[Funland] Hoa kỳ công bố chính sách Thuế đối ứng với Việt Nam và các nước khác

hoangnmhp

Xe tải
Biển số
OF-870508
Ngày cấp bằng
29/10/24
Số km
272
Động cơ
32,118 Mã lực
Tuổi
53
Mỹ nó có DOGE căt giảm chi tiêu chính phủ đấy VN cũng dạng dạng như vậy.
Còn lại drill baby drill bán dầu mỏ khí đốt và tăng cường bán vũ khí. Mục đích tariffs cũng đều là đòn bẩy bắt các nước mua hàng Mỹ nhiều hơn, mở cửa thị trường...
Vấn đề là phải tái cấu trúc lại cơ cấu nền kinh tế, chứ không chỉ trông chờ vào công cụ thuế. Hiện nay dịch vụ chiếm đến 79% lực lượng lao động và 72,2% GDP của Mỹ, trong khi công nghiệp gồm cả dầu khí và khai thác khoáng sản chỉ 19% tổng số lao động và 11,3% GDP (gồm cả khai thác và chế tạo). Làm dịch vụ không vấy vả như công nhân làm việc trong hầm mỏ, nhà xưởng hoặc trên công trường xây dựng. Thu nhập ngành dịch vụ lại cao hơn nhiều, nhất là trong lĩnh vực y tế và chăm sóc sức khỏe. Liệu dân Mỹ có chịu chuyển dịch từ ngành dịch vụ sang ngành sản xuất không? Ngành nghề y tế và chăm sóc sức khỏe là ngành chiếm nhiều lao động nhất (14,3%) và cũng đóng góp vào GDP nhiều nhất (13,8%), nhưng tiền thu về nhiều mà giá trị mang lại cho xã hội chưa tương xứng. Chỉ riêng lực lượng lao động và đóng góp vào GDP của ngành y tế và chăm sóc sức khỏe đã cao hơn tất cả các ngành công nghiệp chế tạo và khai thác cộng lại. Ngành đứng thứ hai là bất động sản, cho thuê bất động sản (chiếm 13,7% GDP năm 2024), dịch vụ hành chính của chính phủ (liên bang, bang và địa phương) chiếm 12,1% GDP, v.v. Để chuyển dịch cơ cấu này có thể mất khá nhiều thời gian để thay đổi quan điểm lựa chọn nghề nghiệp của người lao động, không thể dùng mệnh lệnh hành chính hoặc kê súng vào đầu bắt một lao động làm nail vào xưởng may làm việc được ;)
 

Nam_Đà _Nẵng

Xe container
Biển số
OF-76910
Ngày cấp bằng
3/11/10
Số km
5,864
Động cơ
851,760 Mã lực
Nơi ở
Nhà
Anh múc đưa cách điều hành doanh nghệp vào bộ hiệu quả chánh phủ , chốt cmn lại thì đã là thằng buôn thì hãy an phận , đừng le ve vào chính trường làm gì . Vận hành doanh nghiệp nó khác với vận hành một quốc gia nhiều lắm .
 
Chỉnh sửa cuối:

Bupket

Xe điện
Biển số
OF-423058
Ngày cấp bằng
17/5/16
Số km
3,128
Động cơ
373,992 Mã lực
Heo quay nó là tập đoàn đầu tư nhiều mảng kinh tế chứ có phải mỗi điện thoại đâu.
Mảng điện thoại thì đóng hòm vì bị cấm, các mảng không bị cấm thì vẫn phát triển nên doanh thu nó tăng là chuyện bình thường.
Đóng hòm đâu cụ.
Mảng điện thoại vẫn là chủ lực của HW chiếm khoảng 40% doanh thu ( cùng với mảng cơ sở hạ tầng, kinh doanh nhà mạng cũng chiếm khoảng 40% ).
 

floppybird

Xe hơi
Biển số
OF-859221
Ngày cấp bằng
14/5/24
Số km
175
Động cơ
5,847 Mã lực
Tuổi
32
Cụ nói bậy, Mỹ không có tham nhũng đâu. Chỉ có Lobby thôi :))

Mịa, trước em học ở Nhật, hôm ông thầy giảng về public finance bảo các nước đang phát triển corruption, thế trò hỏi lại Lobby có khác gì Corruption ko? Thầy giải thích vòng vo một hồi rối rắm éo thấy khác nhau. Tụi sinh viên ở dưới trên đùa với nhau, same **** thôi. Từ đó bớt thần tượng ông thầy mục kỉnh đi kha khá. Tưởng thế lào, hóa ra thầy cũng chả phân biệt nổi.
có khác cụ ạ. co rúp của nc phát triển thì 10 đồng 9 đồng vào tay kẻ xấu. 1 đồng vô điện đường trường trạm. lốp by của tây thì 100 đồng 98 đồng vào tay kẻ xấu, 2 đồng vào điện đường trường trạm. nên dân tây sướng gấp đôi dân nước phát triển
90 đồng đơn giá chênh đó thì dâb nước phát triển lo. nhưng khi dân phát triển bật lại không nộp, là tới công chuyên
 

pimbim

Xe điện
Biển số
OF-183959
Ngày cấp bằng
7/3/13
Số km
2,390
Động cơ
357,561 Mã lực
Tháng 4 năm 2025, tổng nợ liên bang của Hoa Kỳ đã tích lũy lên tới 37,3 nghìn tỷ USD, tương đương khoảng 35% GDP toàn cầu. Với 350 triệu người Mỹ, bình quân mỗi người gánh khoản nợ vượt quá 100.000 USD. Nợ công lớn như vậy là do chính phủ Mỹ năm nào cũng thâm hụt. Năm 2024, tổng thu ngân sách của chính phủ Mỹ là 4,9 nghìn tỷ USD, trong khi tổng chi là 6,8 nghìn tỷ USD, thâm hụt ngân sách 1,9 nghìn tỷ USD, mỗi ngày tăng thêm khoảng 5 tỷ USD thâm hụt. Năm 2023, thâm hụt ngân sách là 1,66 nghìn tỷ USD, năm 2022 là 1,38 nghìn tỷ USD, năm 2021 là 2,77 nghìn tỷ USD, năm 2020 là 3,13 nghìn tỷ USD, và năm 2019 là 0,98 nghìn tỷ USD. Các năm 2020 và 2021 thâm hụt đặc biệt lớn do đại dịch, khi chi tiêu của các chính phủ trên thế giới đều tăng cao, ai cũng khó khăn. Biden đã dựa vào vay nợ lớn để cầm cự qua giai đoạn này. Trong bốn năm tại nhiệm, GDP của Mỹ tăng vọt 24%, tốc độ tăng trưởng này, theo lý thuyết, đủ để Biden được coi là một trong những tổng thống vĩ đại nhất trong lịch sử Mỹ. Nhưng chẳng ai quan tâm đến ông, vì trong bốn năm đó, giá trứng, sữa, bánh mì tăng 50%, tiền thuê nhà tăng 30%, giá dầu tăng 35%. Chi phí sinh hoạt của người Mỹ tăng nhanh hơn nhiều so với tăng trưởng GDP.
Chính phủ năm nào cũng chi vượt thu, tiền thiếu hụt lấy đâu ra? Cách duy nhất để chính phủ Mỹ bù đắp thâm hụt là phát hành trái phiếu chính phủ, tức là khoản nợ 37,3 nghìn tỷ USD đã nhắc ở đầu bài. Trái phiếu không phải vay miễn phí, mỗi năm phải trả lãi. Năm 2024, lãi suất trái phiếu Mỹ là 1,1 nghìn tỷ USD, năm 2023 là 1,02 nghìn tỷ USD, năm 2022 là 830 tỷ USD, năm 2021 là 612 tỷ USD, năm 2020 là 338 tỷ USD (năm này lãi suất đặc biệt thấp). Năm 2019, tổng nợ công Mỹ là 22,2 nghìn tỷ USD, tiền lãi là 500 tỷ USD. Sáu năm trôi qua, chính phủ Mỹ đã đẩy tổng nợ công lên 37,3 nghìn tỷ USD, và lãi suất năm 2025 lên tới 1,3 nghìn tỷ USD. Với lãi suất hiện tại, mỗi sáng thức dậy, Trump phải chuẩn bị 3,2 tỷ USD để trả lãi cho các chủ nợ, bất kể ai làm tổng thống, cũng đều ăn không ngon, ngủ không yên.

