[Funland] Hôm nay mới được trải nghiệm thái độ bố đời của Vinmart

Tiger Hunter

Xe container
Biển số
OF-78521
Ngày cấp bằng
21/11/10
Số km
9,556
Động cơ
497,198 Mã lực
Dân bắc làm dịch vụ nhìn chung thái độ kém hơn dân nam. Vào nam nhiều khi ko định mua mà mời chào ngọt quá lại tặc lưỡi mua hàng :D Xem hàng xog ko mua họ vẫn vui vẻ chứ ko cau có tỏ thái độ..
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
6,190
Động cơ
320,739 Mã lực

mourista

Xe tải
Biển số
OF-332546
Ngày cấp bằng
24/8/14
Số km
343
Động cơ
284,474 Mã lực
Cậu nhân viên đấu vật mồm với mợ thớt đến 2 3 hiệp mà vẫn 1 điều em 2 điều em, láo đến thế là cùng
Cụ hiểu nhầm ý em rồi, láo ở đây là đôi co với khách, thái độ vùng vằng chứ đâu phải láo là phải văng tục chửi bậy hả cụ
 

Hoangraptor

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-647751
Ngày cấp bằng
7/5/19
Số km
17,426
Động cơ
291,729 Mã lực
Đùa chứ?
Đm gặp em thì cái đoạn ra cửa gọi lại nói chuyện thì nó rơi cmn cả hàm luôn!
Công nhận nv bọn Vin này 10 đứa thì 8 đứa thái độ lồi lõm.
 

quanggialai

Xe điện
Biển số
OF-305258
Ngày cấp bằng
16/1/14
Số km
2,203
Động cơ
462,107 Mã lực
Nơi ở
Gia lai
Thương cậu nhân viên, gặp dăm ba loại khách dư lày thì cũng tổn thọ. Cụ bố đời vừa thôi, em nó đang kiểm tiền thì đừng có hỏi ngang, giống cụ đang rặn cứt có thằng đập cửa toa lét ấy cụ. Hỏi khí không phải lúc cụ vào cụ có nhìn thấy biển hiệu giờ đóng cửa của nó không? Mua 2 kg vàng hay 2 gói mỳ thì cũng ko phải là bố đời mà hoạnh hoẹ, người ta cũng chỉ là người bán hàng thôi, cũng như cụ làm công ăn lương thôi
Có thể văn hoá khác nhau. Nhưng em vô familymart vào bất kể khung giờ nào thì luôn nghe được câu familymart xin chào. Đừng chờ tính tiền hơi lâu 1 chút thì nhân viên ngoẻn miệng cười nói anh thông cảm chờ một chút.

Đối với họ thì Khách hàng luôn là thượng đế cho nên mới có cảnh 2 cửa hàng cách nhau 50m, 1 cái đông nghịt khách, 1 cái thì nhân viên lướt điện thoại thoải mái vì không có khách.

Cá nhân em từng vô vinmart rồi và xác định là không trở lại nên đồng cảm với cụ chủ thớt.
 

Thaoprohp

Xe tăng
Biển số
OF-485823
Ngày cấp bằng
30/1/17
Số km
1,016
Động cơ
202,836 Mã lực
Tuổi
44
Người làm dịch vụ, có 1 điều rất khó , mà phải rèn luyện hàng ngày, đó là thái độ làm việc chuyên nghiệp .
 

tony tí

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-587202
Ngày cấp bằng
28/8/18
Số km
4,298
Động cơ
178,899 Mã lực
Nơi ở
Phía Đông nước Lào
Thưa các cụ. Em lập xin hầu các cụ câu chuyện đêm muộn dư lày:

Chả là lúc nãy 10h30 tối, do muộn quá nên tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa, em phải đi bộ thêm 1 quãng ra cửa hàng Vinmart+.
Tầm này thì vắng tanh, em bước vào hỏi cậu nhân viên duy nhất:
- em ơi, ở đây có mỳ tôm cốc không ?
Cậu nhân viên đang làm gì đó, không có tý niềm nở nào trên mặt trả lời:
-Có, anh ra chỗ kia kìa.

