- Biển số
- OF-2165
- Ngày cấp bằng
- 28/10/06
- Số km
- 637
- Động cơ
- 562,670 Mã lực
Mấy hôm ko vào mà lội bì bõm mãi giờ mới hết cụ ạ. Bánh cuốn quá, mặc dù cũng cần ngủ để mai đi cày.Team cú vọ nhìn quen quen
Mấy hôm ko vào mà lội bì bõm mãi giờ mới hết cụ ạ. Bánh cuốn quá, mặc dù cũng cần ngủ để mai đi cày.Team cú vọ nhìn quen quen
Em thì đêm hay thức dậy tầm này để xem bda, tennis hoặc tưới cây cho khỏi ảnh hưởng bà con đi dưới đườngTối nay rượu xong em làm cốc cà phê giờ chả ngủ được cụ ạ. Hic hic. Lịch cầu Móng Sến như nào cụ ơi?
Đêm nay em nằm ko ngủ đc vì trĩ nó hành.TÌM NGƯỜI GẤP
Mợ MyMac cần tìm cụ Đỗ Sơn Hà, cụ đọc được chủ động nhắn tin qua zalo của mợ ấy.
Do những ngày qua, lượng người add zalo của mợ MM quá nhiều, mợ ấy đang có dấu hiệu quá tải nên mới nhờ em vào thớt báo tin, rất mong các cụ/mợ thông cảm và hợp tác.
Trân trọng
Dạ em đã gửi thông tin đầy đủ rồi ạ . Mong thuốc của cụ vô cùng .Được ạ
Cụ PM cho em tên, SĐT người nhận
Địa chỉ đầy đủ: số nhà (phòng tầng), phố (thôn, chung cư), phường xã, quận huyện, tỉnh thành phố.
Các cụ/mợ khác muốn nhận thuốc thì nhớ ghi đầy đủ hộ em
Em ở Hải Dương, gửi thuốc qua đường bưu điện nẻn phải đầy đủ họ mới nhận chuyển.
Nhiều cụ mợ ghi vắn tắt quá làm em đang ở bưu điện cứ phải gọi điện hỏi lại!
Vâng, chuyến thiện nguyện của em vẫn đúng lịch cụ ạ. Mùng 6 em đi, mùng 10 em có mặt ở LC. Cuối tuần sau cụ lên là đẹp.Em thì đêm hay thức dậy tầm này để xem bda, tennis hoặc tưới cây cho khỏi ảnh hưởng bà con đi dưới đường
Làm ấm chè xem tv tý rùi lại ngủ thôi
Đi MS trừ tuần này là ok lão nhỉ? (7/10) chắc t7 tuần sau thôi, ko có ai thì em đi 1m cũng đc mà
Điều cụ nói ko phải phản biện mà là sự nghi ngờ cùng sự áp đặt suy nghĩ của mình được đặt trong cụm từ mỹ miều "Phản biện"Ngồi lội comt cả topic này thấy cũng thú vị.
Với inh thần phản biện mà tôi cho rằng nhiều một số ko ít các cụ mợ trong này chắc cũng có ghi nghờ nhưng ngai nói va chạm.
Nếu mợ Thái y thực sự có khả năng như mợ nói thì ko riêng Việt Nam nay mà cả thế giới nợ mợ vài giải Nobel Y học, sinh học và....một số tỷ usd mẽo.
Chỉ cần phương thuốc nào đó chữa được độ vài chục % bệnh nhân một số trong các bệnh như Nám, Trĩ.... thì đó là sự kiện y học cỡ vào tầm cả trăm năm mới có.
chưa kể đến kiểu...tự kỷ hay rối loạn tâm thần.
ngoài ra tôi hơi ngạc nhiên về sự nhất thanh bá ứng của cả một số Min, mod tại topicnayf.
Sẵn sàng...hứng gạch đá xây cả...khu đô thị, kk.
Thực sự còm này của cụ làm em vô cùng thú vị và trân trọng. Em rất thích sự phản biện của cụ. Xã hội nếu không có sự phản biện, chỉ đi theo một chiều thì không thể nào phát triển được.Ngồi lội comt cả topic này thấy cũng thú vị.
