- Biển số
- OF-63079
- Ngày cấp bằng
- 30/4/10
- Số km
- 9,537
- Động cơ
- 26,816 Mã lực
Em đánh dấu
E tư vấn cho kụ câu muôn thủa " có tiền sao không đi làm từ thiện" kụ học tập B.gate kiếm nhiều tiền lập quỹ mang tên kụ, nói vui mà cũng có thật, mỗi năm cụ vác tiền của minh đi làm từ thiện trực tiếp, cụ đến vùng nghèo khổ giúp đỡ trực tiếp vài cảnh đời sẽ thấy cuộc sống mình may mắn và đáng, sống thế nào!!?Khâm phục cụ chủ có đam mê công việc và kiếm tiền.
Cháu mới đầu 4 mà đã oải lắm rồi, không còn nhiều với hứng thú kiếm tiền và lao động nữa. Cháu làm phân phối cho mấy Cty bên Mỹ tại thị trường Việt Nam. Hàng năm nộp ngân sách cho nhà nước hàng chục tỷ. trong khi đó cá nhân cháu Net income cũng chỉ khoảng 1,5 đến 2 tỷ / năm sau khi trừ các loại thuế. Ấy vậy mà liên tục bị các loại cơ quan đoàn thể đến củ hành. Hàng nhập khẩu từ Mỹ lần nào cũng bị tham vấn giá, ép khai tăng giá hơn thực tế trong khi đó cháu không hề khai man hay trốn 1 đồng thuế nhập khẩu nào. ( Làm việc với bọn Mỹ có muốn khai sai Invoice cũng kg được) Cơ quan thế thì đều như cam vắt, năm nào cũng đòi quyết toán và tìm đủ mọi cách vặt tiền, chưa kể các sở ban ngành quản lý vẫn thương xuyên điện thoại hỏi thăm, đặc biệt và gần tết âm lịch bao giờ cũng có vài cái công văn đến kiểm tra hoặc gửi công văn mời làm việc. Tất nhiên bên cháu chẳng làm gì sai nên cũng kg sợ, nhưng nó gây phiền hà, khó chịu và tăng mấy cái chi phí ngoài sổ sách.
Gần 14 năm nay kinh doanh tại Việt Nam sau khi trở về từ nước ngoài, thực sự lúc này cháu đang muốn buông tất cả. Tích luỹ của gia đình cháu nếu tằn tiện thì cũng đủ sống cả đời. Còn tiếp tục làm việc và đóng thuế cháu thấy vô nghĩa quá. Cuộc sống cần có lý tưởng mà cháu không tài nào tìm ra được một lý do tốt để tiếp tục làm việc? Cụ nào có thể cho một lời khuyên kg?
Khâm phục cụ chủ có đam mê công việc và kiếm tiền.
Cháu mới đầu 4 mà đã oải lắm rồi, không còn nhiều với hứng thú kiếm tiền và lao động nữa. Cháu làm phân phối cho mấy Cty bên Mỹ tại thị trường Việt Nam. Hàng năm nộp ngân sách cho nhà nước hàng chục tỷ. trong khi đó cá nhân cháu Net income cũng chỉ khoảng 1,5 đến 2 tỷ / năm sau khi trừ các loại thuế. Ấy vậy mà liên tục bị các loại cơ quan đoàn thể đến củ hành. Hàng nhập khẩu từ Mỹ lần nào cũng bị tham vấn giá, ép khai tăng giá hơn thực tế trong khi đó cháu không hề khai man hay trốn 1 đồng thuế nhập khẩu nào. ( Làm việc với bọn Mỹ có muốn khai sai Invoice cũng kg được) Cơ quan thế thì đều như cam vắt, năm nào cũng đòi quyết toán và tìm đủ mọi cách vặt tiền, chưa kể các sở ban ngành quản lý vẫn thương xuyên điện thoại hỏi thăm, đặc biệt và gần tết âm lịch bao giờ cũng có vài cái công văn đến kiểm tra hoặc gửi công văn mời làm việc. Tất nhiên bên cháu chẳng làm gì sai nên cũng kg sợ, nhưng nó gây phiền hà, khó chịu và tăng mấy cái chi phí ngoài sổ sách.
Gần 14 năm nay kinh doanh tại Việt Nam sau khi trở về từ nước ngoài, thực sự lúc này cháu đang muốn buông tất cả. Tích luỹ của gia đình cháu nếu tằn tiện thì cũng đủ sống cả đời. Còn tiếp tục làm việc và đóng thuế cháu thấy vô nghĩa quá. Cuộc sống cần có lý tưởng mà cháu không tài nào tìm ra được một lý do tốt để tiếp tục làm việc? Cụ nào có thể cho một lời khuyên kg?
