[Funland] Hậu đảo chính Ngô Đình Diệm 11-1963

trai_lang

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-384410
Ngày cấp bằng
26/9/15
Số km
460
Động cơ
245,962 Mã lực
Tuổi
56
bẩm cụ Ngao5 cảm ơn cụ nhiều vì những tư liệu trên
nhưng một thể chế mà luôn những người quân nhân cầm súng điều hành chính quyền thì chế độ đó chắc trước sau cũng sụp đổi vì hỗn loạn .
 

hungkienpham

Xe điện
Biển số
OF-99103
Ngày cấp bằng
8/6/11
Số km
2,335
Động cơ
421,868 Mã lực
Nơi ở
Còn lâu mới biết
Em xin cụ Ngao5 được hóng tiếp ạ. Cảm ơn cụ thông tin của cụ thật bổ ích
 

khói_lửa

Xe buýt
Biển số
OF-417977
Ngày cấp bằng
21/4/16
Số km
841
Động cơ
229,421 Mã lực
Tuổi
64
Tặng cụ thêm hình Trần Ngọc Tâm chụp hôm 20-2-1965 cùng với Đặng Văn Quang














đội ơn cụ thớt
nhìn hình ông tướng này .. nhà cháu hình dung .. cao to vạm vỡ .. tóc cắt đúng tác phong con nhà lính ... có khí phách con nhà lính
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Nguyễn Khánh triệu hồi Phạm Ngọc Thảo về nước để thủ tiêu (tiếp)

Sau khi rời khỏi Tân Sơn Nhất an toàn, Đại tá Thảo đã được đưa về trú ẩn ngay tại căn phòng số 111, trong một cao ốc, nằm ngay góc đường Ngô Đức Kế và Nguyễn Huệ, ngang Tổng nha Ngân Khố. Căn phòng này do bà dược sĩ Trang Hai đứng tên.
Sau đó đại tá Thảo thường thay đổi nơi trú ẩn luôn, khi thì trốn trong biệt thự Trang Hai của bà dược sĩ Trang Hai, trên làng đại học Thủ Đức, khi thì trú ngụ trong một căn phố lầu, nằm cuối một con hẻm cụt, trên đường Hùng Vương ở Chợ Lớn. Cũng có khi ông lẩn trốn trong biệt thự song lập của vợ chồng kỹ sư Kỉnh và Cô Ba Thanh Tùng, thuộc cư xá Hoả Xa, đường Nguyễn Hoàng, Chợ Lớn.

Mối quan hệ giữa bà dược sĩ Trang Hai với đại tá Phạm Ngọc Thảo.
Dân Sài gòn trước đây biết tiếng các nhà bào chế thuốc tây giàu có lớn như: Viện bào chế OPV của Nguyễn Cao Thăng, Pharmacie La Thành của La Thành Nghệ và em là La Thành Trung, viện bào chế Trang Hai của bà dược sĩ Nguyễn Thị Hai với chồng là dược sĩ Nguyễn Văn Trang

Bây giờ trở lại chuyện bà dược sĩ Trang Hai, xuất thân trong một gia đình thanh bạch. Khi bà Hai lấy chồng, ngày hôn lễ, bà Hai đã phải mượn một đôi bông hột soàn của một người bà con, là nữ y tá Nhẫn, để cho đẹp mặt cô dâu chú rể với thiên hạ.
Khi ra đời, bà Hai có một cái Pharmacie (Hiệu thuốc tây) ở đường Ngô Thời Nhiệm, nhưng lợi tức chỉ đủ sống đắp đổi qua ngày.
Còn cái Pharmacie của dược sĩ Trang, chồng bà Hai, ở trong Chợ Lớn thì sống dở chết dở.
Trong khi đó các tiệm thuốc tây khác của La Thành Nghệ, Trương Văn Chôm, Nguyễn Cao Thăng v.v… thì ngày càng phát đạt, và giàu sụ, nhờ họ được phép nhập cảng nguyên liệu dược phẩm từ Pháp hoặc Ý, Đức vào nước, để hoàn tất và đóng hộp, rồi bán ra thị trường.
Vì thế bà Hai cũng nảy ra ý định xin xuất ngoại để giao dịch với các nhà sản xuất dược phẩm ở châu Âu. Nhưng bà không hiểu tại sao lần nào đơn của bà cũng bị bác.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Nguyễn Khánh triệu hồi Phạm Ngọc Thảo về nước để thủ tiêu (tiếp)

Lúc bấy giờ đại tá Phạm Ngọc Thảo đang làm việc trong phủ Tổng thống với chức vụ tuỳ viên đặc biệt.
Đại tá Thảo lại còn được Tổng thống và cả ông cố vấn Ngô Đình Nhu tin yêu, đối xử như thân thích trong gia đình.
Bà Nguyễn Thị Hai mới đem chuyện của mình ra kể cho đại tá Thảo nghe.
Ông Thảo lấy làm ngạc nhiên, bèn tìm hiểu thì được biết trong hồ sơ mật của công an cũng có một người đàn bà khác trùng tên, trùng họ với bà Nguyễn Thị Hai. Bà Hai kia đã có tên trong “sổ đen”.
Dịp này đại tá Thảo đã giúp bà dược sĩ Nguyễn Thị Hai thoát khỏi nỗi oan khiên, nhầm lẫn từ bao năm qua, và từ đó bà đã được phép xuất ngoại dễ dàng.
Bà dược sĩ Nguyễn Thị Hai liền qua Pháp giao dịch với các hãng sản xuất dược phẩm, và được họ cho phép ký hợp đồng sản xuất thuốc tây dưới nhãn hiệu đặc chế của họ.
Từ đó công việc làm ăn của bà dược sĩ Hai ngày càng trở nên phát đạt. Chẳng bao lâu sau, bà Hai trở nên giàu có lớn, tên tuổi không kém gì Nguyễn Cao Thăng, La Thành Nghệ, và Trương Văn Chôm v.v… Căn phố dùng làm Pharmacie của bà Hai ngày xưa, ở trên đường Ngô Thời Nhiệm, vốn nằm kề cận một căn phố khác của chị Sáu Xuân, tức Josephine Phạm Ngọc Thuần, vợ của nhà triệu phú, đại điền chủ Trần Mậu Xuân, gốc người Tàu lai, ở Trà Vinh. Bà Hai liền trả giá mua đứt lại căn phố của chị Sáu Xuân, và bành trướng tiệm thuốc tây ấy lớn thêm ra, song song với một viện bào chế dược liệu tối tân nữa.

Do mối thâm tình ấy, cộng thêm sự giúp đỡ tận tình và ân nghĩa sâu xa của đại tá Phạm Ngọc Thảo đối với bà Hai từ lúc bà còn hàn vi, nên bà ấy đã không quản ngại hiểm nguy mà chứa chấp đại tá Thảo trong cơn nguy cấp.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Phạm Ngọc Thảo âm mưu diệt Nguyễn Khánh chuẩn bị cuộc đảo chánh 19-2-1965

Để tiến hành công cuộc tẩy trừ “tên phá hoại đất nước” Nguyễn Khánh, thoạt tiên đại tá Thảo nghĩ đến một kế hoạch gọn và nhẹ nhất là ám sát Nguyễn Khánh.

