Em thấy bác với mợ mimi seed hơi mạnh tay quá 1 tẹo

Ý kiến cá nhân em thì các trung tâm mở tầm thời 2020 loanh quanh hiện có hơn 5 năm kinh nghiệm thì về chất lượng là sàn sàn nhau, còn bảo nổi nhất đứng cùng hạng cân với Goethe thì hơi khó ạ
Bạn em cũng mở cái trung tâm, tên là CMMB Vietnam, cũng to, chi nhánh cũng tùm lum, uy tín cũng cao, còn được đứng ra tổ chức kỳ thi B1 theo tiêu chuẩn TELC luôn.
Về việc học tiếng Đức cũng như làm việc bên này, em thâ bác Loveicily còm cùng quan điểm với em. Em thì lần đầu bước chân sang Đức học ĐH là từ 2004, cũng hơn 20 năm rồi, hiện vợ con cũng đang bên này học hành. Bên này bảo cuộc sống tốt thì em cũng đồng ý, nhưng bảo sướng lắm thiên đường thì em không đồng ý. Em với vọ còn đang bàn nhau chuẩn bị lại kéo nhau về VN, cho con cái học ở VN cho gần họ hàng, giữ văn hóa Việt đây

Nói chung ở trong chăn mới biết chăn ró rận.
Còn mấy cái còm kiểu ko cần biết tiếng Đức vưỡn sống sung sướng kiếm mấy nghìn EUR ở bên này... các bác có thể hình dung tạm ntn: 1 người Lào hay Campuchia, không biết tiếng Việt, nhà cũng không có tiền (nghèo), đi sang Việt Nam - HN, TPHCM hay Đà Nẵng hay TP khác tùy, tìm cái công việc chân tay không yêu cầu biết tiếng Việt, thuê trọ sống qua ngày, không bạn bè họ hàng hỗ trợ, cuộc sống nó "sướng" cỡ nào, thì người VN không biết tiếng Đức, không có chuyên môn ĐH trở lên sang Đức sống và làm việc cũng "sướng" như thế ấy.
Đương nhiên với những người thuộc loại tầng dưới cùng XH ở VN, ở VN chỉ là "tồn tại" mà không sống được theo tiêu chuẩn đàng hoàng tí, thì đúng là cuộc sống Đức nó tốt hơn thật, ít ra nếu làm trò bấu víu đẻ có giấy tờ ở lại thì có thể không làm mà quanh năm ngửa tay xin trợ cấp xã hội sống vất vưởng mà không chết đói (ở VN thì sẽ chết đói thật nếu làm thế). Nhưng đó theo em là mặt trái, nếu có ai họ mục tiêu sống như thế, thì em cũng sẽ không nói chuyện tranh cãi với họ, vì quan điểm sống khác nhau quá, nói chuyện không có cùng chủ đề.
Quay lại vụ học tiếng Đức, theo quan điểm em, học tiếng để đi Đức sống, nên cố mà học cái thực chất. Mọi thứ ở VN đều dễ và rẻ hơn ở Đức, bao gồm việc học tiếng Đức. Có thể ở VN học lên B2 C1 nó khó, vì ít chỗ trau dồi, ít GV đủ trình dạy, nhưng ở cấp độ A1 A2 B1, học với GV VN thì nó dễ hơn cho các bạn trẻ mà đầu óc có hạn. (nếu giỏi hẳn thì cứ Goethe mà táng). Sang đến Đức, các bạn trẻ không thể cầm cái bằng b1 ra khè dân abrn xứ, hoặc dùng nó như máy phiên dịch hay bánh mì Doraemon để đi nói chuyện với GV, với đồng nghiệp, với khách hàng, với sếp, với hàng xóm, với Sở Ngoại Kiều.
Các bạn phải dùng thực lực, vốn liếng tiếng Đức thật để đương đầu với cuộc sống không chỉ là tự lập, mà còn là tự bươn chải nơi đất khách với khả năng hỗ trợ tối thiểu hoặc bằng 0 của gia đình, họ hàng. Chỉ có tiếng Đức của các bạn mới có thể đồng hành cùng các bạn vượt qua khó khăn khi mới sang Đức. Cái bằng B1 nó không giúp gì các bạn sau khi các bạn đặt chân lên đất Đức cả, nó chỉ là cái điều kiện tối thiểu đẻ các bạn trẻ xin được visa đi Đức mà thôi.
Túm lại, với các bác có ý định cho con cháu mình đi Đức du học nghề, cá nhân em luôn cố gắng đưa lời khuyên là:
- Nước Đức hiện đang rất cởi mở trong việc đón nhận nguồn lực lao động trẻ từ các nước trong đó có VN, về mặt thủ tục đang rất dễ dàng.
- Vì vậy, mọi người nên nỗ lực để đi theo chính ngạch, đáp ứng đủ đk CP Đức đề ra, để danh chính và ngôn thuận ngẩng cao đầu tự tin cầm giấy tờ đàng hoàng mà học tập, sinh hoạt và an cư ở Đức.
