(Tiếp)
Trượt tuyết
Vụ trượt tuyết này em háo hức nhất và cũng tốn mất trọn 1 ngày.
Ir có rất nhiều điểm trượt tuyết nổi tiếng như Dizin, Tochal, Shemshak, Damavand,... bọn em chọn Tochal vì nó ở gần và là điểm trượt tuyết có lịch sử lâu nhất ở Ir.
Đỉnh Tochal nằm trên dãy núi Alborz, điểm cao nhất gần 4000m, được lắp đặt hệ thống cáp treo từ những năm 1960. Hệ thống cáp treo tuy cũ và ngồi rất sợ nhưng đi 1 lúc thấy nó chả rơi cabin nào nên sau cũng yên tâm
. Cáp treo đi mất khoảng 40 phút mới lên đến đỉnh cao nhất.
Đây là bãi gửi xe ở chân núi - dân Tehran cuối tuần đến đây khá đông. Họ thường mang sẵn đồ trượt tuyết theo xe, trừ khách du lịch như bọn em là phải thuê
Đứng trên bãi gửi xe có thể nhìn toàn cảnh thành phố Tehran
...và đỉnh Tochal tuyết phủ quanh năm, không gian thật bao la và giàu cảm xúc
Đồ nghề ngon rồi, thuê mỗi bộ mất khoảng 400.000đ bao gồm trang thiết bị từ đầu đến chân
Lối vào cáp treo - chen nhau cũng gian nan lắm
Vé bọn em mua đi đến trạm cao nhất (station 1 - 7). Station 7 có độ cao khoảng 3800m. Đây là ga đầu tiên - 1900m
Phía dưới chân còn lác đác ít tuyết, chứ càng lên tuyết nó trắng xoá, trên trời mây trắng, dưới cũng trắng loá cả mắt
Emquay tý clip cho nó sinh động
[video=youtube;hj3_dCpTPWo]http://www.youtube.com/watch?v=hj3_dCpTPWo[/video]
Cái dãy chuồng nhỏ nhỏ kia là dành để trú tạm cho dân trượt tuyết chuyên nghiệp vì trên cao gió to, tuyết bay mù mịt. Khiếp, sườn núi dốc và trơn tuột thế mà bọn chuyên nghiệp nó trượt phi như thiêu thân
Đến ga 7 rồi - tuyết ngập tận ngang ga. Thò mặt ra khỏi cabin là lạnh sun mọi thứ
Bước ra bãi trượt tuyết tự nhiên thấy bước chân nặng nề, khó thở... hoá ra là vừa lạnh, vừa thiếu oxy
Đây là clip toàn cảnh bãi trượt chính, dân trượt tuyết họ rất phấn khích và trượt ầm ầm...
[video=youtube;D2FAWDRy7f0]http://www.youtube.com/watch?v=D2FAWDRy7f0[/video]