Em đi bảo tàng Không Quân !!!

Latte

Xe tăng
Biển số
OF-29520
Ngày cấp bằng
19/2/09
Số km
1,508
Động cơ
495,442 Mã lực
Mấy quả AH-64 Apache, Tiger.....em thấy khí tài bày la liệt dưới đất là thế nào hả cụ Cửu ơi? Mang theo toàn bộ chỗ hỏa lực đó hay chỉ là phô truơng dưới mặt đất? *-)
 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
Mấy quả AH-64 Apache, Tiger.....em thấy khí tài bày la liệt dưới đất là thế nào hả cụ Cửu ơi? Mang theo toàn bộ chỗ hỏa lực đó hay chỉ là phô truơng dưới mặt đất? *-)

đương nhiên nó xếp để đẹp và gây uy hiếp kẻ thù thôi, chứ chở làm sao hết được (c)


 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
một số em # cũng gây uy thế dư lày đây :D



KA-50 Black Shark (Nga).





UH - Tiger





HAL


 

Latte

Xe tăng
Biển số
OF-29520
Ngày cấp bằng
19/2/09
Số km
1,508
Động cơ
495,442 Mã lực
Độ 3 chú này quần thảo trong bán kính 1km2 chắc không còn gì nguyên vẹn .Cụ Cửu biết giới thiệu qua cho em chút vể pháo đài bay B52 với (b)(b)
 

Latte

Xe tăng
Biển số
OF-29520
Ngày cấp bằng
19/2/09
Số km
1,508
Động cơ
495,442 Mã lực
Cảm ơn cụ Pín nhá (b)(b) danh bất hư truyền thật, kinh hoàng B52. Cụ có cái ảnh nào về cabin buồng lái của pháo đài bay không cụ?
 
Chỉnh sửa cuối:

lx125_black

Xe lăn
Biển số
OF-3794
Ngày cấp bằng
15/3/07
Số km
10,072
Động cơ
643,623 Mã lực
Nơi ở
Góc ngã tư chợ người
Em cũng có vài hình về "pháo đài bay" này

Hình này giống của cụ Pín nhưng nét hơn :P


Sải cánh rộng khủng khiếp của nó này :


Nhả hàng


Em guc gồ ra được cái buồng lái của B-52
 

Latte

Xe tăng
Biển số
OF-29520
Ngày cấp bằng
19/2/09
Số km
1,508
Động cơ
495,442 Mã lực
Cảm ơn cụ LX125 nhá..(b) nhưng mà sao buồng lái nó kín bưng vậy cụ nhỉ? Biết là lái bằng máy móc nhưng các loại khác cabin đều có thể quan sat bên ngoài được và nhin B52 từ bên ngoài có vẻ có cửa kính :^) hay đây chỉ là cabin của xạ thủ nhỉ?
 
Chỉnh sửa cuối:

Kingpin

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-832
Ngày cấp bằng
20/7/06
Số km
11,304
Động cơ
686,853 Mã lực
Nơi ở
Hà nội tỉnh Cầu giấy huyện Nghiã đô xã
hic đấy là khoang của ông sỹ quan điện tử và thằng chịu trách nhiệm ném bom
1 tổ lái B 52 hiện nay có 5 ông ( hồi xưa có 6)
1 cơ trưởng
1 cơ phó
1 hoa tiêu
1 chịu trách nhiệm liên lạc và vận hành các hệ thống điện twr bao gồm gây nhiễu và hệ thống dẫn đùohg cho vũ khí thông minh Bomb laser , tên lửa hành trình ....
cái khoang đấy là khoang dành cho 2 ông hoa tiêu và ném bom
navigator và Bombardier
hồi xưa có thêm 1 ông là chịu trách nhiệm bắn cái súng .50 caliber ở đít máy bay sau này bỏ súng ấy thfi ông ấy cũng nghĩ bay
Ví trí của các bố ấy như thế này


thực ra buống lái cũng không khác quá nhiều so với máy bay dân sự


buồng lái chính của B 52 H
 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
Em cũng có vài hình về "pháo đài bay" này

Hình này giống của cụ Pín nhưng nét hơn :P


Sải cánh rộng khủng khiếp của nó này :


Nhả hàng


Em guc gồ ra được cái buồng lái của B-52

trông cái khoang lái của nó phê quá nhể :ohmy::ohmy::ohmy:
 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
@ pín : tổ lái 5 người thì khi trúng đạn thì trên B52 có thiết kế lối thoát hiểm cho cả 5 người này nhẩy dù ra được ko chú (c)
 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
Nhân đây em xin tóm lược trận 12 ngày đêm Điện Biên Phủ trên không cho các kụ hiểu rõ thêm nhá :D