Em ra lấy 2 ly mỳ tôm Hảo Hảo mang ra tính tiền. Cậu nhân viên mặt vẫn lành lạnh:
- anh phải chờ em tý.
Hơi ngạc nhiên là cậu ấy nói như ra lệnh, chả thấy chữ "thông cảm" đâu cả. Cơ mà em thấy cậu ta đang đếm dở sấp tiền thì cũng ok thôi. Đứng đợi vậy. Tầm 3 phút trôi qua, cậu ta để sấp tiền ra sau, rồi bấm bấm máy, phòi ra cái hóa đơn. Em tưởng của mình rồi, hóa ra đếch phải. Cậu ta cầm tờ hóa đơn vứt ra đằng sau, rồi lại bấm bấm, lại phòi ra tờ hóa đơn, lại cầm vứt đằng sau.

Đến đây em sốt ruột mới bảo:
- Em tính tiền cho anh trước cái.
- Không được anh ạ, phải qua đây (tức là cái máy tính).
- Ô thế 2 hộp này bao nhiêu tiền, anh gửi đây. Tẹo em lấy hộp khác quét vào hệ thống của em là được.
- Nhưng nó vẫn phải qua đây anh ạ.
- Thế anh phải đợi đến bao giờ ?

Cậu ta vừa lầm bầm vừa cầm cái máy quét mã dí vào 2 hộp mỳ tôm vừa nói:
- Em biết được nó bao nhiêu tiền. Đây, của anh 15 nghìn.

Em trả 20k. Cậu ta đưa tiền thừa kèm theo, tờ hóa đơn. Em bực mình đút tờ 5k vào ví và vứt lại tờ hóa đơn trên bàn. Lập tức cậu ta trừng mắt hỏi:
- Anh thái độ gì đấy ? Bọn em còn chuẩn bị nghỉ bây giờ...
- Ơ, thế là em không muốn bán cho anh hả ?
- Em vẫn bán, em chả bán cho anh đây.
- Nhưng mà thái độ của em khác gì "anh cút đi" ?

Xong em đi ra cửa. Sang bên kia đường em quay lại nhìn. Thì thấy cậu ta cũng đi ra khỏi cửa, đứng trên vỉa hè nói cái gì em nghe ko rõ. Em quay lại hỏi:
- Cái gì hả em ?
- Anh bức xúc cái gì thì quay lại đây nói chuyện.

Ok. Thì quay lại. Đến đây mới cao trào các cụ ạ.
Em quay sang đến nơi và bảo:
- Anh bức xúc cái thái độ bán hàng của em.
- Bọn em chuẩn bị đóng cửa đấy. Em phải reset lại máy để bán cho anh đấy.
- Ô, thế là em ko muốn bán cho anh hả. Em không bảo luôn từ đầu là em đóng cửa ko bán thì để anh đi về.
- Em vẫn bán cho anh đây thôi.
- Anh nghĩ nếu đây là cửa hàng nhà em thì em đuổi anh đi lâu rồi ấy. Em vẫn bán là vì đây là Vinmart nên em phải bán thôi.
- Đây thì cũng khác gì của nhà em đâu.

Nghe đến đây thì em quá bất ngờ các cụ ạ. Nó tuyên bố đây không khác gì nhà nó luôn ^^
Em bảo:
- Em bán hàng thế anh không bao giờ vào lần thứ 2.
Nó (vừa đi vào trong) vừa nói:
- Em cũng đeo bán cho anh.... mẹ......

Em nghe nó chửi gì đó không rõ, nhưng rõ nhất chữ "mẹ". Em mới bảo:
- Em chửi anh đấy hả.
- Em nói em không nhìn vào mặt anh. Em nói là việc của em.
- À, đấy là cách em biện hộ thôi. Anh không chấp nhận kiểu biện hộ ấy.
- Thì kệ anh.
- Ghê thật đấy. Giờ ở đây không có ai thì em là vua rồi.
- Thế chứ sao nữa.

Lúc ấy có 1 khách vào, thế là nó xua xua bảo "thôi anh đi về đi". Em cũng chả muốn cãi nhau với nó nên đi về. Nó vẫn còn cố nói theo cái gì đó em nghe không rõ.

