Chia tay các đồng đội, còn một mình ở Gia Lâm, em nghĩ phương án nếu gặp bọn lưu manh nó tới trấn thì phải làm gì.
Chắc chắn chúng sẽ đông, vậy đầu tiên cứ hô toáng lên gọi công an có cướp, sau đó táng phủ đầu thằng nào ở gần mình rồi rút chạy về phía có công an, bộ đội... Nghĩ rồi em ra nhặt một viên đá xanh, buộc chặt vào cái khăn quàng cổ, khi cần dùng nó phòng thân tốt
Em bị ám ảnh thế thôi chứ làm gì có thằng nào nữa, bên ga Gia Lâm đường độc đạo, CA chốt đường thì bọn kia có bay mới thoát.
Thế nhưng một khó khăn nữa lại tới.
Tàu chậm và đông khủng khiếp, 16h nó mới bò từ ga Hà Nội sang và người chật cứng các toa, nhiều người ngồi trên nóc.
Để đi chuyến này phải đu lên nóc toa thôi, vứt hòn đá đi, em lấy khăn buộc chặt đồ đạc vào người rồi leo lên nó toa ngồi với một tốp bộ đội
Lính gặp nhau là hàn huyên hỏi thăm đơn vị, quê quán, vui chuyện nhưng qua những có những cây ngả sát xuống, cả rừng người trên nóc toa lại nằm rạp, mặt người này có khi dúi vào cái đôi giày chắc từ đầu đông chưa giặt của người kia.
Kệ, về Tết đã, tàu cứ phì phò lạch xạch, tu tu, sình sịch tiến, tới ga là dừng, trả người đón khách rồi lại phì phò đi, tu tu, sình sịnh.
Từng cơn gió tràn đến, lạnh co cả người, đám người trên nóc toa mỗi lúc lại ngồi sát vào nhau, câu chuyện râm ran ban đầu tắt dần nhường chỗ cho những tiếng xuýt xoa, tiếng răng va vào nhau lập cập.
Tu tu, sình sịch.
Lên tàu trời còn sáng rõ, tối xẩm mới tới ga Cẩm Giàng may quá chui vào toa thôi, rét quá, rét thế này ngã lúc nào không biết.
Em lập cập trèo xuống, lóng ngóng vướng víu tí ngã, may mà túm được cái cọc sắt ở cửa toa, chân đạp cả vào đầu người khác. Ngó nghiêng vứt đại cái túi xuống đất rồi mới leo xuống. Xa xa văng vẳng tiếng Đài tiếng nói Việt Nam tít tít báo hiệu 18h.
Xuống đất đã khó, chui lại vào toa còn khó gấp vạn, chẳng có chỗ mà leo vào vì người và người chật cứng rồi.
Đi dọc theo tàu: hay là mình xin lên đầu tầu: không ai đồng ý, à phải, toa cuối có cái chỗ có thể bám vào được, nghĩ là làm, em chạy ngay về toa cuối, có người đã bám ở đấy
Các anh cho em lên với
Lính hả, về đâu
Em về ga Hải Dương.
Lên đi, lấy dây lưng buộc người vào cọc này này và bám cho chắc nhé.
Vậy là lại lấy khăn buộc hàng lý vào người, lấy dây lưng cột người vào cọc. Tàu chạy, trời lạnh nhưng không bị ướt như khi ngồi nóc toa, 3 anh thỉnh thoảng lại túm tay nhau kiểm tra lẫn nhau xem có ai ngủ quên không.
Tàu về đến ga Hải Dương lúc 19h, vậy là sau 12 tiếng vượt qua gần 120km em đã về đến nhà.