[Funland] Hong Kong những tháng ngày tha phương cầu thực

vuahe77

Xe điện
Biển số
OF-64569
Ngày cấp bằng
20/5/10
Số km
3,765
Động cơ
434,263 Mã lực
Nơi ở
Ở Quê
À, nhân cụ nhắc đến cú niềng, trước thèng bạn em về ló bẩu bên đấy có từ trêu gái hay lém, đọc là: cú niềng leng leng mẩu tỉu mẩu tắc. Ló là cái gì vậy cụ?
Khà khà...."Cô iem cảnh sát xinh xinh ko uỵch không được" :))
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Nếu nói về bản lĩnh giang hồ thì Sìn cơm ko có tuổi cụ ạ. Khởi nghiệp là một thằng chia cơm trong trại, được ông trưởng trại quý nhận làm con nuôi. Các cụ tưởng tựong trại như một doanh trại bộ đội ý, chia làm nhiều buồng, mỗi buồng lại có khoảng 100-200 nhân khẩu. Một trại như thế có khoảng 50-60 buồng. Và trưởng trại là người HK, là sếp cai quản đội ngũ A xề ( cảnh sát nam ), cú niềng ( cảnh sát nữ ) và đội ngũ hành chính trong trại. Do đc quý nên Sìn cơm được làm trật tự trưởng ( thường chức danh này ở mỗi trại là do các đầu gấu lắm giữ, thường phải đánh đổi bằng máu ), dưới trật tự trưởng có trật tự phó ( Thành đầu to buồng em là trật tự phó ), dưới trật tự phó có các trật tự viên, quẫy này đa phần là đầu gấu trong trại. Do Sìn cơm nắm được quẫy này nên xưng hùng xưng bá ở trại 9 một thời gian dài. Làm trật tự nó sướng ở chỗ sinh hoạt thoải mái hơn, được ưu tiên chỗ ở rộng rãi hơn, vật chất đầy đủ hơn và còn có đội ngũ lái xe phục dịch nữa...
Cụ nói thế cũng không chính xác, nói Xìn cơm không có chất cũng không phải. Biệt danh Xìn cơm là do nhà bán cơm ở phố Phan Bội Châu, gia đình người Việt gốc Hoa nên tên đặc Tàu là vậy. Cũng là dân anh chị bụi bặm từ ở Việt Nam, đi cùng thuyền với anh Bảy Đen, chính 2 nhân vật này là một trong những lãnh đạo phe Hải Phòng đánh nhau với Quảng Ninh ở trại Sè Koóng. Bản thân Xìn cơm trong 1 trận chiến, bị đan Quảng Ninh cầm giáo truy sát, leo được lên hàng rào b40 gần lên tới đỉnh thì bị hàng chục cái giáo xiên ngược lên rụng xuống như 1 cái lá rơi. Mấy chiến sĩ Quảng Ninh bê nguyên 1 cái nắp cống bằng gang định giã thẳng vào đầu thì được đồng đội can là " nó chết rồi, đi thôi ", rồi cả hội bỏ đi. Thế mà may sao lại sống sót. Còn anh Thành đầu to chính là anh trai Dũng Tình vụ thuốc lắc đình đám báo chí cả nước dịp trước.
 

uaytau

Xe buýt
Biển số
OF-89251
Ngày cấp bằng
21/3/11
Số km
829
Động cơ
413,948 Mã lực
Thời đấy em cũng hóng được chuyện ông nào mà qua được và được ra ngoài chờ phỏng vấn để đi thì oai cực luôn, có thể vào xách tay bất cứ em nào xinh nhất làm vợ để cùng lên đường.
 

Greenwood

Xe buýt
Biển số
OF-127616
Ngày cấp bằng
14/1/12
Số km
583
Động cơ
382,320 Mã lực
uaytau nói:
À, nhân cụ nhắc đến cú niềng, trước thèng bạn em về ló bẩu bên đấy có từ trêu gái hay lém, đọc là: cú niềng leng leng mẩu tỉu mẩu tắc. Ló là cái gì vậy cụ?
A xề : Sir đọc lệch + a vào - english lai hk
Cù niềng : cô nương
A múi: em gái
Leng leng: xinh xinh, ngon ngon
Mẩu : không,
Tỉu: phang
Tắc : được.
 
