CHUYỆN BÓNG ĐÁ !
(Tôi kể lại chuyện bóng đá của tôi ... )
Nói lại bảo là không tin chứ từ trước đến giờ tôi không phân biệt được đội sông lam nghệ an và đội Man chét tơ... và tôi chả ưa mẹ gì bóng đá (kể cả Bóng đá Thế giới chứ không phải riêng Việt Nam) Lý do ấy là mất thời gian lắm: cái gì mất thời gian là tôi *** chơi: tôi để dành sức chơi đàn, vẽ, làm thơ, chém gió.. !
Một ngày đầu tháng 11, tôi gặp 1 ông bạn tên Nguyễn Đắc Văn ở quán cafe Luclark...
Anh Văn kể chuyện tình cảm lắm: rằng thì bóng đá tội lắm, mấy đứa em mà ảnh cưu mang giúp đỡ đang đá cho các đội tuyển khổ lắm... đội bóng nữ ảnh cũng quan tâm lắm : đoạt giải quốc tế ầm ầm nhưng chẳng ai giúp đỡ... đâm nghèo lắm ! Dứt sân bóng lại đi kiếm từng đồng nuôi thân...
Tôi cảm động rớt nước mắt... rồi thanh toán tiền nước rồi về... kệ mẹ ảnh !
(vì với tôi, lúc đó ảnh chả khác mẹ gì bọn ngộ bóng cả : ai đời đang ở phương trời Đức đầy văn minh, hộ chiếu Đỏ sẫm mầu huyết dụ, nhà rộng đến nỗi chó chạy từ hàng rào ra chỗ đi đái *** kịp nín phải đái giữa vườn đầy hoa tuy líp… ấy vậy mà lại bán hết về Việt Nam sống và làm bóng đá! Hâm, hâm quá!)
…
Lần thứ 11... tôi lại gặp ảnh, như 10 lần trước ảnh vẫn nói các câu chuyện đó... Rồi ảnh tặng tôi một cái áo xịn có đầy đủ chữ ký U20 (tôi định hỏi anh chỗ giặt tẩy để sạch lại như cũ nhưng ngại quá đành thôi)…
tôi thấy một sự say mê điên cuồng đến từ ảnh... từ sự yêu thương cầu thủ của ảnh... một tình yêu vô bờ bến... tôi suýt khóc vì cảm động…
... rồi tôi cũng kệ mẹ ảnh ! Tôi bận tỉ việc, còn kiếm tiền nuôi đám đàn em OMG hàng trăm miệng ăn...
Tôi đứng lên thanh toán tiền nước, Ảnh nói với theo :
- Mà này... Làm cái này nhiều TIỀN lắm !
- *** mẹ! Thế mà *** nói sớm !
...
Thế là tôi ngồi ngay xuống với anh... Tay bắt mặt mừng, quyết làm bóng đá ! Đôi bạn quấn quýt như một định mệnh!
(Xem ảnh tôi đính kèm thì biết tôi và ảnh làm bóng đá từ lâu rồi tầm tháng 11 chứ *** phải là hùa theo U23, tôi chúa ghét bọn hùa theo, nhất là loại *** có công trạng gì nhưng lại đeo kính đứng tầng 2 xe ô tô chỉ chỏ hò hét cầm khung ảnh hôm rồi)
Lúc đó tôi mới bắt đầu tìm hiểu bóng đá. Và thứ khiến tôi thực sự bắt đầu YÊU cái môn này chính là các em cầu thủ:
Các em nó ngoan và hồn nhiên dễ thương cực kỳ... Khi tôi nhắn cái tin vào group các em nó: “Yên tâm chiến đấu đi, Orion Media sẽ giúp các em một cách MIỄN PHÍ không lấy 1 đồng nào, và thậm thí sẽ gọi thêm nhiều người hỗ trợ các em cái quỹ An Tâm để có thể có được 1 nguồn thu ổn định cho gia đình khi các em thi đấu và một nơi để các em về khi giải nghệ..” Thì các em nhắn lại “Ơ thế là sẽ có lương hưu à?” > Ngây ngô và hồn nhiên kinh đi được !
Và thế là tôi và lão Văn lập công ty Orion Football Total – OFT từ ngày hôm đó. 10/11 > đúng ngày ký hợp đồng thương hiệu với Dũng !
Rồi tôi dự định làm một bộ phim về bóng đá Việt Nam... (Cái này ai thích tài trợ bộ phim này thì liên hệ nhé!)
Bộ phim sẽ nói về sự say mê của những đứa trẻ (cả cầu thủ nam lẫn nữ) với bối cảnh tréo ngoe của nghèo khó và sự thối um của nhiều thứ quanh chúng... Dù vậy nhưng chúng vẫn lao lên với trái bóng - kệ mẹ ! chúng dồn hết tâm trí cho đam mê khát khao của chúng !
Vì … trộm vía nếu *** đá bóng chúng cũng *** làm cái gì…
… mà có lẽ cũng chính vì biết được cái lý do trên, nên nhiều người ép chúng lắm, nhiều người lợi dụng chúng lắm! Đến khổ !
...