Nói chung miếng bánh thị phần đã bị chia ra rất rất nhỏ đến nỗi chẳng còn gì để ănTrật tự nào, ngon như grab đã giầu to mảng transport bên anh khoảng 70% outsource, doanh thu & lợi nhuận nó cũng lớn nhất đa phần các global logistic ở VN chỉ tự làm warehouse thôi dù lợi nhuận cực thấp hoặc đôi khi chấp nhận lỗ để mảng kia bù vào. Cái ngành này ai chỉ cần làm tốt vài dịch vụ liên quan là giàu to đấy .... cleaning cũng phải thuê
Nhà cháu cũng U40, sau lần dập mật năm 2012 do khủng hoảng kinh tế cũng vứt mẹ nó hết lý tưởng để cày trả nợ. Sau khi trả xong nợ nhìn lại thì thấy lý tưởng với hoài bão cũng đã xa vời lắm rồi, giờ thấy mình cần nhiều thời gian cho con cái và gia đình hơn.Khâm phục cụ chủ có đam mê công việc và kiếm tiền.
Cháu mới đầu 4 mà đã oải lắm rồi, không còn nhiều với hứng thú kiếm tiền và lao động nữa. Cháu làm phân phối cho mấy Cty bên Mỹ tại thị trường Việt Nam. Hàng năm nộp ngân sách cho nhà nước hàng chục tỷ. trong khi đó cá nhân cháu Net income cũng chỉ khoảng 1,5 đến 2 tỷ / năm sau khi trừ các loại thuế. Ấy vậy mà liên tục bị các loại cơ quan đoàn thể đến củ hành. Hàng nhập khẩu từ Mỹ lần nào cũng bị tham vấn giá, ép khai tăng giá hơn thực tế trong khi đó cháu không hề khai man hay trốn 1 đồng thuế nhập khẩu nào. ( Làm việc với bọn Mỹ có muốn khai sai Invoice cũng kg được) Cơ quan thế thì đều như cam vắt, năm nào cũng đòi quyết toán và tìm đủ mọi cách vặt tiền, chưa kể các sở ban ngành quản lý vẫn thương xuyên điện thoại hỏi thăm, đặc biệt và gần tết âm lịch bao giờ cũng có vài cái công văn đến kiểm tra hoặc gửi công văn mời làm việc. Tất nhiên bên cháu chẳng làm gì sai nên cũng kg sợ, nhưng nó gây phiền hà, khó chịu và tăng mấy cái chi phí ngoài sổ sách.
Gần 14 năm nay kinh doanh tại Việt Nam sau khi trở về từ nước ngoài, thực sự lúc này cháu đang muốn buông tất cả. Tích luỹ của gia đình cháu nếu tằn tiện thì cũng đủ sống cả đời. Còn tiếp tục làm việc và đóng thuế cháu thấy vô nghĩa quá. Cuộc sống cần có lý tưởng mà cháu không tài nào tìm ra được một lý do tốt để tiếp tục làm việc? Cụ nào có thể cho một lời khuyên kg?
Cụ có hứng thú với mảng chạy bus tuyến cố định không? Em biết đơn vị đang muốn xây dựng, hợp tác.Chào các cụ!
Em tin chắc rằng rất nhiều cụ ở độ tuổi em – U50, đang băn khoăn về con đường kinh doanh phía trước của mình, dù có sự nghiệp ổn định rồi hay chưa
Với lý do đó, em viết bài này chia sẻ những kinh nghiệm của mình khi khởi nghiệp một cách bất thường – ở tuổi U50 –với mong muốn những cụ đang có ý định kinh doanh giống em, hay có các tố chất tương tự em có thể rút ra đôi chút hữu ích để tiết kiệm thời gian.
Việc kinh doanh ngành thứ hai này của em hiện chưa có kết quả thực sự, nhưng đang trong giai đoạn thay đổi, và chính vì thế, em muốn viết để nghiệm chứng xem nó sẽ thành công hay không! Thay vì sau này quay đầu nhìn lại và viết về thành công hay thất bại, có lẽ cũng là một việc thú vị.
Em cũng rất mong các cụ cùng chia sẻ những trải nghiệm của mình về việc kinh doanh.
**************
Trước hết, để các cụ khỏi tò mò, em đã có công ty ổn định làm về logistics và vận tải, cũng chỉ hơn ba chục người, nhưng cũng đủ sống tạm ổn ở đất Hà Nội
Vậy tại sao em cần một công việc kinh doanh mới?
