- Biển số
- OF-128237
- Ngày cấp bằng
- 22/1/12
- Số km
- 420
- Động cơ
- 379,790 Mã lực
Cụ chủ thớt ko phải đi xe đạp mà là đi ô tô thì rắc rối to rồi
Cụ làm dư lày là em vốt nhiệt tình ợitaly_man nói:Ủng hộ hành động của cụ chủ, làm phúc cho con cho cái nên cụ cũng đừng vì thế mà suy nghĩ. Cháu cũng đã 1 lần như cụ nhưng cũng không tình ngay lý gian như thế, chuyện thế này:
Hồi năm 2002 nhà cháu còn đang làm ở mạn Láng Hạ cùng với cụ X.O nhà mềnh. Buổi trưa cùng 1 ông đi ăn về đi ngay sau 1 xe máy của cô bé (ngừoi Hà Tây cũ) và đi trước là 1 xe cẩu. Đang đi thì tự dưng xe cẩu phanh đột ngột làm cô bé kia dừng ko kịp húc 1 phát mặt vào sau mít -> ngã vật ra đường. Cháu nhảy xuống đỡ dậy thì thấy phần mũi bị dập sâu (kiểu như gãy đôi ấy ợ, nghĩ lại vẫn thấy rùng mình) và máu bắt đầu chảy ồng ộc ra. Cháu vẫy ngay xe ôm bên đường chở cháu và cô bé đấy vào Việt Đức cấp cứu. Làm thủ tục cấp cứu xong cháu ra xác nhận nghiệm thu mấy thứ dây chuyền, rồi ví, rồi lắc ... và quay trở lại phòng cấp cứu xem thế nào. Từ lúc đưa vào viện cho đến lúc cấp cứu mọi người xung quanh còn tưởng nhà cháu gây tai nạn, bố khỉ cứ phải giải thích mãi. Khoảng hơn 1h sau cô bé kia cũng bắt đầu tỉnh 1 chút nhưng vẫn ko mở mắt được, gọi hỏi mãi mới có số điện thoại cố định ở nhà Hà Tây để báo cho bà già cô ấy biết. Đưa địa chỉ và số phòng cho người nhà xong thì cháu ra bảo BS ở đấy cháu là người đi đường đưa vào cấp cứu và GĐ họ hỏi cảm ơn thì cũng đừng đưa tên và số điện thoại nhà cháu. Rồi cháu lại gọi cho ku cùng cty lên thay cháu trông cô bé để cháu về VP họp với LĐ, chiều cu kia về bảo con bé cũng ổn rồi, tỉnh táo, người nhà cũng lên đầy đủ nhưng cũng không cho số của cháu vì cháu dặn ku đấy rồi.
Nói thật với các cụ, chuyện đã qua tròn 10 năm rồi nhưng nghĩ lại cháu thấy cũng rất thanh thản.
Cụ chủ chưa biết đi xe đạp ợCách đây 01 tháng em đã trực tiếp tham gia 1 vụ giúp người bị tai nạn giao thông, chút nữa lại rắc rối vào thân, câu chuyện cụ thể như sau:
E thường tập xe đạp buổi tối (21h - 22h30), cung đường thường đi là Ngọc Thụy - qua cầu LB - đê Trần Nhật Duật - đường Thanh Niên - Phan Đình Phùng - Hàng Đậu - Ngọc Lâm - Ngô Gia Tự - Đức Giang - Ngọc Thụy. Các đây hơn tháng trên đường e gặp 1 bác lái xe máy trên đi làm về lúc 22h15 (đối diện cổng kho xăng Đức Giang) tự va vào vỉa hè đường rất mạnh dù trước và sau không hề có bất kỳ chướng ngại hay xe cộ, lúc đó trên đường chỉ có e đi xe đạp ngược chiều và 2 chị công nhân vệ sinh. E đi đến và dừng lại sang bên đường xem thế nào, lúc ấy cũng có 1 chị công nhân đi đến, bác kia thì nằm sấp bất tỉnh mặt bê bết máu do bị mài trên mặt hè (mũ BH bay ra ngoài rồi). E liền gọi ngay 115 và đứng vẫy mấy xe con nhưng chả ai dừng, lúc đó có thêm 5 - 6 xe máy đi đến, nhưng em nhắc là