Chính phủ Mỹ quá giỏi tiêu tiền, tiêu đến mức không dừng lại được. Từ sau Chiến tranh Lạnh, cả chính phủ và người dân Mỹ đều quen thói tiêu xài phung phí, chi tiêu năm sau luôn cao hơn năm trước. Hơn nữa, chi tiêu ngân sách liên quan đến lợi ích của vô số người, không thể động vào, cũng không dám động vào. Nợ càng ngày càng nhiều, cuối cùng như nghiện ma túy, chính phủ Mỹ đã đến mức không vay tiền khắp nơi thì không sống nổi. Đại dịch và chiến tranh Nga-Ukraine dưới thời Biden càng làm gia tăng chi tiêu ngân sách của Mỹ. Đến tháng 1 năm 2025, khi Trump trở lại Nhà Trắng, mở sổ sách chính phủ ra xem, vấn đề cấp bách nhất mà ông phải đối mặt là chính phủ thiếu tiền, và nghiêm trọng hơn, chính phủ sắp không vay được tiền nữa.
Hôm nay, chúng ta tạm gác lại chiến tranh Nga-Ukraine, xung đột Israel-Palestine, đàm phán Mỹ-Iran, trục xuất di dân, v.v. Những thứ đó chỉ là nhánh phụ trong câu chuyện của Mỹ hiện tại. Cốt lõi của câu chuyện Mỹ hiện nay vẫn là kiếm tiền. Trump đại đế làm kinh doanh cả đời, phá sản 6 lần, là chuyên gia xem sổ sách. Ông đương nhiên biết nếu chính phủ tiếp tục như thế này, ngày tàn sẽ đến, trái phiếu Mỹ, cổ phiếu Mỹ, đồng USD sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào. Xắn tay áo cứu ngân sách là nhiệm vụ hàng đầu của nước Mỹ vĩ đại hiện nay.

Để quản lý ngân sách, vẫn là bài thuốc cũ: tiết kiệm chi tiêu và tăng nguồn thu. Elon Musk dẫn đầu đội DOGE (Bộ Hiệu quả Chính phủ) xông pha, trước tiên lao vào tiết kiệm chi tiêu. Đội DOGE từng thề trước trận rằng đến tháng 7 năm 2026, họ sẽ “loại bỏ 90% lãng phí quan liêu, cắt giảm 1 nghìn tỷ USD chi tiêu, và thu gọn 428 cơ quan liên bang xuống còn 99 cơ quan.” Nhưng chỉ sau ba tháng xung trận, Musk đã đầy thương tích, tâm trạng bi ai, thậm chí đã nảy sinh ý định rút lui. Hai tháng đầu, dưới sự cổ vũ mạnh mẽ của Trump, Musk đánh giết rất hăng, xông pha qua các chiến tuyến của Bộ Y tế, Cơ quan Phát triển Quốc tế, Bộ Năng lượng, Bộ Nông nghiệp, Cục Bảo vệ Môi trường, Cục Hàng không Vũ trụ, tuyên bố sẽ cắt giảm 200.000 công chức. Trong 130 ngày nhiệm kỳ, ông ta sẽ giúp Mỹ cắt bỏ 1 nghìn tỷ USD chi tiêu liên bang.

Ở đây cần giải thích với mọi người: theo sắc lệnh hành pháp mà Trump ký, Bộ Hiệu quả Chính phủ do Musk quản lý sẽ giải thể vào ngày 4 tháng 7 năm 2026. Bản thân Musk, với tư cách là nhân viên đặc biệt của chính phủ, theo luật liên bang, chỉ được phục vụ tối đa 130 ngày trong một năm, vốn dã phải rời đi vào cuối tháng 5. Vì vậy, chúng ta thường nghe ông ta nhắc đến “nhiệm kỳ 130 ngày.” Nhưng thực tế, đến ngày 8 tháng 4, Musk đã vấp phải phản ứng mạnh mẽ từ Mỹ và châu Âu vì cắt giảm nhân sự và chi tiêu, cộng thêm mâu thuẫn với các tâm phúc khác của Trump, khiến ông ta đã muốn rút lui. Do đó, sau tháng 4, Bộ Hiệu quả Chính phủ hầu như không có tin tức lớn nào nữa, còn Trump phần lớn thời gian bận chơi trò chơi thuế quan với các nước trên thế giới.

Nhiệm vụ tiết kiệm chi tiêu của Bộ Hiệu quả Chính phủ đến đây cơ bản là không đi tiếp được. Vậy cuối cùng họ giao ra bảng thành tích thế nào? Tính đến cuối tháng 3, DOGE đã sa thải hơn 30.000 nhân viên liên bang và khiến 75.000 người khác rời đi thông qua chương trình mua đứt hợp đồng. Thành tựu quan trọng nhất là đóng cửa Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ, cắt giảm cơ quan này từ 9.600 nhân viên xuống chỉ còn hơn 600 người. Về chi tiêu, DOGE trước tiên đóng băng các khoản phân bổ và vay vốn kỳ lạ của Quốc hội, như 22 tỷ USD để cung cấp nhà ở và xe cộ miễn phí cho người nhập cư bất hợp pháp, 45 triệu USD cho học bổng DEI ở Myanmar, 40 triệu USD để thúc đẩy hòa nhập xã hội và kinh tế cho người nhập cư (mục này khó hiểu đúng không? Khó hiểu là đúng, đến Trump cũng nói ông cũng không hiểu nội dung này là gì), 80 triệu USD để quảng bá LGBT ở Lesotho, châu Phi, 60 triệu USD để trao quyền cho người bản địa Trung Mỹ và người Colombia gốc Phi (cũng khó hiểu), 8 triệu USD để nghiên cứu chuyển giới cho chuột, 32 triệu USD cho các hoạt động tuyên truyền cánh tả ở Moldova, 20 triệu USD cho chương trình “Phố Vừng” phiên bản Ả Rập ở Trung Đông, 1,9 tỷ USD cho Ủy ban Giảm Carbon Nhà ở, 3,5 triệu USD để thuê cố vấn giám sát cá, 1,5 triệu USD để nâng cao niềm tin cử tri Liberia, 14 triệu USD cho sự gắn kết xã hội ở Mali (những dự án quái gì thế này), 59 triệu USD để trả tiền thuê nhà ở New York cho người nhập cư bất hợp pháp, 42 triệu USD cho thay đổi xã hội và hành vi ở Uganda, 14 triệu USD để cải thiện mua sắm công ở Serbia, 47 triệu USD để cải thiện kết quả học tập ở châu Á, 100 triệu USD cho các hợp đồng DEI của Bộ Giáo dục (tức là các chương trình liên quan đến LGBT), v.v. Tổng cộng cắt giảm được 130 tỷ USD chi tiêu (cũng có nguồn nói là 150 tỷ USD).

Những dự án trên quá kỳ lạ, không thể bịa ra được, đều là các dự án chính phủ nghiêm túc được Trump nhắc đến trong bài phát biểu tại lưỡng viện ngày 4 tháng 3. Khi xem video bài phát biểu này, một luồng khí tức của đế quốc sắp sụp đổ ùa tới. Phải kỳ quặc đến mức nào, một quốc gia mới có nhiều khoản chi tiêu quái dị như vậy, và bao nhiêu người công khai chia chác ngân sách quốc gia, ngang nhiên tham nhũng hợp pháp. Trong bài phát biểu, Trump thậm chí còn không dám nêu tên họ. Đúng vậy, ông không dám. Khi nhắc đến 1,9 tỷ USD cho Ủy ban Giảm Carbon Nhà ở, ông dừng lại một chút, chỉ dám nói: “(Số tiền này) nó do... E hèm... chúng ta biết bà ấy có liên quan, đã chuyển tiền vào phút cuối.” Ngân sách quốc gia bị tham ô rỗng, vậy mà Trump, với tư cách tổng thống Mỹ, lại không dám nêu tên họ! Nếu đây không phải dấu hiệu của đế quốc sắp sụp đổ, thì cái gì mới là dấu hiệu của đế quốc sắp sụp đổ?

Về tiết kiệm chi tiêu, cuộc cải cách trăm ngày của Trump Hoàng đế cuối cùng chỉ sa thải được 30.000 người, mua đứt hợp đồng của 75.000 người, cắt giảm được 130 tỷ USD chi tiêu, chỉ hoàn thành khoảng 13% kế hoạch ban đầu. Hơn nữa, con quái vật chi tiêu ngân sách của Mỹ tăng trưởng quá nhanh, số tiền tiết kiệm được chẳng thấm tháp so với chi tiêu mới. Riêng tháng 2 năm 2025, chi tiêu ngân sách liên bang đã vượt 603 tỷ USD, tăng 40 tỷ USD so với cùng kỳ năm ngoái. Biểu đồ chi tiêu liên bang Mỹ hàng năm vào tháng 2, đơn vị tính bằng tỷ USD. Chi tiêu hàng tháng của Cơ quan Phát triển Quốc tế trong tháng 2 thực sự giảm từ 547 triệu USD xuống 226 triệu USD, nhưng chi tiêu y tế tăng 5 tỷ USD, an sinh xã hội tăng 8 tỷ USD. DOGE ra sức thao tác, nhưng số tiền tiết kiệm được chỉ như muối bỏ biển.