Thứ nhất, mảng logistics – vận tải đã bão hòa và lợi nhuận xuống quá thấp, trong khi rủi ro cao, cạnh tranh khốc liệt khi bất cứ cá nhân nào có tiền cũng có thể kinh doanh loại hình này, nếu tiếp tục bám vào sẽ không có cơ hội bật lên.
Thứ hai, bản tính em không ưa sự nhàm chán và luôn mong muốn làm cái mới năng động hơn.
Với những lý do đó, em xây dựng hệ thống công ty ổn định, khách hàng ổn định để có thời gian tập trung vào tìm một hướng kinh doanh mới
************
Nhưng tìm một hướng kinh doanh mới có dễ dàng không?
Chưa nói đến từ “mới”, chỉ chèo lái doanh nghiệp qua từng thời kỳ biến động đã đủ vất vả.
Tóm tắt lại, công ty logistics của em từ khi thành lập đã thay đổi phương hướng nhiều lần, và từ kinh doanh mảng đường biển quốc tế, đã trở thành công ty chuyên vận chuyển hàng nội địa nam bắc, và giờ chuyên về vận chuyển container đường bộ cho khối khách hàng nước ngoài ở các khu công nghiệp.
Xây dựng một hướng kinh doanh mới, có lẽ giống như việc sáng tạo ra một ý tưởng mới, sẽ luôn phát sinh từ những kiến thức đã có bằng sự liên tưởng, do đó khi bắt đầu có đội xe vận chuyển container, phát hiện ra mảng sửa chữa thất thoát lớn và ảnh hưởng rất nhiều đến thời gian khai thác xe, em mở gara để vừa phục vụ đội xe của công ty (15 cái) và đồng thời phục vụ các khách hàng khác.
Thực trạng của hầu hết các gara là: thợ kiếm tiền bằng cách thông đồng với người dẫn xe đi sửa, thay thế phụ tùng đểu, bỏ mặc các chi tiết sắp hư hỏng không cảnh báo, trong khu chủ xe khốn đốn vô cùng vì xe hỏng, dồn hàng, tai nạn….
Chủ trương của em là mở một gara làm ăn nghiêm túc, không chi tiền cò mồi, lấy đúng giá công, đúng giá phụ tùng, đại loại là làm cho xe khách hàng cũng như xe nhà.
Kết quả: sau một thời gian em khoác áo lộn gầm cùng với thợ, đưa khách hàng nào về cũng đều chạy mất, vì chủ xe thường không thể ngồi giám sát xe sửa chữa mà giao cho người khác, và người giám sát này thường được xưởng chi lại tiền hoa hồng -> việc kinh doanh gara không khả quan, em thu hẹp lại chỉ đủ thợ làm cho đội xe nhà.
Vận hành một gara sửa chữa mới thấy sự thiếu thốn về thợ bậc cao của Việt Nam
Em mở gara vào lúc cực thịnh của ngành sửa chữa xe đầu kéo – giai đoạn chưa áp chính sách chống quá tải và hàng đường biên cực nhiều, tuyển thợ cực kỳ khó, một phần vì công việc tại các garage quá nhiều và ổn định, nhưng nguyên nhân chính là không có nhân lực mới.
Sau khi tuyển được một cặp thợ chính, khi tuyển thợ phụ em không dám tìm sinh viên cơ khí hay kỹ thuật ô tô của các trường đại học lớn mà nhắm vào sinh viên các trường cao đẳng nghề ô tô, các trường kỹ thuật, nhưng các em mới ra trường xuống nhìn em và thợ chính chui dưới gầm nhoe nhoét dầu mỡ đều cáo từ.
Như vậy chúng ta sẽ không thể có nhiều kỹ sư có trình độ thực tế, và cũng chỉ có số lượng rất hạn chế các thợ có kinh nghiệm thực tế nhưng chưa học hết cấp 3
***
OK, đã có xưởng sửa chữa, để giảm giá thành em nghiên cứu kinh doanh phụ tùng để vừa phục vụ khách hàng sửa chữa, vừa bán lẻ.
Tại Hải Phòng loại xe đầu kéo thông dụng nhất vẫn là xe Mỹ.
Với xe Mỹ, nguồn phụ tùng tốt và rẻ nhất vẫn là tháo dỡ từ xe cũ nhập lậu dưới dạng phế liệu.
Phụ tùng OEM nhập từ Mỹ rất đắt và khó bán do tâm lý chủ xe xót tiền, trong khi không có định mức để so sánh.