Với inh thần phản biện mà tôi cho rằng nhiều một số ko ít các cụ mợ trong này chắc cũng có ghi nghờ nhưng ngai nói va chạm.
Nếu mợ Thái y thực sự có khả năng như mợ nói thì ko riêng Việt Nam nay mà cả thế giới nợ mợ vài giải Nobel Y học, sinh học và....một số tỷ usd mẽo.
Chỉ cần phương thuốc nào đó chữa được độ vài chục % bệnh nhân một số trong các bệnh như Nám, Trĩ.... thì đó là sự kiện y học cỡ vào tầm cả trăm năm mới có.
chưa kể đến kiểu...tự kỷ hay rối loạn tâm thần.
ngoài ra tôi hơi ngạc nhiên về sự nhất thanh bá ứng của cả một số Min, mod tại topicnayf.
Sẵn sàng...hứng gạch đá xây cả...khu đô thị, kk.
Ôi trời, số e đen ko bít mợ sớm giờ F1 mới 11 mà đã lên 6.5 rồi, mấy hôm nữa phải lắp cho nó cái Othor-K.Thực sự còm này của cụ làm em vô cùng thú vị và trân trọng. Em rất thích sự phản biện của cụ. Xã hội nếu không có sự phản biện, chỉ đi theo một chiều thì không thể nào phát triển được.
Em sinh hoạt trên OF từ 2010, tất cả những ai biết em đều thấy một MyMac bô lô ba la, cười cười nói nói, trêu chọc mọi người cho vui. Em nói em chữa được bệnh thì có mà thánh sống dậy cũng chả tin. Bởi cái tính chưa thấy người đã thấy tiếng, đã thấy cười khanh khách rồi nên mọi điều em nói, với mấy ông chã, ông bạn thân trên OF này chỉ là tầm bậy, chỉ là để các ông ấy cười hô hô ha ha con này ba xạo.
Em kể cho cụ nghe câu chuyện em "búa" một cụ cũng nổi tiếng trên OF ( Em cóp từ Búa của cụ Hấp Nặng vì thấy nó cổ cổ hay hay). Đó là cụ Đông DG biệt danh Đông Dại Gái. May dạo này cụ ấy ít vào OF nên chắc cụ ấy không biết câu chuyện này chứ không cụ ấy giận em lắm. Cụ ấy có một cậu con trai nhỏ năm ấy chừng 12,13 tuổi hay nhỏ hơn một chút. Một hôm em thấy fb của cụ ấy đăng bức ảnh ông con trai đeo quả đ ít chai rất cute, còn cụ Dong DG thì chú thích hôm nay đi làm kính cho con, từ giờ mày phải đeo đ ít chai rồi con ạ. Ở viện mắt trung ương, cụ Dong DG cũng quen biết nhiều. Thế nên đo xong quả mắt, cụ post lên rất hóm hỉnh và tự hào. À hôm ấy cụ ấy và một ông bạn có con là bạn cậu con giai cũng cùng đi làm kính.
Khi nhìn thấy bức hình ông con cụ ấy. Em vội vàng gọi điện bảo: "Mụ ơi mụ nghe em, mụ đừng cho nó đeo kính. Vứt ngay cái kính đi không là sau này con cụ mù cơ học đấy. Đeo kính vào nhìn được, bỏ kính ra là mù. Mù nên mắt nó dại đờ như mắt cá ươn ấy. Sau này nó khổ lắm, bỏ ngay. kính ra cho em, về nhà tung thằng bé ra ngoài nhiều vào, mở hết cửa sổ trong nhà ra cho ánh nắng tự nhiên lùa vào cho em". Mụ ấy bán tín bán nghi, tưởng em đùa nên nhất định không nghe, bảo bác sĩ viện bảo đeo không có càng ngày nó càng lên độ.
