Em xin chỗ để update
Không phải ai cũng hiểu sâu sắc câu "Tăng xin, giảm mua, tích cực cầm nhầm", và áp dụng một cách có hiệu quả. Câu này chỉ đúng với một số người có đủ các điều kiện:
- Có chỗ ở ổn định, không phải đi thuê nhà
- Người chăm chỉ, sáng tạo
- Không bị ảnh hưởng bởi mạng xã hội và internet
- Được nhiều người quý mến
- Đơn giản, không làm màu
Và một số phẩm chất khác mà khi áp dụng mọi người sẽ tự ngộ ra
Về phía bản thân em, em xin tóm tắt cuộc đời, thân thế, và sự nghiệp như sau
- Người ngoài nhìn vào sẽ thấy em năm nay 35, có 1 vợ và 2 con, nhà chung cư 120m2, 4 bánh không có vì chưa có bằng (hihi, các cụ đừng cười nhé, cái xe thì em mua được và nuôi được nhưng nó sẽ làm cuộc sống của em bớt sung túc đi và sẽ bị nghi ngờ)
- Cuộc đời của em cũng như nhiều người khác, bố mẹ là lao động chân tay, sinh ra lớn lên trong thời bao cấp, đến năm 94 có cái tivi JVC 21" xem World cup cũng đã được gọi là nhà có điều kiện. Chuyện học hành cũng chẳng khá khẩm gì, ĐH Mỏ nhưng chẳng đào được cái mỏ vàng nào. Trong 4-5 năm học ĐH em cũng vất vả lắm:
+ Năm đầu tiên: phải đạp xe gần 2 chục cây xuống Chèm,
+ Năm thứ hai: Thuê trọ 80K/tháng, mẹ em bảo mỗi tháng cho 300k ra ở riêng. Em dành 30k để mua vé tháng xe bus đi khắp HN và thỉnh thoảng về xin đểu bố mẹ được thêm một ít (đó cũng được gọi là tăng xin đấy ạ)
+ Năm thứ 3-4-5: vẫn ở trọ và không phải xin tiền bố mẹ
Đến bây giờ em vẫn phải đi làm thuê cho một công ty chuyên cung cấp thiết bị an ninh. Nhưng em giàu hơn giám đốc. hihihi
Đọc comment của các cụ đều bảo em đi ăn trộm ăn cắp, hoặc biển thủ tiền của nhà nước, có người bảo em làm phi công trẻ co vợ GĐ. Xin thưa đó đều là những hành vi mà pháp luật không cho phép. Em sẽ kể cho cccm một phi vụ (nói hơi quá) mà em đã "lấy" được số tiền của những người rất rất giàu mà đối với họ đó chỉ là con tép: như mọi ng biết em đi làm thuê cho 1 cty thiết bị an ninh, những năm 2006-07 đối tượng cần đến thiết bị này là ai? Đó là những Ngân hàng lớn, doanh nghiệp lớn, hoặc những gia đình giàu có. Lúc đó em là ng thi công trực tiếp, trong một lần chuyển giao công nghệ em có được tiếp xúc với một vị giám đốc chi nhánh ngân hàng NN&XXX còn khá trẻ (tất cả hình ảnh, âm thanh, tín hiệu báo động chỉ có GĐ mới đc nắm giữ theo dõi và điều hành) có thể gọi là thiếu gia, trong khi chuyển giao em nói chuyện rất nhiều và đc vị này rất quý, em gạ vị này rất nhiều thứ và vị này đều đáp ứng hết như: lắp riêng 1 bộ camera rất nhỏ kín đáo...để theo dõi nhân viên của mình, hihi các cụ đã hiểu chưa ạ. Cái bộ nhỏ xíu kín đáo này đc lắp ở cổng chứ không phải ở WC như các cụ nghĩ, nhưng nó lại không nằm trong gói thầu, nên GĐ phải bỏ ngân sách riêng của đơn vị ra hoặc tiền túi ra thì em ko biết và e cũng tự bỏ vốn ra để đầu tư cho cái bộ thiết bị đó (vì không nằm trong hợp đồng nên đương nhiên là không phải của cty em rồi). Hồi đó em đút túi được gần 50 chục.