Biển số
OF-97974
Ngày cấp bằng
31/5/11
Số km
455
Động cơ
403,700 Mã lực
Nếu ai vượt biên đến HK thời điểm 8-9 năm 89 chắc nhớ đảo Bò
Đảo Bò là nơi tiếp nhận thuyền nhân để phân loại,trước đó chưa có đảo bò là Thanh Châu,vì năm 89 người VN sang đông quá k có đủ trại chứa nên CQ HK đưa thuyền nhân mới sang vào đảo Bò.
Khẩu phần của 1 thuyền nhân trên đảo Bò mỗi ngày gồm:
1/12 hộp sữa
1/4 hộp cá hoặc ba tê
1/4 hộp đậu HL
1 gói bánh bích quy
Nước thì dậy từ 2h am xuống bến tàu xếp hàng đến 5-6am thì đến lượt lấy can nhựa 20l để uống và nấu ăn.
Tháng 8/89 có gần 5k người sống trên đảo Bò(đảo hoang trước để nuôi bò)
Tắm thì xuống biển.
Có vài suối nhỏ,lắm lúc chị e tắm ở phía trên cho kín đáo thì phía dưới bà con vô tư hứng nước về nấu ăn.
Ở thì dọn hết đất ở chuồng bò rồi căng vải trắng(cảnh sát phát) lên rồi quét sạch trải bìa (thùng bích qui phá ra) để ngủ.
Ăn uống sinh hoạt với đk như vậy nên khoảng 90% thuyền nhân bị bệnh đường ruột,mỗi ngày xả khoảng 5-6 lần.
Vì k có giấy vệ sinh nên cứ ai cầm cành cây đi ve vẩy lên núi Mứt(nguyên 1 ngọn núi nhỏ hơi xa bến tàu tuyền là Mứt) là biết đi WC,vì dưới đất kín đặc Mứt lên người trèo lên cây vắt vẻo như chim,xong quệt ngang đýt kéo quần chạy xuống biển tắm rửa.
Một trưa e đang ngủ,nghe tiếng bò chạy qua gần lán,e liền vùng dậy vơ con dao tự chế dưới gối đuổi theo con bò,khi chạy khoảng 500m thì thấy chú bò mồm vẫn còn rống mà nửa phía sau đã bị khoảng mười mấy ông thuyền nhân đang hì hục xẻo cắt,he he
Vì k có vôi để ngâm nên thịt bò hoang thường rất gây,nhưng vì đói nên chả ai bỏ qua cả.
Cứ trời mưa bão là mấy thằng bọn e xuống bến tàu rình ăn cắp bánh để hôm sau còn rán như bánh xèo dễ ăn,nồi là vỏ sắt hộp bánh,còn mỡ thì rán ba tê lên lấy.
Thanh niên thường ban ngày lên núi vặt rau rừng ăn,có những trường hợp trèo lên vách núi hái rau bị ngã chết,k chết thì cũng gãy chân tay.
Chiều tối thường bọn e xuống biển lặn vớt ốc và con móng tay để cải thiện bữa ăn.
E đã ở trong môi trường như vậy gần 50 ngày.
Đến tháng 9/89 đã xảy ra cược bạo loạn,nguyên nhân là dân bắc ghét dân ba tàu trong nam biết tiếng QĐ phán dịch bất lợi cho người bắc,sau đó là đuổi đánh cả cảnh sát HK và cướp bóc.
CSHK đã bắn rất nhiều đạn hơi cay lên núi để giải tán đám thuyền nhân,từ dưới thuyền CS dùng máy ảnh và camera để quay chụp,vì thế dân bắc có 1 số thì bịt mặt,đa số k bịt bị nhận mặt thì bị xử và tù.
Sau đó toàn bộ trại Heilingchau cũ được xẻ người đi các trại khác để đưa toàn bộ thuyền nhân trên đảo Bò vào.
Ngày chuyển từ đảo bò sang trại mới,thuyên nhân người bắc sẽ đi qua dân ba tàu và CS,ai bị nhận mặt thì tách luôn.
Vì quá lâu nên hồi tưởng của e hơi lộn xộn,e type trên ip mong các cụ đừng gạch đá e nhé.
 