Trong bối cảnh lịch sử, tháng 5/1972, Tổng thống Mỹ Nickson hạ lệnh mở chiến dịch không quân “Linebecker 1”- Tiền vệ, dùng B.52 đánh rải thảm bom đường mòn Hồ Chí Minh, chặn sự chi viện của miền Bắc cho chiến trường miền Nam. Nhưng không thể làm được gì.
Xác máy bay B.52 tại Bảo tàng Chiến thắng B.52 - Ảnh: ANTĐQuân Mỹ gặp thất bại nặng nề trên chiến trường miền Nam. Mỹ liều lĩnh tiến hành cuộc tập kích đường không chiến lược bằng B.52 vào Hà Nội, Hải Phòng, nhằm khống chế thắng lợi của ta, buộc ta phải chấp nhận những điều kiện có lợi về phía Mỹ và chính quyền Sài Gòn trong đàm phán, kết thúc chiến tranh.
Hà Nội không thể quên ngày 18/12/1972. Tổng thống Mỹ Nickson ra lệnh bắt đầu chiến dịch “Linebacker 2”- Sút bóng trước khung thành, dùng máy bay chiến lược B.52, cường kích “tàng hình” F111A và hàng ngàn chiến đấu cơ tiêm kích chiến thuật, cùng sự hỗ trợ của 5 tàu sân bay tấn công Hà Nội, Hải Phòng với mục đích: "Đưa Hà Nội về thời kỳ đồ đá”.
Từ ngày 18-29/12/1972, 12 ngày đêm Hà Nội rực lửa, với "đất rung, ngói tan, gạch nát". Nhưng, quân và dân Hà Nội hiệp đồng tác chiến, với những cách đánh mưu trí, dũng cảm, sáng tạo làm lưới lửa của tên lửa phòng không, pháo phòng không các loại, bủa vây máy bay Mỹ.




B52

Hình ảnh của Hà Nội những ngày cuối năm 1972 được mô tả bằng các cụm từ hiên ngang, ngẩng cao đầu trực diện với kẻ thù.
“Điện Biên Phủ trên không” là cụm từ mà báo chí phương Tây ngày ấy đã "giật tít” như thế để diễn tả thất bại cuộc tấn công chiến lược của Mỹ ở Hà Nội. Và cùng với những thắng lợi trên chiến trường miền Nam, Mỹ bắt buộc phải ngồi vào bàn đàm phán ngày 27/1/1973 ở thế của kẻ thua trận.

Những người thầm lặng

Trong chiến dịch "Linebacker 1”, Mỹ đã đưa máy bay chiến lược B.52 rải bom xuống chiến trường miền Nam. Như đã dự liệu trước, ta đã có chỉ thị cho các nhà nghiên cứu khoa học quân sự nghiên cứu cách bắn hạ B.52. Đồng thời, kết hợp với những chiến sĩ tình báo chiến lược của ta tìm tài liệu về loại máy bay này.

Đến tháng 9/1972, tài liệu “Cách đánh B.52”- hay còn gọi là “Cẩm nang đỏ”, sau nhiều lần bổ sung, hoàn chỉnh đã góp phần nâng cao chất lượng huấn luyện chiến đấu của các đơn vị phòng không. Đặc biệt, ngày 22/11/1972, ta bắn hạ 1 chiếc B.52 ở phía tây Nghệ An, đã bổ sung thực tế về cách đánh B.52 hay là "pháo đài bay" của đối phương.
Chiến thắng 12 ngày đêm “Điện Biên Phủ trên không”, còn có một phần đóng góp thầm lặng của các chiến sĩ tình báo, đã mưu trí, dũng cảm, ẩn thân giấu mình ngay trong lòng địch, cung cấp các thông tin quý giá, kịp thời chuyển về để Hà Nội chủ động đánh địch.

[FONT=’Times New Roman’]12 ngày đêm quyết chiến, quân và dân ta đã bắn rơi 77 máy bay hiện đại thuộc không quân chiến lược, chiến thuật của Mỹ, trong đó có 33 máy bay B.52 chiếm tỉ lệ tổn thất 18% máy bay chiến lược của Mỹ.[/FONT]
35 năm sau, đó vẫn là những chiến công thầm lặng của các chiến sĩ tình báo âm thầm cống hiến cho Tổ quốc. Những bản báo cáo ngày đó thật sự là thông tin đặc biệt giá trị.
Đầu tháng 12/1972 tin báo về: "Mỹ điều động tăng cường thêm 2 hàng không mẫu hạm ở Biển Đông thành 4 cái. Trong đó hàng không mẫu hạm Saratoga từ Philippines và Interprise từ Nhật Bản đã áp sát bờ biển Thanh Hóa… Số máy bay chiến lược B.52 đến sân bay Utapao - Thái Lan tăng đột ngột, chật chỗ. Các xe chở bom đi lại liên tục. Thêm 3 chiếc KC.135, máy bay tiếp dầu đã đến sân bay Ubon, 5 chiếc KC.135 ở căn cứ Subich - Philippines cũng sẵn sàng. Một bộ chỉ huy quân sự về không quân chiến lược mới thành lập để điều hành 2 căn cứ Utapao và Guam.”
Ngày 14/12/1972, báo cáo khẩn, từ Văn phòng Nhà Trắng: ”Ngày 14/12/1972, Tổng thống Mỹ Nickson chính thức ra lệnh 17/12/1972 tiếp tục rải thủy lôi phong tỏa các cảng và cửa sông Bắc Việt. Ngày 18/12/1972, không quân chiến lược B.52 tấn công vào Hà Nội, Hải Phòng. Bắt đầu chiến dịch Linebacker 2”.
Sáng ngày 18/12/1972, thông tin báo về: "6 giờ sáng, hàng không mẫu hạm America đậu ở phía đông Hà Tĩnh điện hỏi Sở Chỉ huy không quân chiến lược - trực thăng hôm nay làm nhiệm vụ cấp cứu ở đâu? 10 giờ, 11 giờ 30, 2 lần máy bay trinh sát không người lái bay vào Hà Nội, Hải Phòng.
14 giờ, tin khẩn: "Một chiếc RF-4C, máy bay trinh sát vũ trang, điện về căn cứ - thời tiết Hà Nội bảo đảm cho không quân hoạt động tốt".
14 giờ 30, tin khẩn tiếp tục báo về: "Tất cả các máy bay B.52 ở 2 căn cứ Guam và Utapao đã được tiếp xăng cho 4-5 giờ bay. Đã lắp bom theo cơ số. Các máy bay chiến thuật cường kích, tiêm kích đang khởi động chuẩn bị…".