- Không ai du di hay hoan nghênh cho các trường hợp chầy bửa, ăn bám, lươn lẹo, lá mặt lá trái với pháp luật, chui kẽ hở trong chính sách để mưu lợi cá nhân ở Đức, cho nên, khi chúng ta đang có cơ hội lớn và được khuyến khích đi Đức học và làm việc và sinh sống an cư ở Đức một cách chính thống đường hoàng, cố gắng tận dụng nó để tạo ra cuọc sống an cư và đường hoàng, đừng lươn lẹo theo kiểu trí khôn của ta đây kiểu VN. Em thấy nhiều lắm: sang ko chịu học, đi úp bô anh hoặc ông Đức nào có giấy tờ, chửa ra rồi chuyển giấy tờ ăn theoi con, rồi khi có giấy tờ lại bán con, bán giấy tờ, làm kết hơn giả, nhận con các thể loại ăn tiền chính sách, ăn tiền giao dịch đen các thứ. Thực tế CP Đức họ biết, họ mở 1 mắt nhắm 1 mắt, nhưng ko có nghĩa là họ sẽ để yên. Kiểu Đức là họ sẽ âm thầm chuẩn bị và xong xuôi họ sẽ hốt cả mẻ to. Vd gần đây cộng đồng nail VN ở Đức đang than trời vì bị Polizei úp liên tục. Các quán nail thì toàn trốn thuế, rồi toàn nhận người chui không hợp đồng làm chui, cũng không ít dụ dỗ các bé thanh niên đi du học nghề bảo đi dũa nail cho cô chú đc nhiều tiền hơn cả đi làm chính, nhưng nghe theo thế thì là bỏ con cá voi bắt con cá cơm, vì mấy đồng bạc lẻ là tự đưa mình vào rủi ro mất luôn cơ hội giấy tờ ổn định đàng hoàng để sinh sống lâu dài ở Đức.
- Đi theo trung tâm nào thì tùy suy nghĩ các các gia đình cũng như năng lực, mức giá v.v.. Nhưng nhất thiết nên quan tâm đến việc hỗ trợ sau khi sang Đức. Chõ bạn em CMMB thì nó có hẳn cơ sở ở bên Đức, nên khi đón các học viên sang thì có lo hộ chỗ ở ban đầu, cũng như hỗ trợ giấy tờ ban đàu, dẫn đi làm thủ tục nọ kia các thứ. Cái này theo em rất quan trọng. Các bác tưởng tượng mình đi sang 1 nước lạ hoắc tiếng tăm không biết luật lá cũng không, không biết làm như nào để đăng ký tạm trú, đăng ký hộ tịch, đăng ký ra thẻ cư trú, đăng ký thuê nhà cửa, đăng ký bảo hiểm, rồi luật pháp có gì cần lưu ý các thứ nọ kia. như có đợt năm ngoái có 1 ca, 1 bé SV VN mới đi học dự bị ĐH, tối đoảng đi ngủ mà đốt nến cạnh giường, nửa đêm cháy lan ra mấy phòng KTX của khu KTC ở Coburg, làm SV cả khu KTX đó tự dưng mất chỗ trọ, mất tài sản đồ đạc, còn bản thân em SV gây họa thì vừa chân ướt chân ráo sang chưa có bảo hiểm gì, rồid dến lúc nhận hóa đơn bồi thường vài triệu EUR thì ẻm sống sao? (đoạn sau em cũng tò mò nhưng em nghĩ con đường ở Đức của em ý chắc hẳn là đóng lại, còn em ý có vác cả nợ tiền tỉ về VN không thì không rõ).
Em không rõ các trung tâm lớn ở VN thì có chi nhánh và support tại chỗ như CMMB của bạn em không, nhưng theo em đây là 1 khía cạnh quan trọng cần lưu ý. Không có support tại chỗ tại Đức, thì cũng gần gần như kiểu đem con bỏ chợ. Như con vợ em lúc nó bay sang Đức, em mà không bỏ việc đi đón nó và thề thốt hứa hẹn sẽ lo cho nó từ A đến Z trong suốt nửa năm đầu tất cả các loại thủ tục giấy tờ và việc cá nhân từ làm thẻ bank, lo bảo hiểm cho tới đi mua BVS, thì còn lâu nó mới chịu sang với em, nó cho em ở bên này 1 mình chán thì thôi về VN lại với nó.
Nói chung việc đi nước ngoài học hành sinh hoạt lâu dài là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời, gia đình nên chuẩn bị thật kỹ, chứ đừng tính toán chí li vài đồng bạc giữa các trung tâm du học, hoặc nghe theo lời bùi tai của người lạ, thậm chí người quen, rồi vẽ lên những kế hoạch không thực tế cho con cháu nó làm, lại khổ bản thân và gia đình thôi.
Nếu đã quyết tâm cho con em đi, gia đình nên tìm hiểu thật nhiều, thật kỹ, đi hỏi thật nhiều hơn, cân nhắc thật nhiều khía cạnh, rồi chọn mặt gửi vàng cho đúng, và lên kế hoạch tỉ mỉ và chi tiết để con em đi suôn sẻ. Càng chuẩn bị ở VN kỹ, sang Đức các em các cháu nó càng đơ khổ.