Về nhà định tìm số tổng đài phản ánh, Google ra bao nhiêu bài than phiền về thái độ bố đời của nhân viên Vinmart các cụ ạ. Chả hiểu nó quản lý đào tạo nhân viên kiểu gì ??
E thấy đây là " thời điểm " thôi . Cu vô tình vào lúc hết ca hay chuyển qua gì gì đó nên cậu trai kia khó chịu tí. Còn Cụ có tí ác cảm với Vin nên mới ra cơ sự Cụ kể . ở VN mà cụ không nghĩ thoáng sống mệt lắm. Cụ phải luyện được tính AQ của các Cụ Hà Thành sống mới khỏe đươc.
Ps : chốt lại thì cậu trai bên Vin sai . Cậu ấy là bên cung cấp dv mà . Lần sau Cụ cứ vào chuỗi của Hàn hay bách hoá xanh nhé , mấy e đó full dễ thương .Cụ mà bị ném đá cho thớt này cũng đừng buồn. Oẻ đây cháu bác Vượng đông như quân Nguyên nhâ :))
 
Chỉnh sửa cuối:

Kappuccino

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-386254
Ngày cấp bằng
9/10/15
Số km
4,581
Động cơ
275,799 Mã lực
Tuổi
48
Thưa các cụ. Sau khi lập thớt, hết bực thì em nghĩ lại mình cũng hơi trẻ trâu, nóng tính. Các cụ phân tích, em cũng hiểu và thông cảm với cậu nhân viên kia.

Có vài cụ chửi em, cũng ko phải là ko có lý, em xin tiếp thu ạ.


———————————-

Thưa các cụ. Em lập xin hầu các cụ câu chuyện đêm muộn dư lày:

Chả là lúc nãy 10h30 tối, do muộn quá nên tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa, em phải đi bộ thêm 1 quãng ra cửa hàng Vinmart+.
Tầm này thì vắng tanh, em bước vào hỏi cậu nhân viên duy nhất:
- em ơi, ở đây có mỳ tôm cốc không ?
Cậu nhân viên đang làm gì đó, không có tý niềm nở nào trên mặt trả lời:
-Có, anh ra chỗ kia kìa.

Em ra lấy 2 ly mỳ tôm Hảo Hảo mang ra tính tiền. Cậu nhân viên mặt vẫn lành lạnh:
- anh phải chờ em tý.
Hơi ngạc nhiên là cậu ấy nói như ra lệnh, chả thấy chữ "thông cảm" đâu cả. Cơ mà em thấy cậu ta đang đếm dở sấp tiền thì cũng ok thôi. Đứng đợi vậy. Tầm 3 phút trôi qua, cậu ta để sấp tiền ra sau, rồi bấm bấm máy, phòi ra cái hóa đơn. Em tưởng của mình rồi, hóa ra đếch phải. Cậu ta cầm tờ hóa đơn vứt ra đằng sau, rồi lại bấm bấm, lại phòi ra tờ hóa đơn, lại cầm vứt đằng sau.

Đến đây em sốt ruột mới bảo:
- Em tính tiền cho anh trước cái.
- Không được anh ạ, phải qua đây (tức là cái máy tính).
- Ô thế 2 hộp này bao nhiêu tiền, anh gửi đây. Tẹo em lấy hộp khác quét vào hệ thống của em là được.
- Nhưng nó vẫn phải qua đây anh ạ.
- Thế anh phải đợi đến bao giờ ?

Cậu ta vừa lầm bầm vừa cầm cái máy quét mã dí vào 2 hộp mỳ tôm vừa nói:
- Em biết được nó bao nhiêu tiền. Đây, của anh 15 nghìn.

Em trả 20k. Cậu ta đưa tiền thừa kèm theo, tờ hóa đơn. Em bực mình đút tờ 5k vào ví và vứt lại tờ hóa đơn trên bàn. Lập tức cậu ta trừng mắt hỏi:
- Anh thái độ gì đấy ? Bọn em còn chuẩn bị nghỉ bây giờ...
- Ơ, thế là em không muốn bán cho anh hả ?
- Em vẫn bán, em chả bán cho anh đây.
- Nhưng mà thái độ của em khác gì "anh cút đi" ?

Xong em đi ra cửa. Sang bên kia đường em quay lại nhìn. Thì thấy cậu ta cũng đi ra khỏi cửa, đứng trên vỉa hè nói cái gì em nghe ko rõ. Em quay lại hỏi:
- Cái gì hả em ?
- Anh bức xúc cái gì thì quay lại đây nói chuyện.

