- Xin phép anh cho chúng tôi kiểm tra giấy tờ, chúng tôi là an ninh thị trấn. Vừa giới thiệu và áp lực nó đứng ngay trước mặt K cận.
- Tôi lên nhà em chơi, không buôn, không bán chẳng làm gì khuất tất các anh lấy căn cứ gì kiểm tra.
- H đợt vừa rồi có đào được ít cổ vật và đã bị tịch thu nhưng chúng tôi nghi ngờ con chưa hết vì vậy H trong diện bị giám sát đề nghị các anh cho kiểm tra giấy tờ hoặc không ra công anh thị trấn Vạn Hà làm việc.
Thế rồi K cận cũng đành cho kiểm tra giấy tờ và nhanh chóng rút êm. Tình thế này hoàn toàn nằm ngoài tất cả các kế hoạch và dự kiến của chúng nó từ trước và những lần sau tuyệt không bao giờ còn dính phải, rất mày là cả bên bán lẫn mua đều không hợp pháp vì vậy việc danh tính và nội tình thường được ngầm hiểu với nhau và không chuy xét đến cùng.
K cận khuất bóng thì cũng là lúc chúng nó bắt đầu. Lần này thì tiền nhanh chóng được đặt cọc 10% giá trị để xem hàng.
Ngoằn nghèo, ngoắt nghéo có cái xe Mink cà tàng mà cả bốn ông ngồi trên đi đến ê cả đ.ít đến khi nhìn thấy cái biển Đồng Tiến bé tẹo bên đường cả 4 người mới xuống.
Lại chờ đợi vì chủ nhà đi vắng đến lúc oải quá rồi thì mới lò dò ở đâu về một ông đúng là như moi từ dưới bùn lên, bùn đất lem nhem suốt từ đầu đến chân, vai thì vác cái vó với cái rỏ, nói chung đặc sệt một người nông dân.
Mọi việc nhanh chóng được tiến hành, 2 ông khách khẩn trương kiểm tra hàng cùng ảnh, xem xét một số chi tiết trên mặt trống thành trống và đặc biệt mấy cái quai trống, cuối cùng.
- T ơi bảo chủ nhà cho anh mượn con dao và vài cái túi ni lông nhỏ.
Giờ đến lúc lấy mẫu, hai ông khách lấy tất cả 6 mẫu bằng cách dùng dao cạo lớp ô xít đồng ở 4 góc thành và mẫu trên mặt trống, 1 mẫu ở quai lúc này cũng đã quá 5h rồi nên phải quay ra luôn.
Lại kẹp 4 trên cái xe cà tàng chạy ngược là không phải Thiệu Hoá mà là thẳng ga Thanh Hoá luôn, chúng nó lần này mới bắt tầu đêm chạy thẳng về Hà Nội ngay trong đêm đó để lại lời hẹn 5 ngày sau quay lại.
Thế rồi việc kiểm định mẫu thế nào nó cũng không biết chỉ biết rằng 3 ngày sau thì tốp kia gập lại:
- Thằng em giờ cho anh gập ông anh mày đi, bọn anh muốn thương thảo về phương thức hợp tác hùn vốn đã, rồi mới tính đến giá cả.
- Anh cứ bình tĩnh đã có gì mai em sẽ thông báo sau nhé vì ông ý đi suốt nên gập cũng khó.
Thế rồi đến ngày hôm sau, lại ở quán nước vườn hoa Lý Tự Trọng bên hồ Tây cuộc gập tay 3 đã diễn ra cuối cùng đi đến chung kết ông anh nó 40%, bên kia 60%, 5% phí môi giới cho nó sẽ được trả ngay khi hàng đã có mặt ở Hà Nội. Giờ đến khâu tiêu thụ:
- Ông có mối tiêu thụ chưa, bên kia hỏi anh nó.
- Tôi có mối rồi, chuyển hàng theo tầu vot co hải phòng, 15 ngày sau sẽ có tiền chuyển thẳng đến tận nhà cho ông bằng đô luôn. Đường dây lớn và tuyệt đối tin tưởng.
- Bên ông bán giá bao nhiêu vậy để xem ở đâu cao hơn thì mình quất.
- Như ảnh và mẫu vật chúng tôi gửi sang kia chảo hàng thì lợi nhuận sẽ khoảng 100%.
- Sao lại 100%, nó phải gấp đôi số của ông nhé. Thôi bày giờ tôi bàn thế này, vì hàng theo dây ông hay tôi đều làm bên kia không yên tâm. Vậy theo tôi thế này, viì ông nó lãi 100% đúng không, giờ tôi với ông chồng tiền lấy hàng về HN, tôi sẽ trả luôn ông gốc và 80% lãi của tiền ông còn tôi sẽ tự chuyển tự kinh doanh được chưa.
- Sao lại 80%, ông ăn hơi dầy đấy.
Mọi việc cứ như vậy và cuối cùng ông anh thống nhất là 90% cho lợi nhuận.
Thế đấy, cái chiêu đánh vào lòng tham của con người luôn thành công nếu mối lợi vượt qua bản lĩnh.
Cứ vậy trong vòng 2 tháng từ tháng 3 năm 1990 đến tháng 5 năm 1990 chúng nó đã cho ra đi 5 cái trống đồng như vậy và tuyệt đối không có cái này quay lại thắc mắc về thật giả, việc này chỉ mãi sau này nó mới biết cái công nghệ cực kỳ đơn giản mà siêu hạng. Nó giám khẳng định có rất nhiều cái trống đồng cổ đến giờ vẫn được bầy đâu đó trong hoặc ngoài nước với sự tự hào và hãnh tiến của chủ nhân nhưng thực ra là giả 100%, hình như võ này phải đến vài năm sau mới được các tốp khác làm và cũng rất lâu sau này mới lộ. Lúc đó mọi chuyện của chúng Nó đã đi vào dĩ vãng quá xa rồi rồi.
Nhìn tận mắt, sờ tận tay chưa chắc đã có thể là thật vậy thì cái gì là thật đây? Ngoài chính bản thân mình đang tồn tại là thật ngày khắc nghĩ này còn mọi thứ đều có thể. Nó tự hiểu không nên tin bất cứ ai kể cả bản thân mình, suy nghĩ của mình đôi khi cũng vẫn phải tự hoài nghi.
Thế là dưới sự đạo diễn của K cận, một tốp 12 người bọn nó nhanh chóng có đủ một lượng tiền chuẩn bị cho một cuộc chơi mới, cuộc chơi mà khiến cho cả bãi đá Quỳ Châu không bao giờ quên được, một cuộc chơi đến giờ vẫn còn được áp dụng về trình tự, phương thức có hay chăng chỉ khác về chi tiết mà thôi.
@all: em xin phép tạm dừng vài ngày trước khi đưa các cụ vào cuộc chiến trong bãi đá Quỳ Châu nhé.