- Biển số
- OF-372148
- Ngày cấp bằng
- 1/7/15
- Số km
- 307
- Động cơ
- 253,134 Mã lực
- Nơi ở
- ha noi
- Website
- vecto.com.vn
Vào cày bình luận tăng mã lực cho vui
Thằng trung hoa bẩn thỉu thế . khốn nạn quá cụ.Cháu kể cụ chủ câu chuyện này, hồi ở bển cháu cũng thỉnh thoảng đi casino (bên đó đóng cửa từ 1-2h sáng). Nếu thua hết tiền tầm 11h là ra về, lúc đó hàng quán đóng cửa dọn dẹp về, đói, mệt, tâm lý mà vào ăn mất tiền còn như xin luôn, biết người Việt làm trong bếp lại vào mời các anh cốc bia, ăn nói nhã nhận, không là ăn nước bọt trong đồ ăn. À nữa, hồi cháu có làm ở nhà hàng Trung Hoa xịn, sáng thứ ba (thứ hai nghỉ), thằng đầu bếp nó rất hay nhổ vào xuất ăn đầu để lấy hên cho cả tuần.
Lúc cụ vào em nó chốt tiền, tắt máy, hết giờ. Khi cụ hỏi mua mì tôm em nó cố bán nể cụ, khởi động lại các máy (bấm in hóa đơn 2 lần k được) là do các máy vi tính, tính tiền, in hóa đơn chưa kết nối được với nhau, in lần thứ 3 mới đc nhưng cụ ném trả lại là tỏ thái độ khó chịu của cụ. Thông cảm cho ng bán, các thao tác phải tuân thủ theo quy định có camera giám sát, theo cảm nhận em là như vậy.Em bố đời cái gì hả cụ ? Cậu ta bảo em đợi thì em cũng đợi rồi. Tối muộn mua về ăn còn đi ngủ, chả hiểu còn làm gì mà ko tính cho khách để người ta còn về ? Ai chả sốt ruột hả cụ ?
Chuẩn cụ. Cũng nhiều thằng bố đời lắm! Thương chú nhân viên.
Kể cậu nhân viên kia dứt khoát luôn em hết giờ không bán nữa thì đỡ rách việc, bố khỉ
"Chị" lắm lời quá!Em bố đời cái gì hả cụ ? Cậu ta bảo em đợi thì em cũng đợi rồi. Tối muộn mua về ăn còn đi ngủ, chả hiểu còn làm gì mà ko tính cho khách để người ta còn về ? Ai chả sốt ruột hả cụ ?
Đọc bài viết rất dài và đọc xong 4 trang comments thì em thấy thế này: cụ chủ thớt chưa có văn hóa đi siêu thị nên ko hiểu chuyện và ko có sự nhẫn nại. Vin 10h đóng cửa, cuối mỗi ngày các em đều phải kết thúc bán trên máy nên việc reset lại là đúng rồi đó ạ, cụ ko thể đòi mang đồ ra khỏi cửa nếu cụ chưa check mã của món hàng, vì có thể là chuông báo động sẽ kêu. Đi siêu thị ko như đi chợ hay đi cửa hàng tạp hóa được, cụ nên biết điều đó. Lẽ ra bạn nhân viên sẽ ko bán cho cụ, nhưng có lẽ vì cả nể/ko nỡ từ chối nên em đó vẫn bán cho cụ là em nó đã đc điểm + rồi. Nếu là em trong trường hợp này em sẽ biết nói cám ơn và vui vẻ chờ.
Một số cụ comment về thái độ của em nhân viên mà không nhìn thấy cái sai của cụ chủ thớt để góp ý.
lúc đó mà buốn ái, tiện thể ái luôn vào cừa của nóÀ có lần em vào vinmart muộn ko đc bán, em tức mình sau này hạn chế cực ít vào
Ông mua hàng bố tướng gặp ông nhân viên đang khó ở.Thưa các cụ. Em lập xin hầu các cụ câu chuyện đêm muộn dư lày:
Chả là lúc nãy 10h30 tối, do muộn quá nên tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa, em phải đi bộ thêm 1 quãng ra cửa hàng Vinmart+.
Tầm này thì vắng tanh, em bước vào hỏi cậu nhân viên duy nhất:
- em ơi, ở đây có mỳ tôm cốc không ?
Cậu nhân viên đang làm gì đó, không có tý niềm nở nào trên mặt trả lời:
-Có, anh ra chỗ kia kìa.
