Đuổi theo tốc độ lên tầng của cccm mà E toát mồ hôi. Cccm có thể bỏ qua nếu bài còm em nó dài ạ.
Cám ơn anh em mợ
MyMac Ông bà cha mẹ mợ thật phúc đức khi sinh ra và dạy dỗ anh em mợ nên những ngưòi tri thức mà tử tế . Cám ơn cụ
HẤP NẶNG , cụ
hungalpha đã chia xẻ mà không găm mợ My làm của riêng
, và intenet muôn năm.
Em nghĩ rằng VN mình ở tuổi 35,40 trở ra thì hầu như ai cũng có bệnh, vấn đề là bệnh nặng hay nhẹ, loại bệnh là gì. Cũng qua đọc thớt em chợt nghi ngờ mình mất cô em gái do chính cái thứ bệnh gọi là Mở Hộp Sọ kia..mà ngày ấy các bs huyện khi trả cô ấy về với kl viêm màng não.26 năm sau cô ấy qua đời.
Em cũng từng nửa tin nửa ngờ vào yh phương đông dù từng nghe việc đứa em họ chữa khỏi tiêu chảy kéo dài bằng ĐY mà theo chũa bv Nhi TƯ ngày đó không kết quả. Cũng nghe mẹ bạn nói : " nó " khỏi á sừng do 1 hoa kiều chế thuốc chữa cho . Ngày ấy nhà trẻ ko nhận 1 đứa bé lở loét toàn thân , bác hoa kiều đc bác giúp chút việc để "hồi hương" năm 1978 nhìn thấy và chữa khỏi trong 1 tháng trước khi gia đình bác ấy từ giã TX của em như 1 món quà kỷ niệm .
Nhưng đến em. Năm ngoái cũng độ này..ngủ dậy thấy xúc miệng phọt nước 1 bên mép , thử lại vài lần vẫn ko giữ đc. Má trái hơi tê vài giây. Em ko hiểu biết nên kệ.. vài hôm nó nặng hơn và từng lập thớt hỏi trên này...cccm nói giúp mới vỡ ra là mình có chuyện. Nghe vậy 1 anh hơn em 10 tuổi nói : việc nhỏ..ngày kia anh đưa đi chữa, anh bảo hành vụ này.
Anh lx đưa em đi hơn 40km..
Ông lang bảo em phải ở lại địa phương 7 ,8 ngày sẽ khỏi. Nếu đến ngay khi bị thì chỉ 3 ngày. Mỗi ngày ông dán vào má em 1 lá cao, và đưa em uống áng khoảng 20 đến 30 viên thuốc tự chế bé như hạt tiêu. Người E nóng, nôn nao, ăn không ngon và rất bải hoải. 5 ngày chẳng đỡ , ông ấy lại bảo mỗi sáng tối phải day bóp thuốc nóng...vẫn vậy. Nhưng độ mệt và chán ăn tăng nhanh mức độ , ngủ không sâu giấc, vật vờ cả ngày. Em kiên nhẫn đủ 8 ngày..ông ta hết phép nên nói em về tiếp tục uống thuốc viên, có gì điện lại.
Về em vứt thuốc và đi châm cứu. Hết hơn 20 ngày ...kim loại cùn cắm trên mặt mười mấy cái..vẫn vô tư chịu đựng ( giờ ăn ốc luộc, ngắm cái kim lại nhớ cái má he he ). Tắm hạn chế, và bịt mặt cả ngày theo ý bs ĐY.. mặt em phục hồi đc 90%. Cũng có cái hay khi méo mặt là bốc phét đổ thừa đc với khối đứa kiểu : ngày xưa anh đẹp trai. Tại dây 7 nó rung nên h anh mới xấu đấy chứ, hoặc tao mà ko rung dây 7 thì bọn mày là cái gì
. Nó cũng tạo ra cái cớ xấu trai cho hợp nhĩ .
Xong vụ châm em ra bv ĐHY HN. Tại đây , bs tên Trần Duy Hưng cầm các xn hỏi.: Anh có đang dùng đông y hay uống rượu bia quá độ không v v ?
Rượu bia thì tháng chẳng đc 1 lần . Còn cái viên ĐY thì tôi có xơi hơn 200 v/8 ngày.
Bs Hưng kết luận. Gan anh tổn thương quá nặng, nó đang rơi rụng tế bào rất nhanh, nó nhiễm độc mức cao ..men gan cao gấp khoảng hơn 30 lần mức cho phép , Thận bị ảnh hưởng.. A Hưng kê đơn và yc lập tức nhập viện..
Em bất ngờ và nói : cám ơn bs nhưng tôi còn bà mẹ K giai đoạn cuối tính bằng ngày. Vợ con đang ở phía Nam chưa thể ra ngay đc. Chỉ có mình tôi ở đây, anh cho xin thuốc tôi về. A Hưng ái ngại lắm..anh nói xét chuyên môn không thể cho về vì phải theo dõi E mỗi ngày và phải truyền .
E vẫn về và uống thuốc như anh kê ..E xin số anh đề phòng phải hỏi.. anh hưng nói : cần nằm đây để truyền tối thiểu là gluco cho giải bớt độc gan..E cho rằng anh cố tình nói cho E biết E cần gluco..
E đã uống thuốc và sd mức gluco qua uống ở mức 100 đen 200g/ngày, hết hơn 2kg..thấy sk đỡ dần.