Ok. Thì quay lại. Đến đây mới cao trào các cụ ạ.
Em quay sang đến nơi và bảo:
- Anh bức xúc cái thái độ bán hàng của em.
- Bọn em chuẩn bị đóng cửa đấy. Em phải reset lại máy để bán cho anh đấy.
- Ô, thế là em ko muốn bán cho anh hả. Em không bảo luôn từ đầu là em đóng cửa ko bán thì để anh đi về.
- Em vẫn bán cho anh đây thôi.
- Anh nghĩ nếu đây là cửa hàng nhà em thì em đuổi anh đi lâu rồi ấy. Em vẫn bán là vì đây là Vinmart nên em phải bán thôi.
- Đây thì cũng khác gì của nhà em đâu.

Nghe đến đây thì em quá bất ngờ các cụ ạ. Nó tuyên bố đây không khác gì nhà nó luôn ^^
Em bảo:
- Em bán hàng thế anh không bao giờ vào lần thứ 2.
Nó (vừa đi vào trong) vừa nói:
- Em cũng đeo bán cho anh.... mẹ......

Em nghe nó chửi gì đó không rõ, nhưng rõ nhất chữ "mẹ". Em mới bảo:
- Em chửi anh đấy hả.
- Em nói em không nhìn vào mặt anh. Em nói là việc của em.
- À, đấy là cách em biện hộ thôi. Anh không chấp nhận kiểu biện hộ ấy.
- Thì kệ anh.
- Ghê thật đấy. Giờ ở đây không có ai thì em là vua rồi.
- Thế chứ sao nữa.

Lúc ấy có 1 khách vào, thế là nó xua xua bảo "thôi anh đi về đi". Em cũng chả muốn cãi nhau với nó nên đi về. Nó vẫn còn cố nói theo cái gì đó em nghe không rõ.

Về nhà định tìm số tổng đài phản ánh, Google ra bao nhiêu bài than phiền về thái độ bố đời của nhân viên Vinmart các cụ ạ. Chả hiểu nó quản lý đào tạo nhân viên kiểu gì ??
Em thì thấy cụ cũng không bố đời lắm, nhưng cụ đánh đồng một cậu nhân viên với cả một hệ thống hàng ngàn người và giật cái tít thế kia là hơi quá.
 

XPQ

Xe cút kít
Biển số
OF-25733
Ngày cấp bằng
13/12/08
Số km
19,093
Động cơ
548,289 Mã lực
Nơi ở
Trỏng
Thông cảm cho người ta, đứng bán mấy tiếng ĐH đến lúc đó ai chả mệt, nhẹ nhàng thì ok.
Em hay mua đêm dư lày thường khách vắng hay bắt chuyện hỏi han/ trêu đùa dăm ba câu họ vui mình cũng vui.

Các em nó làm dịch vụ bán lẻ, nhất là bọn thanh niên đều là những đứa ngoan ngoãn chịu khó.

Cuối ngày kết sổ đóng máy, đa số nhân viên siêu thị đều gặp các sự cố bực mình do lỗi đường truyền, lỗi hệ thống, thao tác sai nhầm nên dễ bị ức chế.

Và không như các tạp hóa dùng máy tính cơm, các siêu thị thì vừa phải hài lòng khách vừa đúng quy trình.

Nói vậy để bác thôi thì thông cảm cho chúng nó.

Bòn mình đi Bích xi, A oong, Me tro các thức đều là các trung tâm to, đông nhân viên và tiện nghi làm việc tốt hơn đã đành. Còn mấy các bán lẻ nhỏ khó có thể tránh được thỉnh thoảng những lúc bọn trẻ con nó căng thẳng. Ví dụ, cuối ngày kết ca mà âm đâu độ hơn củ, lại còn hủy hỏng lòi ra một đống thì thà mai nghỉ mẹ luôn, lúc bấy mà gặp khách khó tính lại tiện con dao có khi phải xiên phát cho nó tĩnh tâm giở lại.

Thôi, thông cảm cho chúng nó.
 