B.52 (trên) và máy bay tiếp dầu KC-135 tại căn cứ U-Tapao, Thái Lan (chúng ta đều biệt tụi Thái đã cho tụi Mẽo mượn căn cứ không quân để làm bàn đạp đánh Vịt ta :102: )



19 giờ - Rada của Đại đội 6, Trung đoàn Ba Bể nhận được tín hiệu B.52 đang bay từ Nam Lào lên phía Bắc, hướng về Hà Nội. 19 giờ 15, toàn Quân chủng Phòng không - Không quân và toàn bộ lực lượng dân quân, tự vệ, các lưới phòng không tầm trung, tầm thấp của Hà Nội, Hải Phòng nhận lệnh: Sẵn sàng chiến đấu với B.52!
20 giờ 30, Tiểu đoàn tên lửa 59, Trung đoàn 261, Sư đoàn 361 bắn rơi chiếc B.52 đầu tiên, Tiểu đoàn 77, Trung đoàn 257, Sư đoàn 361 bắn rơi tại chỗ một chiếc B.52 trên vùng trời Hà Nội.
Những bản tin khẩn của các chiến sĩ tình báo trong lòng địch lặng lẽ gửi về, với những thông tin chính xác gần như tuyệt đối, góp phần vào chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không”.

Cuộc họp báo gây bàng hoàng

Đêm 18/12/1972, mở đầu chiến dịch “Linebacker 2” nhằm “đè bẹp Việt Nam, buộc Hà Nội phải chấp nhận mọi điều kiện của Mỹ trên bàn đàm phán Hiệp định hòa bình…”, Mỹ đã đưa máy bay chiến lược “pháo đài bay” B.52, máy bay cường kích chiến thuật “tàng hình - cánh cụp cánh xòe” F111A hiện đại nhất của Không lực Mỹ, cùng hàng trăm máy bay tiêm kích các loại như: "Người nhà trời” - AD6, “Thần sấm”-F105, "Con ma”- F4, "Thập tự quân”- F8, "Kẻ đột nhập”- A6, "Ngôi sao chiến đấu”- F104, “Cướp biển”- A7, “Chim ó nhà trời”- A4… mang hàng chục ngàn tấn bom phá, bom sát thương, rocket… thảm sát, hủy diệt Thủ đô Hà Nội và các vùng lân cận.
Lực lượng phòng không bảo vệ bầu trời Hà Nội.Hà Nội, với danh hiệu “Thủ đô của lương tri loài người”, quân và dân Hà Nội đã đồng lòng, hiệp sức, kiên cường, dũng cảm bảo vệ vùng đất, vùng trời thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam. Cái giá đầu tiên Mỹ phải trả khá đắt: 2 chiếc máy bay B.52G, in huy hiệu hình nắm đấm, tia chớp và cành ôliu cùng hàng chữ Strategic Air Command, phơi xác ở Phù Lỗ - Sóc SơnHà Nội và Thanh Oai - Hà Tây. Không dừng lại thế, còn có những bằng chứng “sống”: Fernando Alexander - Thiếu tá, hoa tiêu; Hause Cilson - Đại úy, lái chính; Richard Tomat Simson- Đại úy, điều khiển điện tử; Robert Clenxartel, Henrie Charbaron, Character Browels - ba viên Đại úy hoa tiêu…
24 giờ Hà Nội đêm 18/12/1972, các nhà báo phương Tây và báo chí Việt Nam đã dự một cuộc họp báo lịch sử tại Câu lạc bộ Quốc tế giữa lòng Hà Nội trong tiếng ầm ầm của bom rền đạn nổ… Hà Nội thông báo với cả thế giới việc B.52 mang bom hủy diệt Thủ đô Việt Nam và thất bại của Mỹ trên bầu trời Hà Nội.
Cả nước Mỹ bàng hoàng khi chứng kiến sự thảm bại của “uy lực Mỹ” - B.52, bị bắn rơi tại Thủ đô nhỏ bé của đất nước bé nhỏ bên bờ Thái Bình Dương.