uaytau

Xe buýt
Biển số
OF-89251
Ngày cấp bằng
21/3/11
Số km
829
Động cơ
413,948 Mã lực
Lại nghe nói là những người VN đầu tiên đặt chân tị nạn sang HK (hình như năm 75) được đối đãi rất trọng thị, được ở khách sạn chờ đi nước thứ 3. Sau đó người VN cứ dần làm xấu hình ảnh mình đi trong mắt nhà cầm quyền, đặc biệt là những đợt dân Bắc sau này sang HK vô tội vạ mà đến 99,99% là không phải tị nạn chính trị.
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Nếu ai vượt biên đến HK thời điểm 8-9 năm 89 chắc nhớ đảo Bò
Đảo Bò là nơi tiếp nhận thuyền nhân để phân loại,trước đó chưa có đảo bò là Thanh Châu,vì năm 89 người VN sang đông quá k có đủ trại chứa nên CQ HK đưa thuyền nhân mới sang vào đảo Bò.
Khẩu phần của 1 thuyền nhân trên đảo Bò mỗi ngày gồm:
1/12 hộp sữa
1/4 hộp cá hoặc ba tê
1/4 hộp đậu HL
1 gói bánh bích quy
Nước thì dậy từ 2h am xuống bến tàu xếp hàng đến 5-6am thì đến lượt lấy can nhựa 20l để uống và nấu ăn.
Tháng 8/89 có gần 5k người sống trên đảo Bò(đảo hoang trước để nuôi bò)
Tắm thì xuống biển.
Có vài suối nhỏ,lắm lúc chị e tắm ở phía trên cho kín đáo thì phía dưới bà con vô tư hứng nước về nấu ăn.
Ở thì dọn hết đất ở chuồng bò rồi căng vải trắng(cảnh sát phát) lên rồi quét sạch trải bìa (thùng bích qui phá ra) để ngủ.
Ăn uống sinh hoạt với đk như vậy nên khoảng 90% thuyền nhân bị bệnh đường ruột,mỗi ngày xả khoảng 5-6 lần.
Vì k có giấy vệ sinh nên cứ ai cầm cành cây đi ve vẩy lên núi Mứt(nguyên 1 ngọn núi nhỏ hơi xa bến tàu tuyền là Mứt) là biết đi WC,vì dưới đất kín đặc Mứt lên người trèo lên cây vắt vẻo như chim,xong quệt ngang đýt kéo quần chạy xuống biển tắm rửa.
Một trưa e đang ngủ,nghe tiếng bò chạy qua gần lán,e liền vùng dậy vơ con dao tự chế dưới gối đuổi theo con bò,khi chạy khoảng 500m thì thấy chú bò mồm vẫn còn rống mà nửa phía sau đã bị khoảng mười mấy ông thuyền nhân đang hì hục xẻo cắt,he he
Vì k có vôi để ngâm nên thịt bò hoang thường rất gây,nhưng vì đói nên chả ai bỏ qua cả.
Cứ trời mưa bão là mấy thằng bọn e xuống bến tàu rình ăn cắp bánh để hôm sau còn rán như bánh xèo dễ ăn,nồi là vỏ sắt hộp bánh,còn mỡ thì rán ba tê lên lấy.
Thanh niên thường ban ngày lên núi vặt rau rừng ăn,có những trường hợp trèo lên vách núi hái rau bị ngã chết,k chết thì cũng gãy chân tay.
Chiều tối thường bọn e xuống biển lặn vớt ốc và con móng tay để cải thiện bữa ăn.
E đã ở trong môi trường như vậy gần 50 ngày.
Đến tháng 9/89 đã xảy ra cược bạo loạn,nguyên nhân là dân bắc ghét dân ba tàu trong nam biết tiếng QĐ phán dịch bất lợi cho người bắc,sau đó là đuổi đánh cả cảnh sát HK và cướp bóc.
CSHK đã bắn rất nhiều đạn hơi cay lên núi để giải tán đám thuyền nhân,từ dưới thuyền CS dùng máy ảnh và camera để quay chụp,vì thế dân bắc có 1 số thì bịt mặt,đa số k bịt bị nhận mặt thì bị xử và tù.
Sau đó toàn bộ trại Heilingchau cũ được xẻ người đi các trại khác để đưa toàn bộ thuyền nhân trên đảo Bò vào.
Ngày chuyển từ đảo bò sang trại mới,thuyên nhân người bắc sẽ đi qua dân ba tàu và CS,ai bị nhận mặt thì tách luôn.
Vì quá lâu nên hồi tưởng của e hơi lộn xộn,e type trên ip mong các cụ đừng gạch đá e nhé.
Câu chuyện của cụ rất đúng nhưng chỉ sai về khẩu phần, để em tham gia cho chính xác: mỗi người mỗi ngày được 1 hộp sữa đặc, 1 hộp cá hộp, 1 hộp đậu Hà lan, 1 gói bánh bích quy, hôm thì bánh cafe, hôm bánh cam ( kem cam ở giữa ), hôm bánh bò ( bánh vani có hình con bò ngoài vỏ gói bánh ). Chính khẩu phần ăn như vậy nên gây nên dịch tháo tỏng ( sorry các cụ nhé, hơi mất vệ sinh nhưng vì là tả thực nên em không có cách nào khác ), mà lại toàn giải quyết trên núi, khi gặp mưa chảy xuống thì các cụ chắc hình dung thế nào rồi.
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Vụ này cũng là đồn thôi, ko biết có thật hay ko nhưng nghe nói là Sìn cơm làm, thế nên về đến VN cũng có sống quá đc 1 ngày đâu. Thời kì mới sang thì hay đánh nhau chứ sau này cũng ít rồi, cũng làm gì có chuyện con gái 16 tuổi bị hiếp như mấy cụ nói, ko có đâu ạ. Tuy là trại nhưng nó cũng ko hẳn là tù, chủ yếu là nhìn nhau mà sống chứ gấu gặp thằng liều thì cũng đứt với nó, vì đồ đạc cũng dễ kiếm mà, có nhiều vụ phải trả giá rồi. Em xin phép cắt ngang cụ chủ thớt kể hầu các cụ một câu chuyện nhỏ, giai đoạn em ở Màn Dzin.

