- Biển số
- OF-467232
- Ngày cấp bằng
- 1/11/16
- Số km
- 631
- Động cơ
- 215,273 Mã lực
Chồng vừa trẻ hơn, khôn khéo lại ko chơi bời gì là khá khó kiếm rồi. Cố gắng mà hàn gắn mợ ạ. Hàn rồi mà vẫn bung thì giải tán cũng chưa muộn.
Khéo nhưng em cảm thấy không thật lòng với vợ. Bây giờ ko còn lòng tin nên nói chuyện cùng khó lắm ạChồng vừa trẻ hơn, khôn khéo lại ko chơi bời gì là khá khó kiếm rồi. Cố gắng mà hàn gắn mợ ạ. Hàn rồi mà vẫn bung thì giải tán cũng chưa muộn.
Ah cái quan trọng nhất là mợ có còn yêu chồng không thì ko thấy nói?Em chào các cụ các mợ. Em muốn nhờ cccm tư vấn giúp chuyện gia đình.
Em năm nay 30, chồng kém 1 tuổi, 2vc sống cùng bố mẹ chồng. Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm, có 1 F1 hơn 1 tuổi. Em làm tại 1 ngân hàng, chồng làm nhà nước. Chồng em là người khôn khéo, ko chơi bời gì, chỉ có điều hơi đàn bà 1 chút và quá nghe lời mẹ. Trước khi có con thì cũng không có mâu thuẫn j lớn. Nhưng sau khi có con, 2vc nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn. Em là người sống độc lập, muốn chăm con theo cách của mình, không muốn phiền ông bà, nhưng chồng ko ủng hộ, nhất nhất muốn theo ý mẹ, ngay từ việc đóng bỉm cho con, hay bật điều hòa bao nhiêu độ cũng phải theo ý mẹ chồng. Điều này khiến e cảm thấy stress kinh khủng. Sau đó em về nhà ngoại, mọi chuyện cũng đỡ hơn. Đến khi sắp đi làm, em đề nghị chồng ra ở riêng, vì sống chung quá mâu thuẫn, mệt mỏi. Chồng e cũng đồng ý, nhưng sau đó trước mặt bố mẹ lại nói là bị em ép buộc, và kể tội em với bme 2 bên. Sau lần đó em hoàn toàn mất lòng tin ở chồng. Từ đó đến nay 2vc ly thân, e ở nhà ngoại. Chồng thi thoảng xuống thăm con. Mỗi lần xuống thăm con lại gây chuyện, có nhiều lần còn tỏ thái độ với bố mẹ e. Cho đến khi cách đây nửa năm, e phát hiện chồng thường xuyên liên lạc với người yêu cũ. Em đã nc thẳng thắn nhưng chồng e không nhận, cũng ko giải thích được. Em quyết định ly hôn. Chồng em liên tục nói yêu thương vợ con nhưng chưa bao giờ có hành động j chứng tỏ muốn hàn gắn, chưa 1 lần ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với nhau. Cả nhà chồng em chỉ trích em ích kỉ, không nghĩ cho con cái, nhưng khi e nói chuyện thẳng thắn về mâu thuẫn của hai vợ chồng, những điều muốn anh ấy sửa đổi thì a ấy nói không có lỗi j cả. Bố mẹ em sau nhiều lần chứng kiến cũng khuyên em nên nghĩ cho con, còn nếu thấy cố gắng mà khổ quá thì thôi, đau 1 lần còn hơn. 2vc đã ra tòa hòa giải 1 lần, họ cũng phân tích chồng em và bố mẹ chồng cần xuống nói chuyện và xin lỗi bố mẹ em, còn 2vc cố gắng ngồi xuống nói chuyện để giải quyết mâu thuẫn. Chồng em vâng dạ rồi về. Sau hôm đó xuống chơi với con 1 lần nhưng khi tòa án hỏi thì bảo đã xuống nói chuyện với bố mẹ vợ rồi. Còn mẹ chồng em cũng xuống nc với mẹ em 1 lần, nhưng chỉ nói là bây giờ phụ nữ phải hi sinh, phải chấp nhận vì con cái. Thực sự thì e đã mất lòng tin vào chồng quá lâu nên cũng không muốn hàn gắn nữa. Nếu anh ấy biết nghĩ đến con liệu có cư xử như vậy không. Nhưng nhiều lúc nghĩ đến con em lại thấy rất buồn. Em có nên ly hôn không ạ?