không được xốc lên để đi cấp cứu nếu không có xe ô tô, việc này có thể gây xấu cho bác kia (chấn thương sọ não mà xốc lên thì hay tèo lắm), chờ khoảng 10 phút cũng chả thấy xe cấp cứu đâu...Do em thấy bác kia mặc quần áo của bên xăng dầu nên e nhờ mấy người đi xe máy chạy ngay đến kho xăng ĐG (cách 100m) gọi, may mà đúng bác ấy làm ở đấy, thế là họ ấy đến, lúc này bác ấy cũng tỉnh và tự lật quay người ngồi xổm. Câu chuyện lúc này mới đến hồi vớ vẩn, mấy người đi đường thấy bác ấy tỉnh thì cứ hỏi đi hỏi lại là có ai đâm vào không? chả hiểu bác ấy còn u mê gì không mà miệng cứ liên tục có người đâm vào. E liền phải đứng ra giải thích rõ cho mọi người nghe và bác ấy mới thôi nói như vậy (có cả 2 chị công nhân kia còn đó). Sau đó thì mấy người cùng cty dìu bác ấy đưa ra viện Đức Giang, em gọi báo lại cho 115 là thôi k cần đến nữa (khoảng 25 phút).
Trên đường đạp về nhà (Ngọc Thụy - cách 4km), em cứ phân vân là hôm nay tình huống bác kia cứ khăng khăng là bị ai đó đâm vào rồi gọi CA đến thì chắc em lại mệt, tất nhiên làm chứng rồi.
E kể để các cụ biết là nhiều lúc làm ơn cũng rầy rà lắm , dù việc đó là lương tâm làm người.
Đời nhiều khi nó thế cụ nhỉ, không giúp áy láy, mà giúp thi...TV rồi báo chí...cứ kêu gào quá nhiều về hiện tượng vô cảm, nhưng thực tế có để cho người ta không vô cảm hay không?
Chính em hôm mùng 4 tết vừa rồi. Đang đi trên QL3 thấy 1 tai nạn phía trước, 1 cái Altis chẳng hiểu lý do gì dừng ở chỗ đường hẹp, làm 1 cái taxi phanh gấp và cũng cái taxi thứ 2 phanh gấp tiếp... nhưng cả 3 xe đều không hề hấn gì, chỉ có 1 ông xe máy chở vợ và đứa bé chừng 2 hay 3 tuổi cũng phang gấp và ngã quay ra đường (nhưng hình như cũng không chạm vào cái ô tô). Vết bánh xe máy vạch đen trên mặt đường phía sau csi taxi. Đứa bé cũng bà vợ văng sang vệ đường. Đi qua thấy đứa bé như vậy, em táp xe vào (phía trước mấy cái xe ấy) rồi chạy bộ lại. 3 ông xe kia sau đó chạy mất. Khi em đỡ đứa bé lên thì ông bố chạy lại hỏi em "Ông tính sao?" và đòi xem CM của em. Em quay lại hỏi ông ấy là đã xem con ông bị sao chưa (em thấy đứa bé chỉ sợ chứ may là nó không sao cả, chỉ chị vợ thì rách ống quần bò). Ông ấy cứ liếng thoắng bắt đền em làm em cũng phải nổi cáu: "Con ông ngã thế kia mà ông chẳng cần quan tâm, mà ông bất đền gì tôi?. Nếu không thấy đứa bé thì cả ông và bà ấy có bị xe nó cán nát đầu tôi cũng chạy qua chẳng thèm ngoái lại". Khi bị dân xung quanh đường xúm lại phản đối ông ấy mới xin lõi và cảm ơn. Em chỉ bảo ông ấy: "Kể cả ông có giữ được 3 cái xe kia đứng lại thì cũng đừng giọi CSGT, vì hơi thở ông đặc mùi cồn!" và "ông về nhà thắp hương cảm ơn các cụ phù hộ cho con ông hôm nay đi!".
Chắc lần tới chấp nhận làm người vô cảm vì không phải lúc nào cũng có sẵn đông người ven đường như vậy làm chứng cho mình!