳ người
Chạy bộ cụ ơi, hãy đi chạy bộ cùng bọn emChào các cụ các mợ, em năm nay 3x tuổi (x nho nhỏ) em mạo muội chia sẻ câu chuyện của em như này ạ:
- Khoảng 3-5 năm vừa qua em đi lên từ tay trắng, bỏ công việc Ngân Hàng ra ngoài lập nghiệp. Suốt thời gian ấy em cày hùng hục và mỗi khi đặt lưng xuống giường em đều nghĩ về giấc mơ có trong tay số tài sản xxx, sẽ mua một ngôi nhà đẹp, một chiếc xe đẹp, một vài món đồ xa xỉ mà mình từng ao ước...mục tiêu đó cứ dịu dàng đưa em vào giấc ngủ
- Tới nay, chính xác là trc dịch em đã hoàn thành hết các mục tiêu, có mọi thứ mình mơ ước, có của để dành nhưng em ko còn nhiệt huyết như những ngày đầu...công việc thì đang ngưng trệ do dịch tuy nhiên em k còn thấy hào hứng, k thấy vui, ko còn thấy muốn lăn xả như em của 3 năm về trc (em thật các cụ là hồi đó những đợt cao điểm cao điểm ngày em ngủ đúng 3-4 tiếng ròng rã nguyên tháng k mệt)
- Không biết có cụ nào ở đây cũng bị giống em ko? Những lúc stress quá em lại đi tìm mua những thứ em đam mê kiểu như săn 1 chiếc đồng hồ hay 1 đôi giày nhưng thật sự điều đó chỉ giải quyết dc 1 chút cảm xúc còn phần động lực, mục tiêu đang bị mờ nhạt. Có 1 ng anh cũng nói với em rằng trong đời để gặp dc cviec mà mình có thể cháy hết mình là điều k dễ lặp lại...
Hi vọng có cụ mợ nào đó đồng cảm và chia sẻ cách vượt qua khó khăn này với em.
Em chân thành cảm ơn các cụ mợ đã đọc hết bài tâm sự mỏng của em!
P/s: em xin phép dc note lại một vài giải pháp các cụ mợ đã đề cập (em rất nghiêm túc về chuyện này)
- Làm từ thiện, giúp đỡ những ng khó khăn hơn mình
- Thiết lập cuộc chơi mới ( Bán hết tài sản đi để tái đầu tư, vay mượn thêm...reset đầu óc)
- Offline tập trung cho gia đình
- Quay về đam mê ngày xưa
- Tìm hiều đạo phật tìm hướng đi
- Đặt mục tiêu khác tài chính
- Cặp bồ, giải khuây với hoa hậu (chắc fun)
...
Em có tin nhắn cho cụ. Nếu rảnh em mời cụ cốc cafe.Em ib riêng cụ rồi nhé, có một vài cụ hỏi rằng làm ntn thì em xin phép nhờ các cụ ib riêng để tránh lan man câu chuyện, về kinh doanh thời công nghệ em nghĩ có rất nhiều các bạn các anh chị đang rất thành công, em chỉ có 1 chút thành quả nhỏ nên cũng ko có j cần giấu diếm cả, em sẵn sàng chia sẻ để mọi ng có thể áp dụng 1 phần nào đó vào từng mảng cviec riêng của mình!
Đúng là cây lúa trĩu hạt thì biết cúi đầu!Cảm ơn cụ đã nêu ý kiến, cá nhân em k đề cập đến tiền nong hay so bì j ở đây cả, ai cũng có mục tiêu và ai cũng có vấn đề khi đạt hay ko đạt đc, nếu em có đụng chạm j tới cụ thì cho em gửi một lời xin lỗi chân thành nhé!