[Funland] Em được mợ OF xinh đẹp tuyệt trần chữa khỏi bệnh nan y (phần 2)

Trạng thái
Thớt đang đóng

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,990
Động cơ
466,649 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Bẩm CCCM hôm nai em cùng với bác Thiu công tử đã đi mua vài thứ đồ để chuẩn bị cho chuyến đi tháng 5 sắp tới. Em sắm 1 đôi giày có lông bên trong để đi tuyết. Đôi giày này quan trọng lắm CCCM ợ. Nó phải đạt được mấy tiêu chí: Nhẹ, mềm mại, có lông bên trong để giữ ấm và để giảm thiểu các chấn thương cho chân. Đặc biệt nó phải không thấm nước. Đôi giày này đạt được gần hết toàn bộ các tiêu chí trên. Chỉ có điều nó có vẻ sẽ bị ngấm nước. Thế nên em Mị sẽ mua chai xịt chống nước xịt vào nó khi nào cần đi.

Để đi rừng và tồn tại trong rừng trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt là một thử thách không mấy dễ chịu. Đã vậy mình đâu có được đi đàng hoàng đâu nên mọi thứ phải chuẩn bị từng li từng tí. Nào bông băng thuốc đỏ, nào thuốc nọ thuốc kia. Ở trong rừng đừng mơ có nước nóng tắm rửa. Nếu rừng có tuyết thì còn sướng chứ không có tuyết thì khổ lắm vì không đun tuyết lấy nước uống được. Phải uống nước từ các khe rạch hoặc từ các vũng tuyết tan, rất dễ trúng độc do lá cây rừng rụng xuống. Rồi đi rừng bên này không phải như rừng VN, cứ nhặt củi đốt đống lửa to rồi nhảy múa hát ca xung quanh mà được. Chỉ cần khói bốc lên là trực thăng tới liền, xích mấy tên phá hoại vào sở cẩm và cho vào tò ngay. Anh em Mị phải đốt lửa vào ban đêm, lấy than củi vùi vào tuyết cho nó tắt rồi hôm sau cho vào túi nilong, cho vào ba lô gùi đi để lúc nào mệt hạ trại thì đốt lên sưởi. Thường chiều tối mệt rồi sẽ hạ trại và lúc đó thì đốt than củi tránh khói, đợi trời tối mới đốt củi rồi lại lấy than củi cho hôm sau. Sáng dậy đào lộn đất lên, xoá hết dấu vết đốt lửa rồi mới đi.

Về ngủ thì anh em Mị đã đặt thuê các "nghệ nhân" Việt Nam may cái lều bằng cái tăng dù. Nó phải mỏng và nhẹ. Đi rừng phải tính toán từng gram một CCCM ợ. Người gủi đồ ăn thuốc men, người gùi đồ sinh tồn. người gùi quần áo. Vì tăng mỏng và nhẹ nên dễ bị sương ngấm qua và nhỏ giọt trong lều, nên lại phải có một cái tấm nilong trùm qua toàn bộ cái tăng đó để giữ nhiệt bên trong lều. Nếu không vào ban đêm nhiệt độ có thể xuống âm độ trong rừng. Anh em Mị sau khi làm ấm đất bằng cách đốt đống lửa thì đến đêm lúc nào cần ngủ sẽ dọn đống củi sang một bên, trải lá cây đã chặt sẵn từ chiều lên và trải ni lông lên...ngất. Mà cũng phải phân công nhau canh chừng và tiếp lửa. Lúc ngủ dao quắm lúc nào cũng để trên đầu. Nghe thấy tiếng gầm gừ là chồm dậy ngay. Nói vậy thôi chứ thú dữ chúng rất sợ lửa. Chỉ cần có đống lửa là ban đêm được bảo toàn tính mạng 100%.

Đi rừng để không lạc thì anh em Mị mua thiết bị định vị vệ tinh. Ở VN nghe cái thiết bị này có vẻ lạ lẫm nhưng ở bển, các nhà phượt thủ ai cũng thủ 1 cái đề phòng bị lạc trong rừng.

Ngại nhất là đi vệ sinh ban đêm. Trời ơi lồm cồm bò dậy rổi bước ra khỏi cái chỗ ấm cúng, rét run lên. Đi nhẹ không sao chứ đi quận công thì đào cái hố rồi ngồi xuống xong rồi lấp đất lại. Ôi chán đời. Lúc ấy lại thèm chăn ấm đệm êm và cái toilét sạch sẽ nhà mình.

Không biết là anh em Mj còn đi được bao nhiêu lần như thế này trong đời nữa.


IMG_1928.jpeg
IMG_1929.jpeg
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,908
Động cơ
3,308,835 Mã lực
Em vừa đi khám ở viện Tai Mũi Họng chiều nay thì bị viêm xoang, viêm họng bội nhiễm vi khuẩn, bsy soi bảo em bị trào ngược thực quản ban đêm ngủ dịch tràn nên bị viêm họng mãn tính. Mũi em thì cũng hay bị chảy mũi và viêm đau mặt. Tình trạng này em có dùng thuốc được không ạ?
Anh nghĩ viêm do vi khuẩn thì phải theo phác đồ điều trị của bác sĩ
Khi nào bị viêm xoang do thay đổi thời tiết; do phấn hoa hay ngạt, chảy nước mũi do thay đổi môi trường đột ngột thì mới dùng thuốc của cụ lang quê anh
 