Đây là sở trường của đại tá Phạm Ngọc Thảo, kể từ khi còn hoạt động kháng chiến chống Pháp trong bưng biền Nam Bộ.
Theo sử liệu của Nam Bộ kháng chiến, từ năm 1947, kỹ sư Lê Minh, tức bí danh của Albert Phạm Ngọc Thuần, đã từng giữ nhiệm vụ Trưởng phòng Mật vụ Nam Bộ. Mãi đến khi Uỷ ban Hành chánh kháng chiến Nam Bộ dời xuống khu 9 (miền Tây Nam Bộ), Albert Phạm Ngọc Thuần mới bỏ tên tây và cải danh lại là Phạm Ngọc Thảo. Đồng thời, anh Tư Henri Phạm Ngọc Thuần cũng cải danh là Phạm Ngọc Thu, và anh Bảy Lucien Phạm Ngọc Thuần cũng cải danh là Phạm Ngọc Hùng… Kỹ sư Phạm Ngọc Hùng vốn là chủ nhân hãng sơn La Phalène, nhà cũng ở đường Ngô Đức Kế, Sài gòn.
Đại tá Phạm Ngọc Thảo chẳng những là một chiến sĩ gan dạ, lì lợm, lại còn là một tay giàu kinh nghiệm về “chiến tranh du kích” và nhất là rất thành thạo trong những dịch vụ mưu sát, chiến tranh khủng bố từ thời Tây mới trở lại Việt Nam, lập chế độ cai trị mới.
Ông đã xếp đặt một kế hoạch tỉ mỉ để thịt tướng Khánh trên con đường Công Lý, từ tư dinh ở bến Bạch Đằng đến Bộ Tổng tham mưu và trở về.
Nhưng lần nào tướng Khánh cũng bất ngờ thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc, mà chính Nguyễn Khánh cũng không hề hay biết, và khiến cho đại tá Thảo chỉ còn nước giậm cẳng kêu trời.
 

UnitedKondoms

Xe điện
Biển số
OF-345680
Ngày cấp bằng
6/12/14
Số km
4,005
Động cơ
316,258 Mã lực

Prelax

Xe tăng
Biển số
OF-375681
Ngày cấp bằng
30/7/15
Số km
1,661
Động cơ
319,827 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Cảm ơn cụ Ngao5 đã cho mn ở đây thêm 1 cái nhìn khác về 1 nền chế độ, 1 gian đoạn lịch sử. Em ghé hóng tiếp cụ kể chuyện :-ss
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Người Mỹ và kế hoạch diệt trừ Nguyễn Khánh

Ngày đại tá Thảo ấn định để “rửa tội” cho Nguyễn Khánh là ngày 19-2-1965 và đã thông báo cho Mỹ biết trước, để có sự phối hợp nhịp nhàng.
Nhưng mấy hôm trước đó Nguyễn Khánh lại đi công tác ở miền Trung.
Theo lịch trình, đến ngày 18-2 Nguyễn Khánh tới Quy Nhơn, rồi sau đó còn đi thêm mấy tỉnh khác nữa.
Nhưng chẳng lẽ để con mồi xổng bẫy nữa?
Anh em trong bộ tham mưu đảo chính lo lắng theo dõi hành tung của Nguyễn Khánh từng giờ.
Cuối cùng, gần đến ngày hành sự mà tin tức cho biết tướng Khánh hãy còn lêu bêu ở ngoài Trung, chưa biết hôm nào mới trở lại Sài gòn
Một thành viên trong nhóm đảo chính đề nghị phải vận dụng ngay “bộ phận trợ lực” để lùa “con mồi” vào bẫy sập, kẻo hỏng hết chương trình đã phác hoạ.
Đại tá Thảo lãnh trách nhiệm này và phải thi hành gấp.
Thế là nội trong ngày người Mỹ liền tìm cớ mời Nguyễn Khánh phải lập tức về Sài gòn để họp bàn về chương trình “Ấp tân sinh”.
Để cho chắc ăn, Mỹ còn nhấn mạnh cho tướng Khánh biết rằng lần này, ngoài những nhân vật cao cấp Mỹ ở Việt Nam, còn có thêm thủ tướng Phan Huy Quát sẽ đích thân đến tham dự lần đầu tiên.
Vì thế Nguyễn Khánh đã không thể nào vắng mặt được.
Khánh về Sài gòn, và sáng ngày 19-2-1965, đi dự hội nghị từ 10 giờ đến 12 giờ trưa. Tan họp, Nguyễn Khánh về nhà riêng trong Tổng tham mưu ăn cơm với vợ và con gái.
Nhiệm vụ của Mỹ lùa con mồi Nguyễn Khánh vào bẫy, đến đây kể như đã hoàn tất.
Sau đó là công tác của tay thợ săn Phạm Ngọc Thảo.
Đúng thời điểm chính yếu ấy đại tá Phạm Ngọc Thảo đã ra tay, không chậm một giây phút nào, không để sót một kẽ hở nhỏ bé nào trong kế hoạch, ngoại trừ cái lỗ chó chui của cái hàng rào kẽm gai mỏng manh ngăn chia khu vực giữa bộ tư lệnh Không quân và đường băng!

Có ai bao giờ nghĩ được rằng “cái lỗ chó chui” nhỏ bé tầm thường dưới một chân rào đã có thể cứu nguy sinh mạng cho một ông đại tướng đang cầm quyền nguyên soái thống lãnh hàng triệu quân của một quốc gia không?

Nên nhớ, trong thời gian kháng chiến chống Pháp, đại tá Phạm Ngọc Thảo đã lừng danh là “anh hùng công kiên”, chuyên môn đánh hạ đồn bót của Tây.
Một khi đã nhắm đánh hạ một cái đồn nào, dù cho phòng ngự kiên cố đến đâu, cái đồn ấy cũng không sao thoát khỏi bàn tay của Phạm Ngọc Thảo.
Bởi vì mỗi khi tiến đánh đồn, Thảo đã khổ công đích thân điều nghiên kỹ lưỡng cái đồn ấy từ vị trí, cách bố phòng ngoại vi, cách bố trí nội bộ, nơi nào là kho súng, nơi nào là nơi ăn, ngủ của binh sĩ. Thảo lại còn điều nghiên tỉ mỉ cả thói quen hằng ngày của viên trưởng đồn, các sĩ quan phụ tá, thậm chí Thảo cũng không quên tìm hiểu giờ giấc canh gác của các toán lính ứng trực v.v… Nhiều lần, vì nhu cầu đòi hỏi, đích thân Thảo đã phải cải trang để len lỏi vào tận trong đồn để “chụp hình” bằng mắt và trí nhớ tất cả đường đi, nước bước, các ngõ ngách, các ổ kháng cự có đại liên… trong đồn.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Phạm Ngọc Thảo vồ hụt Nguyễn Khánh

Với thói quen cố hữu đó, Phạm Ngọc Thảo đã điều nghiên tỉ mỉ kế hoạch ám sát tướng Khánh, và kế hoạch động binh, vây bắt Nguyễn Khánh trong ngày 19-2-1965.
Đó là một kế hoạch hành quân hoàn hảo, phối hợp nhịp nhàng chưa từng thấy, và không một ai làm khác hơn, hoặc hay hơn thế được!

Nhưng cuối cùng đại tá Phạm Ngọc Thảo đã không thành công như ý muốn, chẳng qua là do số mệnh.

Trong cuộc "đảo chính" này, đại tá Thảo chỉ đặc biệt quan tâm tới mục tiêu duy nhất là: Tóm cổ hay trừ khữ một tên đại gian ác Nguyễn Khánh, đã vì tham vọng cá nhân, sử dụng quân đội như một phương tiện riêng để áp đảo chính quyền, quậy miền Nam nát bấy.

Nhân dân miền Nam không thể nào nhắm mắt làm ngơ và tha thứ cho được những hành động lợi dụng quân đội vào mục tiêu tham vọng cá nhân của tướng Khánh, tiêu biểu qua câu tuyên bố “quân đội là cha quốc gia” của tướng Khánh, vào ngày 22-10-1964 ở Pleiku

Như trên đã nói, mục đích chính yếu và duy nhất của đại tá Thảo là vồ cho kỳ được Nguyễn Khánh, một mình Nguyễn Khánh mà thôi hoặc loại ông ta ra khỏi vòng quyền lực, và cố tránh không gây đổ máu tới mức tối đa.
Bởi thế đại tá Thảo đã đích thân chỉ huy nhóm binh sĩ, có xe tăng hộ tống, xông vào tư gia của Nguyễn Khánh đúng lúc đã được báo trước chắc chắn 100 phần trăm có mặt ông ta ở nhà.
Khi đại tá Thảo và thiếu tá Linh với toán cận vệ tuỳ tùng đi theo hộ tống vào đến nhà Nguyễn Khánh thì không tìm thấy bóng dáng của Nguyễn Khánh đâu cả.
Trên mặt bàn, các món ăn còn bày la liệt, chén bát ngổn ngang. Có những chén cơm còn đang ăn dở. Tô canh còn hâm hẩm nóng.
Như vậy chứng tỏ Nguyễn Khánh vừa rời bàn ăn chưa bao lâu. Đại tá Thảo ra lệnh cho binh sĩ lục soát khắp nhà, nhưng vẫn không tìm ra tông tích. Đại tá Thảo biết con cá bự đã vọt khỏi mẻ lưới này rồi, nhưng vẫn chưa thất vọng, ông vội vàng ra lệnh cho đoàn binh sĩ tuỳ tùng phóng ngay sang Bộ tư lệnh Không quân.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Phạm Ngọc Thảo vồ hụt Nguyễn Khánh (tiếp)

Trong hồi ký “Việt Nam nhân chứng” của cựu tướng Trần Văn Đôn, đã kể lại lời tự thuật của tướng Khánh trong giây phút chạy trối chết ấy như sau:

Nguyễn Khánh cười và bắt đầu kể lại:

"Thời gian sau này, thỉnh thoảng tôi có đi dự hội nghị hàng tuần về ấp Tân Sinh. Tham gia hội nghị thường gồm các nhân vật bên chính phủ, quân đội, và bên phía Mỹ nữa. Ngày 18-2 tôi đang công tác ở Quy Nhơn, văn phòng tôi điện thoại cho hay Mỹ yêu cầu tôi ngày mai đi dự hội nghị trên, vì hôm đó có tân thủ tướng Phan Huy Quát lần đầu tiên đi dự.
Ngày 19-2-1965, tôi dự hội nghị từ 10 giờ đến 12 giờ, xong rồi về nhà ăn cơm (ở trong Tổng tham mưu) với vợ và con gái tôi.
Lúc đó khoảng 13 giờ, chúng tôi đang ăn cơm, chuẩn tướng Thắng (Nguyễn Đức Thắng, pháo binh, cũng đóng ở Gò Vấp) vào cho hay có bọn lính đến chiếm bộ chỉ huy thiết giáp. Tôi biết có đảo chính, nên kêu xe dân sự đưa vợ con tôi ra khỏi Bộ Tổng tham mưu, lên thẳng căn cứ không quân. Khi đi vào cổng không quân thì một đoàn quân xa chở đầy lính đang tiến về hướng tổng tham mưu. Tôi tưởng bọn nó đi hành quân về, không dè đảo chính, lẹ quá.
Đến cổng không quân, tôi thấy hai xe tăng đậu hai bên cổng. Như thế, coi như bọn đảo chính đã chiếm rồi. Tôi cứ tự nhiên cho xe đi vào, bọn lính trên chiến xa chào tôi, tôi cũng chào lại, cứ phớt tỉnh. Tôi cho xe chạy đến gần nhà ông Kỳ, nhưng giữa đường lại gặp xe ông Kỳ đi ra. Ông Kỳ ngoắc tôi và bảo sang xe.
Tôi bỏ đoàn xe tôi lại và qua xe ông Kỳ, đi ra chỗ máy bay đậu. Các đường trong căn cứ không quân đều có xe thiết giáp chặn, nên chúng tôi bỏ luôn xe, cắt hàng rào giây kẽm gai chui qua và chạy mau đến phi cơ.
Khi đến phi cơ, tôi đuối quá, không trèo lên nổi, phải nhờ đỡ lên. Máy bay mở máy và cất cánh ngay, không kể xuôi gió và ngược gió gì hết.
Máy bay vừa cất cánh khỏi mặt đất thì thấy một đoàn xe thiết giáp đến chiếm đường băng.
Thật là may! Tôi nhờ tướng Kỳ đưa xuống Vũng Tàu…” (
trang 358…).
 