Phải đăng nhập để comment chuyện của mợ:Em chào các cụ các mợ. Em muốn nhờ cccm tư vấn giúp chuyện gia đình.
Em năm nay 30, chồng kém 1 tuổi, 2vc sống cùng bố mẹ chồng. Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm, có 1 F1 hơn 1 tuổi. Em làm tại 1 ngân hàng, chồng làm nhà nước. Chồng em là người khôn khéo, ko chơi bời gì, chỉ có điều hơi đàn bà 1 chút và quá nghe lời mẹ. Trước khi có con thì cũng không có mâu thuẫn j lớn. Nhưng sau khi có con, 2vc nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn. Em là người sống độc lập, muốn chăm con theo cách của mình, không muốn phiền ông bà, nhưng chồng ko ủng hộ, nhất nhất muốn theo ý mẹ, ngay từ việc đóng bỉm cho con, hay bật điều hòa bao nhiêu độ cũng phải theo ý mẹ chồng. Điều này khiến e cảm thấy stress kinh khủng. Sau đó em về nhà ngoại, mọi chuyện cũng đỡ hơn. Đến khi sắp đi làm, em đề nghị chồng ra ở riêng, vì sống chung quá mâu thuẫn, mệt mỏi. Chồng e cũng đồng ý, nhưng sau đó trước mặt bố mẹ lại nói là bị em ép buộc, và kể tội em với bme 2 bên. Sau lần đó em hoàn toàn mất lòng tin ở chồng. Từ đó đến nay 2vc ly thân, e ở nhà ngoại. Chồng thi thoảng xuống thăm con. Mỗi lần xuống thăm con lại gây chuyện, có nhiều lần còn tỏ thái độ với bố mẹ e. Cho đến khi cách đây nửa năm, e phát hiện chồng thường xuyên liên lạc với người yêu cũ. Em đã nc thẳng thắn nhưng chồng e không nhận, cũng ko giải thích được. Em quyết định ly hôn. Chồng em liên tục nói yêu thương vợ con nhưng chưa bao giờ có hành động j chứng tỏ muốn hàn gắn, chưa 1 lần ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với nhau. Cả nhà chồng em chỉ trích em ích kỉ, không nghĩ cho con cái, nhưng khi e nói chuyện thẳng thắn về mâu thuẫn của hai vợ chồng, những điều muốn anh ấy sửa đổi thì a ấy nói không có lỗi j cả. Bố mẹ em sau nhiều lần chứng kiến cũng khuyên em nên nghĩ cho con, còn nếu thấy cố gắng mà khổ quá thì thôi, đau 1 lần còn hơn. 2vc đã ra tòa hòa giải 1 lần, họ cũng phân tích chồng em và bố mẹ chồng cần xuống nói chuyện và xin lỗi bố mẹ em, còn 2vc cố gắng ngồi xuống nói chuyện để giải quyết mâu thuẫn. Chồng em vâng dạ rồi về. Sau hôm đó xuống chơi với con 1 lần nhưng khi tòa án hỏi thì bảo đã xuống nói chuyện với bố mẹ vợ rồi. Còn mẹ chồng em cũng xuống nc với mẹ em 1 lần, nhưng chỉ nói là bây giờ phụ nữ phải hi sinh, phải chấp nhận vì con cái. Thực sự thì e đã mất lòng tin vào chồng quá lâu nên cũng không muốn hàn gắn nữa. Nếu anh ấy biết nghĩ đến con liệu có cư xử như vậy không. Nhưng nhiều lúc nghĩ đến con em lại thấy rất buồn. Em có nên ly hôn không ạ?