Những “niềm tự hào” của nước Mỹ, những “quân nhân ưu tú” trong lực lượng không quân chiến lược, những phi công “pháo đài bay” đầy kiêu hãnh, là niềm mơ ước, thần tượng của các phi công Mỹ khác, nay khiếp sợ cúi đầu run rẩy thốt lên trong ánh mắt còn vương nỗi kinh hoàng khi trả lời các phóng viên báo chí: "sợ lắm”, “rất sợ”, “thật khủng khiếp”, “tôi không ngờ hỏa lực phòng không của Hà Nội mạnh và bắn chính xác đến thế”…
Lúc này, thiếu tá, chỉ huy điện tử Fernando, người Texas cay đắng thốt lên: "Mọi sự tính toán của chúng tôi đã bị đảo lộn hết. Cấp chỉ huy và các kỹ sư điện tử của chúng tôi đã khẳng định như đang nắm trái ngọt trong tay... Phương án bay và tất cả các máy điện tử đủ loại này rất tuyệt vời. Không một loại tên lửa và máy bay Mig nào của Bắc Việt có thể bám, bắt được B.52 của ta… Tôi đã thực hiện đúng quy trình thao tác để bịt mắt đối phương… thế mà… như các ông thấy… tôi đang ở đây và là tù binh”.
Đại úy Henrie Charbaron: "Khi được phổ biến nhanh ở căn cứ Guam trước lúc bay, tôi sửng sốt bởi nghĩ rằng Hiệp định Hòa bình sắp ký kết như ông Kissinger tuyên bố cách đó ít ngày. Đến trước lúc nhảy dù, tôi biết máy bay của tôi lọt vào một ổ dày đặc tên lửa SAM 2 và cao xạ. Máy bay bị trúng đạn, rung lên dữ dội, khói mù mịt… Tôi rơi xuống một đám ruộng và thấy nhiều người chạy tới. Tôi không kịp làm gì như được hướng dẫn nếu máy bay rơi… Tôi cúi đầu giơ 2 tay đầu hàng”.
Cả nước Mỹ và thế giới còn được tận mắt thấy những quân nhân ưu tú của quân đội Mỹ đã đánh mất uy lực của mình ra sao trước đối phương. Họ đã không đủ can đảm để thực hiện bài học quy định - quân lệnh khi thành tù binh: Chỉ khai tên, tuổi, cấp bậc, chức vụ, đơn vị, số hiệu. Họ đã khai cả bí mật kỹ thuật, cả lệnh của cấp trên phải ném bom ở đâu, đổ tội cho chỉ huy: "Chúng tôi là quân nhân, phải tuân lệnh chỉ huy. Chúng tôi biết B.52 có sức chứa bom và thả bom rải thảm tạo sự hủy diệt rât lớn, nhưng phải theo lệnh và chấp nhận tội ác của mình”.
Điều này còn được nhắc lại trong một bài báo trên Tạp chí Quân lực Mỹ số ra tháng 7/1977: "Thật hãi hùng. Tôi cứ nơm nớp lo sợ mỗi lần bước lên máy bay đến Hà Nội. Cứ nghĩ cảnh các bạn tôi cúi đầu ê chề trước hàng chục ống kính trong buổi họp báo 19/12/1972, khủng khiếp. Trong căn cứ, ai cũng mang nỗi lo sợ…”
Buổi họp báo lịch sử là một “đòn” tử huyệt đối với Mỹ. 12 ngày đêm Hà Nội đã quyết tử cho một “Điện Biên Phủ trên không”, chấn động cả nước Mỹ và lương tri nhân loại yêu chuộng hòa bình trên thế giới.










xác B52















 

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
Chiến dịch Linebacker II :