Quãng năm 95,96 sau khi chính phủ VN chấp nhận cho người tị nạn quay về, thì HK có chính sách dồn hết những người tị nạn sẽ bị hồi hương ra một số trại, rồi từ đó chuyển sang trại chờ bay để về VN. Nhà em từ trại 5 chuyển qua Màn Dzin, tại trại này thì khỏi nói về độ phức tạp vì gần như là dân các nơi ( từ các trại ở shatin ) chuyển về đây nên đủ các anh tài tụ tập ( Liễu Hói, Thịnh Kều, Dũng Hồ, Bảo Phỉ...etc ). Trại này phân ra làm 2 khu vực Nam và Bắc, cách nhau một cái cổng trại, cổng này luôn luôn mở nên người bên Nam qua bên Bắc chơi và ngược lại. Bên trại Bắc là quẫy của Thịnh Kều và đa phần là những người tị nạn sau này, tầm 93-95 còn một lượng lớn người Việt vượt biên sang HK nữa và đội mới sang gần như thân cô thế cô, sống rất khổ vì tài sản ko có, gia đình ko. Bọn em ở lâu nên những thức ăn mà bọn em chê vì ăn nhiều quá ngán như Ba Tê, Bí đỏ, Sữa...thì đội mới sang này chiến hết. Mấy chú mới sang này nhiều chú cũng ko biết đâu vào với đâu, cứ sinh hoạt theo kiểu quen ở VN, ko có tôn ti trật tự. Có vụ 2 chú buổi trưa mọi người đang ngủ, lôi cờ ra đánh rồi cười ầm ĩ, to tiếng với nhau. Khốn nạn trong buồng có Thịnh Kều, bực mình vì ko ngủ được, Thịnh Kêu kêu mấy thằng em lôi 2 chú này ra giữa sân trại. Mặc dù van xin rồi các cụ nhé, nhưng nó vẫn bắt quỳ rồi đâm cho đến chết, sau vụ này có một thằng em đứng ra nhận hộ nên Thịnh Kều ko bị đi tù. Còn vụ nữa em thấy là nổi bật, vụ này nói thật là em cũng ko nhớ tên nhân vật nữa vì lâu quá rồi, tạm gọi là a D. Anh này hồi ở shatin là thuộc hạng trật tự trong trại, có số có má, kiểu như đầu gấu của trại ý. Sau chuyển ra Màn Dzin anh em mỗi người một nơi, tan tác hết cả nên mỗi mình đơn độc bị quẫy đầu gấu ở Màn Dzin nó đì. Chả hiểu thấy ngứa mắt hay mâu thuẫn gì mà cứ 2-3 ngày nó lại gọi lên nó đánh cho một trận. Mà a D này đúng là nhẫn nhịn giỏi, cứ kệ cho đánh, mấy cả nói thẳng là chó đàn thì cũng ko bật lại được, bọn nó đông, bật lại mỗi thằng tiện tay dáo nó xiên cho một phát là đứt. Thế rồi đến ngày trả thù cũng đến, ngày hôm đó là ngày một số nhà sẽ phải lên đường chuyển ra trại chờ bay để về VN, nhà a D này cũng có trong danh sách đó. Theo lệ thì người ở lại đi tiễn người đi, cái cổng trại bé tí mà người nhiều vô kể. Mọi người đang túm tụm để nói lời chia tay rồi gửi nọ gửi kia thì bỗng một chú ở đâu xông ra người be bét máu, tay ôm cổ, con dao vẫn còn cắm trên cổ, người giật giật lên mấy cái. Trong khi chú D đã nhanh chân chạy qua lớp cổng trại vào đứng cạnh mấy A xề (cảnh sát HK) rồi tự thú rồi. Mà trại thì rộng, hồi đó là gì có điện thoại đâu mà ý ới thế nào chỉ 5 phút sau khoảng mấy chục thằng cầm dáo dài vây kín cổng trại để tìm thằng đâm đại ca. Nhưng A Xề thấy đánh nhau vội vàng đóng cổng trại lại rồi còn đâu, mấy chú chục đành bất lực nhìn A xề dong chú D kia đi mà ko làm gì được.

