Bác sĩ thì cũng là con người, ngành y cũng là một nghề kiếm sống thôi. Tất nhiên có người này người kia nhưng ai cũng vậy, tiếp xúc với cái gì nhiều thì cảm xúc, tâm lý nó sẽ dần chai lỳ đi. Bác sỹ ngày nào cũng khám chữa cho cả vài chục bệnh nhân, nhân lên theo tháng thì hàng trăm hàng ngàn người làm sao cảm xúc của họ không chai sạn đi được. Lúc nào cũng phải đồng cảm với người nhà bệnh nhân ... thì cuộc sống của họ lúc nào cũng toàn bệnh tật, đau buồn à. Dần dần sẽ chuyên nghiệp hóa dịch vụ, ít dần yếu tố cảm xúc ở đấy. Nên em nghĩ mợ chủ cũng đừng nâng cao quan điểm, đừng lên án bác sĩ ko có lương tâm này khác. Khám chữa bệnh bây h cũng như các dịch vụ khác, có nhiều nơi, nhiều lựa chọn và cũng cạnh tranh sòng phẳng sao cứ phải vào Bạch Mai. Bác sĩ họ không làm sai quy định là được. Cũng đừng so nơi này với nơi kia, lúc này với lúc kia. Mợ thấy bé nhà mợ may mắn đã bình phục với phác đồ điều trị của 1 chỗ khác. Nhưng giả sử trường hợp kết quả không được may mắn như vậy thì có khi bây h cái chỗ khám kia lại thành tội đồ rồi vì lý do tại sao con em đau nửa đầu như vậy mà bác sĩ không chỉ định chụp cộng hưởng từ cho cẩn thận để tìm ra nguyên nhân. Em thấy dịch vụ y tế ở VN còn tốt chán so chi phí bỏ ra. Với vài nước phát triển mà em biết thì người trung lưu nhiều khi ốm còn không dám đi viện vì nghĩ đến hóa đơn phải trả.. Ngành y học thì lâu, học phí thì cao, ra trường mức lương khởi điểm thấp sao ko thấy ai kêu gào bất công cho họ. Giờ lại còn yêu cầu phải đạo đức sáng lòa nữa thì khó sống lắm. Nhân hôm rảnh rỗi nên biên cũng hơi dài, mong các cụ mợ thông cảm.
P/s: Em ko làm gì liên quan đến ngành y nhé. Mẹ em là bác sĩ nhưng về hưu 20 năm rồi, thế hệ cũng khác rồi nên cũng ko liên quan. Em chỉ chia sẻ góc nhìn cá nhân thôi.