Thế là em đành phải bốc phét cụ ấy. Em biết tỏng tên này rất sùng y học thế giới nên em bảo bên Mỹ bọn tôi bỏ cho trẻ dùng kính lâu rồi. Chỉ cho ra ngoài nhiều và cho ánh sáng vào nhà, không cho chơi điện tử, ti vi nhiều là mắt nó tự cân bằng. Em phải mang hai đứa con em ra búa: Như hai đứa nhà tôi chả cận lòi ra, tôi vác đến viện bác sĩ bảo chả kính kéo gì hết. Cứ ngừng điện tử, ti vi, ra ngoài chơi nhiều vào là hết. Cơ thể con người nó sẽ tự điều chỉnh. Còn bẩm sinh, tật khúc xạ thì mới sợ chứ học hành và điện tử nhiều thì cứ vứt ra ngoài đường, bỏ điện tử đi là nó lại về MO. Lão hí hửng về bảo vợ vất kính đi và dắt con ra ngoài chơi nhiều hơn. Lão cũng bảo ông bạn kia bỏ đi nhưng ông bạn sợ cứ để con đeo.
Cho đến bây giờ, mắt con cụ ấy bỉnh thường, chả kính kéo gì, thằng bé lớn lên đôi mắt ướt rượt sát gái. Năm nay cậu học lớp 11. Học hành ngon lành năm nào cũng học sinh giỏi. Đến giờ lão vẫn cảm ơn em rối rít. Còn cậu bé kia giờ đeo kính dầy như mít chai rồi, bỏ kính ra là không thấy đường.
Em kể câu chuyện này để cụ thấy rằng thuyết phục một con người tin vào mấy cái lá lẩu tào lao là rất khó trừ khi đã biết, đã quen nhau rồi. Huống hồ các bác sĩ Tây y được đào tạo chính qui, bài bản, bài trừ các loại lá lẩu. Thuyết phục họ đúng là bằng phá núi Thái Sơn.
Tuy nhiên gia đình em cũng đã và đang từng bước nghiên cứu để đưa ra thị trường những loại thuốc sẽ cứu người trong tương lai. Ở Mỹ hay ở các nước phương Tây khác, việc đưa ra một loại thuốc không phải một sớm một chiều mà được cụ ạ. Việt Nam mình thì dễ quá, các loại tạp nham tả pí lù cứ có cơ chế là ra được thuốc. Bên kia, cụ phải chứng minh, phải thử nghiệm cả chục năm trên cả vật và người, phải có những đánh giá, báo cáo với các cơ quan kiểm duyệt, với hội đồng phản biện toàn các giáo sư khét tiếng. Phải có những bệnh nhân tình nguyện và phải mua bảo hiểm đến cả triệu đô cho họ mới được phép thử nghiệm trên lâm sàng. Phải có cả một đội ngũ luật sư hùng hậu phía sau... rất nhiều việc khác sau hội trường mà nhiều người không biết.
Vì thế mà chúng em có cả một cánh rừng, phải nuôi trồng trên các ngọn cây những vị thuốc theo đúng cách nuôi trồng ngày xưa. Phải trả lương cho các "nhân viên bọn nó" để chúng chăm sóc hàng ngày. Phân bò nhặt trên đổi cỏ về nhà phơi nắng rồi tãi hết ra, trộn vôi bột rồi ủ các kiểu rồi mới trèo lên bón. Nhiều việc lắm cụ ạ.
Em lại hầu chuyện cụ tiếp theo còm này của cụ. Đúng. Chính xác theo những gì cụ post lên đây. Người thầy thuốc khi nhận chữa một bệnh nhân thì phải ăn cùng ngủ cùng với họ. Em rất tự hào khi cụ đưa lên đây post này vì đây chính là một trong những điều tiên quyết phải làm đối với một người thầy. Mỗi lần chẩn mạch. Người thầy mất rất nhiều thời gian và tâm sức. Đầu tiên phải quan sát sắc mặt bệnh nhân, nhìn mắt, nhìn cơ mặt, nhìn cử chỉ, nhìn đầu tóc, nhìn tay... Rồi mới chẩn mạch. Người thầy cầm lấy tay bệnh nhân, đưa ngón vào huyệt rồi bắt đầu lần theo kinh huyệt đó, đi lên, đi lên, lắng nghe chỗ nào bế, chỗ nào tắc, chỗ nào sinh ( khối u lành tính), chỗ nào phát dị ( u ác tính), chỗ nào hư, chỗ nào phế...vv. Có khi đến 15-20 phút mới ra được toàn cơ thể một người bệnh. Không phải như các thái y bây giờ giả vờ đặt tay lên chưa được 30 giây đã bốc thuốc thu tiền.Đạo làm thuốc là nghệ thuật bảo vệ sinh mệnh con người là nguồn gốc xây dựng đạo đức, người có kiến thức rộng không thể không biết đến, mà đã biết thì phải cho sâu rộng, và tính mệnh người ta ở trong tay mình. Há không nên cẩn thận lắm sao?”, cho nên trong âm án số 10 của Hải Thượng Lãn Ông có ghi “Lại như xét bệnh còn lờ mờ, sức học còn non đã cho thuốc chữa bệnh, đó là tội dốt nát”.(11)
Lãn Ông khám bệnh rất kỹ, vận dụng các phương pháp, vọng, văn, vấn, thiết (nhìn, nghe, hỏi, xem mạch người bệnh), chuẩn đoán toàn diện có kết luận chính xác rồi mới kê đơn. Khi kê đơn ông ghi rõ chi tiết và chỉ dẫn cách chế thuốc, sắc thuốc, cách uống, liều lượng rất tỷ mỷ. Gặp trường hợp nguy cấp, ông bình tĩnh giải quyết theo đúng tinh thần “cứu bệnh như cứu hỏa” vừa khẩn trương vừa chu đáo.
Lãn Ông đề cao tinh thần trách nhiệm với bệnh nhân một cách thành khẩn. Ông ghi chép lại những bệnh đã điều trị một cách trung thực, khách quan và khoa học. Y dương án ghi lại những bệnh ông đã chữa khỏi, y âm án ghi lại những bệnh ông chữa không khỏi.
trích đoạn nói về cụ tổ sư Đông Y cua nước ta.
Cụ vây biên giới bằng tôn hoặc lưới thép, giặc lá lốt sẽ ko dám xâm lược.Úi, cụ đừng xui dại em thế chứ. Lá lốt em không trồng mà giờ nóa lan hết 1/3 vườn của em rồi. Đang đe dọa tấn công vào khu vực trồng rau ngắn ngày đây này. Diệt bọn lá lốt này cũng vất vả không kém. Rễ nó bám cực chắc tuy chỉ trên bề mặt nhưng ngọn nó chui rúc thì ối rồi ôi.
Ko cụ ơi, tuyền bắt cóc, rồi tẩy não vài đêm rồi thả ra... hãi lắm!!!K biết mợ Mợ toét 2710 có tuyển phi công lái UFO k chã nhể?
Nhân vụ mợ MyMac kể chuyện về kính cận em cũng xin hầu các cụ mợ chuyện nhà em. Năm 2021 dịch covid bùng phát, nhà em trai em có 2 cháu nhỏ học tiểu học cũng bị cận đã đeo kính cận khi đi học. Do giai đoạn đó Hà Nội áp dụng cách ly, cô em dâu là giáo viên mầm non trở thành thất nghiệp nên cùng các con về quê với ông bà. Ở quê cô em dâu ngày ngày dắt con ra đồng dạo mát, tập thể dục cả sáng chiều. May mắn thế nào mà sau mấy tháng ở quê, mắt các cháu đều tốt lên, không cần dùng kính lúc nào không hay. Năm ngoái cô em dâu đã cho 2 con đi khám lại và kỳ diệu là mắt các cháu lại tốt trở lại, không cần đeo kính nữa. Còn nhà em thì 2 cháu đều đã học cấp 3, tuy rằng đều nghiện điện thoại, tivi như bao trẻ ở Hà Nội nhưng cũng không bị cận do nhà em khi trước ở cũng có khoảng sân nhỏ, trẻ con chơi ngoài sân nhiều hơn trong nhà. Sau này lên ở chung cư thì gia đình cũng không kéo rèm, các cửa sổ bao giờ cũng mở toang nên ban ngày hầu như không bao giờ phải bật đèn. Cũng không biết do may mắn hay như cụ MyMac nói là tiếp xúc với ánh sáng tự nhiên nhiều thì cơ thể con người sẽ tự điều chỉnh.Thực sự còm này của cụ làm em vô cùng thú vị và trân trọng. Em rất thích sự phản biện của cụ. Xã hội nếu không có sự phản biện, chỉ đi theo một chiều thì không thể nào phát triển được.