Nếu muốn kiểm soát tốc độ mở rộng chi tiêu khủng khiếp của Mỹ, phải triệt tiêu các nhóm lợi ích đứng sau, tiêu diệt hoàn toàn những người đại diện cho họ trong các cơ quan chính phủ. Nhưng Mỹ có một hệ thống “cửa quay chính thương” riêng: chính trị gia lên làm quan, rời nhiệm sở thì làm việc cho các doanh nghiệp lớn, bốn năm sau lại quay về làm quan, rồi bốn năm sau lại vào doanh nghiệp. Thương tức là chính, chính tức là thương. Lâu dần, mỗi chính trị gia đều trở thành người đại diện cho các doanh nghiệp tư nhân lớn, chính thương không phân biệt, hình thành một cụm chính thương đặc trưng của Mỹ, đến mức không ai động được vào lợi ích của các doanh nghiệp lớn đứng sau.

Lấy chi tiêu y tế, khoản chi lớn nhất hàng năm của Mỹ, làm ví dụ. Hiện nay, chi tiêu y tế của Mỹ mỗi năm lên tới 5 nghìn tỷ USD, chiếm 50% tổng chi tiêu y tế toàn cầu, số tiền này nếu quy ra GDP sẽ đứng thứ ba thế giới. Nhưng với chi phí khổng lồ như vậy, hệ thống y tế Mỹ lại trở thành hệ thống ngu ngốc, đắt đỏ và kém nhất trong các nước phát triển, tuổi thọ trung bình thậm chí còn thua Trung Quốc. Hãy xem một số dữ liệu về hệ thống y tế Mỹ năm 2024: Mỹ hiện có 6.120 bệnh viện, tổng chi tiêu hàng năm của bệnh viện là 1,6 nghìn tỷ USD; lương trung bình của bác sĩ khoảng 350.000 USD/năm, bác sĩ hàng đầu có thể kiếm vài triệu USD/năm; chi phí khám bác sĩ một lần từ 80-170 USD, nằm viện trung bình mỗi ngày tốn 3.000 USD (thực sự là giá trên trời); chi tiêu cho thuốc kê đơn mỗi năm là 500 tỷ USD.
Năm 2024, phí bảo hiểm y tế cá nhân trung bình ở Mỹ khoảng 9.000 USD/năm, bảo hiểm gia đình trung bình khoảng 26.000 USD/năm. Năm 2023, các công ty bảo hiểm y tế thương mại Mỹ thu tổng cộng 1,2 nghìn tỷ USD tiền phí bảo hiểm, gấp 2,6 lần so với 460 tỷ USD mười năm trước. Do phí bảo hiểm quá cao, 30 triệu người Mỹ (9%) không tham gia bảo hiểm. Người dân nộp bao nhiêu tiền cho công ty bảo hiểm, nhưng các công ty này, để tối đa hóa lợi nhuận, thường bất chấp sống chết của bệnh nhân, dùng quy trình bồi thường phức tạp để cố tình trốn tránh chi trả.

Trước khi Reagan lên nắm quyền, hệ thống bảo hiểm y tế Mỹ chưa tốt nhưng vẫn ổn. Sau khi Reagan nhậm chức, từ năm 1983, ông nới lỏng quy định y tế, cho phép bệnh viện công kiếm lợi nhuận, khuyến khích mở thêm bệnh viện tư, khởi đầu cho những tệ nạn y tế của Mỹ ngày nay. Cuối cùng, bệnh viện, bác sĩ, bảo hiểm và dược phẩm hợp sức, coi người dân như đối tượng bóc lột, cùng nhau nâng giá y tế, ép người dân mua bảo hiểm y tế đắt đỏ, rồi tìm cách từ chối chi trả để tăng lợi nhuận, bất chấp sống chết của người dân, tùy ý bóc lột họ. Kết quả là dẫn đến vụ Luigi bắn chết CEO của UnitedHealthcare. Người dân Mỹ không ai không vỗ tay khen ngợi Luigi, vì họ bị hệ thống y tế bóc lột quá tàn nhẫn.

Xin hỏi ngài Trump, cái hố 5 nghìn tỷ USD của y tế, ngài dám động vào không? Trung Quốc chăm sóc 1,4 tỷ dân, tổng chi tiêu y tế năm 2024 là 10 nghìn tỷ nhân dân tệ, tương đương 1,37 nghìn tỷ USD. Mỹ với 335 triệu dân, nếu làm như Trung Quốc, chỉ cần chi 1,5 nghìn tỷ USD cho y tế, tiết kiệm được 3,5 nghìn tỷ USD, mọi khủng hoảng ngân sách sẽ được giải quyết, không còn thấy thâm hụt nữa. Phải biết rằng chi tiêu quân sự của Mỹ một năm chỉ khoảng 1 nghìn tỷ USD, 3,5 nghìn tỷ USD là con số lớn đến mức nào. Vậy Trump, ngài dám động vào y tế không? Biden dám không? Obama... ông ấy dám, nhưng cũng không động vào lõi, còn bị Trump hủy bỏ. Không ai dám động vào hệ thống y tế, Musk cũng chỉ dám ra tay với những con tép riu như Cơ quan Phát triển Quốc tế, vì thế lực đứng sau hệ thống y tế không thể lay chuyển. Dù không biết chính xác là những ai đứng sau, nhưng lật lại lịch sử Mỹ, có thể thấy có rất nhiều gia tộc giàu có lâu đời vẫn tồn tại, như Rockefeller, Morgan, Wharton, Newhouse, DuPont, Walton, v.v., động một cái là tài sản hàng trăm tỷ, mỗi người đều có người đại diện trong chính phủ. Những người này mạnh đến mức nào? Trump bao nhiêu lần nói muốn công khai hồ sơ vụ ám sát Kennedy, danh sách đảo Lolita, nhưng họ chỉ cần bảo thư ký gọi một cuộc điện thoại, Trump liền chỉ dám công bố vài mẩu thông tin vụn vặt để đánh lừa dân chúng. Trump biết hậu quả, Kennedy năm xưa là tấm gương – chúng ta thường nói Kennedy chết vì ám sát, nhưng đó đâu phải ám sát, ám sát là giết lén lút, đó là hành quyết công khai! Giết trước mặt truyền thông toàn cầu để cho cả thế giới thấy! Năm xưa dám giết Kennedy, hôm nay dám giết Trump. Giết một tổng thống Mỹ thì đã làm sao, chẳng phải chưa từng giết. Trước khi lên nắm quyền, Trump chẳng phải đã nếm mùi này rồi sao?

Không giải quyết được tập đoàn y tế, thì càng không thể giải quyết được tập đoàn công nghiệp quân sự của Mỹ. Nếu không giải quyết được, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngân sách quốc gia bị rút rỗng, không có cách nào. Hãy sắp xếp lại logic: Nếu Trump thực sự muốn cải thiện ngân sách, ông phải động vào các tập đoàn lợi ích cốt lõi của y tế và quân sự, nhưng ông không động được, chỉ có thể ra tay với những kẻ thế thân như Cơ quan Phát triển Quốc tế ở vùng ngoại vi. Tiết kiệm được chút ít, cũng chỉ 130 tỷ USD, sa thải chưa tới 100.000 người, so với chi tiêu y tế và an sinh xã hội thì chỉ như muối bỏ biển. Cái gọi là cải cách trăm ngày căn bản không thể chạm đến tử huyệt của đế quốc Mỹ.

Để giải quyết triệt để vấn đề ngân sách của Mỹ, chỉ cần ba bước: Nhổ tận gốc tất cả các thế lực hút máu đứng sau y tế, quân sự, an sinh xã hội, tiêu diệt hoàn toàn. Sửa đổi thể chế chính trị, tuyệt đối không cho phép cửa quay chính thương tồn tại, tuyệt đối không cho phép thương nhân can thiệp vào chính trị. Đảng cầm quyền nhiệm kỳ mười năm, nắm quyền kiểm soát tuyệt đối quân đội, có thể dùng bạo lực hợp pháp để trấn áp thương nhân can thiệp chính trị.
Nhưng ba điều trên đã động chạm đến nền tảng quốc gia của Mỹ, không thể xảy ra ở Mỹ. Vì vậy, mọi hành động của Trump chỉ là nhỏ lẻ, ông không thể ngăn cái lỗ thủng ngân sách ngày càng lớn. Musk, người xông pha thay Trump, cũng không thể cản được bánh xe lịch sử. Cuối cùng, cải cách của Musk vấp phải phản ứng dữ dội, châu Âu và Mỹ bùng nổ các cuộc biểu tình chống Musk, thậm chí có người đốt cửa hàng Tesla. Doanh số toàn cầu của Tesla quý đầu tiên giảm 13%, lợi nhuận lao dốc 71%, giá cổ phiếu cũng giảm 41%, từ 480 USD xuống 238 USD. Musk đành tuyên bố hôm qua rằng sẽ rút khỏi công việc DOGE vào tháng 5, tập trung trở lại làm việc tại công ty, giá cổ phiếu lập tức tăng 5%. Mới chỉ bắn vài phát súng ở vòng ngoài chi tiêu ngân sách Mỹ, đã bị xử lý thê thảm như vậy, ai dám động vào các lợi ích cốt lõi như y tế, an sinh xã hội, quân sự?