Cụ chủ thớt nếu qua Màn Dzin thì cũng biết vụ em vừa kể, vụ này nhiều người biết lắm vì giữa thanh thiên bạch nhật, tầm đó lại đông người.
em cũng nghe nói Màn Zìn phức tạp và cuộc sống trại đấy khổ lắm mà may quá em không phải qua
 

honda acura

Xe điện
Biển số
OF-15048
Ngày cấp bằng
23/4/08
Số km
3,805
Động cơ
576,204 Mã lực
Mời cụ chủ xơi lại món này cho nó đỡ táo nhé
hộp sữa đặc, 1 hộp cá hộp, 1 hộp đậu Hà lan, 1 gói bánh bích quy, hôm thì bánh cafe, hôm bánh cam ( kem cam ở giữa ), hôm bánh bò ( bánh vani có hình con bò ngoài vỏ gói bánh ). Chính khẩu phần ăn như vậy nên gây nên dịch tháo tỏng
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Cuối cùng cũng vượt qua được eo biển tử thần, tàu cập vào một cảng nhỏ em không nhớ tên để ông Tài Cống TQ lên bờ đồng thời tàu cũng bổ xung dầu mỡ, xem lại máy móc. Mọi người tản mát lên đất liền đi kiếm lương thực thực phẩm. Em cùng mấy người bạn đi xin ăn, học được mấy câu tiếng Tàu: pỉ ngổ tí xỉn ( cho tao ít tiền ), pỉ ngổ tí mẩy ( cho tao ít gạo ) thế mà cũng được một ít. Hôm đấy thằng bạn ra chợ mắt trước mắt sau thó nhể ( ăn cắp ) được mấy quả tim lợn, vặt trộm được mấy quả bầu mang về nhà dân gần đấy nấu nhờ. Cả bọn được bữa no không đi nổi. Các cụ có tưởng tượng được 5 thằng mà ăn hết 6 bát gạo đầy không, chắc đời em chưa bao giờ ăn khoẻ như vậy.
Lại nói về ăn xin, nói thật, em vẫn ấn tượng về lòng tốt của người dân TQ. Hồi đấy thấy nông thôn TQ cũng chẳng khá hơn mình bao nhiêu nhưng họ sẵn sàng giúp đỡ dân tị nạn VN, có điều dân mình qua đất nước họ ăn cắp ăn trộm đủ cả, về sau họ cũng ghét. Có lần, em với thằng bạn đói quá, 2 thằng bàn nhau vào ăn chạc. Thế là 2 thằng đánh liều vào 1 quán vỉa hè như của mình vậy, ăn xong 2 thằng nháy nhau chạy thật nhanh về 2 phía khác nhau, ông chủ quán tức quá dẫm chân bành bạch, kêu ầm ĩ nhưng cứ loay hoay chẳng biết đuổi thằng nào. Có lần khác, cũng lại đói quá em đánh liều đi ăn cắp cái gì đó để ăn. Vòng quanh chợ mấy lần chỉ thấy có sạp bán dưa hấu là dễ lấy, dưa hấu chất cao như núi mà chả thấy chủ quán đâu. Dằn dứ mãi vì em chưa đi ăn cắp bao giờ, nhưng đói quá nên xông vào bê 1 quả chạy ra chỗ kín dùng đá đạp vỡ ra ăn.Thế mà cũng ăn hết, ăn xong thì mẹ ơi, cái bụng căng lên như 1 cái trống, óc a óc ách lạ lắm các cụ ợ.
Thế rồi con tầu lại tiếp tục lên đường. Vậy là chỉ còn 1 nửa chặng đường phía trước. Chả biết còn gian truân thử thách gì đang chờ đợi phía trước đây.