Em sinh hoạt trên OF từ 2010, tất cả những ai biết em đều thấy một MyMac bô lô ba la, cười cười nói nói, trêu chọc mọi người cho vui. Em nói em chữa được bệnh thì có mà thánh sống dậy cũng chả tin. Bởi cái tính chưa thấy người đã thấy tiếng, đã thấy cười khanh khách rồi nên mọi điều em nói, với mấy ông chã, ông bạn thân trên OF này chỉ là tầm bậy, chỉ là để các ông ấy cười hô hô ha ha con này ba xạo.
Em kể cho cụ nghe câu chuyện em "búa" một cụ cũng nổi tiếng trên OF ( Em cóp từ Búa của cụ Hấp Nặng vì thấy nó cổ cổ hay hay). Đó là cụ Đông DG biệt danh Đông Dại Gái. May dạo này cụ ấy ít vào OF nên chắc cụ ấy không biết câu chuyện này chứ không cụ ấy giận em lắm. Cụ ấy có một cậu con trai nhỏ năm ấy chừng 12,13 tuổi hay nhỏ hơn một chút. Một hôm em thấy fb của cụ ấy đăng bức ảnh ông con trai đeo quả đ ít chai rất cute, còn cụ Dong DG thì chú thích hôm nay đi làm kính cho con, từ giờ mày phải đeo đ ít chai rồi con ạ. Ở viện mắt trung ương, cụ Dong DG cũng quen biết nhiều. Thế nên đo xong quả mắt, cụ post lên rất hóm hỉnh và tự hào. À hôm ấy cụ ấy và một ông bạn có con là bạn cậu con giai cũng cùng đi làm kính.
Khi nhìn thấy bức hình ông con cụ ấy. Em vội vàng gọi điện bảo: "Mụ ơi mụ nghe em, mụ đừng cho nó đeo kính. Vứt ngay cái kính đi không là sau này con cụ mù cơ học đấy. Đeo kính vào nhìn được, bỏ kính ra là mù. Mù nên mắt nó dại đờ như mắt cá ươn ấy. Sau này nó khổ lắm, bỏ ngay. kính ra cho em, về nhà tung thằng bé ra ngoài nhiều vào, mở hết cửa sổ trong nhà ra cho ánh nắng tự nhiên lùa vào cho em". Mụ ấy bán tín bán nghi, tưởng em đùa nên nhất định không nghe, bảo bác sĩ viện bảo đeo không có càng ngày nó càng lên độ.
Thế là em đành phải bốc phét cụ ấy. Em biết tỏng tên này rất sùng y học thế giới nên em bảo bên Mỹ bọn tôi bỏ cho trẻ dùng kính lâu rồi. Chỉ cho ra ngoài nhiều và cho ánh sáng vào nhà, không cho chơi điện tử, ti vi nhiều là mắt nó tự cân bằng. Em phải mang hai đứa con em ra búa: Như hai đứa nhà tôi chả cận lòi ra, tôi vác đến viện bác sĩ bảo chả kính kéo gì hết. Cứ ngừng điện tử, ti vi, ra ngoài chơi nhiều vào là hết. Cơ thể con người nó sẽ tự điều chỉnh. Còn bẩm sinh, tật khúc xạ thì mới sợ chứ học hành và điện tử nhiều thì cứ vứt ra ngoài đường, bỏ điện tử đi là nó lại về MO. Lão hí hửng về bảo vợ vất kính đi và dắt con ra ngoài chơi nhiều hơn. Lão cũng bảo ông bạn kia bỏ đi nhưng ông bạn sợ cứ để con đeo.