Không thể tiết kiệm chi tiêu, thì phải tìm cách tăng nguồn thu. Thế là sau khi Musk thất bại, ngày 9 tháng 4 năm 2025, Trump bất ngờ khởi động cuộc chiến thuế quan toàn cầu. Cuộc chiến thuế quan khiến mọi người hoang mang, kỳ quặc, vì làm như vậy là vi phạm quy luật kinh tế cơ bản nhất. Nếu một việc bạn không hiểu tại sao, hãy nghĩ nhiều hơn về lợi ích kinh tế, tự nhiên sẽ hiểu. Ý định của Trump rất đơn giản: mỗi ngày thu thêm 2 tỷ USD từ thuế quan, một năm là 730 tỷ USD, số tiền này đủ để bù đắp một nửa tiền lãi nợ công. Khi đó, phát hành nợ mới để trả nợ cũ, chính phủ Mỹ có thể cầm cự thêm vài năm. Nhưng cách làm này chỉ là chữa triệu chứng, không chữa gốc, chỉ kéo dài hơi tàn cho ngân sách mà thôi.

Nhưng làm như vậy chẳng khác nào thu phí bảo kê của cả thế giới, cả con phố đều phải nộp, cả con phố phải gánh nợ cho ngân sách Mỹ. Vốn dĩ là mâu thuẫn giữa giai cấp tư sản dân tộc Mỹ và giai cấp tư sản tài chính Mỹ, nhưng Trump chuyển hóa thành mâu thuẫn giữa Mỹ và các nước trên thế giới. Nhưng giờ đã là năm 2025, không phải quốc gia nào cũng nộp phí bảo kê. Trung Quốc là nước đầu tiên không nộp. Các nước trên thế giới vẫn rất sợ Mỹ, ấn tượng kinh hoàng về Mỹ thời đỉnh cao động một cái là diệt cả nhà vẫn khắc sâu trong gen của họ. Vì vậy, một số nước nhỏ nhanh chóng quỳ xin, ngoan ngoãn dâng phí bảo kê. Sau khi Trung Quốc dẫn đầu không nộp phí, bầu không khí rõ ràng trở nên khác lạ, cả con phố đều nhìn Trump. Trump đập bàn, nói: “Trung Quốc, mày không nộp tao sẽ tăng thuế mày.” Trung Quốc đáp: “Tăng đi, mày tăng bao nhiêu tao tăng bấy nhiêu, tao không nộp.” Trump tức điên, gào lên: “Mày lập tức đến nhà tao nói chuyện, tao đợi mày.” Nhưng Trung Quốc chẳng thèm để ý. Cứ giằng co nửa ngày, cả con phố chẳng ai dám động, bầu không khí rất khó xử. Cuối cùng, Trump tìm bậc thang bước xuống, nói: “Trung Quốc không dám đến nhà tao nói chuyện, tao thấy Trung Quốc đáng thương, quyết định tha cho Trung Quốc, giảm thuế một chút.” Vòng chiến thuế quan này cứ thế tạm kết thúc.

Mười năm qua, do ngân sách ngày càng căng thẳng, sức mạnh quân sự của Mỹ cũng ngày càng suy yếu, hầu như chẳng làm được gì. Mười năm của Biden và Trump, đưa ra kế hoạch cơ sở hạ tầng 1,2 nghìn tỷ USD, kế hoạch Artemis lên mặt trăng, kế hoạch 500.000 trạm sạc, kế hoạch cơ sở hạ tầng toàn cầu 40 nghìn tỷ USD, kế hoạch ngừng bắn Nga-Ukraine trong 24 giờ, kế hoạch liên minh AUKUS, kế hoạch CPTPP, kế hoạch chiến tranh thuế quan – không một việc nào thành công. Thật đấy, mười năm qua, ngoài việc kích hoạt chiến tranh Nga-Ukraine, Mỹ không làm được một việc lớn nào thành công, kéo hai tàu sân bay đi đấu với Houthi, đến Houthi cũng không hạ được. Những thứ Trump hiện muốn làm – Stargate, đưa sản xuất về nước, sáp nhập Greenland và Canada – cũng gần như không thể thành công. Một đế quốc từng thống trị toàn cầu, đế quốc mạnh nhất trong lịch sử loài người, đã mất hết sát khí, chỉ còn lại không khí suy tàn thê lương. Bên trong, nó đang bị các nhóm lợi ích của chính mình rút rỗng. Bên ngoài, nó đang đối mặt với những kẻ thù mạnh mẽ chẳng thèm để ý đến nó. Hiện tại, nó chưa sụp đổ. Tháng 10 năm 2024, 10,6 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn, Mỹ đã cố gắng vượt qua. Năm 2025, 10,8 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn, nó vẫn cầm cự được. Tin đồn ầm ĩ về 6 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn vào tháng 6 cũng sẽ không đánh sập được Mỹ, cùng lắm Cục Dự trữ Liên bang tự mua vào là xong. Nó chưa sụp đổ, nó cầm cự được năm nay, nhưng ai cũng biết, ngày của nó không còn nhiều. Có thể ba năm, có thể năm bảy năm, dù sao ngày đó cũng không còn xa, nó sắp phải đi rồi.
Nguồn: Lukewen Studio
Mỹ đẩy giá vàng lên cao VD 10.000 thì bán vàng trả nợ là ngon
Nên giá vàng còn lên nhiều đúng ko các cụ
 

losedow

Xe buýt
Biển số
OF-822088
Ngày cấp bằng
6/11/22
Số km
725
Động cơ
792,493 Mã lực
Mỹ đẩy giá vàng lên cao VD 10.000 thì bán vàng trả nợ là ngon
Nên giá vàng còn lên nhiều đúng ko các cụ
Như muối bỏ bể luôn cụ ạ.
Giá trị vàng theo giá hiện tại
Giá vàng thế giới giao ngay (spot price) vào ngày 26/04/2025, theo Kitco, là khoảng 3,318.47 USD/ounce.
1 tấn vàng = 32,150.75 troy ounce (đơn vị đo vàng quốc tế).
Giá vàng tính theo USD sẽ được tính như sau:
1. Tổng giá trị vàng trên thế giới
Tổng lượng vàng: 205,000 tấn.
Giá trị:
205,000 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 21.87 nghìn tỷ USD (bằng hơn nửa nợ công của Mỹ).
2. Giá trị vàng dự trữ của Mỹ
Lượng vàng: 8,133.5 tấn.Giá trị:
8,133.5 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 867.7 tỷ USD (chưa đủ trả lãi 1 năm nợ công của Mỹ)
 

Johnny Cupcakes

Xe điện
Biển số
OF-435046
Ngày cấp bằng
6/7/16
Số km
3,803
Động cơ
242,920 Mã lực
Vấn đề là phải tái cấu trúc lại cơ cấu nền kinh tế, chứ không chỉ trông chờ vào công cụ thuế. Hiện nay dịch vụ chiếm đến 79% lực lượng lao động và 72,2% GDP của Mỹ, trong khi công nghiệp gồm cả dầu khí và khai thác khoáng sản chỉ 19% tổng số lao động và 11,3% GDP (gồm cả khai thác và chế tạo). Làm dịch vụ không vấy vả như công nhân làm việc trong hầm mỏ, nhà xưởng hoặc trên công trường xây dựng. Thu nhập ngành dịch vụ lại cao hơn nhiều, nhất là trong lĩnh vực y tế và chăm sóc sức khỏe. Liệu dân Mỹ có chịu chuyển dịch từ ngành dịch vụ sang ngành sản xuất không? Ngành nghề y tế và chăm sóc sức khỏe là ngành chiếm nhiều lao động nhất (14,3%) và cũng đóng góp vào GDP nhiều nhất (13,8%), nhưng tiền thu về nhiều mà giá trị mang lại cho xã hội chưa tương xứng. Chỉ riêng lực lượng lao động và đóng góp vào GDP của ngành y tế và chăm sóc sức khỏe đã cao hơn tất cả các ngành công nghiệp chế tạo và khai thác cộng lại. Ngành đứng thứ hai là bất động sản, cho thuê bất động sản (chiếm 13,7% GDP năm 2024), dịch vụ hành chính của chính phủ (liên bang, bang và địa phương) chiếm 12,1% GDP, v.v. Để chuyển dịch cơ cấu này có thể mất khá nhiều thời gian để thay đổi quan điểm lựa chọn nghề nghiệp của người lao động, không thể dùng mệnh lệnh hành chính hoặc kê súng vào đầu bắt một lao động làm nail vào xưởng may làm việc được ;)
E đọc chả hiểu bác định nói gì cả. Làm gì có chuẩn 90-60-90 cho nền kinh tế đâu?
 

.Bo My

Xe lăn
Biển số
OF-795404
Ngày cấp bằng
1/11/21
Số km
11,915
Động cơ
324,523 Mã lực
Vấn đề là phải tái cấu trúc lại cơ cấu nền kinh tế, chứ không chỉ trông chờ vào công cụ thuế. Hiện nay không thể dùng mệnh lệnh hành chính hoặc kê súng vào đầu bắt một lao động làm nail vào xưởng may làm việc được ;)
Nếu ai cũng có việc làm thì tốt rồi, vấn đề chỉ là ngân sách chính phủ thiếu hụt thôi. Nếu có người thất nghiệp phải xin trợ cấp, thì cần xem lại tại sao, người này có thể làm được việc gì, có thể mang công việc đó về nước Mỹ hay không.
 

hoangnmhp

Xe tải
Biển số
OF-870508
Ngày cấp bằng
29/10/24
Số km
272
Động cơ
32,118 Mã lực
Tuổi
53
E đọc chả hiểu bác định nói gì cả. Làm gì có chuẩn 90-60-90 cho nền kinh tế đâu?
À, chém gió vớ vẩn ấy mà. Cụ quan tâm làm gì cho nó mệt mỏi ra. Lĩnh vực nào thì muốn hiểu cũng cần có nền tảng kiến thức cơ bản. Ví dụ tôi chỉ là một cậu học sinh lớp 5, cụ là tiến sĩ kinh tế, thì cụ giải thích thế nào cho tôi hiểu được về cơ cấu ngành nghề, cơ cấu lao động? Cụ biết tại sao nhiều doanh nghiệp sản xuất, thậm chí Samsung Việt Nam phải về tận các vùng quê để tuyển công nhân không, trong khi ở thành phố rõ là đông dân cư hơn, lực lượng lao động nhiều hơn, nhưng họ không chọn vào nhà máy làm việc. Như vậy phải giải được bài toán nguồn nhân lực cho ngành công nghiệp sản xuất hàng hóa
 

huyen141292

Xe điện
Biển số
OF-746730
Ngày cấp bằng
18/10/20
Số km
2,275
Động cơ
123,104 Mã lực
Tuổi
32
Trong cuộc tranh giành quyền bá chủ giữa mĩ trung thì có 7 cấp độ. Chúng ta đang được chứng kiến chiến tranh thương mại là cấp độ thấp nhất, còn tranh giành vùng ảnh hưởng, tiền vốn, tiền tệ,lãi suất và cao nhất là chiến tranh tỉ giá hối đoái thì vẫn chưa động tới. Nhưng mới ở cấp độ thấp nhất này thì gần như trung quốc đã tung ra hết các lá bài, chả biết lên cấp cao hơn thì lấy gì để đỡ. Chính vì vậy a Chum mới mạnh dạn chấp luôn các nước khác khi áp thuế toàn thế giới, đồng thời chấp cả media mĩ trong tay phe lừa

Về cơ bản trung quốc có 2 điểm yếu chí tử là đồng tiền mở và tháp dân số. Trong chiến tranh lương thực đi trước, trong thương chiến "buôn tài không bằng dài vốn". Do nhân dân tệ không phải đồng tiền mở còn đô la là tiền dự trữ thế giới nên coi như mĩ có kho lương vô tận, chỉ việc in ra rồi chọi nhau.

Vấn đề tháp dân số càng rõ hơn nữa. Vì liên tục được bổ sung lực lượng lao động trẻ khỏe nên mĩ có tháp dân số hình trụ, sản lượng luôn được tăng lên. Còn tháp dân số trung quốc có dạng kim tự tháp ngược tức người già nhiều hơn. May lắm thì dạng đồng hồ cát vẫn là người cao tuổi nhiều nhất. Do mấy chục năm kế hoạch hóa gia đình chỉ sinh một con, rồi thì sẽ đến cảnh một người đi làm cõng 6 bậc cao niên gồm bố mẹ và ông bà nội ngoại . Nhất là thế hệ ông bà lương vẫn còn thấp. Vậy là cả gia đình và quĩ an sinh xã hội đều quá tải, từ đó gây khó khăn cho việc tạo ra tầng lớp trung lưu mới . Đồng thời nó cũng cản trở trung quốc chuyển đổi cơ cấu kinh tế sang dịch vụ

Túm váy lại: trung quốc nhiều súng nhưng ít đạn, thương chiến kéo dài là nguy
 

floppybird

Xe hơi
Biển số
OF-859221
Ngày cấp bằng
14/5/24
Số km
175
Động cơ
5,847 Mã lực
Tuổi
32
Trong cuộc tranh giành quyền bá chủ giữa mĩ trung thì có 7 cấp độ. Chúng ta đang được chứng kiến chiến tranh thương mại là cấp độ thấp nhất, còn tranh giành vùng ảnh hưởng, tiền vốn, tiền tệ,lãi suất và cao nhất là chiến tranh tỉ giá hối đoái thì vẫn chưa động tới. Nhưng mới ở cấp độ thấp nhất này thì gần như trung quốc đã tung ra hết các lá bài, chả biết lên cấp cao hơn thì lấy gì để đỡ. Chính vì vậy a Chum mới mạnh dạn chấp luôn các nước khác khi áp thuế toàn thế giới, đồng thời chấp cả media mĩ trong tay phe lừa

Về cơ bản trung quốc có 2 điểm yếu chí tử là đồng tiền mở và tháp dân số. Trong chiến tranh lương thực đi trước, trong thương chiến "buôn tài không bằng dài vốn". Do nhân dân tệ không phải đồng tiền mở còn đô la là tiền dự trữ thế giới nên coi như mĩ có kho lương vô tận, chỉ việc in ra rồi chọi nhau.

Vấn đề tháp dân số càng rõ hơn nữa. Vì liên tục được bổ sung lực lượng lao động trẻ khỏe nên mĩ có tháp dân số hình trụ, sản lượng luôn được tăng lên. Còn tháp dân số trung quốc có dạng kim tự tháp ngược tức người già nhiều hơn. May lắm thì dạng đồng hồ cát vẫn là người cao tuổi nhiều nhất. Do mấy chục năm kế hoạch hóa gia đình chỉ sinh một con, rồi thì sẽ đến cảnh một người đi làm cõng 6 bậc cao niên gồm bố mẹ và ông bà nội ngoại . Nhất là thế hệ ông bà lương vẫn còn thấp. Vậy là cả gia đình và quĩ an sinh xã hội đều quá tải, từ đó gây khó khăn cho việc tạo ra tầng lớp trung lưu mới . Đồng thời nó cũng cản trở trung quốc chuyển đổi cơ cấu kinh tế sang dịch vụ

Túm váy lại: trung quốc nhiều súng nhưng ít đạn, thương chiến kéo dài là nguy
fan maga thế này thì em mừng cho bá tánh trăm họ :D
 

Johnny Cupcakes

Xe điện
Biển số
OF-435046
Ngày cấp bằng
6/7/16
Số km
3,803
Động cơ
242,920 Mã lực
À, chém gió vớ vẩn ấy mà. Cụ quan tâm làm gì cho nó mệt mỏi ra. Lĩnh vực nào thì muốn hiểu cũng cần có nền tảng kiến thức cơ bản. Ví dụ tôi chỉ là một cậu học sinh lớp 5, cụ là tiến sĩ kinh tế, thì cụ giải thích thế nào cho tôi hiểu được về cơ cấu ngành nghề, cơ cấu lao động? Cụ biết tại sao nhiều doanh nghiệp sản xuất, thậm chí Samsung Việt Nam phải về tận các vùng quê để tuyển công nhân không, trong khi ở thành phố rõ là đông dân cư hơn, lực lượng lao động nhiều hơn, nhưng họ không chọn vào nhà máy làm việc. Như vậy phải giải được bài toán nguồn nhân lực cho ngành công nghiệp sản xuất hàng hóa
Vâng tranh luận cho vui, vô thưởng vô phạt, học được gì hay ho gì mới thì cũng nên,chứ hơn thua gì.
Ví dụ cắt nghĩa bác nói thì VN là đang lợi thế lao động giá rẻ, gọi là low labor cost thì phù hợp với các nghành lắp ráp điện tử, may mặc, gia giầy. Cái đó VN có lợi thế, tự thị trường, mỗi doanh nghiệp, mỗi tổ chức, mỗi cty, mỗi chủ doanh nghiệp, mỗi cá nhân, người tiêu dùng ra quyết định của mình, mỗi qdinh đó thì hợp lại thành nền kinh tế. Nói dễ hiểu là vậy thôi.
Nôm na cắt nghĩa như sau:
Với người Hy Lạp, "economy" có nghĩa "quy tắc của một hộ gia đình" (phần "eco" của "economy" bắt nguồn từ từ tiếng Hy Lạp có nghĩa nhà , oikos.
 