Ngày hôm nay, ơ kìa… “chẳng may” đội tuyển ta được vào Chung Kết của một giải đấu uy tín khu vực – vượt qua cái ao làng Seagames đầy khốn nạn (cái giải mà cứ thằng nào đăng cai là lại bị chửi sấp mặt *** vì ăn gian nói dối: Đến Việt Nam đăng cai cũng vậy – không chừa ! )
.
Tôi lẩm bẩm: bỏ mẹ ! Liệu chúng có hỏng không? Vì trận này chỉ là khởi đầu, mà khi ai đó KHỞI ĐẦU đã phải kiễng cao, thì *** còn lực bật !
Giống như 1 vận động viên: khi vẫn còn cúi người còng chân thì còn dễ bật lên...
.
Tôi gọi cho 1 đồng đội ở OFT, cô Trinh Xinh - đệ của anh Văn - người đang đồng hành cùng tụi trẻ, người có quyền lực đặc biệt và mối thân tình đặc biệt tới lũ trẻ - từ khi bọn nó còn chả được ai quan tâm…
Chúng tôi quyết định giúp các em nó bài bản hơn trong truyền thông và thương hiệu: vì chỉ khi làm điều đó thì các em nó mới trưởng thành, mới là chuyên nghiệp thực sự. Chứ nếu chỉ biết đá mà trên facebook nói chuyện như lũ chíp hôi thì chả ai tin > mà ko tin thì ko có tài trợ > mà ko có tài trợ thì ko có tiền > mà ko có tiền thì lại dễ bị các thói hư khác lôi kéo...
Các doanh nghiệp muốn bỏ tiền tài trợ cũng sợ vãi l..inh hồn nếu cầu thủ (dù nổi như cồn) nhưng sáng đá bóng tối đá phò và dăm bữa lại lộ mẹ nó ra một phốt nào đó … thì ôi thôi không ai dây, doanh nghiệp vừa bỏ tiền ra lại bị chửi lây…
.
Phải có ai đó đứng sau chuyên nghiệp giúp các em nó : giống thằng bếch kham gì đó ở đội Chen xi ấy !
.
Việc có 1 đơn vị chuyên nghiệp hỗ trợ là giúp cho cả 4 phía:
1) Các em nó (có thêm nhiều tiền – thực ra là đúng với giá trị và traffic các em đáng được hưởng)
2) Các doanh nghiệp (có đối tác chuyên nghiệp để bảo vệ và gìn giữ hình ảnh cho những nhân vật sẽ đại diện thương hiệu cho họ)
3) Nền thể thao Việt Nam (các em nó mà có kinh tế ổn định thì tỷ lệ bán độ và bật lại phá hoại tổ chức chắc chắn giảm)
4) Người hâm mộ: Sẽ có được thông tin và các câu chuyện cập nhật về các cầu thủ của họ…
.
Và đã giúp phải giúp cả về lâu dài và bền vững... Nên thậm chí tôi đã tính đến việc lập 1 quỹ An Tâm: dùng một số tiền trong đó làm cho các em nó những cửa hàng ăn, hoặc chuỗi cửa hàng thể thao (dĩ nhiên đứng tên và tài khoản cổ phần của chính các em nó)… Orion Media cùng anh em trong hệ thống OFT toàn dân Truyền thông và kinh doanh chuyên nghiệp sẽ giúp duy trì cửa hàng, quảng cáo bán hàng v...v >> để khi nào các em nó ngộ nhỡ sút trượt, ngộ nhỡ gãy chân, ngộ nhỡ bị CLB ruồng bỏ… thì vẫn có 1 nghề nào đó để nuôi sống đàng hoàng. Khi đó, các em nó mới thực sự an tâm mà chiến đấu trên sân cỏ - và chắc chắn khi đó thì động lực bán độ sẽ giảm đi rất nhiều.
.
Vì trộm ví nếu tôi là cầu thủ mà bố mẹ hay vợ con ốm mà chỉ có những tràng pháo tay thì thà bán mẹ nó độ cho xong > Tề Gia – Trị Quốc – mới Bình Thiên Hạ > cũng dễ hiểu thôi !
Sẽ nhiều thứ để làm, sẽ rất mệt, nhưng bọn tôi chả sợ *** gì... vì OFT bọn tôi toàn người giỏi + điên... mới lị khiêm tốn...
.
OFT làm rất nhanh: Đã làm xong dấu tíc xanh (verify) cho các em trong hệ thống, đã giúp các em chuyên nghiệp hơn trong lời ăn tiếng nói trên mạng, đã giúp các em nhận thức được mình là ai và có một sự yên tâm để đá bóng…
Và rồi.. Sắp tới bộ phim sẽ bắt tay vào sản xuất, quỹ An Tâm sẽ ra đời, các hoạt động cộng đồng Fan Club sẽ được triển khai… Sẽ rất mong có được sự giúp đỡ của nhiều người nữa trong sân chơi này !
---
Về cá nhân OFT, nhiều người bảo sao không làm tíck xanh (verify) cho toàn bộ đội tuyển hoặc các cầu thủ khác: chúng tôi muốn lắm chứ, nhưng mỗi thành viên có 1 đơn vị quản lý riêng, chúng tôi không giúp được họ: đến khi nào họ về với OFT thì khỏi lo luôn ! Chỉ việc đá !
Đến với chúng tôi nhé !?
Thôi viết tiếp sau...