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,990
Động cơ
466,649 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Em cám ơn mợ rất nhiều ạ, thật xúc động vì mợ đang đi nghỉ ngơi vẫn trả lời và tư vấn giúp em chi tiết thế này ạ. Cháu nhà em đã viêm phổi 3 lần, viêm tai giữa nhiều lần rồi, sử dụng kháng sinh và đi viện nội trú cũng nhiều. Nhà em buồn và xót con lắm ạ. Sau khi đọc còmment của mợ nhà em tức tốc gọi hỏi ngay bác sỹ thì bác sỹ trả lời hiện nay đã không còn phải tiêm kháng sinh dự phòng nữa rồi. May quá ạ. Chắc là đã có pp hiện đại hơn ạ. Trước đây cháu cũng đi siêu âm tim vì hay bị viêm phổi có thể do ảnh hưởng tim bẩm sinh nhưng ko phát hiện bất thường gì ạ. Những lời cảnh báo của mợ khiến em suy nghĩ và có động lực để tìm hướng phòng bệnh cho con tốt hơn. Em cám ơn mợ thật nhiều, em chúc mợ luôn trẻ trung, mạnh khoẻ, hạnh phúc ạ.
Dạ, mợ cần gì thì cứ nhắn em ạ. mấy cái viêm phổi và viêm tai giữa đó xử lý được mợ ạ. Theo em mợ cứ nhờ bác sĩ cho cháu làm xét nghiệm Aslo. Không có thì là cái tốt còn không có thì phải triệt ngay. Em nghĩ cháu bé nhà mợ bị rối loạn thần kinh thực vật nên cháu ra nhiều mồ hôi. Thậm chí ra cả mồ hôi lúc ngủ. Mồ hôi thấm vào quần áo rồi thấm vào người khiến cháu bị cảm lạnh dẫn đến viêm phổi. Phải chữa được cái rối loạn thần kinh thực vật mới phòng được viêm phổi, viêm họng tái phát. Cháu mới 3 tuổi không nên dùng kháng sinh quá nhiều lần mợ ạ.
 

Ỉn V

Xe buýt
Biển số
OF-318905
Ngày cấp bằng
8/5/14
Số km
698
Động cơ
301,666 Mã lực
Nơi ở
Tâm hồn - gần mà xa, xa mà gần
Dạ, mợ cần gì thì cứ nhắn em ạ. mấy cái viêm phổi và viêm tai giữa đó xử lý được mợ ạ. Theo em mợ cứ nhờ bác sĩ cho cháu làm xét nghiệm Aslo. Không có thì là cái tốt còn không có thì phải triệt ngay. Em nghĩ cháu bé nhà mợ bị rối loạn thần kinh thực vật nên cháu ra nhiều mồ hôi. Thậm chí ra cả mồ hôi lúc ngủ. Mồ hôi thấm vào quần áo rồi thấm vào người khiến cháu bị cảm lạnh dẫn đến viêm phổi. Phải chữa được cái rối loạn thần kinh thực vật mới phòng được viêm phổi, viêm họng tái phát. Cháu mới 3 tuổi không nên dùng kháng sinh quá nhiều lần mợ ạ.
Vâng em nghe mợ làm xét nghiệm ạ. Cháu nhà em ra nhiều mồ hôi lắm ạ. Trời lạnh nhưng cháu chơi một lúc là đầu tóc cổ gáy ướt hết cả. Trước thì nhà em cứ nghĩ cháu nóng cởi bớt áo cho cháu nhưng có lẽ vì thế cháu càng dễ nhiễm lạnh hơn. Về chữa rối loạn thần kinh thực vật, mợ có thể cho em xin lời khuyên được không ạ?
 

Mecgi22

Xe máy
Biển số
OF-840884
Ngày cấp bằng
28/9/23
Số km
54
Động cơ
4,668 Mã lực
Bẩm CCCM hôm nai em cùng với bác Thiu công tử đã đi mua vài thứ đồ để chuẩn bị cho chuyến đi tháng 5 sắp tới. Em sắm 1 đôi giày có lông bên trong để đi tuyết. Đôi giày này quan trọng lắm CCCM ợ. Nó phải đạt được mấy tiêu chí: Nhẹ, mềm mại, có lông bên trong để giữ ấm và để giảm thiểu các chấn thương cho chân. Đặc biệt nó phải không thấm nước. Đôi giày này đạt được gần hết toàn bộ các tiêu chí trên. Chỉ có điều nó có vẻ sẽ bị ngấm nước. Thế nên em Mị sẽ mua chai xịt chống nước xịt vào nó khi nào cần đi.

Để đi rừng và tồn tại trong rừng trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt là một thử thách không mấy dễ chịu. Đã vậy mình đâu có được đi đàng hoàng đâu nên mọi thứ phải chuẩn bị từng li từng tí. Nào bông băng thuốc đỏ, nào thuốc nọ thuốc kia. Ở trong rừng đừng mơ có nước nóng tắm rửa. Nếu rừng có tuyết thì còn sướng chứ không có tuyết thì khổ lắm vì không đun tuyết lấy nước uống được. Phải uống nước từ các khe rạch hoặc từ các vũng tuyết tan, rất dễ trúng độc do lá cây rừng rụng xuống. Rồi đi rừng bên này không phải như rừng VN, cứ nhặt củi đốt đống lửa to rồi nhảy múa hát ca xung quanh mà được. Chỉ cần khói bốc lên là trực thăng tới liền, xích mấy tên phá hoại vào sở cẩm và cho vào tò ngay. Anh em Mị phải đốt lửa vào ban đêm, lấy than củi vùi vào tuyết cho nó tắt rồi hôm sau cho vào túi nilong, cho vào ba lô gùi đi để lúc nào mệt hạ trại thì đốt lên sưởi. Thường chiều tối mệt rồi sẽ hạ trại và lúc đó thì đốt than củi tránh khói, đợi trời tối mới đốt củi rồi lại lấy than củi cho hôm sau. Sáng dậy đào lộn đất lên, xoá hết dấu vết đốt lửa rồi mới đi.

Về ngủ thì anh em Mị đã đặt thuê các "nghệ nhân" Việt Nam may cái lều bằng cái tăng dù. Nó phải mỏng và nhẹ. Đi rừng phải tính toán từng gram một CCCM ợ. Người gủi đồ ăn thuốc men, người gùi đồ sinh tồn. người gùi quần áo. Vì tăng mỏng và nhẹ nên dễ bị sương ngấm qua và nhỏ giọt trong lều, nên lại phải có một cái tấm nilong trùm qua toàn bộ cái tăng đó để giữ nhiệt bên trong lều. Nếu không vào ban đêm nhiệt độ có thể xuống âm độ trong rừng. Anh em Mị sau khi làm ấm đất bằng cách đốt đống lửa thì đến đêm lúc nào cần ngủ sẽ dọn đống củi sang một bên, trải lá cây đã chặt sẵn từ chiều lên và trải ni lông lên...ngất. Mà cũng phải phân công nhau canh chừng và tiếp lửa. Lúc ngủ dao quắm lúc nào cũng để trên đầu. Nghe thấy tiếng gầm gừ là chồm dậy ngay. Nói vậy thôi chứ thú dữ chúng rất sợ lửa. Chỉ cần có đống lửa là ban đêm được bảo toàn tính mạng 100%.

Đi rừng để không lạc thì anh em Mị mua thiết bị định vị vệ tinh. Ở VN nghe cái thiết bị này có vẻ lạ lẫm nhưng ở bển, các nhà phượt thủ ai cũng thủ 1 cái đề phòng bị lạc trong rừng.

Ngại nhất là đi vệ sinh ban đêm. Trời ơi lồm cồm bò dậy rổi bước ra khỏi cái chỗ ấm cúng, rét run lên. Đi nhẹ không sao chứ đi quận công thì đào cái hố rồi ngồi xuống xong rồi lấp đất lại. Ôi chán đời. Lúc ấy lại thèm chăn ấm đệm êm và cái toilét sạch sẽ nhà mình.

Không biết là anh em Mj còn đi được bao nhiêu lần như thế này trong đời nữa.


IMG_1928.jpeg
IMG_1929.jpeg
Cảm phục anh em gia đình mợ. Chúc mọi người chân cứng đá mềm, gặt hái thành quả như mong đợi ạ! ❤
 

Sorry_you

Xe tải
Biển số
OF-674554
Ngày cấp bằng
19/6/19
Số km
332
Động cơ
113,190 Mã lực
Bẩm CCCM hôm nai em cùng với bác Thiu công tử đã đi mua vài thứ đồ để chuẩn bị cho chuyến đi tháng 5 sắp tới. Em sắm 1 đôi giày có lông bên trong để đi tuyết. Đôi giày này quan trọng lắm CCCM ợ. Nó phải đạt được mấy tiêu chí: Nhẹ, mềm mại, có lông bên trong để giữ ấm và để giảm thiểu các chấn thương cho chân. Đặc biệt nó phải không thấm nước. Đôi giày này đạt được gần hết toàn bộ các tiêu chí trên. Chỉ có điều nó có vẻ sẽ bị ngấm nước. Thế nên em Mị sẽ mua chai xịt chống nước xịt vào nó khi nào cần đi.

Để đi rừng và tồn tại trong rừng trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt là một thử thách không mấy dễ chịu. Đã vậy mình đâu có được đi đàng hoàng đâu nên mọi thứ phải chuẩn bị từng li từng tí. Nào bông băng thuốc đỏ, nào thuốc nọ thuốc kia. Ở trong rừng đừng mơ có nước nóng tắm rửa. Nếu rừng có tuyết thì còn sướng chứ không có tuyết thì khổ lắm vì không đun tuyết lấy nước uống được. Phải uống nước từ các khe rạch hoặc từ các vũng tuyết tan, rất dễ trúng độc do lá cây rừng rụng xuống. Rồi đi rừng bên này không phải như rừng VN, cứ nhặt củi đốt đống lửa to rồi nhảy múa hát ca xung quanh mà được. Chỉ cần khói bốc lên là trực thăng tới liền, xích mấy tên phá hoại vào sở cẩm và cho vào tò ngay. Anh em Mị phải đốt lửa vào ban đêm, lấy than củi vùi vào tuyết cho nó tắt rồi hôm sau cho vào túi nilong, cho vào ba lô gùi đi để lúc nào mệt hạ trại thì đốt lên sưởi. Thường chiều tối mệt rồi sẽ hạ trại và lúc đó thì đốt than củi tránh khói, đợi trời tối mới đốt củi rồi lại lấy than củi cho hôm sau. Sáng dậy đào lộn đất lên, xoá hết dấu vết đốt lửa rồi mới đi.

Về ngủ thì anh em Mị đã đặt thuê các "nghệ nhân" Việt Nam may cái lều bằng cái tăng dù. Nó phải mỏng và nhẹ. Đi rừng phải tính toán từng gram một CCCM ợ. Người gủi đồ ăn thuốc men, người gùi đồ sinh tồn. người gùi quần áo. Vì tăng mỏng và nhẹ nên dễ bị sương ngấm qua và nhỏ giọt trong lều, nên lại phải có một cái tấm nilong trùm qua toàn bộ cái tăng đó để giữ nhiệt bên trong lều. Nếu không vào ban đêm nhiệt độ có thể xuống âm độ trong rừng. Anh em Mị sau khi làm ấm đất bằng cách đốt đống lửa thì đến đêm lúc nào cần ngủ sẽ dọn đống củi sang một bên, trải lá cây đã chặt sẵn từ chiều lên và trải ni lông lên...ngất. Mà cũng phải phân công nhau canh chừng và tiếp lửa. Lúc ngủ dao quắm lúc nào cũng để trên đầu. Nghe thấy tiếng gầm gừ là chồm dậy ngay. Nói vậy thôi chứ thú dữ chúng rất sợ lửa. Chỉ cần có đống lửa là ban đêm được bảo toàn tính mạng 100%.

Đi rừng để không lạc thì anh em Mị mua thiết bị định vị vệ tinh. Ở VN nghe cái thiết bị này có vẻ lạ lẫm nhưng ở bển, các nhà phượt thủ ai cũng thủ 1 cái đề phòng bị lạc trong rừng.

Ngại nhất là đi vệ sinh ban đêm. Trời ơi lồm cồm bò dậy rổi bước ra khỏi cái chỗ ấm cúng, rét run lên. Đi nhẹ không sao chứ đi quận công thì đào cái hố rồi ngồi xuống xong rồi lấp đất lại. Ôi chán đời. Lúc ấy lại thèm chăn ấm đệm êm và cái toilét sạch sẽ nhà mình.

Không biết là anh em Mj còn đi được bao nhiêu lần như thế này trong đời nữa.


IMG_1928.jpeg
IMG_1929.jpeg
Nghe mợ kể về kế hoạch sắp tới mà e thấy ...rén thực sự. Chúc ae mợ chân cứng đá mềm, thu nhận nhiều tin vui trong chuyến đi quan trọng này! Cộng đồng OF luôn dõi theo cổ vũ tinh thần, tiếp sức cho Mợ!
 

hairyscary

Xe điện
Biển số
OF-643753
Ngày cấp bằng
28/4/19
Số km
2,288
Động cơ
173,003 Mã lực
Em cám ơn cụ ạ. Nhà em đã trang bị 1 máy sưởi dầu, 1 điều hoà nhiệt độ 2 chiều, 1 máy tạo ẩm phun sương, 1 máy tạo ẩm nhưng thổi gió, 1 lọc không khí. Cũng có 1 máy đo độ ẩm và nhiệt độ trên giường. Nhà em ngủ thường mở cả điều hoà và máy sưởi xong để chế độ comfort, hai máy tạo ẩm để hết cỡ. Nhiệt độ ban đêm thường 25 độ, hai bố con mặc giống nhau để bố tự thấy nóng lạnh thì thức rồi điều chỉnh. Em cảm thấy phòng vẫn bí và khô lắm ạ. Em cũng ko biết làm thế nào. Cháu thì ko chịu đắp chăn hay mặc áo ngủ dài rộng cho trẻ con, đắp lên người là đạp ra và kêu khóc luôn ạ. Nhà em giống như nhà phố nhỏ khác, chỉ có 1 mặt thoáng mặt tiền để cửa kính. Ban ngày mùa đông mà ko bật sưởi thì khá lạnh. Cháu lại ra mồ hôi nhiều. Chơi 1 tý là tóc rồi cổ ướt hết 🥲🥲🥲
Em hết ý kiến.
Chăm trẻ đúng là vất vả.
 

hairyscary

Xe điện
Biển số
OF-643753
Ngày cấp bằng
28/4/19
Số km
2,288
Động cơ
173,003 Mã lực
Tưởng quê choa là đặc sản xứ ta mà sang tây lại thành thương hiệu quechua đình đám :D

Mợ xem review đôi này chưa áh? Vì giày lội tuyết có nhiều cấp độ, từ cho đi loanh quanh trong thành phố tới đi rừng trèo đèo lội suối.
Ngâm tuyết lâu kiểu hiking, ngâm cả ngày và dài ngày thì nên chọn giày có lớp bọc ngoài quanh bàn chân và mặt trên (mặt va vào tuyết khi đi) bằng da hoặc vật liệu là tấm liền tương tự và là chống nước hoặc chống thấm nước.
Nếu vải mà còn phải xịt chống thấm thì khi bám bẩn sẽ rất nhanh mất tác dụng chống thấm, và khó chùi sạch bùn đất, ko đi dài ngày được đâu ah.

Kiểu dưới đây da nubuk hoàn toàn, lót len bên trong, cổ giày lót lông nhân tạo. Nubuk bình thường đã chống nước. Mợ nhờ Thiu Công tử tìm cho cái beeswax, có loại riêng cho nubuk nữa thì càng tốt. Phết nó lên thì khỏi lo nước. Úc có mấy món sáp cho da này rất là tốt.

Option nữa là, tỉ dụ, tới Thụy Sĩ để leo núi thì tìm giày winter hiking ở đấy, đảm bảo chuẩn.

https://a.co/d/8pI2EeY UGG Women's Adirondack Boot Iii
 

sakai_yo

Xe lăn
Biển số
OF-124659
Ngày cấp bằng
18/12/11
Số km
11,858
Động cơ
654,486 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
30,908
Động cơ
3,308,835 Mã lực
Dậy thôi CCCM ơi. Gớm hôm nay em Mị đi la cà buôn dưa lê gặp được cái thớt này hay quá cơ.

Xời, chứng tỏ đọc mà ko để ý. Thớt này anh đã giới thiệu rồi nhé.
Thớt này đc gộp lại từ nhiều thớt và được đổi tên cho phù hợp.

Nhẩn nha lúc rảnh rỗi, pha ấm trà ngon, ngắm mấy bộ ấm chén cũng có cái thú và cho tới khi các bác sĩ yêu cầu em dừng bia rượu nếu không muốn các khớp bị sưng tấy và viêm liên tục thì em càng quyết tâm dùng trà thay rượu.

Trong OF mình có thớt Tất tật về trà, từ lúc chỉ hóng hớt em trở thành người viết nhiều trong thớt ấy lúc nào không hay

95D3AFB6-4BC2-4411-90AE-9C946BC519F3.jpeg
27D0D7A0-BB15-4E62-96E8-434D0CFC2865.jpeg
 

phuongan

Xe điện
Biển số
OF-74221
Ngày cấp bằng
30/9/10
Số km
3,358
Động cơ
706,329 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Dậy thôi CCCM ơi. Gớm hôm nay em Mị đi la cà buôn dưa lê gặp được cái thớt này hay quá cơ.

Em không biết về trà, chỉ biết uống trà thôi 😂
Đợt em đi leo Bạch Mộc Lương Tử, đoàn tập trung ở Sapa ăn sáng rồi lên đường, có anh cùng đoàn rót cho chén trà. Em uống xong reo luôn "ôi trà ngon thế", lại còn tưởng bở quán có trà tráng miệng mà ngon vậy!
Các anh ấy cười khành khạch bảo biết uống đấy, trà thửa 1tr/kg của bọn anh lại chả ngon :))
Rồi lần được thẩm ở nhà mợ My hôm trục hàn nữa, chẹp chẹp =P~=P~=P~
 

trungunimor

Xe buýt
Biển số
OF-616641
Ngày cấp bằng
18/2/19
Số km
633
Động cơ
148,688 Mã lực
Nơi ở
Đồng nai
Em không biết về trà, chỉ biết uống trà thôi 😂
Đợt em đi leo Bạch Mộc Lương Tử, đoàn tập trung ở Sapa ăn sáng rồi lên đường, có anh cùng đoàn rót cho chén trà. Em uống xong reo luôn "ôi trà ngon thế", lại còn tưởng bở quán có trà tráng miệng mà ngon vậy!
Các anh ấy cười khành khạch bảo biết uống đấy, trà thửa 1tr/kg của bọn anh lại chả ngon :))
Rồi lần được thẩm ở nhà mợ My hôm trục hàn nữa, chẹp chẹp =P~=P~=P~
Tôi cũng hay đọc ở thớt này song chỉ xem cho biết, mình ko có kinh tế cũng chẳng có thời gian chịu.
20240312_101745.jpg
 
Chỉnh sửa cuối:

phhanh

Đi bộ
Biển số
OF-850595
Ngày cấp bằng
12/3/24
Số km
1
Động cơ
40 Mã lực
Tuổi
38
Phương pháp tập của chị là một phương pháp cực kỳ nguy hiểm vì nó tác động tới toàn bộ cột sống và đầu gối của chị. Tập một thời gian nó sẽ gây nên chấn thương nghiêm trọng cột sống và đầu gối ( Cái này chị có bị chị cũng chả dám nói cho mọi người biết). Nhưng nguy hiểm nhất là chị bắt các học viên với thể trạng béo, mỡ cứng đầu tập theo bài này. Nó phá huỷ xương cốt người tập và tập chỉ chừng tháng thôi thì thoát vị đĩa đệm, khớp gối đau là cái chắc.

Nguyên lý đơn giản thôi. Những chị đang có cơ thể nặng nề, lên đến hơn 60 -70kg đến hơn 100kg thế kia mà tập gập bụng thế này khác gì chúng ta đeo một cái ba lô ít nhất 20kg giật, lắc, dồn trọng lượng lên cột sống và đầu gối chúng ta? Của bền tại người, giật lắm thì nó thoát vị rồi thoái hoá rồi gai cột sống đến hỏi thăm thôi.

Phương pháp giảm cân của em Mậy là giảm bền vững và an toàn. Dựa vào chế độ ăn, tập luyện. Mới đầu chúng ta phải giảm cân đã. Giảm cân, giảm trọng lượng cơ thể đi rồi mới tiến vào các bài tập để săn chắc cơ lưng, cánh tay, bụng, đùi mà điển hình là bài Tó Vêu và bài Bà Dí Vào. Tiếp đó là bài tập cardio dậm chân tại chỗ của bộ đội để tăng tiết mồ hôi, điều hoà tim mạch, huyết áp và tạo sức bền cho tim, phổi.
Mợ My ơi, cho em hóng vào nhóm giảm cân với ạ, chứ em sắp lăn nhanh hơn chạy rồi mợ ạ!
 

MyMac

Xe điện
Biển số
OF-92785
Ngày cấp bằng
24/4/11
Số km
4,990
Động cơ
466,649 Mã lực
Nơi ở
Xa nhà
Lại nói về văn hoá trà, em chỉ xin phép chém ở đây kẻo vào thớt kia các cụ lại chưởi cho hehe. Mấy hôm gần đây báo chí đăng rôm rả chuyện bác tỉ phú Bin Gết cùng một ông nào í lên tận đỉnh Bàn Cờ nhắm trà. Xong rồi ca ngợi ổng là gìn giữ văn hoá trà, rồi cái giời cái biển gì ấy. Nhưng mà thực sự nhìn cái bộ bàn trà của ổng, Mị thấy thực sự đau buồn. Một thứ tạp nham tả pí lù nhặt nhạnh copy chỗ nọ chỗ kia mang về rồi đưa ông tỉ phú lên loè haizza.

Với những kiến thức được truyền đạt lại từ ông bà, và ông bà được thừa hưởng lại từ cụ kị tổ tiên thì bộ bàn ghế kia chỉ là bộ bàn ghế tiếp tả pí lù các loại khách đến nhà chứ không phải là bộ bàn ghế thưởng trà. Trước tiên, bộ bàn ghế thưởng trà phải là bộ bàn tròn, ghế có ngai tựa và có tay vịn riêng cho từng người. Ghế và bàn khảm trai hoặc khảm ngọc. Bởi tại sao phải là bộ bàn tròn và ghế riêng từng người? Là để tạo cảm giác thư thái, trang nhã, chậm rãi khi thưởng trà. Người ta không thể ngồi trên cái bàn dài ấy hai khuyủ tay chạm nhau và cái lưng cứng ngắc để thưởng trà và nói những câu chuyện ồn ào nông lâm thời vụ. Trà là thứ nước tiên mà trong khi người ta thưởng lãm, người ta sẽ tư duy tốt hơn, tâm hồn trầm lắng thư thái hơn, nghĩ sâu hơn, bình tâm hơn. Trà luôn đi đôi với trầm. Thiếu trầm thì trà mới chỉ là một nửa và ngược lại. Trong không gian se lạnh, trầm ấm, hướng thiền, người ta đốt lên một cây hương trầm hoặc một nụ trầm. Để cho hương trầm phảng phất bay, quyện với mùi trà thơm thanh tao tinh khiết. Đưa một chén nhỏ lên nhấp một ngụm, cảm nhận sự tinh tuý của đất trời. Của nắng, của gió, của sương, của mây bay lảng bảng, của hương đêm trên nương chè và cả của những tia nắng le lói đầu tiên trên những búp chè xanh ngắt tràn đầy sức sống còn đọng hơi sương.

Ngồi thưởng trà trên cái bộ bàn này không được gọi là thưởng trà mà gọi là uống trà. Thưởng trà là để mời khách quí và bạn bè thân thiết. Bản chất của việc mời trà của bác trong này là mời một ông bô lô ba la đến nhà nói dăm ba câu chuyện phiếm, câu chuyện xuồng sã chứ không phải mời đến để thưởng trà. Ngồi trên cái ghế này một lúc sau là cả chủ lẫn khách phải cho chân lên ghế mà gác chứ không thì đau lưng chết hihi.

IMG_1954.png


Đã gọi là THIỀN TRÀ thì tất cả các đồ trên bàn trà phải mang tính thiền. Nhưng ở đây mình nhìn thấy tính lộ cộ của cái bàn trà. Một bộ bàn trà chuẩn chỉ là một chiếc bình sứ nhỏ đựng trà (trà được bảo quản riêng, chỉ khi nào uống người ta mới bỏ vào bình đựng để tránh bị mất hương). Một bộ ấm chén pha trà để làm sao người ta vừa thẩm hương trà, thẩm vị trà, thẩm cả mầu trà nữa. Một chiếc bếp nhỏ để chiếc ấm gọi là ấm tiếp trà nhỏ trên đó để tiếp nước vào trà. Chiếc bếp đồng để cái ấm nhỏ kia hoàn toàn đặt sai vị trí và thậm chí nó còn mang tính phàm tục lỗ mãng khi đặt nó trên bàn trà.

Ngày xưa khi bạn thân hoặc khách quí đến nhà, người ta sẽ mời khách vào gian thưởng trà. Đó là nơi kín đáo, ấm cúng nhưng thoáng đãng để gia chủ và bạn bè có thể ngồi đàm đạo, chuyện trò, hàn huyên, thư giãn. Đó là nơi gia chủ bày biện các cây bon sai, các đồ quí giá và ở đó bao giờ cũng có một hòn non bộ cổ kính rêu phong với ông lã vọng ngồi câu cá, vài con cá vàng, cá cờ nhỏ xíu bơi tung tăng, vài cánh bèo râu nổi lên trên chút bèo tấm xanh ngắt. Mấy cái cây bon sai cỡ nhỏ mọc dính lên hòn non bộ đứng im lìm tạo cảm giác trầm mặc.

Người hộ trà thường là gia nhân trong nhà hoặc phu nhân gia chủ sẽ chuẩn bị bộ đồ trà. Trầm sẽ được mang ra đầu tiên cho khách thưởng ngoạn. Hương trầm phảng phất thơm khiến câu chuyện đầm ấm và thân thiết hơn. Sau đó bếp trà được bưng ra le lói chút than hồng và được đặt trên một chiếc bàn phụ cạnh chủ nhà hoặc cạnh người khách có nhã ý muốn pha trà. Bao giờ cũng phải có hai khay. Một khay để chế trà và một khay để dâng trà. Nước đã nấu sôi ở bếp lớn sẽ được đổ vào ấm đun nước tiếp trà. Đợi sôi trên bếp trà lần nữa thì người hộ trà sẽ rót ra một chiếc bình nhỏ đợi hơi nguội để chút rửa trà. Rồi người hộ trà thong thả tráng nước sôi chiếc ấm trà, tráng từng chiến chén nhỏ xíu xinh xinh cho vào khay dâng trà. Khi thực hiện xong hết công đoạn trên rồi thì nước tráng trà lúc này đã hơi se, người ta mới cho trà vào chiếc ấm còn nóng sực rồi mới đổ nước tráng trà vào và cầm ấm quay một vòng để nước ngấm hết vào trà rồi nhanh tay rót nước tráng trà ra chiếc âu. Đặt ấm xuống lúc ấy mới cho nước trên ấm tiếp trà vào, đợi trà ngấm thì rót ra từng chiếc chén trong khay dâng trà, cung kính nâng từng chiếc chén lên mời chủ nhân trước, rồi mới mời đến khách, rồi cúi đầu chào, bưng khay chế trà có âu nước tráng trà trên tay rút lui. Chủ và khách mời nhau rồi nâng chén trà lên, hít một hơi dài làn hơi mỏng mảnh bay lên, nhìn vào chén nước trà xanh biếc như ngọc, trầm trồ trà thơm quá, nước xanh quá rồi mới đưa lên miệng nhấp một ngụm, giữ lại 1 giây trong miệng để vị trà đưa lên mũi, lên não rồi mới nuốt đến đâu thì vị trà toả lan đến đấy trong miệng.

Không ai để cái bếp trà lên bàn trà khi đang uống, nhất là đặt nó song song cạnh mặt người. Nó vừa tạo cảm giác căng thẳng cho người uống trà, vừa tạo cảm giác phàm tục, vừa che mất mặt người đối diện và làm chiếc bàn trở nên chật chội bừa bộn. Nhìn cái bàn trà đau đầu thế kia thì thiền sao nổi?

IMG_1953.png





IMG_1952.png
 
Chỉnh sửa cuối:

Mít - Mật

Xe tăng
Biển số
OF-71981
Ngày cấp bằng
4/9/10
Số km
1,390
Động cơ
494,481 Mã lực
Bẩm CCCM hôm nai em cùng với bác Thiu công tử đã đi mua vài thứ đồ để chuẩn bị cho chuyến đi tháng 5 sắp tới. Em sắm 1 đôi giày có lông bên trong để đi tuyết. Đôi giày này quan trọng lắm CCCM ợ. Nó phải đạt được mấy tiêu chí: Nhẹ, mềm mại, có lông bên trong để giữ ấm và để giảm thiểu các chấn thương cho chân. Đặc biệt nó phải không thấm nước. Đôi giày này đạt được gần hết toàn bộ các tiêu chí trên. Chỉ có điều nó có vẻ sẽ bị ngấm nước. Thế nên em Mị sẽ mua chai xịt chống nước xịt vào nó khi nào cần đi.

Để đi rừng và tồn tại trong rừng trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt là một thử thách không mấy dễ chịu. Đã vậy mình đâu có được đi đàng hoàng đâu nên mọi thứ phải chuẩn bị từng li từng tí. Nào bông băng thuốc đỏ, nào thuốc nọ thuốc kia. Ở trong rừng đừng mơ có nước nóng tắm rửa. Nếu rừng có tuyết thì còn sướng chứ không có tuyết thì khổ lắm vì không đun tuyết lấy nước uống được. Phải uống nước từ các khe rạch hoặc từ các vũng tuyết tan, rất dễ trúng độc do lá cây rừng rụng xuống. Rồi đi rừng bên này không phải như rừng VN, cứ nhặt củi đốt đống lửa to rồi nhảy múa hát ca xung quanh mà được. Chỉ cần khói bốc lên là trực thăng tới liền, xích mấy tên phá hoại vào sở cẩm và cho vào tò ngay. Anh em Mị phải đốt lửa vào ban đêm, lấy than củi vùi vào tuyết cho nó tắt rồi hôm sau cho vào túi nilong, cho vào ba lô gùi đi để lúc nào mệt hạ trại thì đốt lên sưởi. Thường chiều tối mệt rồi sẽ hạ trại và lúc đó thì đốt than củi tránh khói, đợi trời tối mới đốt củi rồi lại lấy than củi cho hôm sau. Sáng dậy đào lộn đất lên, xoá hết dấu vết đốt lửa rồi mới đi.

Về ngủ thì anh em Mị đã đặt thuê các "nghệ nhân" Việt Nam may cái lều bằng cái tăng dù. Nó phải mỏng và nhẹ. Đi rừng phải tính toán từng gram một CCCM ợ. Người gủi đồ ăn thuốc men, người gùi đồ sinh tồn. người gùi quần áo. Vì tăng mỏng và nhẹ nên dễ bị sương ngấm qua và nhỏ giọt trong lều, nên lại phải có một cái tấm nilong trùm qua toàn bộ cái tăng đó để giữ nhiệt bên trong lều. Nếu không vào ban đêm nhiệt độ có thể xuống âm độ trong rừng. Anh em Mị sau khi làm ấm đất bằng cách đốt đống lửa thì đến đêm lúc nào cần ngủ sẽ dọn đống củi sang một bên, trải lá cây đã chặt sẵn từ chiều lên và trải ni lông lên...ngất. Mà cũng phải phân công nhau canh chừng và tiếp lửa. Lúc ngủ dao quắm lúc nào cũng để trên đầu. Nghe thấy tiếng gầm gừ là chồm dậy ngay. Nói vậy thôi chứ thú dữ chúng rất sợ lửa. Chỉ cần có đống lửa là ban đêm được bảo toàn tính mạng 100%.

Đi rừng để không lạc thì anh em Mị mua thiết bị định vị vệ tinh. Ở VN nghe cái thiết bị này có vẻ lạ lẫm nhưng ở bển, các nhà phượt thủ ai cũng thủ 1 cái đề phòng bị lạc trong rừng.

Ngại nhất là đi vệ sinh ban đêm. Trời ơi lồm cồm bò dậy rổi bước ra khỏi cái chỗ ấm cúng, rét run lên. Đi nhẹ không sao chứ đi quận công thì đào cái hố rồi ngồi xuống xong rồi lấp đất lại. Ôi chán đời. Lúc ấy lại thèm chăn ấm đệm êm và cái toilét sạch sẽ nhà mình.

Không biết là anh em Mj còn đi được bao nhiêu lần như thế này trong đời nữa.


IMG_1928.jpeg
IMG_1929.jpeg
Em đang hình dung, với thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn như thế, mà phải lặn lội vào tận rừng sâu khắc nghiệt. Thật là trân trọng tấm lòng của Mợ. Không biết nói gì chỉ mong Mợ giữ gìn sức khoẻ, chân cứng đá mềm và có chuyến đi thành công
P/s: Hôm nào Mợ diện bộ đi rừng thì cho anh em xin vài kiểu ảnh “ Chè Tươi” nhé
 

King_man

Xe đạp
Biển số
OF-819329
Ngày cấp bằng
17/9/22
Số km
39
Động cơ
11,151 Mã lực
Tuổi
45
Bẩm CCCM hôm nai em cùng với bác Thiu công tử đã đi mua vài thứ đồ để chuẩn bị cho chuyến đi tháng 5 sắp tới. Em sắm 1 đôi giày có lông bên trong để đi tuyết. Đôi giày này quan trọng lắm CCCM ợ. Nó phải đạt được mấy tiêu chí: Nhẹ, mềm mại, có lông bên trong để giữ ấm và để giảm thiểu các chấn thương cho chân. Đặc biệt nó phải không thấm nước. Đôi giày này đạt được gần hết toàn bộ các tiêu chí trên. Chỉ có điều nó có vẻ sẽ bị ngấm nước. Thế nên em Mị sẽ mua chai xịt chống nước xịt vào nó khi nào cần đi.

Để đi rừng và tồn tại trong rừng trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt là một thử thách không mấy dễ chịu. Đã vậy mình đâu có được đi đàng hoàng đâu nên mọi thứ phải chuẩn bị từng li từng tí. Nào bông băng thuốc đỏ, nào thuốc nọ thuốc kia. Ở trong rừng đừng mơ có nước nóng tắm rửa. Nếu rừng có tuyết thì còn sướng chứ không có tuyết thì khổ lắm vì không đun tuyết lấy nước uống được. Phải uống nước từ các khe rạch hoặc từ các vũng tuyết tan, rất dễ trúng độc do lá cây rừng rụng xuống. Rồi đi rừng bên này không phải như rừng VN, cứ nhặt củi đốt đống lửa to rồi nhảy múa hát ca xung quanh mà được. Chỉ cần khói bốc lên là trực thăng tới liền, xích mấy tên phá hoại vào sở cẩm và cho vào tò ngay. Anh em Mị phải đốt lửa vào ban đêm, lấy than củi vùi vào tuyết cho nó tắt rồi hôm sau cho vào túi nilong, cho vào ba lô gùi đi để lúc nào mệt hạ trại thì đốt lên sưởi. Thường chiều tối mệt rồi sẽ hạ trại và lúc đó thì đốt than củi tránh khói, đợi trời tối mới đốt củi rồi lại lấy than củi cho hôm sau. Sáng dậy đào lộn đất lên, xoá hết dấu vết đốt lửa rồi mới đi.

Về ngủ thì anh em Mị đã đặt thuê các "nghệ nhân" Việt Nam may cái lều bằng cái tăng dù. Nó phải mỏng và nhẹ. Đi rừng phải tính toán từng gram một CCCM ợ. Người gủi đồ ăn thuốc men, người gùi đồ sinh tồn. người gùi quần áo. Vì tăng mỏng và nhẹ nên dễ bị sương ngấm qua và nhỏ giọt trong lều, nên lại phải có một cái tấm nilong trùm qua toàn bộ cái tăng đó để giữ nhiệt bên trong lều. Nếu không vào ban đêm nhiệt độ có thể xuống âm độ trong rừng. Anh em Mị sau khi làm ấm đất bằng cách đốt đống lửa thì đến đêm lúc nào cần ngủ sẽ dọn đống củi sang một bên, trải lá cây đã chặt sẵn từ chiều lên và trải ni lông lên...ngất. Mà cũng phải phân công nhau canh chừng và tiếp lửa. Lúc ngủ dao quắm lúc nào cũng để trên đầu. Nghe thấy tiếng gầm gừ là chồm dậy ngay. Nói vậy thôi chứ thú dữ chúng rất sợ lửa. Chỉ cần có đống lửa là ban đêm được bảo toàn tính mạng 100%.

Đi rừng để không lạc thì anh em Mị mua thiết bị định vị vệ tinh. Ở VN nghe cái thiết bị này có vẻ lạ lẫm nhưng ở bển, các nhà phượt thủ ai cũng thủ 1 cái đề phòng bị lạc trong rừng.

Ngại nhất là đi vệ sinh ban đêm. Trời ơi lồm cồm bò dậy rổi bước ra khỏi cái chỗ ấm cúng, rét run lên. Đi nhẹ không sao chứ đi quận công thì đào cái hố rồi ngồi xuống xong rồi lấp đất lại. Ôi chán đời. Lúc ấy lại thèm chăn ấm đệm êm và cái toilét sạch sẽ nhà mình.

Không biết là anh em Mj còn đi được bao nhiêu lần như thế này trong đời nữa.


IMG_1928.jpeg
IMG_1929.jpeg
Kinh nghiệm đi rừng của mợ phong phú thật, ở thớt này chắc chả có cụ mợ nào đc đi và dám đi như vậy. Cần có sức khoẻ, đam mê, kinh nghiệm. Em cũng từng ngủ ở ngoài đồi nhưng chỉ 1, 2 ngày thôi, nói chung chả ngủ được, nằm đất lạnh, muỗi như châu chấu! Mợ My phải rất quen thuộc với rừng từ bé nên thì mới có thể đi như vậy được. Trời có tuyết nằm trong rừng lạnh lắm, nghĩ đến là khiếp rồi, mợ nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé! Em cũng đã có lần ở ngoài trời tuyết cả đêm, nhưng ở trong oto có sưởi mà cũng chả thể ngủ được. Trong rừng có khi còn chả có sóng đt, mợ lại chả vào được otofun mà đọc đâu, buồn chít! Thật là ngưỡng mộ anh em nhà Mợ!
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top