Chiến dịch Linebacker II là chiến dịch quân sự cuối cùng của Hoa Kỳ chống lại Việt Nam Dân chủ Cộng hoà trong Chiến tranh Việt Nam, từ 18 tháng 12 đến 30 tháng 12 năm 1972 sau khi Hội nghị Paris bế tắc và đổ vỡ. Chiến dịch này là sự nối tiếp của chiến dịch ném bom Linebacker diễn ra từ tháng 5 đến tháng 10 năm 1972, ngoại trừ điểm khác biệt lớn là lần này trọng tâm sẽ là các cuộc tấn công dồn dập bằng máy bay ném bom chiến lược B-52 thay vì các máy bay ném bom chiến thuật và mục đích là dùng sức mạnh và biện pháp không hạn chế đánh thẳng vào các trung tâm đầu não của Việt nam Dân chủ Cộng hoà. Tại chiến dịch này Hoa Kỳ đã sử dụng lực lượng không quân chiến lược với B-52 làm nòng cốt ném bom rải thảm huỷ diệt xuống Hà Nội, Hải Phòng, Thái Nguyên và các mục tiêu khác liên tục trong 12 ngày đêm. Đây là những cuộc ném bom dữ dội nhất trong Chiến tranh Việt Nam và là một trong những cuộc tập kích có cường độ cao nhất trong lịch sử các cuộc chiến tranh. Trong 12 ngày, Mỹ đã thả hơn 36.000 tấn bom, vượt quá khối lượng bom đã ném trong toàn bộ thời kì từ 1969 đến 1971.[1] Cuộc ném bom tuy có gây những tổn thất nặng nề cho phía Việt Nam Dân chủ Cộng hoà nhưng đã không làm thay đổi được lập trường của lãnh đạo nước này về vấn đề cơ bản của hiệp định hoà bình, đồng thời nó gây một làn sóng bất bình lớn của người Mỹ, dư luận và chính giới của các nước trên thế giới trong đó có cả các đồng minh lâu dài của Hoa Kỳ, uy tín của Chính phủ Hoa kỳ bị xuống thấp nghiêm trọng. Bị phản đối trong nước, bị cô lập trên trường quốc tế, gặp phải sự chống trả hiệu quả gây thiệt hại lớn cho lực lượng không quân chiến lược, lại không thể buộc đối phương thay đổi lập trường, Tổng thống Richard Nixon đã phải ra lệnh chấm dứt chiến dịch vào ngày 30 tháng 12, đề nghị nối lại đàm phán tại Paris và cuối cùng nhanh chóng ký kết Hiệp định Paris trên cơ sở dự thảo mà phía Mỹ trước đó đã từ chối ký kết. Và sau chiến dịch ném bom khí thế và lòng tự hào trong quân đội và người dân miền Bắc Việt Nam lên rất cao: đã đánh thắng được "thần tượng B-52", đó là những cơ sở để phía Việt Nam Dân chủ Cộng hoà coi chiến dịch này là một thắng lợi to lớn của họ. Chiến dịch này còn có một ý nghĩa tâm lý nặng nề cho giới quân sự Hoa Kỳ: đây là chiến dịch mà phía Mỹ đã chủ động lựa chọn mục tiêu, thời điểm, phương thức chiến đấu và đặc biệt là sử dụng sở trường của mình để chống lại sở đoản của đối phương (trình độ khoa học công nghệ) một cuộc đấu mà đối phương sẽ không thể sử dụng yếu tố "du kích" – một cách hình tượng: phía Mỹ thách đấu và được quyền lựa chọn vũ khí và đã thất bại. Chiến dịch này cũng cho thấy điểm yếu của vũ khí máy bay ném bom chiến lược của Hoa Kỳ: một trong những vũ khí chiến lược dùng để chống chọi đối thủ tiềm tàng xứng tầm là Liên Xô cho một cuộc chiến tranh công nghệ cao đã thể hiện điểm yếu ngay khi đối phương có trình độ kinh tế, quân sự, khoa học – công nghệ rất thấp kém và vũ khí chống trả chưa phải là loại bí mật cao cấp nhất của đối phương. Ngay sau Chiến tranh Việt Nam vì lý do này Hoa Kỳ đã phải nỗ lực rất cao trong chạy đua vũ trang trong lĩnh vực máy bay ném bom mà ngày nay đã có kết quả là các máy bay ném bom B-1 và B-2 Spirit tàng hình. Ở Việt Nam sự kiện này thường được gọi là "12 ngày đêm" và báo chí, truyền thông hay dùng hình tượng "Điện Biên Phủ trên không" để nhấn mạnh ý nghĩa thắng lợi cuối cùng và to lớn của sự kiện.


Lý do



Lý do chính thức do Tổng thống Nixon đưa ra khi hạ lệnh cho không lực tiến hành chiến dịch Linebacker II là để bắt Bắc Việt Nam "đàm phán nghiêm chỉnh" khi Bắc Việt nam phản đối dự thảo hiệp định hoà bình của phía Hoa Kỳ sau khi Hoa Kỳ đứng về phía Việt Nam Cộng hoà từ chối dự thảo đã được ký tắt giữa đại diện Mỹ và Việt Nam dân chủ Cộng hoà và phía Mỹ đòi thay đổi lại nội dung cốt lõi nhất của dự thảo hiệp định về quy chế của Quân đội Bắc Việt Nam tại chiến trường miền Nam Việt Nam. Về lý do quân sự, chính trị thì cuộc ném bom này là rất không cần thiết và có hại vì khi đó Hoa Kỳ đã quyết tâm rút khỏi chiến tranh. Hoa Kỳ biết rõ rằng không thể nào bắt Bắc Việt Nam nhượng bộ một vấn đề cốt lõi mà họ đã đánh nhau gần 20 năm chỉ bằng một cuộc ném bom dù ác liệt đến đâu. Nó chỉ làm dư luận Mỹ và thế giới bất bình với chính phủ Hoa Kỳ. Đây thực chất chỉ là cách để thể hiện trách nhiệm nghĩa vụ cuối cùng đối với đồng minh Việt Nam Cộng hoà: khi dự thảo hiệp định đã được ký tắt với Bắc Việt Nam, chính phủ Việt Nam Cộng hoà đã phản đối kịch liệt và không chấp nhận, Hoa Kỳ quyết định dùng nấc thang quân sự mạnh tay nhất này để chứng tỏ họ đã cố gắng hết mức cho quyền lợi của đồng minh.


Diễn biến



Theo số liệu của Mỹ[2], trong chiến dịch phía Mỹ đã huy động gần 200 máy bay B-52 (50% số lượng loại máy bay này của Mỹ) và khoảng 1.000 máy bay ném bom chiến thuật (trên 30% lực lượng ném bom chiến thuật của Mỹ). Các lực lượng trực tiếp tham gia tiến công là: * Không đoàn 7 (Seventh air force): trong đó có các liên đội không quân chiến lược B-52 (Strategic Wing) số 43 và 72 đóng tại căn cứ không quân Anderson trên đảo Guam gồm 153 chiếc và liên đội không quân chiến lược số 307 gồm 54 máy bay B-52 đóng tại căn cứ Utapao (Thái Lan); 6 liên đội không quân chiến thuật (Tactical Fighter Wing) gồm 455 máy bay đóng căn cứ tại các căn cứ không quân Ubon Korat và Takhli trên đất Thái Lan, 2 liên đội 124 máy bay đóng tại miền Nam Việt Nam (Đà Nẵng). * Không đoàn đặc nhiệm 77 (task force 77) là các máy bay trên các tàu sân bay của hải quân gồm 6 liên đội với 420 máy bay trên các tàu sân bay: USS America: liên đội số 8 (Carrier Air Wing 8) là các máy bay F-4, A-6, A-7. USS Enterprise: liên đội 14 (F-4, A-6, A-7) USS Midway: liên đội 5 (F-4, A-7) USS Oriskany: liên đội 19 (F-8, A-7) USS Ranger: liên đội 2 (F-4, A-6, A-7) USS Saratoga: liên đội 3 (F-4, -6, A-7) Trong chiến dịch có tổng cộng 741 lượt B-52 vào ném bom Bắc Việt Nam trong đó có 725 lượt thực sự ném bom, trong thời gian đó vẫn có 212 lượt B-52 đi ném bom ở miền Nam Việt Nam. Hỗ trợ cho các máy bay ném bom là 3920 lượt máy bay ném bom chiến thuật của không quân và hải quân. Tổng cộng đã có 15.000 tấn bom đã được thả xuống những nơi được Mỹ coi là 18 mục tiêu công nghiệp và 14 mục tiêu quân sự (trong đó có 8 địa điểm có tên lửa SAM). Cuộc tập kích của không quân Mỹ diễn ra liên tục trong ngày với trọng tâm là các cuộc ném bom của B-52 vào ban đêm. Một lực lượng lớn máy bay B-52, mỗi chiếc mang tối đa 66 quả bom 750-pound (340 kg) hoặc 108 quả bom 500-pound (227 kg) thực hiện các cuộc tấn công hủy diệt hàng đêm tại Hà Nội và Hải Phòng. Còn ban ngày các bay chiến thuật thay nhau liên tục đánh phá ác liệt các sân bay của không quân tiêm kích Bắc Việt Nam, các trận địa tên lửa và các trạm radar phòng không. Đ63 tránh né hệ thống phòng không miền Bắc, Hoa Kỳ đã dùng một biện pháp cực đoan, dùng máy bay B-52 bay ở độ cao lớn rải thảm bom huỷ diệt không chính xác vào một loạt các khu vực dân cư của các thành phố lớn để đánh vào ý chí của dân chúng và đã gây ra thương vong lớn cho dân cư. Thiệt hại về cơ sở hạ tầng tại Bắc Việt Nam là rất nặng nề. Hà Nội, Hải Phòng bị tàn phá, các nhà xưởng, nhà máy điện, và các khu dân cư trở thành đống gạch vụn. Ở Hà Nội, tại phố Khâm Thiên bom trải thảm đã phá sập cả dãy phố và sát hại nhiều dân thường. Bệnh viện Bạch Mai, cơ sở y tế lớn nhất Bắc Việt nam đã bị phá huỷ hoàn toàn cùng với các bệnh nhân và bác sĩ, y tá bên trong. Số dân thường bị thiệt mạng là 2200 người[3], trong đó con số tại Hà Nội được thống kê là 1318 người[4]. Chiến dịch này đã phá hoại nặng nề nhiều cơ sở vật chất, kinh tế, giao thông, công nghiệp và quân sự của Bắc Việt Nam nhưng đã không làm thay đổi được lập trường của lãnh đạo Bắc Việt Nam. Về mặt quân sự, Hoa Kỳ đã đánh giá thấp lực lượng phòng không của đối phương. Không lực Hoa Kỳ quá tin tưởng vào các biện pháp kỹ thuật gây nhiễu điện tử để bịt mắt radar và tên lửa phòng không của đối phương. Để đáp lại, các lực lượng tên lửa phòng không của Bắc Việt Nam đã giải quyết vấn đề bằng những biện pháp chiến thuật sáng tạo và hợp lý, họ đã bắn các máy bay B-52 theo xác suất và đã thành công vượt xa mức trông đợi[5]. Cũng trong chiến dịch này, lần đầu pháo đài bay B-52 bất khả chiến bại bị hạ bởi một máy bay tiêm kích MIG-21, do Phạm Tuân điều khiển. Trong toàn chiến dịch, quân đội Bắc Việt đã bắn gần hết lượng tên lửa dự trữ của mình.