Mợ chủ mà cụ
Cụ chủ sang thớt “ ly hôn được gì và mất gì” của lão Lắc mà đọc. Kiểu gì cụ cũng có được câu giả nhời chuẩn nhất. Chúc cụ thành công
Nên Ly hôn làm ván mới ạ, phụ nữ giờ độc lập nên quyết đoán lênEm chào các cụ các mợ. Em muốn nhờ cccm tư vấn giúp chuyện gia đình.
Em năm nay 30, chồng kém 1 tuổi, 2vc sống cùng bố mẹ chồng. Vợ chồng em kết hôn được hơn 2 năm, có 1 F1 hơn 1 tuổi. Em làm tại 1 ngân hàng, chồng làm nhà nước. Chồng em là người khôn khéo, ko chơi bời gì, chỉ có điều hơi đàn bà 1 chút và quá nghe lời mẹ. Trước khi có con thì cũng không có mâu thuẫn j lớn. Nhưng sau khi có con, 2vc nảy sinh rất nhiều mâu thuẫn. Em là người sống độc lập, muốn chăm con theo cách của mình, không muốn phiền ông bà, nhưng chồng ko ủng hộ, nhất nhất muốn theo ý mẹ, ngay từ việc đóng bỉm cho con, hay bật điều hòa bao nhiêu độ cũng phải theo ý mẹ chồng. Điều này khiến e cảm thấy stress kinh khủng. Sau đó em về nhà ngoại, mọi chuyện cũng đỡ hơn. Đến khi sắp đi làm, em đề nghị chồng ra ở riêng, vì sống chung quá mâu thuẫn, mệt mỏi. Chồng e cũng đồng ý, nhưng sau đó trước mặt bố mẹ lại nói là bị em ép buộc, và kể tội em với bme 2 bên. Sau lần đó em hoàn toàn mất lòng tin ở chồng. Từ đó đến nay 2vc ly thân, e ở nhà ngoại. Chồng thi thoảng xuống thăm con. Mỗi lần xuống thăm con lại gây chuyện, có nhiều lần còn tỏ thái độ với bố mẹ e. Cho đến khi cách đây nửa năm, e phát hiện chồng thường xuyên liên lạc với người yêu cũ. Em đã nc thẳng thắn nhưng chồng e không nhận, cũng ko giải thích được. Em quyết định ly hôn. Chồng em liên tục nói yêu thương vợ con nhưng chưa bao giờ có hành động j chứng tỏ muốn hàn gắn, chưa 1 lần ngồi xuống nói chuyện thẳng thắn với nhau. Cả nhà chồng em chỉ trích em ích kỉ, không nghĩ cho con cái, nhưng khi e nói chuyện thẳng thắn về mâu thuẫn của hai vợ chồng, những điều muốn anh ấy sửa đổi thì a ấy nói không có lỗi j cả. Bố mẹ em sau nhiều lần chứng kiến cũng khuyên em nên nghĩ cho con, còn nếu thấy cố gắng mà khổ quá thì thôi, đau 1 lần còn hơn. 2vc đã ra tòa hòa giải 1 lần, họ cũng phân tích chồng em và bố mẹ chồng cần xuống nói chuyện và xin lỗi bố mẹ em, còn 2vc cố gắng ngồi xuống nói chuyện để giải quyết mâu thuẫn. Chồng em vâng dạ rồi về. Sau hôm đó xuống chơi với con 1 lần nhưng khi tòa án hỏi thì bảo đã xuống nói chuyện với bố mẹ vợ rồi. Còn mẹ chồng em cũng xuống nc với mẹ em 1 lần, nhưng chỉ nói là bây giờ phụ nữ phải hi sinh, phải chấp nhận vì con cái. Thực sự thì e đã mất lòng tin vào chồng quá lâu nên cũng không muốn hàn gắn nữa. Nếu anh ấy biết nghĩ đến con liệu có cư xử như vậy không. Nhưng nhiều lúc nghĩ đến con em lại thấy rất buồn. Em có nên ly hôn không ạ?