Niemvuinho

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-698755
Ngày cấp bằng
10/9/19
Số km
6,879
Động cơ
164,046 Mã lực
Em về Việt Nam quen kiểu bên này, đi đâu cũng có câu cửa miệng “cám ơn” và “xin lỗi”, em để ý thấy có người có vẻ ngạc nhiên nhưng đổi lại là sự nhiệt tình và vui vẻ.
Cụ về tỉnh à? Từ 30 năm trc e ở HN thì cảm ơn và xl là câu cửa miệng của nhiều người rồi mà :)
 

Kỹ thuật hậu kỳ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-556622
Ngày cấp bằng
5/3/18
Số km
5,089
Động cơ
198,711 Mã lực
Tuổi
44
Nói chung là bố thiên hạ vs mẹ xã hội. Em là em sợ sợ rồi đấy. Cụ chủ ở khu nào để em tránh ra chứ đêm hôm mà gặp cụ thế này em ca mơ run lắm.
Thưa các cụ. Sau khi lập thớt, hết bực thì em nghĩ lại mình cũng hơi trẻ trâu, bố đời. Các cụ phân tích, em cũng hiểu và thông cảm với cậu nhân viên kia.

Có vài cụ chửi em, cũng ko phải là ko có lý, em xin tiếp thu ạ.


———————————-

Thưa các cụ. Em lập xin hầu các cụ câu chuyện đêm muộn dư lày:

Chả là lúc nãy 10h30 tối, do muộn quá nên tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa, em phải đi bộ thêm 1 quãng ra cửa hàng Vinmart+.
Tầm này thì vắng tanh, em bước vào hỏi cậu nhân viên duy nhất:
- em ơi, ở đây có mỳ tôm cốc không ?
Cậu nhân viên đang làm gì đó, không có tý niềm nở nào trên mặt trả lời:
-Có, anh ra chỗ kia kìa.

Em ra lấy 2 ly mỳ tôm Hảo Hảo mang ra tính tiền. Cậu nhân viên mặt vẫn lành lạnh:
- anh phải chờ em tý.
Hơi ngạc nhiên là cậu ấy nói như ra lệnh, chả thấy chữ "thông cảm" đâu cả. Cơ mà em thấy cậu ta đang đếm dở sấp tiền thì cũng ok thôi. Đứng đợi vậy. Tầm 3 phút trôi qua, cậu ta để sấp tiền ra sau, rồi bấm bấm máy, phòi ra cái hóa đơn. Em tưởng của mình rồi, hóa ra đếch phải. Cậu ta cầm tờ hóa đơn vứt ra đằng sau, rồi lại bấm bấm, lại phòi ra tờ hóa đơn, lại cầm vứt đằng sau.

Đến đây em sốt ruột mới bảo:
- Em tính tiền cho anh trước cái.
- Không được anh ạ, phải qua đây (tức là cái máy tính).
- Ô thế 2 hộp này bao nhiêu tiền, anh gửi đây. Tẹo em lấy hộp khác quét vào hệ thống của em là được.
- Nhưng nó vẫn phải qua đây anh ạ.
- Thế anh phải đợi đến bao giờ ?

Cậu ta vừa lầm bầm vừa cầm cái máy quét mã dí vào 2 hộp mỳ tôm vừa nói:
- Em biết được nó bao nhiêu tiền. Đây, của anh 15 nghìn.

Em trả 20k. Cậu ta đưa tiền thừa kèm theo, tờ hóa đơn. Em bực mình đút tờ 5k vào ví và vứt lại tờ hóa đơn trên bàn. Lập tức cậu ta trừng mắt hỏi:
- Anh thái độ gì đấy ? Bọn em còn chuẩn bị nghỉ bây giờ...
- Ơ, thế là em không muốn bán cho anh hả ?
- Em vẫn bán, em chả bán cho anh đây.
- Nhưng mà thái độ của em khác gì "anh cút đi" ?

Xong em đi ra cửa. Sang bên kia đường em quay lại nhìn. Thì thấy cậu ta cũng đi ra khỏi cửa, đứng trên vỉa hè nói cái gì em nghe ko rõ. Em quay lại hỏi:
- Cái gì hả em ?
- Anh bức xúc cái gì thì quay lại đây nói chuyện.

Ok. Thì quay lại. Đến đây mới cao trào các cụ ạ.
Em quay sang đến nơi và bảo:
- Anh bức xúc cái thái độ bán hàng của em.
- Bọn em chuẩn bị đóng cửa đấy. Em phải reset lại máy để bán cho anh đấy.
- Ô, thế là em ko muốn bán cho anh hả. Em không bảo luôn từ đầu là em đóng cửa ko bán thì để anh đi về.
- Em vẫn bán cho anh đây thôi.
- Anh nghĩ nếu đây là cửa hàng nhà em thì em đuổi anh đi lâu rồi ấy. Em vẫn bán là vì đây là Vinmart nên em phải bán thôi.
- Đây thì cũng khác gì của nhà em đâu.