1 buổi sáng E đi lang thang quanh khu và nhặt đc 1 cái ví. Trong có tiền và nhiều loại giấy tờ..ví đẹp kiểu nữ tính. Em ngồi vỉa hè ngay đó uống trà đá và giơ cái ví vẫy..vẫy 1h chẳng ai hỏi..em alo vợ và vợ em qua fb tìm đc chủ sau vài ngày. Nữ chủ nhân xinh dã man đã tiếp em tại 1 phòng khám ĐY với trà ngon và túi hoa quả . Cô cám ơn , nói anh cần gì về sk cứ qua em. Em nhờ cô xem má mà chỉ nói vụ 7 giấu vụ gan. cô yc em lè lưỡi há miệng, vạch mắt xem môi. Cô kết luận : gan thận anh nhiều khí gì gì đó..đại khái rất yếu. Lưỡi anh nhiều chất trắng nó thể hiện gì gì đó. Qua em cắt thuốc. Em vốn vừa ăn đòn hơn 200 viên linh đan nên ko tin tưởng, phần vì trả lại họ có hơn trục triệu mà lại nhận nho táo rồi nên nói phét.: Anh cám ơn, anh đi sg nên không phiền em đc..
Xin ngắt quãng kẻo quên: qua thớt này E xin gửi lời cám ơn BS Ths Trần Duy Hưng..anh tuy còn trẻ nhưng rất có y đức .
Cũng xin cảnh báo cccm nếu ai toan chữa dây đàn số 7 ở 1 ông lang mà nghề chính là thợ mộc . nguòi xã Hồng Sơn huyện Mỹ Đúc HN. Xét nghĩ : không muốn làm ông mất uy giảm cơm, nhưng không nói cho mọi người thì sẽ có ngày ông vướng lao lý, lương dân vướng tính mạng. Mong ông đừng oán trách 1 người mà suýt ông cho kết thúc sớm nhiệm kỳ .
Năm ngoái cũng là năm mà em không thể không tin cái hạn 49 ở ngưòi đàn ông , nhiều chuyện oái oăm lắm. Em sợ dồi.( trước em chém với bọn bạn kinh lắm : ông tuổi hổ , ông sợ c..ư..t. đừng dọa
).
Trước đó 1 năm E lên TP Hòa Bình theo lời giới thiệu để mang bà mẹ lên gặp và khám và lấy thuốc tại nhà bs ĐY tên là Kiệm. Chú Kiệm gốc miền trung, cựu gđbv ĐY tỉnh Hòa Bình , cô chú đôn hậu lắm. Trong câu chuyện chú Kiệm từng nói cho em . Chú vốn từ bs QY 103..nên giải thích thế này : bệnh như quân địch , thuốc là quân ta.. đánh nó thì cần 1 thuốc ném bom là xong, nhưng nó trú trong tp làng thôn, cánh đồng, lấy dân làm con tin nên thang thuốc bên cạnh vị thuốc không quân cũng phải cả bộ binh pháo binh , thiết giáp , tàu thuyền tiếp vận cứu thương, vv để bảo vệ các làng thôn chính là các cq bộ phận khác trong cơ thể ..ấy nên cháu thấy thang thuốc nhiều vị là vậy..mỗi vị 1 binh chủng. .. chú cũng chỉ cho E hiểu sự khác nhau của mấy ông khoai lang và các thày lang, sự quan trọng của Tây Y ra sao.. ấy vậy mà khi có bệnh em lại quên khuấy lời chú và cả chú ấy . chúc chú mạnh khỏe để giúp đời. Thuốc của chú E gọi là " binh chủng hợp thành "
.
Trở lại chuyện thớt . Em có ll cụ Hấp từ trước cả tháng vì 1 lý do riêng. Khi cụ lập thớt này em rất tin tưởng xin đc ll mợ My do lo lắng cái má nó lại dở chứng, cái gan cái thận nó làm phản thì em vốn đã ysl khéo không giữ đc chính quyền ..nghĩ thôi đã sôi máu
..có số em cũng không dám vô duyên tùy tiện mà phải hỏi rõ rằng em sẽ trả lời sao nếu mợ My hỏi do đâu mà có .. hay và may cái là cụ HAP đã cho biết mợ sẵn lòng.
Nhưng mợ My ạ. Ai có tí tuổi cũng " ốm " cả. Nay đọc thớt đến đây thì em thấy mình vẫn còn " ngon" hơn nhiều cụ mợ. Em nghĩ rằng vào 1 ngày nào đó , khi những ca cần gấp đã vào quy lát thì mợ quay sang giúp những người " còn ngon " như em là đc , em dự mình còn sống khoảng 50 năm nữa nên ...em chờ được , xin đc ra xếp hàng phía sau chờ mợ . Đến sau hay được nhiều quà
..em tính dồi.
Cũng đã có ý kiến và em cũng ý kiến cho đỡ thiệt miệng. Đó là sức người sức của có hạn. Mợ sao giúp đc nhiều người , giúp lâu dài nếu chính mợ làm việc và cho tặng đến chữ BÌNH nó phải nghiêng thì mệt đó ạ .
Cccm được thuốc xin trân trọng Công , Của từ thày thuốc. Em cũng vậy.
Tiện đây thưa cả mợ
Nắng nhạt . Em đã nhớ bài đau răng và sẽ mang hạt SOÀI ra công viên trồng, phòng khi 90 dẫn bạn gái ra ghế đá , sắp hành sự thì răng dở chứng
..
Em lan man hơi dài. ..cccm thông cảm vì em dốt văn . Thề là gần 10 năm sau khi ra trường em mới biết.. tàu trong bài thơ TIẾNG HÁT CON TÀU nó là tàu hỏa.. và Thâm Tâm là ông Tâm chứ không phải bà Tâm.
.