traiHNcodon

Xe tăng
Biển số
OF-2650
Ngày cấp bằng
5/12/06
Số km
1,132
Động cơ
611,813 Mã lực
công nhận cụ Thảo chọc trời khuấy nước số 1 ,ông nào cũng hãi.Quậy banh tal ong hết cả
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,221
Động cơ
1,131,827 Mã lực
Phạm Ngọc Thảo vồ hụt Nguyễn Khánh (tiếp)

Đại tá Phạm Ngọc Thảo kể:
“Khi tôi vào nhà Khánh, thấy trên bàn còn bừa bãi thức ăn. Mấy chén cơm còn đang ăn giở. Tôi biết ngay hắn đã chuồn qua Bộ tư lệnh Không quân rồi. Cho đến giờ phút này các chiến xa của mình đã chiếm đúng các vị trí chỉ định rồi. Từ đầu đến cuối tôi không ngồi trên một chiến xa nào. Tôi chỉ dùng xe nhỏ để chạy tới chạy lui, điều động cho dễ dàng và nhanh chóng… Lập tức tôi ra lệnh cho chiến xa tràn vào phi đạo, đồng thời tôi cũng dùng xe nhỏ chạy qua đó. Tới nơi, tôi thấy một chiếc máy bay dân sự đang rề rề trên phi đạo. Khi cất cánh nó còn lắc lư, lảo đảo dữ lắm. Tôi nghi quá nhưng không dám ra lệnh cho chiến xa bắn hạ chiếc máy bay đó, vì sợ chết oan người vô tội. Tôi không chắc có Nguyễn Khánh trong đó. Làm sao hắn có thể chuồn lên phi cơ lẹ như thế được, và phi công nào mà túc trực sẵn để lái máy bay đó cho hắn? Trong lúc còn đang phân vân, mấy anh em kêu tôi cứ ra lệnh cho chiến xa bắn đại. Nhưng tôi không nỡ

Ông tiếc rẻ:

- Chỉ một tích tắc phân vân đó tôi đã để lọt con cá bự ra khỏi lưới. Nhưng không sao, chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội. Thua keo này bày keo khác
 

boyben2011

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-311651
Ngày cấp bằng
14/3/14
Số km
651
Động cơ
304,129 Mã lực
Nơi ở
Běijiāng
ông Nguyễn xuân oánh này về sau giải phóng rất sướng. Ông ấy được chính quyền mới trọng dụng làm cố vấn kinh tế cho Nguyễn văn Linh và Võ văn Kiệt, làm đến đại biểu quốc hội và ủy viên ủy ban mặt trận tổ quốc
Chuyện ông Oánh này là SV Kinh tê Havard (học cùng khóa với Kenedy) mà :)) ông này là người khởi phác công cuộc ĐỔI MỚi năm 86 của VN ta đó :))

Có ai ngờ 1 người đã từng phục vụ cho chính quyền VNCH lại leo lên đến ĐBQH của CS Bắc Việt :D . Ko hiểu mấy ông Bộ Nội Vụ của CQ ta thẩm tra lý lịch ntn :))
 

Jackies

Xe điện
Biển số
OF-358381
Ngày cấp bằng
16/3/15
Số km
3,222
Động cơ
293,164 Mã lực
Nơi ở
Thiên đường
Chuyện ông Oánh này là SV Kinh tê Havard (học cùng khóa với Kenedy) mà :)) ông này là người khởi phác công cuộc ĐỔI MỚi của VN ta đó :))
Ông ni có con không cụ ??? e có người bạn họ Nguyễn Xuân, hy vọng hắn có gien ông này
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top