Đi được mấy hôm lại có dấu hiệu có bão, tàu đành quay đầu vào bờ tránh bão. Đến gần bờ, thấy dân thuyền chài địa phương cứ chỉ chỉ cái gì trước mặt, thuyền trưởng bảo 1 bà trước đây nhà ở phố Kỳ Đồng ( trước kia có nhiều Hoa Kiều sinh sống ) biết 1 ít tiếng Hoa ra xem họ nói gì. Sau khi nói chuyện với họ 1 hồi, bà ấy bảo họ nói đi vào luồng vừa chỉ ý. Thế là yên tâm rồi. Đi một đoạn thì bỗng nhiên : kịch kịch, két két, tàu đứng khựng lại. Mọi người nhao nhao lên: va phải đá ngầm rồi. Ai đó lấy cây sào ra chống thử thì đúng là đá ngầm thật. Hoá ra ngư dân họ biết tàu Vn nên cảnh báo chỗ đấy có đá ngầm không nên đi vào đấy thì phiên dịch lởm của mình lại phán ngược lại. Thế là lại phải chờ nước lên rồi nhờ tàu TQ kéo vào xưởng sủa chữa. Về đến xưởng thì mới biết tàu gãy hết cả chăn vịt, bay mất tiêu cả bánh lái. May mà lúc đó nước lên chứ nước xuống thì lại lật tàu, chắc chết đuối cũng tương đối.
Đêm hôm đó bão về, tất cả mọi người lên 1 đảo cát có rất nhiều cây phi lao gần đấy tránh bão. Hoá ra đấy là 1 bãi tha ma các cụ ợ, nhưng cũng chẳng có chỗ nào khác, đành chịu vậy. Mọi người dùng tất cả những gì kiếm được để che mưa che gió nhưng vẫn không ăn thua. Cả đêm chịu gió, rét, ướt như chuột lột. Một thanh niên không biết bơi ra bơi vào thế nào bị nước cuốn trôi, thế là 1 nhân mạng đã ra đi.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-97974
Ngày cấp bằng
31/5/11
Số km
455
Động cơ
403,700 Mã lực
Câu chuyện của cụ rất đúng nhưng chỉ sai về khẩu phần, để em tham gia cho chính xác: mỗi người mỗi ngày được 1 hộp sữa đặc, 1 hộp cá hộp, 1 hộp đậu Hà lan, 1 gói bánh bích quy, hôm thì bánh cafe, hôm bánh cam ( kem cam ở giữa ), hôm bánh bò ( bánh vani có hình con bò ngoài vỏ gói bánh ). Chính khẩu phần ăn như vậy nên gây nên dịch tháo tỏng ( sorry các cụ nhé, hơi mất vệ sinh nhưng vì là tả thực nên em không có cách nào khác ), mà lại toàn giải quyết trên núi, khi gặp mưa chảy xuống thì các cụ chắc hình dung thế nào rồi.
Lâu quá nên e hơi nhầm,1 người là:
1/4 sữa
1/2 cá hoặc bate
1/2 đậu HL
1 gói bánh BQ
Cụ nhập đảo bò thời điểm nào vậy?
Lúc thuyền e tới HK là đầu tháng 8/89,và khẩu phần ăn của thuyền nhân lúc đó chỉ có như vậy.
Đến gần cuối tháng 9 là bạo loạn và dịch tả nên CPHK chuyển toàn bộ thuyền nhân vào trại Heilingchau và 1 trại bé hơn ở gần đó(lâu quá e quên tên trại) để cách ly và chữa bệnh,nhưng cá nhân e vào trại được 3-4 ngày là hàng lại đẹp k cần phải uống thuốc.
 