Nghe đến đây thì em quá bất ngờ các cụ ạ. Nó tuyên bố đây không khác gì nhà nó luôn ^^
Em bảo:
- Em bán hàng thế anh không bao giờ vào lần thứ 2.
Nó (vừa đi vào trong) vừa nói:
- Em cũng đeo bán cho anh.... mẹ......

Em nghe nó chửi gì đó không rõ, nhưng rõ nhất chữ "mẹ". Em mới bảo:
- Em chửi anh đấy hả.
- Em nói em không nhìn vào mặt anh. Em nói là việc của em.
- À, đấy là cách em biện hộ thôi. Anh không chấp nhận kiểu biện hộ ấy.
- Thì kệ anh.
- Ghê thật đấy. Giờ ở đây không có ai thì em là vua rồi.
- Thế chứ sao nữa.

Lúc ấy có 1 khách vào, thế là nó xua xua bảo "thôi anh đi về đi". Em cũng chả muốn cãi nhau với nó nên đi về. Nó vẫn còn cố nói theo cái gì đó em nghe không rõ.

Về nhà định tìm số tổng đài phản ánh, Google ra bao nhiêu bài than phiền về thái độ bố đời của nhân viên Vinmart các cụ ạ. Chả hiểu nó quản lý đào tạo nhân viên kiểu gì ??
 

kfc1981

Xe điện
Biển số
OF-326904
Ngày cấp bằng
13/7/14
Số km
3,388
Động cơ
314,985 Mã lực
Chấp gì cậu ta mà đôi co. Cháu nhiều lần cũng gặp tp ngáo búa nhưng nhường tuốt, trả dại mà dây với hủi.
 

vieteuro

Xe lăn
Biển số
OF-63079
Ngày cấp bằng
30/4/10
Số km
10,093
Động cơ
27,913 Mã lực
Về nguyên tắc thì người làm dịch vụ lúc nào cũng phải chiều khách. Thử lương tốt, chế độ tốt xem, bố bảo cũng ko dám láo. Kiểu đó là làm cũng được mà nghỉ cũng được rồi.
nó cáo quy định riêng, hết giờ khóa máy ko bán hàng
cu này nó nghĩ biết cụ đói nó thương cụ nên mới reset máy bán cho cụ nghĩ rằng cụ phải cám ơn đằng này lại thái độ nên nó bực :)) =))
e đầy lần vào vin lúc 22h5' toàn nhận câu xin lôi bên em nghỉ bán hàng :))
 

Traubotube

Xe container
Biển số
OF-546995
Ngày cấp bằng
22/12/17
Số km
5,234
Động cơ
201,771 Mã lực
Thưa các cụ. Sau khi lập thớt, hết bực thì em nghĩ lại mình cũng hơi trẻ trâu, bố đời. Các cụ phân tích, em cũng hiểu và thông cảm với cậu nhân viên kia.

Có vài cụ chửi em, cũng ko phải là ko có lý, em xin tiếp thu ạ.


———————————-

Thưa các cụ. Em lập xin hầu các cụ câu chuyện đêm muộn dư lày:

Chả là lúc nãy 10h30 tối, do muộn quá nên tiệm tạp hóa gần nhà đóng cửa, em phải đi bộ thêm 1 quãng ra cửa hàng Vinmart+.
Tầm này thì vắng tanh, em bước vào hỏi cậu nhân viên duy nhất:
- em ơi, ở đây có mỳ tôm cốc không ?
Cậu nhân viên đang làm gì đó, không có tý niềm nở nào trên mặt trả lời:
-Có, anh ra chỗ kia kìa.

Em ra lấy 2 ly mỳ tôm Hảo Hảo mang ra tính tiền. Cậu nhân viên mặt vẫn lành lạnh:
- anh phải chờ em tý.
Hơi ngạc nhiên là cậu ấy nói như ra lệnh, chả thấy chữ "thông cảm" đâu cả. Cơ mà em thấy cậu ta đang đếm dở sấp tiền thì cũng ok thôi. Đứng đợi vậy. Tầm 3 phút trôi qua, cậu ta để sấp tiền ra sau, rồi bấm bấm máy, phòi ra cái hóa đơn. Em tưởng của mình rồi, hóa ra đếch phải. Cậu ta cầm tờ hóa đơn vứt ra đằng sau, rồi lại bấm bấm, lại phòi ra tờ hóa đơn, lại cầm vứt đằng sau.

