Thứ nhất : Quan điểm cá nhân của bác về việc cho thuốc bệnh nhân của bác như thế nào e ko có ý kiến, vấn đề cái chứ "rất hiếm khi" là như thế nào? E nghe cảm tính quá, có ông BS bảo 1 năm tôi chỉ làm thế với 1 BN thôi nhưng cả năm ông ấy chỉ có mỗi 3 BN thôi thì thành ra ông ấy làm với 33% BN của mình rồi
Nói cái này cho vui thôi
Vui.
Thứ 2 : 2 chữ "bào chế" trong đông y và tây y không giống nhau. Bác nói thành phần nào cũng chỉ khác nhau cách bào chế là chính thì ko ổn. Trong đông y thì từ 1 loại nguyên liệu mà với 2 cách bào chế khác nhau sẽ cho ra 2 loại dược liệu khác nhau với công năng khác nhau là chuyện hết sức bình thường. Khi đó nó trở thành 1 thành phần hoàn toàn khác rồi. Cái này bác phải đính chính đi.
* Acnhh bản thân nó là bài thuốc cổ phương, nếu kụ có tham gia nckh thì kụ sẽ hiểu. Các bài thuốc cổ phương được miễn kha khá trong quy trình nghiên cứu ứng dụng. Tuy nhiên mỗi nhà sx có chút gì đó riêng riêng, về mặt quan điểm họ cho rằng như thế sẽ tốt hơn là công thức cổ. Nếu họ bào chế để thay đổi tính năng so với bào cổ phương thì họ sẽ không được đặt tên như cũ, mà có thể sẽ là acnhhA, acnhhB... Và quy trình nc ứng dụng cũng buộc phải chặt chẽ hơn.
Thứ 3 : e có nói j đến việc dùng an cung để dự phòng đâu mà bác trích dẫn bài viết của e rồi nói dự phòng dự phèo j vậy ??? e ko hiểu ý bác khi nói đến vấn đề này.
* Không phải ở cm này, nhưng khởi nguồn tranh luận của e và bác là khi e phản đối việc sử dụng acnhh để dự phòng.
Thứ 4 : Ai dám khẳng định viên an cung là viên thuốc trứ danh trước khi có y học hiện đại can thiệp vào??? Ai biết Đồng Nhân Đường dùng y học hiện đại vào viên an cung từ bao giờ????
* Cái này thì mọi người làm Đông y và có học Đông y đều biết. Như là các bài thuốc lục vị hoàn, bát vị hoàn, quy tỳ hoàn... vậy
- Hồng Tế Đường tách ra từ Đồng Nhân Đường đã hơn trăm năm, lịch sử của Đồng Nhân Đường tính bằng mấy trăm năm
* Câu này hơi khó hiểu. Chả liên quan gì đến truyền thống sx acnhh của BKĐNĐ
- ACNHH do Cúc Thông sáng tạo ra, ông ta chết năm 1836.
=> Nếu bài thuốc của Cúc Thông mà ngon xơi thế thì ko cần thằng Đồng Nhân Đường mất mấy trăm năm để viên ACNNH có được thương hiệu như ngày hnay đâu
* Những điều này chỉ có ý nghĩa phỏng đoán, không có giá trị trong tranh luận.
=> Tại sao nó trứ danh mà ở VN mới được dùng nhiều từ 20 năm trở lại đây ? Visa mới cấp có 4 số trong vòng 5 năm trở lại đây?
* Vì trước đây 20 năm thì ở VN muốn mua thuốc bổ cũng khó. Năm giữa thập kỷ 80 nhà e muốn mua 1/2 kg sa nhân cũng phải lấm lét.
=> Nó trứ danh vậy sao mà ngay bây giờ, ngay tại BV Bạch Mai, vẫn có những BS cấm BN dùng an cung???
* "trứ danh" dịch ra tiếng Việt là "nổi tiếng", tuy nó trứ danh nhưng vì nhiều điều còn chưa căn cứ, cho nên người cẩn thận sẽ dè dặt.
Bác sỹ không có quyền "cấm" ai hết!
