Ây da, bác xê da, để êm!!Cảm ơn lời động viên tử cccm ạ. Hôm nay em đi làm thì chỗ em có thêm ba bạn người UK qua làm công việc rửa bát. Có một bạn khá trẻ. Công nhận gái UK xinh thật ạ
Ây da, bác xê da, để êm!!Cảm ơn lời động viên tử cccm ạ. Hôm nay em đi làm thì chỗ em có thêm ba bạn người UK qua làm công việc rửa bát. Có một bạn khá trẻ. Công nhận gái UK xinh thật ạ
Em thấy bảo pn UCRAINA xinh hơn cả NGA đấy cụ. Mà lại còn thuộc top dễ gần ở châu âu.Ây da, bác xê da, để êm!!
Em mới qua tiếng bập bẹ chả biết tán gi cụ à. Em xin nhường cụ có 3 bích đi trước.Ây da, bác xê da, để êm!!
Ha ha, cụ cẩn thận không lại giống như đi Mallorca đấy! Từ ngày bên Tây Ban Nha thông qua cái luật "No means No" rồi thành phong trào lan rộng ra khắp EU thì chuyện vào 1 ngày cô bồ khó ở, nó kiện cho vì tội xếp hình mà không có thoả thuận bằng văn bản là rất có thể các cụ nên cẩn trọng. Nhất là các cụ ở VN sang, quen nghe và hiểu câu "đừng, anh ơi!" theo cách nghĩ ở ta là dễ ăn đòn như chơi.Em thấy bảo pn UCRAINA xinh hơn cả NGA đấy cụ. Mà lại còn thuộc top dễ gần ở châu âu.
Cụ chắc giống em, hơn 3 năm trước một mình qua xứ lạ, lúc đầu chỉ nghĩ đi như đi công tác thôi, vì lúc đó thỉnh thoảng em cũng hay đi công tác nước ngoài. Plan là em qua trước vài năm rồi đón mẹ con qua, nhưng giờ vợ đang vững 1 chân ở cơ quan nhà nước, được nằm trong danh sách cán bộ nguồn nên đang bỏ ngỏ khả năng xuất ngoại. Có thuyết phục mấy cũng không qua, hic! Chắc do ở trong hàng ngũ Đ.ng lâu quá nên thấm nhuần tư tưởng rồi, vợ em trưởng thành từ phong trào đoàn, kết nạp đ từ khi còn là sv. Em đang nghĩ liệu có nên ở thêm 2 năm nữa để lấy thẻ PR rồi về (nhiều khi có lợi cho f1 sau này) hay qua năm kiếm job ở Vn rồi về luôn!? Thực sự khó nghĩ quá!Đọc thớt cụ chủ thấy phản phất phần nào giống em gần 8 năm về trước (lúc đó e 32t, cv và cs ở VN tương đối tốt) cũng để con gái nhỏ 4t một mình sang trời tây với bao khó khăn nhất là nỗi nhớ con, nhưng đường e đi dễ dàng hơn cụ. Thời gian đầu cụ sẽ thấy thích thú vì mọi thứ lạ lẫm, sau đó thì cụ sẽ nhớ gia đình quê hương ( thời gian này là khó khăn nhất). Em chúc cụ chủ giữ gìn sức khoẻ và tinh thần để vượt qua giai đoạn khó khăn. Thành công sẽ đến với người kiên trì, chịu khó, sống đẹp.
Vợ cụ đang làm cán bộ thì chuyên môn chỉ trong lĩnh vực nhà nước thôi, giờ cụ bảo nghỉ ra nước ngoài theo cụ sang đấy làm công việc gì lao động chân tay hay ở nhà chồng nuôi nghĩ đã thấy chán đời. Bỏ hết các mối quan hệ bạn bè, gia đình, công việc, môi trường sống... đang yên ổn để ra đi nhiều tấm gương không hòa nhập được cuộc sống bên trời Âu lắm rồi. Cụ có lấy được thẻ PR sau 2 năm nữa thì cũng xác định để giữ thẻ vẫn phải làm ở nước sở tại chứ không về Việt Nam được luôn, ở được một mình thêm ít nhất 5 năm nữa thì mới cố đượcCụ chắc giống em, hơn 3 năm trước một mình qua xứ lạ, lúc đầu chỉ nghĩ đi như đi công tác thôi, vì lúc đó thỉnh thoảng em cũng hay đi công tác nước ngoài. Plan là em qua trước vài năm rồi đón mẹ con qua, nhưng giờ vợ đang vững 1 chân ở cơ quan nhà nước, được nằm trong danh sách cán bộ nguồn nên đang bỏ ngỏ khả năng xuất ngoại. Có thuyết phục mấy cũng không qua, hic! Chắc do ở trong hàng ngũ Đ.ng lâu quá nên thấm nhuần tư tưởng rồi, vợ em trưởng thành từ phong trào đoàn, kết nạp đ từ khi còn là sv. Em đang nghĩ liệu có nên ở thêm 2 năm nữa để lấy thẻ PR rồi về (nhiều khi có lợi cho f1 sau này) hay qua năm kiếm job ở Vn rồi về luôn!? Thực sự khó nghĩ quá!
Vợ cụ giống vk em rồi, em vs vk em đều cùng làm công chức ở 2 bộ to vật. Có tiếng nhưng không có miếng, không con ông cháu cha gì, bố mẹ nông dân, 2 vk ck phấn đấu học hành bao năm, ra trường xin được vào làm công chức nn tưởng là mãn nguyện lắm rồi. Nhưng đời không như mơ, phấn đấu bao năm thì cũng vẫn thua cocc hết. Khi vk em được cử đi Úc học cũng là lúc một mình em chăm 2 đứa con nhỏ, rồi 2 bố mẹ già đổ bệnh, cuộc sống cơm áo gạo tiền nó xoay em như chong chóng. Nhìn vào 3 đồng lương còm cầm trên tay không đủ mua bỉm cho con, rồi nhìn lại cả quãng đường phấn đấu nhưng đơn vị giới thiệu bổ nhiệm lãnh đạo 4 lần đều toạch vì cocc được cử về thay. Rồi lại nhìn vào các ace trong họ bên này, họ không được học hành đầy đủ như mình nhưng chăm chỉ làm ăn. Giờ họ có cả cơ nghiệp mà nằm mơ mình cũng không thấy. Em quyết tâm dứt áo ra đi, ban đầu cũng nghĩ sẽ đưa cả gd qua. Nhưng sau thấy không ổn, vk em cũng thấy ko ổn và ko đồng ý đi. Giờ thì em cũng đi lại 2 đầu thôi, vk thi thoảng nó cũng qua trông coi công việc hộ vài tháng rồi về. Bảo nó nghỉ hẳn nn qua ở thì nó ko chịu. Lương tháng thì không bằng tiền đổ xăng rửa xe, nhưng vẫn thích đi làm vì có bè bạn, cũng đi ctac nước ngoài nước trong suốt với cố vài năm nhận hưu, báo đáp nn bỏ tiền ra cho đi du học. Công việc thì cũng nhàn hạ, thích thì làm online không cần đến cơ quan, các sếp thì cũng chả dám nói gì vì kiếm đâu ra chuyên viên với bằng cấp và kinh nghiệm lâu năm như vậy, nó đi làm cho vs mức lương 7t/t, chúng nó đi làm cho tư bản lương trăm củ hết rồi. Cụ cứ lấy thẻ PR đi đã, có rồi thì thiếu gì cách và việc để mình làm việc ở VN đâu ạ. Em cũng cố vài năm nữa, tụi trẻ lớn xem nó có qua quản công việc bên này không rồi về chăm các cụ. Nếu chúng nó cũng không qua thì em cũng thu hẹp kinh doanh bên này, về hẳn VN làm, giờ ở VN chỉ thiếu vốn, chứ có vốn thì nhìn đâu cũng ra tiền cả cụ ạ.Cụ chắc giống em, hơn 3 năm trước một mình qua xứ lạ, lúc đầu chỉ nghĩ đi như đi công tác thôi, vì lúc đó thỉnh thoảng em cũng hay đi công tác nước ngoài. Plan là em qua trước vài năm rồi đón mẹ con qua, nhưng giờ vợ đang vững 1 chân ở cơ quan nhà nước, được nằm trong danh sách cán bộ nguồn nên đang bỏ ngỏ khả năng xuất ngoại. Có thuyết phục mấy cũng không qua, hic! Chắc do ở trong hàng ngũ Đ.ng lâu quá nên thấm nhuần tư tưởng rồi, vợ em trưởng thành từ phong trào đoàn, kết nạp đ từ khi còn là sv. Em đang nghĩ liệu có nên ở thêm 2 năm nữa để lấy thẻ PR rồi về (nhiều khi có lợi cho f1 sau này) hay qua năm kiếm job ở Vn rồi về luôn!? Thực sự khó nghĩ quá!
Câu này bác viết sẽ bị rất nhiều người phản đối, nhưng em vẫn đang viết. 1 điều chắc chắn mà ít người phản đối là để bắt đầu từ số 0 thì ở các nước phát triển dễ dàng hơn ở Việt Nam rất nhiều. Trước đây chỉ bớt tách cà phê sáng có khi nuôi người nhà trong nước được cả tuần, bây giờ dù mấy đồng ngoại tệ không còn được giá như vậy nữa, nhưng vẫn mạnh để người ta tìm nơi khởi tạo vốn...., giờ ở VN chỉ thiếu vốn, chứ có vốn thì nhìn đâu cũng ra tiền cả cụ ạ.
Chuẩn rồi cụ ơi, mỗi người nhìn nhận và đầu tư nó khác nhau mà. Trước ở VN em cũng xoay đủ kiểu kiếm thêm, nhưng có những cơ hội biết thắng trăm phần trăm mà ko có vốn để làm, dù sao có vốn dắt lưng làm việc gì nó cũng thuận lợi hơn là đi từ con số 0 mà cụ. Em có ông a con bác cả, sang đây đầu tiên trong họ, giờ cũng vừa về hẳn. Hắn chả làm gì cả, bao tiền kiếm được 30 năm qua hắn đều mua đất ở VN, cứ đất giãn dân trước kia ở quê 200-300t 1 miếng (giờ 1.5-2 tỷ), hắn mua gom hết trồng rau nuôi gà. Giờ hắn nguyên 1/4 cánh đồng của thôn, bán hết bên này giờ hắn về xây một cái TTTM cho thuê, tháng chỉ trồng rau nuôi gà với thu tiền cho thuê nhà, bằng cả lũ còn lại cày bục mặt bên này. Còn số sổ đỏ đứng tên hắn thì phải mang ra cân. Xã hội Đức nó không như Mỹ. Không lách, né, hay đầu tư về Vn...thì khó giàu lắm, VN mình dù gì vẫn nhiều cơ hội hơn.Câu này bác viết sẽ bị rất nhiều người phản đối, nhưng em vẫn đang viết. 1 điều chắc chắn mà ít người phản đối là để bắt đầu từ số 0 thì ở các nước phát triển dễ dàng hơn ở Việt Nam rất nhiều. Trước đây chỉ bớt tách cà phê sáng có khi nuôi người nhà trong nước được cả tuần, bây giờ dù mấy đồng ngoại tệ không còn được giá như vậy nữa, nhưng vẫn mạnh để người ta tìm nơi khởi tạo vốn.
Lúc đóng cửa tất cả ở Đức để trở về (cả nhà em lúc đó ở Đức. Em cho đứa đầu về trước 6 tháng để kịp vào năm học) thì cũng chưa có 1 định hướng nào cụ thể, nhưng vẫn tin có vốn rồi thì ở Việt Nam dễ nhân lên hơn. Tụi em bắt đầu và đang làm mà không cần dựa vào ai cả. Nhưng hồi em về thì có vẻ vốn không cần nhiều như bây giờ, cạnh tranh đỡ gay gắt hơn!
Vâng, cảm ơn cụ đã chia sẻ câu chuyện của mình. Nhiều khi mình tính toán là vậy nhưng phải trong những hoàn cảnh cụ thể mới thấy được việc định cư nó khó như thế nào. Cụ kinh tế đã vững, con cái lớn cả rồi thì lại dễ đường tính hơn, ở lại hay về đều ổn cả.Vợ cụ giống vk em rồi, em vs vk em đều cùng làm công chức ở 2 bộ to vật. Có tiếng nhưng không có miếng, không con ông cháu cha gì, bố mẹ nông dân, 2 vk ck phấn đấu học hành bao năm, ra trường xin được vào làm công chức nn tưởng là mãn nguyện lắm rồi. Nhưng đời không như mơ, phấn đấu bao năm thì cũng vẫn thua cocc hết. Khi vk em được cử đi Úc học cũng là lúc một mình em chăm 2 đứa con nhỏ, rồi 2 bố mẹ già đổ bệnh, cuộc sống cơm áo gạo tiền nó xoay em như chong chóng. Nhìn vào 3 đồng lương còm cầm trên tay không đủ mua bỉm cho con, rồi nhìn lại cả quãng đường phấn đấu nhưng đơn vị giới thiệu bổ nhiệm lãnh đạo 4 lần đều toạch vì cocc được cử về thay. Rồi lại nhìn vào các ace trong họ bên này, họ không được học hành đầy đủ như mình nhưng chăm chỉ làm ăn. Giờ họ có cả cơ nghiệp mà nằm mơ mình cũng không thấy. Em quyết tâm dứt áo ra đi, ban đầu cũng nghĩ sẽ đưa cả gd qua. Nhưng sau thấy không ổn, vk em cũng thấy ko ổn và ko đồng ý đi. Giờ thì em cũng đi lại 2 đầu thôi, vk thi thoảng nó cũng qua trông coi công việc hộ vài tháng rồi về. Bảo nó nghỉ hẳn nn qua ở thì nó ko chịu. Lương tháng thì không bằng tiền đổ xăng rửa xe, nhưng vẫn thích đi làm vì có bè bạn, cũng đi ctac nước ngoài nước trong suốt với cố vài năm nhận hưu, báo đáp nn bỏ tiền ra cho đi du học. Công việc thì cũng nhàn hạ, thích thì làm online không cần đến cơ quan, các sếp thì cũng chả dám nói gì vì kiếm đâu ra chuyên viên với bằng cấp và kinh nghiệm lâu năm như vậy, nó đi làm cho vs mức lương 7t/t, chúng nó đi làm cho tư bản lương trăm củ hết rồi. Cụ cứ lấy thẻ PR đi đã, có rồi thì thiếu gì cách và việc để mình làm việc ở VN đâu ạ. Em cũng cố vài năm nữa, tụi trẻ lớn xem nó có qua quản công việc bên này không rồi về chăm các cụ. Nếu chúng nó cũng không qua thì em cũng thu hẹp kinh doanh bên này, về hẳn VN làm, giờ ở VN chỉ thiếu vốn, chứ có vốn thì nhìn đâu cũng ra tiền cả cụ ạ.
Em giống cụ, giờ thì bỏ ý định đưa cả nhà qua, 1 mình vài năm rồi về, noel ngồi ngắm trời đất qua ô cửa sổ cũng buồn quá, chúc cụ giáng sinh vui vẻTụi trẻ nó lớn thì để nó có cơ hội trải nghiệm và tự quyết thôi cụ, cản cũng không được. Nhà em thì chỉ quan tâm môi trường giáo dục chúng nó lúc bé, còn khi chúng nó đủ lông cánh, đủ nhận thức thì để nó tự quyết thôi. Gấu nhà em ngày xưa cũng học bên Úc, mới đầu cũng hăm hở đưa cả nhà qua đó để tụi trẻ học hành abcz, nhưng sau 2 năm học xong thì từ bỏ luôn ý định và về nước. Em lúc mới qua đây cũng tương tự vậy, cũng tính đưa cả nhà qua. Nhưng sau một thời gian sống ở đây thì cũng từ bỏ ý định như gấu khi xưa. Cuối cùng thì vẫn đi theo châm ngôn của họ nhà em là kiếm tiền của bọn TBCN, mang về XHCN mà tiêu cho sướng cụ ạ.
Ý cụ cũng là một trong các lý do em không cho tụi trẻ học bên này, mặc dù học hành bên này nó hoàn toàn miễn phí chứ không tốn kém như ở VN. Nhưng em không muốn con mình trở thành "Tây nửa mùa" cũng như không muốn cả quãng đường tuổi thơ của chúng nó bị "kỳ thị" khi sống và học ở xứ người.
Mấy hôm nay tuyết rơi nhiều, ngồi nhìn qua cửa sổ, vào OF gặp mấy thớt xa nhà lòng em lại nhức nhối. Tính Tết mới về, nhưng em đổi vé mai về luôn rồi các cụ ạ. Về với Thầy U, về với Thịt Chó mắm tôm, canh cua cà pháo...thôi ạ.
Cảm ơn cụ, em cũng chúc cụ một mùa giáng sinh an lành. Dù sao cày cuốc bóp mồm bóp miệng bên này mang tiền về VN đầu tư hay tiêu nó vẫn có giá trị, vẫn đảm bảo được các nhu cầu ở mức tương đối tốt cho gia đình so với mặt bằng chung. Chứ kéo hết qua đây cày cuốc, rồi ăn tiêu sinh sống bên này thì cũng không khác gì đi làm công nhân nhà máy ở VN cả. Năm hết Tết đến, mượn lời bài hát thay lời muốn nói của em, của những người con xa xứ vẫn luôn hướng về quê hương đất nước.Em giống cụ, giờ thì bỏ ý định đưa cả nhà qua, 1 mình vài năm rồi về, noel ngồi ngắm trời đất qua ô cửa sổ cũng buồn quá, chúc cụ giáng sinh vui vẻ
Em nghĩ ở đâu có gia đình thì đó là nơi mình nên sống cụ ạ.Cụ chắc giống em, hơn 3 năm trước một mình qua xứ lạ, lúc đầu chỉ nghĩ đi như đi công tác thôi, vì lúc đó thỉnh thoảng em cũng hay đi công tác nước ngoài. Plan là em qua trước vài năm rồi đón mẹ con qua, nhưng giờ vợ đang vững 1 chân ở cơ quan nhà nước, được nằm trong danh sách cán bộ nguồn nên đang bỏ ngỏ khả năng xuất ngoại. Có thuyết phục mấy cũng không qua, hic! Chắc do ở trong hàng ngũ Đ.ng lâu quá nên thấm nhuần tư tưởng rồi, vợ em trưởng thành từ phong trào đoàn, kết nạp đ từ khi còn là sv. Em đang nghĩ liệu có nên ở thêm 2 năm nữa để lấy thẻ PR rồi về (nhiều khi có lợi cho f1 sau này) hay qua năm kiếm job ở Vn rồi về luôn!? Thực sự khó nghĩ quá!
cụ có thể chia sẻ trước khi sang việt nam cụ đang làm gì? gia đình vợ con thế nào? thu nhập thế nào? cuộc sống có happy không? động lực nào giúp cụ ra đi tìm đường cứu nhà?Em xin mạn phép lập thớt này chia sẻ với cccm về cuộc sống mới của em.
Trước tiên, em xin tóm tắt lại quá trình từ lúc em nhen nhóm ý định tới lúc em đặt chân qua Đức.Em bắt đầu có ý định qua Đức là từ tháng 7/2021. Sau một time tìm hiểu thì có bạn bảo em A1 qua Đức được nên tháng 11/2021 em bắt đầu khoá học tiếng Đức online. Lúc này đang dịch Covid và vẫn phong toả nên không học trực tiếp được. Sau khi đăng ký học thì em học tới tháng 1/2022. Em đăng ký thi A1 ở viện Goethe. May mắn thi cái đỗ ngay. Nhưng công việc thì nó lại không may mắn như vậy. Em đã phải chờ đợi gần một năm nhưng không có kết quả gì. Trong khi việc học tiếng em cũng dừng hoản toàn. Mọi thứ chỉ là những lời hứa hẹn của môi giới. Lúc này, cảm giác rất mông lung nhưng may mắn đã mỉm cười với em. Khi đầu năm 2023, em tìm được thông tin một dự án của chính phủ Đức tuyển lao động lành nghề qua bên đó làm việc. Em lập tức liên hệ và nhận được sự đồng ý của một chị bên dự án kèm theo điều kiện em phải đậu A2 tiếng Đức vào tháng 5/2023. Với quyết tâm cao độ, em lập tức đăng ký lớp học và kèm theo lời hứa sẽ đỗ A2 đúng thời gian. Giữa tháng 2/2023, em đăng ký lớp A1 và đi học trực tiếp tại mộ trung tâm ở Cầu Giấy ( chỗ này trước em học A1 ). Học được ba buổi với trình độ A1 , em thấy sẽ không kịp nếu mình tiếp tục học theo lớp này. Em liền xin thầy giáo cho em lên lớp trên, lúc này các bạn đang học cuối A1. Em học được 1 tuần thì kiểm tra trình độ ( thật tuyệt khi em thi và điểm số khá cao ).Được lên A2 em học ngày đêm và sau khoảng 2 tháng. Em quyết định đăng ký thi A2 vào ngày 17/05. Lúc này, thầy giáo của em có khuyên em tham gia khoá ôn thi nhưng em quyết định tự ôn và học luôn B1. Tới ngày thi và em đi thi với tâm trạng rất tự tin. Sau đó ba ngày e nhận được kết quả đã đỗ kỳ thi. Cùng với đó, em học song song B1 và đợi hợp đồng. Tháng 8/2023 em may mắn được phỏng vấn với một doanh nghiệp và được nhận. Ngày 07/09 em nộp hồ sơ xin Visa lên VFS. Sau đó, em phải chờ hơn hai tháng mới nhận được Visa. Bây giờ, em đang ở một ngôi làng yên bình trong nước Đức ( cách Stuttgart 60km ). Trên đây là hành trình hơn hai năm nung nấu từ ý định cho tới khi đặt chân đến nước Đức. Em xin gửi một vài hình ảnh chỗ em sống.
Cập nhật với cccm là em năm nay 34 tuổi và có một con gái ạ. Em sang theo điều luật 18a của Đức chứ không phải đầu bếp đặc sản. Nhiều cụ có tay nghề và bằng cấp nhưng không tìm hiểu qua diện đặc sản rất phí thời gian nếu muốn định cư.
K
Dạ. Trước khi qua VN em cũng làm nhiều nghề lắm cụ. Gđ vs vợ con và kinh tế đều bthg cụ à. Mọi thứ đều ổn. Tính em thích đây đó nên cũng muốn làm một chuyến cho biết trời âu ntn.cụ có thể chia sẻ trước khi sang việt nam cụ đang làm gì? gia đình vợ con thế nào? thu nhập thế nào? cuộc sống có happy không? động lực nào giúp cụ ra đi tìm đường cứu nhà?
Cụ nên cẩn thận với việc đưa ảnh rõ mặt người khác lên mạng thế này. Nhiều khi rách việc lắm đấy. Bên này luật bảo vệ thông tin cá nhân chặt chẽ lắm. Nhất là thông tin hay ảnh của đồng nghiệp, khách hàng, công ty,... là cực kỳ nhạy cảm, không đùa được đâu.hôm nay em đưa cậu em người Maroc đi uống trà ở dưới quán TQ
Dạ, cảm ơn cụ đã nhắc nhở em ạCụ nên cẩn thận với việc đưa ảnh rõ mặt người khác lên mạng thế này. Nhiều khi rách việc lắm đấy. Bên này luật bảo vệ thông tin cá nhân chặt chẽ lắm. Nhất là thông tin hay ảnh của đồng nghiệp, khách hàng, công ty,... là cực kỳ nhạy cảm, không đùa được đâu.
Đã có trường hợp một cô bé người Việt học nghề điều dưỡng quay tiktok với bà cụ mà cô ấy chăm sóc. Mặc dù bà cháu rất vui vẻ và tự nguyện với nhau, nhưng sau đó gia đình người ta thấy trên mạng đã kiện cả viện dưỡng lão lẫn cô bé kia. Mấy chục ngàn likes đổi lấy một cục rắc rối to.
Năm mới của bác ra răng?Dạ, cảm ơn cụ đã nhắc nhở em ạ