pimbim

Xe điện
Biển số
OF-183959
Ngày cấp bằng
7/3/13
Số km
2,390
Động cơ
357,561 Mã lực
Như muối bỏ bể luôn cụ ạ.
Giá trị vàng theo giá hiện tại
Giá vàng thế giới giao ngay (spot price) vào ngày 26/04/2025, theo Kitco, là khoảng 3,318.47 USD/ounce.
1 tấn vàng = 32,150.75 troy ounce (đơn vị đo vàng quốc tế).
Giá vàng tính theo USD sẽ được tính như sau:
1. Tổng giá trị vàng trên thế giới
Tổng lượng vàng: 205,000 tấn.
Giá trị:
205,000 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 21.87 nghìn tỷ USD (bằng hơn nửa nợ công của Mỹ).
2. Giá trị vàng dự trữ của Mỹ
Lượng vàng: 8,133.5 tấn.Giá trị:
8,133.5 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 867.7 tỷ USD (chưa đủ trả lãi 1 năm nợ công của Mỹ)
Thế nó đẩy giá vàng lên 50 lần là đủ cụ
Giai đoạn 1970-80 giá vàng tăng 24 lần
 

X_axe

Xe điện
Biển số
OF-868186
Ngày cấp bằng
18/9/24
Số km
2,416
Động cơ
23,893 Mã lực
Vấn đề là phải tái cấu trúc lại cơ cấu nền kinh tế, chứ không chỉ trông chờ vào công cụ thuế. Hiện nay dịch vụ chiếm đến 79% lực lượng lao động và 72,2% GDP của Mỹ, trong khi công nghiệp gồm cả dầu khí và khai thác khoáng sản chỉ 19% tổng số lao động và 11,3% GDP (gồm cả khai thác và chế tạo). Làm dịch vụ không vấy vả như công nhân làm việc trong hầm mỏ, nhà xưởng hoặc trên công trường xây dựng. Thu nhập ngành dịch vụ lại cao hơn nhiều, nhất là trong lĩnh vực y tế và chăm sóc sức khỏe. Liệu dân Mỹ có chịu chuyển dịch từ ngành dịch vụ sang ngành sản xuất không? Ngành nghề y tế và chăm sóc sức khỏe là ngành chiếm nhiều lao động nhất (14,3%) và cũng đóng góp vào GDP nhiều nhất (13,8%), nhưng tiền thu về nhiều mà giá trị mang lại cho xã hội chưa tương xứng. Chỉ riêng lực lượng lao động và đóng góp vào GDP của ngành y tế và chăm sóc sức khỏe đã cao hơn tất cả các ngành công nghiệp chế tạo và khai thác cộng lại. Ngành đứng thứ hai là bất động sản, cho thuê bất động sản (chiếm 13,7% GDP năm 2024), dịch vụ hành chính của chính phủ (liên bang, bang và địa phương) chiếm 12,1% GDP, v.v. Để chuyển dịch cơ cấu này có thể mất khá nhiều thời gian để thay đổi quan điểm lựa chọn nghề nghiệp của người lao động, không thể dùng mệnh lệnh hành chính hoặc kê súng vào đầu bắt một lao động làm nail vào xưởng may làm việc được ;)
Có thể bác sỹ ở Mỹ quá khó? chỉ 2.6 bác sỹ / 1000 dân trong khi bình quân OECD là 3.6.

Nếu dùng cơ chế thị trường thì giảm quy định rào cản gia nhập thị trường entry barrier xuống, tăng cạnh tranh lên thì chi phí y tế Mỹ sẽ giảm xuống thôi

Thuốc cũng vậy, mấy ông big pharma, bảo hiểm ... áp đảo thị trường

Nói chung vẫn là chống "deepstate", antitrust để quay về thị trường năng động, cạnh tranh hiệu quả. Khó.

Đó là nhược điểm của kinh tế thị trường lũng đoạn, ít doanh nghiệp nhà nước.
 
Chỉnh sửa cuối:

Nguoimoivao3

Xe điện
Biển số
OF-326532
Ngày cấp bằng
9/7/14
Số km
2,172
Động cơ
297,264 Mã lực
Như muối bỏ bể luôn cụ ạ.
Giá trị vàng theo giá hiện tại
Giá vàng thế giới giao ngay (spot price) vào ngày 26/04/2025, theo Kitco, là khoảng 3,318.47 USD/ounce.
1 tấn vàng = 32,150.75 troy ounce (đơn vị đo vàng quốc tế).
Giá vàng tính theo USD sẽ được tính như sau:
1. Tổng giá trị vàng trên thế giới
Tổng lượng vàng: 205,000 tấn.
Giá trị:
205,000 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 21.87 nghìn tỷ USD (bằng hơn nửa nợ công của Mỹ).
2. Giá trị vàng dự trữ của Mỹ
Lượng vàng: 8,133.5 tấn.Giá trị:
8,133.5 tấn × 32,150.75 ounce/tấn × 3,318.47 USD/ounce = 867.7 tỷ USD (chưa đủ trả lãi 1 năm nợ công của Mỹ)

Thế nếu giá vàng bị đẩy lên … 3200 một ounce, tức gấp 100 lần thì sao cụ?

Mỹ bán sạch vàng trả nợ dứt điểm trái phiếu

xong nợ là tìm cách dìm giá vàng xuống thấp rồi ôm lại

Với Mỹ thì không gì là không thể
 

Minhnd

Xe container
Biển số
OF-110095
Ngày cấp bằng
23/8/11
Số km
6,257
Động cơ
1,089,507 Mã lực
ÔNG TẬP ĐÃ XIN LỖI ÔNG TRUMP

Thương chiến sẽ lắng xuống, thiên hạ thái bình!?

Vài phút trước đây, ông Trump cho biết, đã có cuộc nói chuyện hiệu quả với ông Tập, và ông Tập đã xin lỗi.

Ông Trump sẽ xem xét cắt giảm hoặc ngưng hẳn đánh thuế hàng Trung Quốc.

Phóng viên quá shock nên đã hỏi kĩ ông Trump về cuộc nói chuyện. Ông Trump thuật lại: Cuộc nói chuyện rất hiệu quả, rất ngắn gọn, chỉ có vài câu. Ông ấy xin lỗi tôi, thế là đủ, tôi sẽ xem xét ngưng đánh thuế (Trung Quốc).

Một phóng viên khác lại hỏi, nếu cuộc nói chuyện rất ngắn gọn và không phải nội dung mật, ông có một trí nhớ tuyệt vời, thì ông có thể thuật lại được không?

Trump nói, tôi nói "alo", ông ấy trả lời:
“ xin lỗi, thuê bao quý khách gọi đến hiện đang nằm cạnh thuê bao khác, xin gọi lại sau !". 😂
 

X_axe

Xe điện
Biển số
OF-868186
Ngày cấp bằng
18/9/24
Số km
2,416
Động cơ
23,893 Mã lực
Ngân sách y tế liên bang Mỹ 2025: 1800 tỷ $

Nếu chia cho 347 triệu dân thì đầu người là hơn 5k $

IMG_5313.png
 

quocanhnguyen201

Xe tăng
Biển số
OF-392084
Ngày cấp bằng
14/11/15
Số km
1,311
Động cơ
271,119 Mã lực
Thế nếu giá vàng bị đẩy lên … 3200 một ounce, tức gấp 100 lần thì sao cụ?

Mỹ bán sạch vàng trả nợ dứt điểm trái phiếu

xong nợ là tìm cách dìm giá vàng xuống thấp rồi ôm lại

Với Mỹ thì không gì là không thể
Cụ phải trả lời được câu hỏi ai bỏ tiền ra mua vàng ở giá đấy đã, Mỹ tuyên bố phá sản bùng nợ dễ hơn là làm cách cụ nghĩ vì giá vàng không phải do Mỹ quy định
 

newbieshn

Xe điện
Biển số
OF-473903
Ngày cấp bằng
29/11/16
Số km
2,410
Động cơ
212,682 Mã lực
...Về chi tiêu, DOGE trước tiên đóng băng các khoản phân bổ và vay vốn kỳ lạ của Quốc hội, như 22 tỷ USD để cung cấp nhà ở và xe cộ miễn phí cho người nhập cư bất hợp pháp, 45 triệu USD cho học bổng DEI ở Myanmar, 40 triệu USD để thúc đẩy hòa nhập xã hội và kinh tế cho người nhập cư (mục này khó hiểu đúng không? Khó hiểu là đúng, đến Trump cũng nói ông cũng không hiểu nội dung này là gì), 80 triệu USD để quảng bá LGBT ở Lesotho, châu Phi, 60 triệu USD để trao quyền cho người bản địa Trung Mỹ và người Colombia gốc Phi (cũng khó hiểu), 8 triệu USD để nghiên cứu chuyển giới cho chuột, 32 triệu USD cho các hoạt động tuyên truyền cánh tả ở Moldova, 20 triệu USD cho chương trình “Phố Vừng” phiên bản Ả Rập ở Trung Đông, 1,9 tỷ USD cho Ủy ban Giảm Carbon Nhà ở, 3,5 triệu USD để thuê cố vấn giám sát cá, 1,5 triệu USD để nâng cao niềm tin cử tri Liberia, 14 triệu USD cho sự gắn kết xã hội ở Mali (những dự án quái gì thế này), 59 triệu USD để trả tiền thuê nhà ở New York cho người nhập cư bất hợp pháp, 42 triệu USD cho thay đổi xã hội và hành vi ở Uganda, 14 triệu USD để cải thiện mua sắm công ở Serbia, 47 triệu USD để cải thiện kết quả học tập ở châu Á, 100 triệu USD cho các hợp đồng DEI của Bộ Giáo dục (tức là các chương trình liên quan đến LGBT), v.v. Tổng cộng cắt giảm được 130 tỷ USD chi tiêu (cũng có nguồn nói là 150 tỷ USD).