E thấy bác có những nhận định hơi vội vàng, ảnh hưởng đến uy tín của 1 số cán bộ trong ngành
* Kụ nên có dẫn chứng cụ thể khi kết e vào việc gây ah đến ai đó. "một số" đó là ai?
Cá nhân e đã thấy có Giáo sư dùng an cung để hạ huyết áp cho BN khi mà tất cả các thuốc đông tây y khác ko có tác dụng . ca này quá đặc biệt luôn.
Điều đó thể hiện khả năng tư duy phối hợp thuốc của vị GS kia, phục vụ điều trị cho bệnh nhân (BN là bác sĩ luôn). Hạ huyết áp được tất nhiên có thể gọi nó là thuốc dự phòng tai biến, nếu trong trường hợp này bác bảo rằng GS nọ kê toa để kiếm chác thì e nói luôn : GS ko bán thuốc,BN muốn đi đâu mua thì đi.
* Đó chính là cái "trường hợp đặc biệt" mà e đã nêu ở cm trước và bị kụ phản đối.
Gs trong dẫn chứng của kụ đã làm đúng, vì ông ấy là bs và nắm rõ những gì đến với bn sau khi uống thuốc. Vì vậy, trên nhiều loại thuốc hay có thêm câu "hỏi ý kiến của bs khi...". Nhưng tư vấn để đại chúng tự dùng phòng thì không ổn.
Kụ hơi vội vàng!
Tiện thể nói luôn về việc dùng an cung để phòng bệnh : Khi BN bị 1 cơn tai biến nhẹ thoáng qua, thường là báo hiệu của cơn tai biến nặng sẽ tới kèm sau đó ít ngày. Nếu cho BN dùng ngay 1 viên an cung, có thể chặn đứng cơn tai biến nặng đến sau. Công dụng này gọi là dự phòng tai biến cũng ko phải nói ngoa đâu.
* Cái này kụ cũng nên nói rõ căn cứ nhận định để người đọc hiểu, tránh sai lầm đáng tiếc.
Việc dùng an cung để dự phòng tai biến trong 6 tháng hay 1 năm là hoàn toàn ko có. Sau 24h kể từ lúc dùng an cung là thuốc đã thải trừ xuống dưới nồng độ điều trị trong máu, đó là lí do viên an cung được uống cách nhau 24h. Lấy đâu ra thuốc trong máu nữa mà có tác dụng kéo dài đến tận 6 tháng/ 1 năm? Đây là nguyên lý cơ bản bất kỳ ai có học 1 chút về thuốc đều hiểu, đâu cần phải vận dụng đến y đức để nói lên đao to búa lớn quá, e nghe chỗ này của bác là e ko khoái.
* Kụ có nhầm khái niệm "y đức" và "y học" không? Trong thớt này e chưa nói gì về y đức.
Thuốc luôn đi kèm với nó là liều lượng và cách dùng.
Dùng liều nhỏ thì là thực phẩm chức năng
Dùng đúng liều, đúng cách thì nó là thuốc
Đọc đoạn này thì e hiểu rằng nghề của kụ là thẩm định, nhưng thẩm định bao bì, giá cả, quy trinh sx... Hay gì đó. Kụ không có chuyên môn về y dược!
Dùng quá liều hoặc sai cách thì nó là độc dược.
"Đừng bao giờ phủ nhận hay khẳng định bất kỳ 1 điều gì khi ko đặt được nó trong hoàn cảnh cụ thể"
* Cái này kụ đúng, mỗi chúng ta nên nằm lòng câu này.
Các bác nhớ câu này của e, sẽ có ích trong mọi mặt của cuộc sống, ko riệng j topic an cung bé nhỏ này đâu
Bác sauken trả lời có trích dẫn bài của e nói lung tung lạc đề quá làm e cũng lan man theo, hnay trúng đề hăng quá ngồi gõ 1 tràng ko kịp đọc lại, có j thất lễ các bác bỏ quá cho e ạ. Các bác thông cảm, e thần tượng Tiêu Phong, các bác nhìn nick e biết rồi. Có j nể mặt Tiêu Phong bỏ quá cho e