Về các chi tiết gầm, phụ tùng Trung quốc được sử dụng nhiều nhất, và thực tế nếu chọn lựa có kinh nghiệm thì cũng khá tốt.
Riêng một số chi tiết làm việc ở điều kiện khắc nghiệt như vòng bi, lá côn, thì chỉ có thể sử dụng hàng chính hãng của Mỹ mới có thể đảm bảo vận hành tốt.
Rà soát tất cả các hãng vòng bi, em phát hiện ra hãng XXX của Mỹ có chất lượng và thị phần rất tốt tại Mỹ nhưng chưa bán được rộng rãi ở Việt Nam, em liên hệ và làm việc với đại diện hãng tại Hà Nội
Thời gian này em chuyển văn phòng từ khu văn phòng xuống mặt đường để chuẩn bị làm cửa hàng bán phụ tùng.
Sau khi làm việc thêm tại Hải Phòng, hãng cũng chủ trương tạo điều kiện cho bên em làm đại lý.
Tuy nhiên sau khi tham khảo từ nhiều nguồn thợ em thấy lượng tiêu dùng vòng bi quá ít cho mỗi đầu xe/ sơ mi rơ mooc, trong khi hãng lại thiếu bi chữ thập – là loại vòng bi có nhu cầu thay thế nhiều. Công với việc hãng có thể áp doanh số cao ngay từ năm đầu nên em đành bỏ ý định.
Như vậy, chỉ còn nguồn phụ tùng từ Trung Quốc.
Lúc này nhãn hàng phụ tùng Trung Quốc đã tràn ngập Hải Phòng, thương nhân Trung Quốc đến tận Hải Phòng, thuê phiên dịch đi cùng đến từng xưởng sửa chữa ô tô để chào bán phụ tùng.
Muốn cạnh tranh ở mảng này phải lấy hàng tận gốc, em bắt đầu tập trung vào học tiếng Trung để đi Trung Quốc
Đồng quan điểm với cụ, một số cụ ở tuổi của cụ cũng rất rắc rối với các cơ quan chính quyền sau thời kì khởi nghiệp thành côngKhâm phục cụ chủ có đam mê công việc và kiếm tiền.
Cháu mới đầu 4 mà đã oải lắm rồi, không còn nhiều với hứng thú kiếm tiền và lao động nữa. Cháu làm phân phối cho mấy Cty bên Mỹ tại thị trường Việt Nam. Hàng năm nộp ngân sách cho nhà nước hàng chục tỷ. trong khi đó cá nhân cháu Net income cũng chỉ khoảng 1,5 đến 2 tỷ / năm sau khi trừ các loại thuế. Ấy vậy mà liên tục bị các loại cơ quan đoàn thể đến củ hành. Hàng nhập khẩu từ Mỹ lần nào cũng bị tham vấn giá, ép khai tăng giá hơn thực tế trong khi đó cháu không hề khai man hay trốn 1 đồng thuế nhập khẩu nào. ( Làm việc với bọn Mỹ có muốn khai sai Invoice cũng kg được) Cơ quan thế thì đều như cam vắt, năm nào cũng đòi quyết toán và tìm đủ mọi cách vặt tiền, chưa kể các sở ban ngành quản lý vẫn thương xuyên điện thoại hỏi thăm, đặc biệt và gần tết âm lịch bao giờ cũng có vài cái công
văn đến kiểm tra hoặc gửi công văn mời làm việc. Tất nhiên bên cháu chẳng làm gì sai nên cũng kg sợ, nhưng nó gây phiền hà, khó chịu và tăng mấy cái chi phí ngoài sổ sách.
Gần 14 năm nay kinh doanh tại Việt Nam sau khi trở về từ nước ngoài, thực sự lúc này cháu đang muốn buông tất cả. Tích luỹ của gia đình cháu nếu tằn tiện thì cũng đủ sống cả đời. Còn tiếp tục làm việc và đóng thuế cháu thấy vô nghĩa quá. Cuộc sống cần có lý tưởng mà cháu không tài nào tìm ra được một lý do tốt để tiếp tục làm việc? Cụ nào có thể cho một lời khuyên kg?
Oài, giờ e mí bít lão giỏi thế, oai như cóc. Chả bù e làm lính còn thấy quá sứcGọi logistic cho oai chứ đc mấy DN tập trung phát triển chuyên môn để lớn mạnh 1 lĩnh vực còn ko có khả năng làm từ nhỏ thành to thì có làm thêm chục cái khác cũng thế thôi. Quan điểm cá nhân của 1 người đã làm quản lý cac vendor, subcon của tập đoàn logistic lớn nhất thế giới tại VN