uaytau

Xe buýt
Biển số
OF-89251
Ngày cấp bằng
21/3/11
Số km
829
Động cơ
413,948 Mã lực
Lâu quá nên e hơi nhầm,1 người là:
1/4 sữa
1/2 cá hoặc bate
1/2 đậu HL
1 gói bánh BQ
Khẩu phần thế này mà 100% bị tào tháo đuổi mới thấy là ngày đấy dân mình sống khổ cưc thế nào, nên đến lúc sang được cho ăn uống nhiều chất tí là không chịu được nhiệt. Bây giờ mà chia khẩu phần dạng này thì em cam đoan số % không bị tào tháo đuổi là rất cao đấy.
Hóng tiếp chuyện các cụ.
 

black_box

Đi bộ
Biển số
OF-84403
Ngày cấp bằng
6/2/11
Số km
9
Động cơ
410,690 Mã lực
bác nhã ý thì cho em yh để cùng đàm đạo .
vốn gốc thủy nguyên nè.
di vô sì phố lâu rồi
96 ra trại đây
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Lâu quá nên e hơi nhầm,1 người là:
1/4 sữa
1/2 cá hoặc bate
1/2 đậu HL
1 gói bánh BQ
Cụ nhập đảo bò thời điểm nào vậy?
Lúc thuyền e tới HK là đầu tháng 8/89,và khẩu phần ăn của thuyền nhân lúc đó chỉ có như vậy.
Đến gần cuối tháng 9 là bạo loạn và dịch tả nên CPHK chuyển toàn bộ thuyền nhân vào trại Heilingchau và 1 trại bé hơn ở gần đó(lâu quá e quên tên trại) để cách ly và chữa bệnh,nhưng cá nhân e vào trại được 3-4 ngày là hàng lại đẹp k cần phải uống thuốc.
Em vào đảo bò tháng 6/1989 cụ ợ. Chắc sau này khẩu phần nó giảm đi em cũng không rõ vì ở đấy khoảng 20 ngày là chuyển đi rồi
 