Cho đến bây giờ, mắt con cụ ấy bỉnh thường, chả kính kéo gì, thằng bé lớn lên đôi mắt ướt rượt sát gái. Năm nay cậu học lớp 11. Học hành ngon lành năm nào cũng học sinh giỏi. Đến giờ lão vẫn cảm ơn em rối rít. Còn cậu bé kia giờ đeo kính dầy như mít chai rồi, bỏ kính ra là không thấy đường.
Em kể câu chuyện này để cụ thấy rằng thuyết phục một con người tin vào mấy cái lá lẩu tào lao là rất khó trừ khi đã biết, đã quen nhau rồi. Huống hồ các bác sĩ Tây y được đào tạo chính qui, bài bản, bài trừ các loại lá lẩu. Thuyết phục họ đúng là bằng phá núi Thái Sơn.
Tuy nhiên gia đình em cũng đã và đang từng bước nghiên cứu để đưa ra thị trường những loại thuốc sẽ cứu người trong tương lai. Ở Mỹ hay ở các nước phương Tây khác, việc đưa ra một loại thuốc không phải một sớm một chiều mà được cụ ạ. Việt Nam mình thì dễ quá, các loại tạp nham tả pí lù cứ có cơ chế là ra được thuốc. Bên kia, cụ phải chứng minh, phải thử nghiệm cả chục năm trên cả vật và người, phải có những đánh giá, báo cáo với các cơ quan kiểm duyệt, với hội đồng phản biện toàn các giáo sư khét tiếng. Phải có những bệnh nhân tình nguyện và phải mua bảo hiểm đến cả triệu đô cho từng người mới được phép thử nghiệm trên lâm sàng. Phải có cả một đội ngũ luật sư hùng hậu phía sau như Donal Trump... rất nhiều việc khác sau hội trường mà nhiều người không biết.
Vì thế mà chúng em có cả một cánh rừng, phải nuôi trồng trên các ngọn cây những vị thuốc theo đúng cách nuôi trồng ngày xưa. Phải trả lương cho các "nhân viên bọn nó" để chúng chăm sóc hàng ngày. Phân bò nhặt trên đổi cỏ về nhà phơi nắng rồi tãi hết ra, trộn vôi bột rồi ủ các kiểu rồi mới trèo lên bón. Nhiều việc lắm cụ ạ.
Nói thật, tôi cũng ngại viết dài, đang tiện sáng ngồi xe tôi viết tý.Điều cụ nói ko phải phản biện mà là sự nghi ngờ cùng sự áp đặt suy nghĩ của mình được đặt trong cụm từ mỹ miều "Phản biện"
Em không lạ gì thói quen ngược dòng kiểu này vì nó từng được thể hiện kiểu như:
- Năm 1998 bỏ ra 200 triệu mua nhà ở HN thì gia đình phải cỡ phó chủ tịch tỉnh
- 1998 nhà có Dream là nhà giàu.
Trong thớt này em mong được nghe sự phản biện đúng nghĩa, cụ hãy chỉ ra sự mâu thuẫn, vô lý trong những phương pháp của mợ MyMac bằng các luận cứ khoa học hoặc các phân tích để mọi người thấy được những vô lý hay sai lầm nếu có.
Trân trọng mời cụ!
Nó chui qua dễ ợt cụ ơi. hungalpha vườn cũng bị lá lốt nó tấn công leo cả lên tường kia kìa.Cụ vây biên giới bằng tôn hoặc lưới thép, giặc lá lốt sẽ ko dám xâm lược.
Mọi thông tin về cuộc offline sẽ đc thông báo trong thớt này, cụ nhớ theo dõiĐêm nay em nằm ko ngủ đc vì trĩ nó hành.
Ngoảnh sang bên gấu thì lại nhớ là mình ysl lâu lắm rồi.
Cụ cho em vào nhóm 200 nếu mợ MM về nhá . Cám ơn cụ.
