- Biển số
- OF-137987
- Ngày cấp bằng
- 10/4/12
- Số km
- 107
- Động cơ
- 368,260 Mã lực
Em chào các cụ các mợ. Em muốn nhờ cccm tư vấn giúp chuyện gia đình.
Em năm nay 30, chồng kém 1 tuổi, 2vc sống cùng bố mẹ chồng. Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm, có 1 F1 hơn 1 tuổi. Em làm tại 1 ngân hàng, chồng làm nhà nước. Chồng em là người khôn khéo, ko chơi bời gì, chỉ có điều hơi đàn bà 1 chút và quá nghe lời mẹ. Trước khi có con thì cũng không có mâu thuẫn j lớn. Nhưng sau khi có con, 2vc nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn. Em là người sống độc lập, muốn chăm con theo cách của mình, không muốn phiền ông bà, nhưng chồng ko ủng hộ, nhất nhất muốn theo ý mẹ, ngay từ việc đóng bỉm cho con, hay bật điều hòa bao nhiêu độ cũng phải theo ý mẹ chồng. Điều này khiến e cảm thấy stress kinh khủng. Sau đó em về nhà ngoại, mọi chuyện cũng đỡ hơn. Đến khi sắp đi làm, em đề nghị chồng ra ở riêng, vì sống chung quá mâu thuẫn, mệt mỏi. Chồng e cũng đồng ý, nhưng sau đó trước mặt bố mẹ lại nói là bị em ép buộc, và kể tội em với bme 2 bên. Sau lần đó em hoàn toàn mất lòng tin ở chồng. Từ đó đến nay 2vc ly thân, e ở nhà ngoại. Chồng thi thoảng xuống thăm con. Mỗi lần xuống thăm con lại gây chuyện, có nhiều lần còn tỏ thái độ với bố mẹ e. Cho đến khi cách đây nửa năm, e phát hiện chồng thường xuyên liên lạc với người yêu cũ. Em đã nc thẳng thắn nhưng chồng e không nhận, cũng ko giải thích được. Em quyết định ly hôn. Chồng em liên tục nói yêu thương vợ con nhưng chưa bao giờ có hành động j chứng tỏ muốn hàn gắn, chưa 1 lần ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với nhau. Cả nhà chồng em chỉ trích em ích kỉ, không nghĩ cho con cái, nhưng khi e nói chuyện thẳng thắn về mâu thuẫn của hai vợ chồng, những điều muốn anh ấy sửa đổi thì a ấy nói không có lỗi j cả. Bố mẹ em sau nhiều lần chứng kiến cũng khuyên em nên nghĩ cho con, còn nếu thấy cố gắng mà khổ quá thì thôi, đau 1 lần còn hơn. 2vc đã ra tòa hòa giải 1 lần, họ cũng phân tích chồng em và bố mẹ chồng cần xuống nói chuyện và xin lỗi bố mẹ em, còn 2vc cố gắng ngồi xuống nói chuyện để giải quyết mâu thuẫn. Chồng em vâng dạ rồi về. Sau hôm đó xuống chơi với con 1 lần nhưng khi tòa án hỏi thì bảo đã xuống nói chuyện với bố mẹ vợ rồi. Còn mẹ chồng em cũng xuống nc với mẹ em 1 lần, nhưng chỉ nói là bây giờ phụ nữ phải hi sinh, phải chấp nhận vì con cái. Thực sự thì e đã mất lòng tin vào chồng quá lâu nên cũng không muốn hàn gắn nữa. Nếu anh ấy biết nghĩ đến con liệu có cư xử như vậy không. Nhưng nhiều lúc nghĩ đến con em lại thấy rất buồn. Em có nên ly hôn không ạ?
Em năm nay 30, chồng kém 1 tuổi, 2vc sống cùng bố mẹ chồng. Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm, có 1 F1 hơn 1 tuổi. Em làm tại 1 ngân hàng, chồng làm nhà nước. Chồng em là người khôn khéo, ko chơi bời gì, chỉ có điều hơi đàn bà 1 chút và quá nghe lời mẹ. Trước khi có con thì cũng không có mâu thuẫn j lớn. Nhưng sau khi có con, 2vc nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn. Em là người sống độc lập, muốn chăm con theo cách của mình, không muốn phiền ông bà, nhưng chồng ko ủng hộ, nhất nhất muốn theo ý mẹ, ngay từ việc đóng bỉm cho con, hay bật điều hòa bao nhiêu độ cũng phải theo ý mẹ chồng. Điều này khiến e cảm thấy stress kinh khủng. Sau đó em về nhà ngoại, mọi chuyện cũng đỡ hơn. Đến khi sắp đi làm, em đề nghị chồng ra ở riêng, vì sống chung quá mâu thuẫn, mệt mỏi. Chồng e cũng đồng ý, nhưng sau đó trước mặt bố mẹ lại nói là bị em ép buộc, và kể tội em với bme 2 bên. Sau lần đó em hoàn toàn mất lòng tin ở chồng. Từ đó đến nay 2vc ly thân, e ở nhà ngoại. Chồng thi thoảng xuống thăm con. Mỗi lần xuống thăm con lại gây chuyện, có nhiều lần còn tỏ thái độ với bố mẹ e. Cho đến khi cách đây nửa năm, e phát hiện chồng thường xuyên liên lạc với người yêu cũ. Em đã nc thẳng thắn nhưng chồng e không nhận, cũng ko giải thích được. Em quyết định ly hôn. Chồng em liên tục nói yêu thương vợ con nhưng chưa bao giờ có hành động j chứng tỏ muốn hàn gắn, chưa 1 lần ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với nhau. Cả nhà chồng em chỉ trích em ích kỉ, không nghĩ cho con cái, nhưng khi e nói chuyện thẳng thắn về mâu thuẫn của hai vợ chồng, những điều muốn anh ấy sửa đổi thì a ấy nói không có lỗi j cả. Bố mẹ em sau nhiều lần chứng kiến cũng khuyên em nên nghĩ cho con, còn nếu thấy cố gắng mà khổ quá thì thôi, đau 1 lần còn hơn. 2vc đã ra tòa hòa giải 1 lần, họ cũng phân tích chồng em và bố mẹ chồng cần xuống nói chuyện và xin lỗi bố mẹ em, còn 2vc cố gắng ngồi xuống nói chuyện để giải quyết mâu thuẫn. Chồng em vâng dạ rồi về. Sau hôm đó xuống chơi với con 1 lần nhưng khi tòa án hỏi thì bảo đã xuống nói chuyện với bố mẹ vợ rồi. Còn mẹ chồng em cũng xuống nc với mẹ em 1 lần, nhưng chỉ nói là bây giờ phụ nữ phải hi sinh, phải chấp nhận vì con cái. Thực sự thì e đã mất lòng tin vào chồng quá lâu nên cũng không muốn hàn gắn nữa. Nếu anh ấy biết nghĩ đến con liệu có cư xử như vậy không. Nhưng nhiều lúc nghĩ đến con em lại thấy rất buồn. Em có nên ly hôn không ạ?