Nhiều người cũng nói vậy, Nhưng ở cùng mới cảm thấy khó chịu, ngột ngạt, khi cất cứ chuyện gì chồng cũng nói với mẹ. Mẹ nói tốt thì là tốt, ko tốt là ko tốt, không có suy nghĩ riêng ạKể ra thì em thấy chồng mợ chưa làm gì đến nỗi quá đáng lắm.
Nhưng mẹ chồng ngủ cùng nên ko bật 16 độ được ạ. Mấy lần em cũng bảo chồng là bảo bà ngủ với ông 2vc tự chăm con nhưng mẹ ck ko đồng ý nên ck cũng tịt ko dám nói năng j nữaMình cũng thấy là bạn này hơi nóng và cảm thấy cái tôi hơi nhớn.
Kể cả ở chung nhà thì phòng cũng phải riêng. Ở trong phòng chốt cửa lai thì có mà bật điều hoà 16 độ cũng ai biết
Nói chung là nhẫn nhịn một chút cũng chẳng chết ai được. Có điều để đến nước này thì bát nước nó cũng vơi đi ít nhiều. Kể cũng khó !
Cụ có lấy số điện thoại để tư vấn trực tiếp không?Em ý kiến: Ly hôn ạ.
Quan trọng là còn tình yêu ko, nếu ko còn tình mà cũng chả còn nghĩa thì làm ván mới thôi.Khéo nhưng em cảm thấy không thật lòng với vợ. Bây giờ ko còn lòng tin nên nói chuyện cùng khó lắm ạ
làm ván mới dễ như nói vậy sao cụ?Quan trọng là còn tình yêu ko, nếu ko còn tình mà cũng chả còn nghĩa thì làm ván mới thôi.
Khó nhỉ ? Vc ngủ 1 giường , bà ngủ 1 giường thì quá khoai rồi. Khoản kia chắc lôi nhau ra n2 chắc ? Bà mẹ chồng này kể cũng .....Nhưng mẹ chồng ngủ cùng nên ko bật 16 độ được ạ. Mấy lần em cũng bảo chồng là bảo bà ngủ với ông 2vc tự chăm con nhưng mẹ ck ko đồng ý nên ck cũng tịt ko dám nói năng j nữa
Cụ nói chuẩn. đáng nhẽ pải dạy cho ngoan đã rùi mới đẻDạy chồng từ thuở bơ vơ mới về,
Mợ để lâu quá giờ khó chữa lắm
Đấy là đợt e mới đẻ ý ạ. Em với mẹ chồng ngủ 1 giường còn chồng ngủ 1 giường ạKhó nhỉ ? Vc ngủ 1 giường , bà ngủ 1 giường thì quá khoai rồi. Khoản kia chắc lôi nhau ra n2 chắc ? Bà mẹ chồng này kể cũng .....
Mình hết ý kiến luôn!
Đấy là đợt e mới đẻ ý ạ. Em với mẹ chồng ngủ 1 giường còn chồng ngủ 1 giường ạKhó nhỉ ? Vc ngủ 1 giường , bà ngủ 1 giường thì quá khoai rồi. Khoản kia chắc lôi nhau ra n2 chắc ? Bà mẹ chồng này kể cũng .....
Mình hết ý kiến luôn!
Mợ nhận ra sự nông nổi, bốc đồng của mình rồi, vde bây giờ mợ phải tự hỏi mình còn tình cảm không? nếu còn thì giảm bớt cái tôi đi, mặt dày thêm một tí. Còn sự tin tưởng thì nằm cạnh nhau còn chả tin được huống hồ xa đến cả năm, đừng tưởng tượng thêm mà tim thêm đau.Đến bây giờ nghĩ lại thì thấy nó cũng bình thường, nhưng thời điểm vừa mới sinh con thực sự rất kinh khủng cụ ạ. Nếu người chồng ko đủ bao dung và chia sẻ thì vợ rất dễ trầm cảm