Những dự án trên quá kỳ lạ, không thể bịa ra được, đều là các dự án chính phủ nghiêm túc được Trump nhắc đến trong bài phát biểu tại lưỡng viện ngày 4 tháng 3. Khi xem video bài phát biểu này, một luồng khí tức của đế quốc sắp sụp đổ ùa tới. Phải kỳ quặc đến mức nào, một quốc gia mới có nhiều khoản chi tiêu quái dị như vậy, và bao nhiêu người công khai chia chác ngân sách quốc gia, ngang nhiên tham nhũng hợp pháp. Trong bài phát biểu, Trump thậm chí còn không dám nêu tên họ. Đúng vậy, ông không dám. Khi nhắc đến 1,9 tỷ USD cho Ủy ban Giảm Carbon Nhà ở, ông dừng lại một chút, chỉ dám nói: “(Số tiền này) nó do... E hèm... chúng ta biết bà ấy có liên quan, đã chuyển tiền vào phút cuối.” Ngân sách quốc gia bị tham ô rỗng, vậy mà Trump, với tư cách tổng thống Mỹ, lại không dám nêu tên họ! Nếu đây không phải dấu hiệu của đế quốc sắp sụp đổ, thì cái gì mới là dấu hiệu của đế quốc sắp sụp đổ?

Về tiết kiệm chi tiêu, cuộc cải cách trăm ngày của Trump Hoàng đế cuối cùng chỉ sa thải được 30.000 người, mua đứt hợp đồng của 75.000 người, cắt giảm được 130 tỷ USD chi tiêu, chỉ hoàn thành khoảng 13% kế hoạch ban đầu. Hơn nữa, con quái vật chi tiêu ngân sách của Mỹ tăng trưởng quá nhanh, số tiền tiết kiệm được chẳng thấm tháp so với chi tiêu mới. Riêng tháng 2 năm 2025, chi tiêu ngân sách liên bang đã vượt 603 tỷ USD, tăng 40 tỷ USD so với cùng kỳ năm ngoái. Biểu đồ chi tiêu liên bang Mỹ hàng năm vào tháng 2, đơn vị tính bằng tỷ USD. Chi tiêu hàng tháng của Cơ quan Phát triển Quốc tế trong tháng 2 thực sự giảm từ 547 triệu USD xuống 226 triệu USD, nhưng chi tiêu y tế tăng 5 tỷ USD, an sinh xã hội tăng 8 tỷ USD. DOGE ra sức thao tác, nhưng số tiền tiết kiệm được chỉ như muối bỏ biển.

Nếu muốn kiểm soát tốc độ mở rộng chi tiêu khủng khiếp của Mỹ, phải triệt tiêu các nhóm lợi ích đứng sau, tiêu diệt hoàn toàn những người đại diện cho họ trong các cơ quan chính phủ. Nhưng Mỹ có một hệ thống “cửa quay chính thương” riêng: chính trị gia lên làm quan, rời nhiệm sở thì làm việc cho các doanh nghiệp lớn, bốn năm sau lại quay về làm quan, rồi bốn năm sau lại vào doanh nghiệp. Thương tức là chính, chính tức là thương. Lâu dần, mỗi chính trị gia đều trở thành người đại diện cho các doanh nghiệp tư nhân lớn, chính thương không phân biệt, hình thành một cụm chính thương đặc trưng của Mỹ, đến mức không ai động được vào lợi ích của các doanh nghiệp lớn đứng sau.

Lấy chi tiêu y tế, khoản chi lớn nhất hàng năm của Mỹ, làm ví dụ. Hiện nay, chi tiêu y tế của Mỹ mỗi năm lên tới 5 nghìn tỷ USD, chiếm 50% tổng chi tiêu y tế toàn cầu, số tiền này nếu quy ra GDP sẽ đứng thứ ba thế giới. Nhưng với chi phí khổng lồ như vậy, hệ thống y tế Mỹ lại trở thành hệ thống ngu ngốc, đắt đỏ và kém nhất trong các nước phát triển, tuổi thọ trung bình thậm chí còn thua Trung Quốc. Hãy xem một số dữ liệu về hệ thống y tế Mỹ năm 2024: Mỹ hiện có 6.120 bệnh viện, tổng chi tiêu hàng năm của bệnh viện là 1,6 nghìn tỷ USD; lương trung bình của bác sĩ khoảng 350.000 USD/năm, bác sĩ hàng đầu có thể kiếm vài triệu USD/năm; chi phí khám bác sĩ một lần từ 80-170 USD, nằm viện trung bình mỗi ngày tốn 3.000 USD (thực sự là giá trên trời); chi tiêu cho thuốc kê đơn mỗi năm là 500 tỷ USD.
Năm 2024, phí bảo hiểm y tế cá nhân trung bình ở Mỹ khoảng 9.000 USD/năm, bảo hiểm gia đình trung bình khoảng 26.000 USD/năm. Năm 2023, các công ty bảo hiểm y tế thương mại Mỹ thu tổng cộng 1,2 nghìn tỷ USD tiền phí bảo hiểm, gấp 2,6 lần so với 460 tỷ USD mười năm trước. Do phí bảo hiểm quá cao, 30 triệu người Mỹ (9%) không tham gia bảo hiểm. Người dân nộp bao nhiêu tiền cho công ty bảo hiểm, nhưng các công ty này, để tối đa hóa lợi nhuận, thường bất chấp sống chết của bệnh nhân, dùng quy trình bồi thường phức tạp để cố tình trốn tránh chi trả.

Trước khi Reagan lên nắm quyền, hệ thống bảo hiểm y tế Mỹ chưa tốt nhưng vẫn ổn. Sau khi Reagan nhậm chức, từ năm 1983, ông nới lỏng quy định y tế, cho phép bệnh viện công kiếm lợi nhuận, khuyến khích mở thêm bệnh viện tư, khởi đầu cho những tệ nạn y tế của Mỹ ngày nay. Cuối cùng, bệnh viện, bác sĩ, bảo hiểm và dược phẩm hợp sức, coi người dân như đối tượng bóc lột, cùng nhau nâng giá y tế, ép người dân mua bảo hiểm y tế đắt đỏ, rồi tìm cách từ chối chi trả để tăng lợi nhuận, bất chấp sống chết của người dân, tùy ý bóc lột họ. Kết quả là dẫn đến vụ Luigi bắn chết CEO của UnitedHealthcare. Người dân Mỹ không ai không vỗ tay khen ngợi Luigi, vì họ bị hệ thống y tế bóc lột quá tàn nhẫn.

Xin hỏi ngài Trump, cái hố 5 nghìn tỷ USD của y tế, ngài dám động vào không? Trung Quốc chăm sóc 1,4 tỷ dân, tổng chi tiêu y tế năm 2024 là 10 nghìn tỷ nhân dân tệ, tương đương 1,37 nghìn tỷ USD. Mỹ với 335 triệu dân, nếu làm như Trung Quốc, chỉ cần chi 1,5 nghìn tỷ USD cho y tế, tiết kiệm được 3,5 nghìn tỷ USD, mọi khủng hoảng ngân sách sẽ được giải quyết, không còn thấy thâm hụt nữa. Phải biết rằng chi tiêu quân sự của Mỹ một năm chỉ khoảng 1 nghìn tỷ USD, 3,5 nghìn tỷ USD là con số lớn đến mức nào. Vậy Trump, ngài dám động vào y tế không? Biden dám không? Obama... ông ấy dám, nhưng cũng không động vào lõi, còn bị Trump hủy bỏ. Không ai dám động vào hệ thống y tế, Musk cũng chỉ dám ra tay với những con tép riu như Cơ quan Phát triển Quốc tế, vì thế lực đứng sau hệ thống y tế không thể lay chuyển. Dù không biết chính xác là những ai đứng sau, nhưng lật lại lịch sử Mỹ, có thể thấy có rất nhiều gia tộc giàu có lâu đời vẫn tồn tại, như Rockefeller, Morgan, Wharton, Newhouse, DuPont, Walton, v.v., động một cái là tài sản hàng trăm tỷ, mỗi người đều có người đại diện trong chính phủ. Những người này mạnh đến mức nào? Trump bao nhiêu lần nói muốn công khai hồ sơ vụ ám sát Kennedy, danh sách đảo Lolita, nhưng họ chỉ cần bảo thư ký gọi một cuộc điện thoại, Trump liền chỉ dám công bố vài mẩu thông tin vụn vặt để đánh lừa dân chúng. Trump biết hậu quả, Kennedy năm xưa là tấm gương – chúng ta thường nói Kennedy chết vì ám sát, nhưng đó đâu phải ám sát, ám sát là giết lén lút, đó là hành quyết công khai! Giết trước mặt truyền thông toàn cầu để cho cả thế giới thấy! Năm xưa dám giết Kennedy, hôm nay dám giết Trump. Giết một tổng thống Mỹ thì đã làm sao, chẳng phải chưa từng giết. Trước khi lên nắm quyền, Trump chẳng phải đã nếm mùi này rồi sao?

