Nếu mợ biết nhà cháu mất nhiều sách hay,chắc còn tiếc dzữ!
Nhà cháu hễ ai có chung niềm đam mê sách,lại mượn thì hoan hỷ lắm,vì họ có chung sở thích vs mình.Tuy nhiên,ko phải độc giả nào cũng biết trân trọng sách.Ví dụ,đọc giữa chừng,ở ~ cuốn xuất bản khá lâu,ko có sợi ruban đỏ để làm dấu thì phải tìm 1 miếng bìa mỏng(như cái danh thiếp chẳng hạn)nhét vào, dưng có ông xếp gập trang sách coi dở lại;hoặc coi 1 hồi chắc mỏi tay,bẻ đôi cuốn sách lại...Đôi khi nhận lại sách,ko nhận ra nó luôn,nhưng cũng tự an ủi là nó còn nhớ đường về nhà,chứ khối chú đi theo chủ mới luôn.Gặp,chất vấn sao mượn sách mà lâu ko thấy trả thì nhận đc nụ cười như vầy: