E có ông chú trước đi xuất khẩu lao động gửi tiền về mua nhà, mở cửa hàng cho vợ, cho con học hành rồi mở công ty vài ba lần (mấy lần con cái kêu phá sản, lỗ vốn đều 1 tay chú lo chạy vạy mở nghề mở nghiệp cho con lâu dài...). Ngày ấy chú làm đc, còn rủ vợ con sang Tiệp định cư, nhưng sau do còn bà, còn họ hàng chú lại con 1 nên họ hàng khuyên về nước... đến nay chú hơn 60 tuổi rồi, về vẫn đi vác bình ga bán cho nhà dân, giờ 1 mình chú làm 1 cửa hàng ga tự bán tự tiêu, làm đc đồng nào thì biết đồng ấy, may cửa hàng ko phải thuê do mượn đc của bà chị gái ruột, mà bán ga thì cccm biết tình hình chung bây giờ như thế nào rồi, ko giám thuê người, chú gần như ăn ngủ ở cửa hàng luôn. Nhiều hôm e về gặp chú đi vác bình ga chẳng may va đập chảy cả máu, vợ con vẫn đi chơi chụp choẹt tự sướng, khoe sang chảnh... chú rủ qua nhà thì 2 chú cháu về muộn chỉ úp đc 2 gói mì tôm, ăn xong ngồi nói chuyện chú cháu vợ con còn lườm nguýt... nghĩ về chú khi đang viết comment e còn ứa nước mắt...