Chiều cứ làm đĩa mực ống hấp thì diệt nhanh lắm, bonus thêm canh cà bung, ốc chuối đậu...thì lá lốt nào chịu nổiNó chui qua dễ ợt cụ ơi. hungalpha vườn cũng bị lá lốt nó tấn công leo cả lên tường kia kìa.
a Xuk nhã quá, đúng là ng ra sao thì phong cách chiêm bao là vậy. Cái cây hoa vàng có phải hoa dẻ ko a Xuk nhể???Em dậy sớm làm 1 bát cơm nguội + canh CG + cà muối rồi lên st làm ấm trà...nghỉ ngơi 1 tý rồi Catwalk và Ông Dí cmột lúc trước khi tắm và đi làm
Em nhớ không rõ là năm ngoái hoặc năm trước nữa, cũng trên of này ở 1 thớt dạng này em có chia sẻ tỷ mỷ hành trình đi chữa bệnh thoái hóa cột sống rất nặng của mình. Đã từng phải nằm bẹp ở góc nhà hàng tháng liền trong nhiều năm, có gượng dậy được vẫn đau ghê gớm, ra vào xe phải bám cửa và vô lăng xe. Nhiều cụ mợ inbox cũng có mà còm xin số bà bấm huyệt cũng có. Sau đó em bị nhiều cụ đả kích trực tiếp và nhắn tin cảnh cáo không nên cho sđt của bà lang kia. Mà thực sự ở khu em bà ấy làm không hết việc dù chả qc gì. Nên ở mấy trang trước em đã trả lời 1 cụ và có nói với các cụ hoài nghi về bệnh mở khóa đầu mà chính bản thân mình đã mắc và được ông lang chữa khỏi đơn giản. Giờ em chia sẻ bí kíp giúp em gần chục năm nay không phải nằm góc nhà lần nào của bà bấm huyệt hướng dẫn các cụ các mợ tham khảo nhé: Sáng sáng sau khi khởi động và tập bài td toàn thân nhẹ nhàng thì tập dãn cơ tương tự như cách của mợ MM, cái khác là cúi gập mặt sát đầu gối, càng sát càng tốt, hai tay áp sát chân. Vài lần như thế và vuốt xuôi từ đùi xuống cổ chân vài lần. Xong vào " nằm thẳng cẳng" đúng nghĩa trên sàn, nhắm mắt tập trung trí lực vào giữa hai lông mày, hít thở bụng thật sâu, thật chậm trong vòng 3-10 phút. Sau đó 2 tay vuốt mặt, sau đó co gối dùng 2 tay ép chặt lên ngực, cứ thế lần lượt đổi bên 10 lần. Xong co ép cả 2 gối vài lần và làm động tác " trồng cây chuối" 2 tay đỡ 2 bên eo hông, ngả 2 chân ra sau đầu, càng sát và tiến tới chạm đất 10 lần. Bật ngồi dậy, duỗi thẳng 2 chân, 2 tay nắm 2 ngón chân cái, cúi đầu ép mặt càng sát 2 chân càng tốt vài lần. Đảm bảo rất thoải mái và chống đau lưng, đau vai gáy rất tốt. Nếu còn thời gian thì treo xà đơn ít phút nữa thì tuyệt vời ông mặt trời luôn. Khỏi phải mổ xẻ tây y rất rủi ro. Tất nhiên các cụ bị hở rò dịch đĩa đệm thì em không chắc.Điều cụ nói ko phải phản biện mà là sự nghi ngờ cùng sự áp đặt suy nghĩ của mình được đặt trong cụm từ mỹ miều "Phản biện"
Em không lạ gì thói quen ngược dòng kiểu này vì nó từng được thể hiện kiểu như:
- Năm 1998 bỏ ra 200 triệu mua nhà ở HN thì gia đình phải cỡ phó chủ tịch tỉnh
- 1998 nhà có Dream là nhà giàu.
Trong thớt này em mong được nghe sự phản biện đúng nghĩa, cụ hãy chỉ ra sự mâu thuẫn, vô lý trong những phương pháp của mợ MyMac bằng các luận cứ khoa học hoặc các phân tích để mọi người thấy được những vô lý hay sai lầm nếu có.
Trân trọng mời cụ!