Đến đây em sốt ruột mới bảo:
- Em tính tiền cho anh trước cái.
- Không được anh ạ, phải qua đây (tức là cái máy tính).
- Ô thế 2 hộp này bao nhiêu tiền, anh gửi đây. Tẹo em lấy hộp khác quét vào hệ thống của em là được.
- Nhưng nó vẫn phải qua đây anh ạ.
- Thế anh phải đợi đến bao giờ ?

Cậu ta vừa lầm bầm vừa cầm cái máy quét mã dí vào 2 hộp mỳ tôm vừa nói:
- Em biết được nó bao nhiêu tiền. Đây, của anh 15 nghìn.

Em trả 20k. Cậu ta đưa tiền thừa kèm theo, tờ hóa đơn. Em bực mình đút tờ 5k vào ví và vứt lại tờ hóa đơn trên bàn. Lập tức cậu ta trừng mắt hỏi:
- Anh thái độ gì đấy ? Bọn em còn chuẩn bị nghỉ bây giờ...
- Ơ, thế là em không muốn bán cho anh hả ?
- Em vẫn bán, em chả bán cho anh đây.
- Nhưng mà thái độ của em khác gì "anh cút đi" ?

Xong em đi ra cửa. Sang bên kia đường em quay lại nhìn. Thì thấy cậu ta cũng đi ra khỏi cửa, đứng trên vỉa hè nói cái gì em nghe ko rõ. Em quay lại hỏi:
- Cái gì hả em ?
- Anh bức xúc cái gì thì quay lại đây nói chuyện.

Ok. Thì quay lại. Đến đây mới cao trào các cụ ạ.
Em quay sang đến nơi và bảo:
- Anh bức xúc cái thái độ bán hàng của em.
- Bọn em chuẩn bị đóng cửa đấy. Em phải reset lại máy để bán cho anh đấy.
- Ô, thế là em ko muốn bán cho anh hả. Em không bảo luôn từ đầu là em đóng cửa ko bán thì để anh đi về.
- Em vẫn bán cho anh đây thôi.
- Anh nghĩ nếu đây là cửa hàng nhà em thì em đuổi anh đi lâu rồi ấy. Em vẫn bán là vì đây là Vinmart nên em phải bán thôi.
- Đây thì cũng khác gì của nhà em đâu.

Nghe đến đây thì em quá bất ngờ các cụ ạ. Nó tuyên bố đây không khác gì nhà nó luôn ^^
Em bảo:
- Em bán hàng thế anh không bao giờ vào lần thứ 2.
Nó (vừa đi vào trong) vừa nói:
- Em cũng đeo bán cho anh.... mẹ......

Em nghe nó chửi gì đó không rõ, nhưng rõ nhất chữ "mẹ". Em mới bảo:
- Em chửi anh đấy hả.
- Em nói em không nhìn vào mặt anh. Em nói là việc của em.
- À, đấy là cách em biện hộ thôi. Anh không chấp nhận kiểu biện hộ ấy.
- Thì kệ anh.
- Ghê thật đấy. Giờ ở đây không có ai thì em là vua rồi.
- Thế chứ sao nữa.

Lúc ấy có 1 khách vào, thế là nó xua xua bảo "thôi anh đi về đi". Em cũng chả muốn cãi nhau với nó nên đi về. Nó vẫn còn cố nói theo cái gì đó em nghe không rõ.

Về nhà định tìm số tổng đài phản ánh, Google ra bao nhiêu bài than phiền về thái độ bố đời của nhân viên Vinmart các cụ ạ. Chả hiểu nó quản lý đào tạo nhân viên kiểu gì ??
Theo e để cao thượng hơn cụ ra hẳn siêu thị đó,tìm bạn nhân viên đó hoặc bạn bất kỳ. Nhờ truyền đạt lại ý của bản thân cụ. Thế là xong câu chuyện và k phải lăn tăn bất cứ điều gì.
Mở miệng nói xin lỗi thì khó nhưng làm dc rồi thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top