Em ra lấy 2 ly mỳ tôm Hảo Hảo mang ra tính tiền. Cậu nhân viên mặt vẫn lành lạnh:
- anh phải chờ em tý.
Hơi ngạc nhiên là cậu ấy nói như ra lệnh, chả thấy chữ "thông cảm" đâu cả. Cơ mà em thấy cậu ta đang đếm dở sấp tiền thì cũng ok thôi. Đứng đợi vậy. Tầm 3 phút trôi qua, cậu ta để sấp tiền ra sau, rồi bấm bấm máy, phòi ra cái hóa đơn. Em tưởng của mình rồi, hóa ra đếch phải. Cậu ta cầm tờ hóa đơn vứt ra đằng sau, rồi lại bấm bấm, lại phòi ra tờ hóa đơn, lại cầm vứt đằng sau.
Đến đây em sốt ruột mới bảo:
- Em tính tiền cho anh trước cái.
- Không được anh ạ, phải qua đây (tức là cái máy tính).
- Ô thế 2 hộp này bao nhiêu tiền, anh gửi đây. Tẹo em lấy hộp khác quét vào hệ thống của em là được.
- Nhưng nó vẫn phải qua đây anh ạ.
- Thế anh phải đợi đến bao giờ ?
Cậu ta vừa lầm bầm vừa cầm cái máy quét mã dí vào 2 hộp mỳ tôm vừa nói:
- Em biết được nó bao nhiêu tiền. Đây, của anh 15 nghìn.
Em trả 20k. Cậu ta đưa tiền thừa kèm theo, tờ hóa đơn. Em bực mình đút tờ 5k vào ví và vứt lại tờ hóa đơn trên bàn. Lập tức cậu ta trừng mắt hỏi:
- Anh thái độ gì đấy ? Bọn em còn chuẩn bị nghỉ bây giờ...
- Ơ, thế là em không muốn bán cho anh hả ?
- Em vẫn bán, em chả bán cho anh đây.
- Nhưng mà thái độ của em khác gì "anh cút đi" ?
Xong em đi ra cửa. Sang bên kia đường em quay lại nhìn. Thì thấy cậu ta cũng đi ra khỏi cửa, đứng trên vỉa hè nói cái gì em nghe ko rõ. Em quay lại hỏi:
- Cái gì hả em ?
- Anh bức xúc cái gì thì quay lại đây nói chuyện.
Ok. Thì quay lại. Đến đây mới cao trào các cụ ạ.
Em quay sang đến nơi và bảo:
- Anh bức xúc cái thái độ bán hàng của em.
- Bọn em chuẩn bị đóng cửa đấy. Em phải reset lại máy để bán cho anh đấy.
- Ô, thế là em ko muốn bán cho anh hả. Em không bảo luôn từ đầu là em đóng cửa ko bán thì để anh đi về.
- Em vẫn bán cho anh đây thôi.
- Anh nghĩ nếu đây là cửa hàng nhà em thì em đuổi anh đi lâu rồi ấy. Em vẫn bán là vì đây là Vinmart nên em phải bán thôi.
- Đây thì cũng khác gì của nhà em đâu.
Nghe đến đây thì em quá bất ngờ các cụ ạ. Nó tuyên bố đây không khác gì nhà nó luôn ^^
Em bảo:
- Em bán hàng thế anh không bao giờ vào lần thứ 2.
Nó (vừa đi vào trong) vừa nói:
- Em cũng đeo bán cho anh.... mẹ......
Em nghe nó chửi gì đó không rõ, nhưng rõ nhất chữ "mẹ". Em mới bảo:
- Em chửi anh đấy hả.
- Em nói em không nhìn vào mặt anh. Em nói là việc của em.
- À, đấy là cách em biện hộ thôi. Anh không chấp nhận kiểu biện hộ ấy.
- Thì kệ anh.
- Ghê thật đấy. Giờ ở đây không có ai thì em là vua rồi.
- Thế chứ sao nữa.
Lúc ấy có 1 khách vào, thế là nó xua xua bảo "thôi anh đi về đi". Em cũng chả muốn cãi nhau với nó nên đi về. Nó vẫn còn cố nói theo cái gì đó em nghe không rõ.
Về nhà định tìm số tổng đài phản ánh, Google ra bao nhiêu bài than phiền về thái độ bố đời của nhân viên Vinmart các cụ ạ. Chả hiểu nó quản lý đào tạo nhân viên kiểu gì ??