Không giải quyết được tập đoàn y tế, thì càng không thể giải quyết được tập đoàn công nghiệp quân sự của Mỹ. Nếu không giải quyết được, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngân sách quốc gia bị rút rỗng, không có cách nào. Hãy sắp xếp lại logic: Nếu Trump thực sự muốn cải thiện ngân sách, ông phải động vào các tập đoàn lợi ích cốt lõi của y tế và quân sự, nhưng ông không động được, chỉ có thể ra tay với những kẻ thế thân như Cơ quan Phát triển Quốc tế ở vùng ngoại vi. Tiết kiệm được chút ít, cũng chỉ 130 tỷ USD, sa thải chưa tới 100.000 người, so với chi tiêu y tế và an sinh xã hội thì chỉ như muối bỏ biển. Cái gọi là cải cách trăm ngày căn bản không thể chạm đến tử huyệt của đế quốc Mỹ.

Để giải quyết triệt để vấn đề ngân sách của Mỹ, chỉ cần ba bước: Nhổ tận gốc tất cả các thế lực hút máu đứng sau y tế, quân sự, an sinh xã hội, tiêu diệt hoàn toàn. Sửa đổi thể chế chính trị, tuyệt đối không cho phép cửa quay chính thương tồn tại, tuyệt đối không cho phép thương nhân can thiệp vào chính trị. Đảng cầm quyền nhiệm kỳ mười năm, nắm quyền kiểm soát tuyệt đối quân đội, có thể dùng bạo lực hợp pháp để trấn áp thương nhân can thiệp chính trị.
Nhưng ba điều trên đã động chạm đến nền tảng quốc gia của Mỹ, không thể xảy ra ở Mỹ. Vì vậy, mọi hành động của Trump chỉ là nhỏ lẻ, ông không thể ngăn cái lỗ thủng ngân sách ngày càng lớn. Musk, người xông pha thay Trump, cũng không thể cản được bánh xe lịch sử. Cuối cùng, cải cách của Musk vấp phải phản ứng dữ dội, châu Âu và Mỹ bùng nổ các cuộc biểu tình chống Musk, thậm chí có người đốt cửa hàng Tesla. Doanh số toàn cầu của Tesla quý đầu tiên giảm 13%, lợi nhuận lao dốc 71%, giá cổ phiếu cũng giảm 41%, từ 480 USD xuống 238 USD. Musk đành tuyên bố hôm qua rằng sẽ rút khỏi công việc DOGE vào tháng 5, tập trung trở lại làm việc tại công ty, giá cổ phiếu lập tức tăng 5%. Mới chỉ bắn vài phát súng ở vòng ngoài chi tiêu ngân sách Mỹ, đã bị xử lý thê thảm như vậy, ai dám động vào các lợi ích cốt lõi như y tế, an sinh xã hội, quân sự?

Không thể tiết kiệm chi tiêu, thì phải tìm cách tăng nguồn thu. Thế là sau khi Musk thất bại, ngày 9 tháng 4 năm 2025, Trump bất ngờ khởi động cuộc chiến thuế quan toàn cầu. Cuộc chiến thuế quan khiến mọi người hoang mang, kỳ quặc, vì làm như vậy là vi phạm quy luật kinh tế cơ bản nhất. Nếu một việc bạn không hiểu tại sao, hãy nghĩ nhiều hơn về lợi ích kinh tế, tự nhiên sẽ hiểu. Ý định của Trump rất đơn giản: mỗi ngày thu thêm 2 tỷ USD từ thuế quan, một năm là 730 tỷ USD, số tiền này đủ để bù đắp một nửa tiền lãi nợ công. Khi đó, phát hành nợ mới để trả nợ cũ, chính phủ Mỹ có thể cầm cự thêm vài năm. Nhưng cách làm này chỉ là chữa triệu chứng, không chữa gốc, chỉ kéo dài hơi tàn cho ngân sách mà thôi.

Nhưng làm như vậy chẳng khác nào thu phí bảo kê của cả thế giới, cả con phố đều phải nộp, cả con phố phải gánh nợ cho ngân sách Mỹ. Vốn dĩ là mâu thuẫn giữa giai cấp tư sản dân tộc Mỹ và giai cấp tư sản tài chính Mỹ, nhưng Trump chuyển hóa thành mâu thuẫn giữa Mỹ và các nước trên thế giới. Nhưng giờ đã là năm 2025, không phải quốc gia nào cũng nộp phí bảo kê. Trung Quốc là nước đầu tiên không nộp. Các nước trên thế giới vẫn rất sợ Mỹ, ấn tượng kinh hoàng về Mỹ thời đỉnh cao động một cái là diệt cả nhà vẫn khắc sâu trong gen của họ. Vì vậy, một số nước nhỏ nhanh chóng quỳ xin, ngoan ngoãn dâng phí bảo kê. Sau khi Trung Quốc dẫn đầu không nộp phí, bầu không khí rõ ràng trở nên khác lạ, cả con phố đều nhìn Trump. Trump đập bàn, nói: “Trung Quốc, mày không nộp tao sẽ tăng thuế mày.” Trung Quốc đáp: “Tăng đi, mày tăng bao nhiêu tao tăng bấy nhiêu, tao không nộp.” Trump tức điên, gào lên: “Mày lập tức đến nhà tao nói chuyện, tao đợi mày.” Nhưng Trung Quốc chẳng thèm để ý. Cứ giằng co nửa ngày, cả con phố chẳng ai dám động, bầu không khí rất khó xử. Cuối cùng, Trump tìm bậc thang bước xuống, nói: “Trung Quốc không dám đến nhà tao nói chuyện, tao thấy Trung Quốc đáng thương, quyết định tha cho Trung Quốc, giảm thuế một chút.” Vòng chiến thuế quan này cứ thế tạm kết thúc.

Mười năm qua, do ngân sách ngày càng căng thẳng, sức mạnh quân sự của Mỹ cũng ngày càng suy yếu, hầu như chẳng làm được gì. Mười năm của Biden và Trump, đưa ra kế hoạch cơ sở hạ tầng 1,2 nghìn tỷ USD, kế hoạch Artemis lên mặt trăng, kế hoạch 500.000 trạm sạc, kế hoạch cơ sở hạ tầng toàn cầu 40 nghìn tỷ USD, kế hoạch ngừng bắn Nga-Ukraine trong 24 giờ, kế hoạch liên minh AUKUS, kế hoạch CPTPP, kế hoạch chiến tranh thuế quan – không một việc nào thành công. Thật đấy, mười năm qua, ngoài việc kích hoạt chiến tranh Nga-Ukraine, Mỹ không làm được một việc lớn nào thành công, kéo hai tàu sân bay đi đấu với Houthi, đến Houthi cũng không hạ được. Những thứ Trump hiện muốn làm – Stargate, đưa sản xuất về nước, sáp nhập Greenland và Canada – cũng gần như không thể thành công. Một đế quốc từng thống trị toàn cầu, đế quốc mạnh nhất trong lịch sử loài người, đã mất hết sát khí, chỉ còn lại không khí suy tàn thê lương. Bên trong, nó đang bị các nhóm lợi ích của chính mình rút rỗng. Bên ngoài, nó đang đối mặt với những kẻ thù mạnh mẽ chẳng thèm để ý đến nó. Hiện tại, nó chưa sụp đổ. Tháng 10 năm 2024, 10,6 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn, Mỹ đã cố gắng vượt qua. Năm 2025, 10,8 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn, nó vẫn cầm cự được. Tin đồn ầm ĩ về 6 nghìn tỷ USD nợ công đáo hạn vào tháng 6 cũng sẽ không đánh sập được Mỹ, cùng lắm Cục Dự trữ Liên bang tự mua vào là xong. Nó chưa sụp đổ, nó cầm cự được năm nay, nhưng ai cũng biết, ngày của nó không còn nhiều. Có thể ba năm, có thể năm bảy năm, dù sao ngày đó cũng không còn xa, nó sắp phải đi rồi.
Nguồn: Lukewen Studio
Kinh khủng thật ... toàn những khoản chi quái gở thật sự ...

Không biết cái khoản 1,9 tỷ $ cho Uỷ ban giảm khí thải Carbon là bà nào phụ trách nhỉ , mà đến nỗi Ngài Trăm không dám nói tên?
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải
Top