Vulq71

OFer Tích cực
Biển số
OF-160636
Ngày cấp bằng
13/10/12
Số km
8,512
Động cơ
436,681 Mã lực
Biển số
OF-97974
Ngày cấp bằng
31/5/11
Số km
455
Động cơ
403,700 Mã lực
Khẩu phần thế này mà 100% bị tào tháo đuổi mới thấy là ngày đấy dân mình sống khổ cưc thế nào, nên đến lúc sang được cho ăn uống nhiều chất tí là không chịu được nhiệt. Bây giờ mà chia khẩu phần dạng này thì em cam đoan số % không bị tào tháo đuổi là rất cao đấy.
Hóng tiếp chuyện các cụ.
E cam đoan cụ xơi k quá 3 ngày là ngấy đến tận cổ,he he
Vì thế nên thuyền nhân đã chế biến các kiểu,bánh thì cho vào ca nước trộn thành bột rán lên như bánh xèo.
Cá thì nấu canh,ba tê thì rán mỏng,sữa thì để ăn sáng với bánh ngọt.
Từ hồi đó là e k thích ăn cá hộp và ba tê,trước khi vượt biên thì đó là đặc sản luôn,he he
 
Biển số
OF-38682
Ngày cấp bằng
19/6/09
Số km
5,754
Động cơ
523,974 Mã lực
Nơi ở
https://www.facebook.com/chimbaobao
Website
www.otofun.net
Em có 1 ẻm xinh đẹp cũng hồi hương năm 96, tiếng Cantonese bắn ác liệt. Hồi sinh viên em làm cùng em ý ở 1 khách sạn 5 sao, em ý tên Linh, sn79:x:x:x. Giờ này em ợ đâu?:(:x:x. Sau này đi làm thì có 1 ký niệm nhớ nhất là có 1 cụ đạp vỡ mồm máy bay của bọn Cathay Pacific vì cụ ý...đu luôn ở cầu thang, giầy gì mà hịn thế:))

Ps: xin lỗi các cụ, em post xong mới thấy mấy post cuối đang kể hồi ký, thôi thì cho em lạc 1 phát thôi ạ, tại cảm xúc bất chợt nhớ đến nàng ạ:(
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-97974
Ngày cấp bằng
31/5/11
Số km
455
Động cơ
403,700 Mã lực
Trò đổ mứt xuất phát từ trại cấm HK.
E biết đánh chắn cũng từ trại cấm.
Vũ khí đánh nhau 1 phần từ ngoài tuồn vào,nhưng đa số là tự chế,chỉ với mẩu lưỡi cưa sắt có thể biến ống nước thành giáo,giát giường bằng sắt thành kiếm,quai xô thành dùi,nắp cống gang thành te,meca cửa sổ lùa vào áo phao trại thành giáp......!
Nhưng tuyệt đỉnh là nấu rượu trong trại cấm,trước đó khi chưa mua được men rượu thì lấy cam nhét vào chai để lên men rồi uống,nhiều khi quên k xì hơi là chai cam nó nổ như bom.
Chỉ với 10$HK và ít cơm thừa là bọn e biến ngay thành hơn 3 lít rượu trắng đốt cháy bùng bùng chỉ bằng những vật dụng như can,thùng đựng cơm,vòi hoa sen và tàu ngầm.
Ngày e hồi hương 4 thằng chia tay nhau ngồi xơi có 4 chai Coca 1,5 lít mà k ật,đêm vẫn mò đi xem phim.
 

long_tuanpham

Xe tải
Biển số
OF-112880
Ngày cấp bằng
15/9/11
Số km
397
Động cơ
392,460 Mã lực
Nơi ở
Âu Cơ Tây Hồ
Trong lúc chờ đợi cụ chủ viết lách ,e xin phọt câu chuyện trôm đc trên mạng cho các kụ đỡ sốt ruột .E chưa vượt biên nên không biết mặt mũi cái trại thế nào.Thông tin bài này e chỉ biết đọc và post .Đúng sai e ko rõ ,mong các kụ đừng mắng E hehhe
em nghĩ cụ lên ra tạo một top mới như thế tiện theo dõi hơn,và để mạch truyện của chủ top nó không bị đứt,
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top