Danh sách các đơn vị phòng không và không quân VNDCCH đã hạ máy bay B52 được công khai tại Bảo tàng Phòng không Không quân, Hà Nội.



Địa điểm và thời gian bị bắn rơi tại chỗ của 16 chiếc B52.

Trong đó ngày 20 tháng 12 chứng kiến nỗ lực phòng thủ mãnh liệt nhất của Bắc Việt Nam chống lại các máy bay B-52, đó là ngày B-52 phải chịu tổn thất cao nhất trong toàn chiến dịch. Trong đêm đó, lực lượng phòng không Bắc Việt Nam đã đã phóng hơn 200 tên lửa SAM trong suốt 3 đợt tấn công. Lưới lửa được tổ chức và điều khiển rất khôn ngoan. Đôi khi quân Bắc Việt Nam không tấn công biên đội đầu tiên trên vùng trời mục tiêu mà dùng nó để xác định đường bay và các điểm lượn vòng, tiếp đó các biên đội sau phải chịu hỏa lực mạnh ở gần các điểm thả bom, nơi mà họ phải bay ổn định, và trên đường rút khỏi mục tiêu. Trong đêm đó, 4 máy bay B-52 G và 2 máy bay B-52 B bị bắn rơi, một máy bay B-52 D bị bắn hỏng. Thiệt hại của không quân Mỹ theo phía Mỹ công bố là 10 chiếc B-52 đã bị bắn rơi trên lãnh thổ Bắc Việt Nam, 4 chiếc khác rơi tại Lào hoặc Thái Lan, 1 chiếc rơi ngay tại căn cứ quân sự. 26 phi công B-52 được cứu thoát, 33 người khác bị chết hoặc mất tích, 33 bị bắt làm tù binh chiến tranh. Đồng thời không quân chiến thuật Mỹ mất 12 máy bay (2 F-111, 3 F-4, 2 A-7, 2 A-6, 1 EB-66, 1 trực thăng cứu hộ HH-53 và 1 máy bay RA-5C), 10 phi công chiến thuật bị chết, 8 bị bắt, và 11 được cứu thoát. Trong số 27 máy bay cả B-52 và chiến thuật bị bắn rơi, 17 trường hợp do trúng tên lửa SA-2, 3 trường hợp do bị máy bay MiG tấn công vào ban ngày, 3 do pháo phòng không, và 3 trường hợp không rõ nguyên nhân. Theo số liệu của Bắc Việt Nam[6], tổng cộng trong 12 ngày đêm có 81 máy bay bị bắn rơi, trong đó có 34 chiếc B-52 (có 16 chiếc rơi tại chỗ), 5 chiếc F-111 (có 2 chiếc rơi tại chỗ). Sách báo Việt Nam gọi chiến dịch Linebacker II này là trận Điện Biên Phủ trên không, như một cách nêu bật thắng lợi của lực lượng phòng không Bắc Việt Nam trong chiến dịch.


Sự phản đối của quốc tế



Chiến dịch ném bom bị phản đối rất mạnh mẽ trên khắp thế giới, các nước XHCN gây áp lực để yêu cầu chính phủ của mình chính thức lên án các cuộc ném bom. Trung Quốc và Liên Xô đều đặn thể hiện sự bất bình trước việc tái ném bom, nhưng họ đã không có một động thái nào khác. Thực tế, các chỉ trích mạnh mẽ hơn lại là ở các nước phương Tây. Tại Paris, báo Le Monde so sánh với cuộc ném bom hủy diệt Guernica do Phát-xít Đức thực hiện trong cuộc nội chiến Tây Ban Nha. Tờ báo lớn nhất của Anh, the Daily Mirror, bình luận: "Việc Mỹ quay lại ném bom Bắc Việt Nam đã làm cho cả thế giới lùi lại vì ghê sợ" (The American resumption of bombing of North Vietnam has made the world recoil in revulsion). Các chính phủ Anh, Ý và Thụy Điển đã lên tiếng. Một trong những phản ứng dữ dội nhất là của Thủ tướng Thụy Điển, Olof Palme, ông đã lên án cuộc ném bom là một tội ác chống lại loài người trên qui mô đạo đức của sự tàn bạo của phát xít tại trại tập trung Treblinka[7]. Palme còn đích thân đến một cửa hàng tổng hợp để thu thập chữ ký cho một kiến nghị toàn quốc đòi chấm dứt ném bom - để gửi tới Nixon. Tại Mỹ, Nixon bị chỉ trích là "điên rồ" ("madman"). Nhiều người trong số những người đã từng ủng hộ cuộc ném bom hồi tháng 5 nay chất vấn cả sự cần thiết và tính tàn bạo bất thường của Linebacker II. [8] Ngày 30 tháng 12 năm 1972, Tổng thống Nixon ra lệnh chấm dứt ném bom (với lý do duy nhất được phát ngôn viên của ông đưa ra là "có dấu hiện rõ ràng rằng đàm phán nghiêm túc có thể được nối lại") và hội đàm lại để ký kết hiệp định. Có hai xu hướng bình luận về sự kiện này. Một xu hướng cho rằng đó là do áp lực của dư luận thế giới và nhân dân Mỹ, và thất bại trong việc buộc Hà Nội nhượng bộ. Xu hướng khác[9] lại cho rằng đó là do chiến dịch đã đạt được mục tiêu là chính phủ Bắc Việt Nam đã tỏ ý muốn quay lại đàm phán. Tuy nhiên, thực tế là chính phía Mỹ bỏ họp trước và chính phía Mỹ đề nghị nhóm họp lại [10], và điều quan trọng là Hiệp định Paris có phương án cuối cùng về cơ bản không khác mấy so với phương án đã được ký tắt trước khi đàm phán bị đình trệ và chiến dịch Linebacker II được Nixon ra lệnh tiến hành.