Cơ bản là phải tích kiệm, tiền dư thừa nhàn rỗi phải phi vào tài khoản ngay không nó cũng tự bay đi. Có lúc em phải dắt xe máy hỏng đi tìm quán sửa trong túi chỉ có vài chục nghìn, trong khi tài khoản lại có hàng trăm triệu. Chính những lúc khó khăn lại nảy ra cơ hội và thôi thúc mình phải giải quyết khó khăn, với mấy chục trong túi em vẫn sửa được xe nhưng đi về trong sợ hãi nếu có vấn đề j thì chít, gặp người đi đường em mời họ đi xem ôm, may mắn có được một người muốn về Giáp bát, làm đc 50k ngon lành. Thế là tự dưng lại có tiền
Em nhận là người ki bo, kẹt sỉ. Nhưng phải nói lại, XH lúc nào cũng cám dỗ con người ta, tỉnh táo để ko phải ảnh hưởng là em không chơi facebook vì vào toàn thấy quảng cáo thôi, rất dễ bị mất tiền. Thời đại bây giờ là maketing, họ không quan tâm đến sản phẩm và chất lượng họ quan tâm đến bán được bao nhiêu sản phẩm. Các cụ nhớ nhé, không bao giờ mua sản phẩm vì quảng cáo, mua khi có nhu cầu thực sự. Mấy thằng bạn em bán gạ mua máy lọc nước, rồi mua nọ mua kia nhưng e ko mua, chúng nó nghĩ em ki bo, vâng tao kibo vì nhà tao có những thứ đó rồi. Lương ở công ty em là 15-18tr tùy từng tháng, 1 tháng em tiêu 5tr, có khi ko đến, còn lại đưa vợ 8tr chi tiêu, còn lại em lại cho vào bank. Em học cntt nhưng làm việc không có liên quan mấy, toàn máy móc điện tử thôi. Dùng kiến thức học 5 năm ĐH em cày bitcoin cũng được 1 ít tiền (cái này cccm gu gờ cho em nhé), nhưng giờ được ít quá em bán đống máy tính đó đi cũng đc 1 tí ti, sau đó số tiền đó em lại phi vào bank
Kiếm tiền bằng sự sáng tạo, cái này em ko dùng nữa nhưng đó là cái sự khởi đầu hồi những năm cuối ĐH. Em bán đc vài ý tưởng trên mạng cũng đc vài chục đô, ý tưởng nhỏ thôi nhưng nó gây ra niềm đam mê sáng tạo. Dùng sáng tạo (thực ra là thủ đoạn), sau này em mày mò trên mạng có những cao tủ hacker, em lại học đc một ít bảo mật và dùng nó kiếm tiền, em ko nói cụ thể đâu FBI đến bắt thì chết. Bọn đại gia bên tây tài khoản triệu đô mất vài chục đô chắc là muỗi đốt inox các cụ nhỉ
Nói về kiếm tiền, ngoài lương ra ngày nào ko kiếm đc ít nhất vài trăm nghìn thì thấy bứt rứt khó chịu. Lúc chiều vớ đc cái camera hỏng của khách bỏ lại, tối mạng về sửa vũ công, là do nó chết ic nguồn, em gỡ ic của con hỏng khác gắn vào hết đâu có hơn nửa tiếng đồng hồ. Sáng mai mang đến công ty bảo mấy chú cấp dưới đi lắp cho khách hàng khác thế là cty đc thêm việc mình lại có mấy trăm bỏ túi. Cty em có 1 thằng phó phòng dưới quyền em nghèo nhưng sỹ, kỹ thuật giỏi có tay nghề nhưng lại ko chăm chỉ, nghĩ mình là cấp trên ko làm những việc nhỏ của kỹ thuật viên, nó chỉ chăm chăm vào lương 12tr của nó. Thế là tèo rồi em ạ