phi công Mẽo bị bắt





một số máy bay đã từng lập chiến công




Cái máy bay này đã từng 14 lần lập công bắn hạ máy bay địch.










Cái này ở công viên Lê-nin cũ, ngày trước em vẫn thường ra đây chơi và trèo lên nóc cái máy bay này.

 
Chỉnh sửa cuối:

CỬU VĂN LONG

Xe container
Biển số
OF-1829
Ngày cấp bằng
6/10/06
Số km
6,391
Động cơ
629,549 Mã lực
Nơi ở
Sài Gòn <=> Mũi Né
một số máy bay # tụi Mẽo dùng trong chiến tranh Vịt ta :





































 

Latte

Xe tăng
Biển số
OF-29520
Ngày cấp bằng
19/2/09
Số km
1,508
Động cơ
495,442 Mã lực
(b)(b) Phiền cụ Cửu , cụ Pin hay cụ nào có tiện đây post dung nhan và chú thích luôn sơ yếu lý lịch phi đội này lên cho anh em chiêm ngưỡng cả thể với : máy bay cường kích chiến thuật “tàng hình - cánh cụp cánh xòe” F111A hiện đại nhất của Không lực Mỹ, cùng hàng trăm máy bay tiêm kích các loại như: "Người nhà trời” - AD6, “Thần sấm”-F105, "Con ma”- F4, "Thập tự quân”- F8, "Kẻ đột nhập”- A6, "Ngôi sao chiến đấu”- F104, “Cướp biển”- A7, “Chim ó nhà trời”- A4…
Em hơi ********* chút, nhưng em mê không lực Huê Kỳ lắm :21::21:
 

babetnhe

Xe điện
Biển số
OF-5374
Ngày cấp bằng
12/6/07
Số km
3,106
Động cơ
575,028 Mã lực
Nơi ở
Ngườm Ngao Động -Bản Giốc Thác
Chính ra cụ Cửu là rất có năng khiếu sưu tầm nhá, toàn bài hay phết !(b)
Chứ mấy cái mà cụ tự trồng ấy mà xem 1 lúc y như rằng phải đi matxa cổ :))
 

babetnhe

Xe điện
Biển số
OF-5374
Ngày cấp bằng
12/6/07
Số km
3,106
Động cơ
575,028 Mã lực
Nơi ở
Ngườm Ngao Động -Bản Giốc Thác
Hình như cụ còn thiếu Thợ săn đêm MI 28N , trực thăng oách nhất của Gấu Nga hiện nay:
MI-28N là kiểu trực thăng mới nhất do văn phòng thiết kế Mil nghiên cứu, phát triển có nhiều tính năng tiên tiến độc đáo. Loại máy bay trực thăng này được phát triển trên cơ sở trực thăng vận tải chiến đấu MI-24, MI-35,Mi-25.Do giảm bánh răng của hộp số nên lực truyền động cho cánh quạt tăng lên. Hình dạng cánh quạt được cải tiến, trang bị hệ thống kiểm soắt động cơ điện tử. Đặc biệt Mi-28N được trang bị hệ thống điện tử hàng không tổng hợp, cho phép tiến công ngày và đêm, trong mọi thời tiết kể cả bão cấp 7 - 8, ở độ cao thấp khác nhau. Nhờ sử dụng hệ thống tránh chướng ngại vật tự động, kết cấu hình cánh quạt giảm tín hiệu radar nên Mi-28N có thể bay cao dưới 20 mét mà vẫn không bị hệ thống phòng không (radar) phát hiện. Hệ thống trinh sát và kính ngắm máy bay cho phép phát hiện , nhận biết và phóng tên lửa có điều khiển hoặc bắn đạn pháo chính xác tiêu diệt mục tiêu cả trong đêm tối và cả khi ngụy trang.

Vũ khí chủ yếu của Mi-28 là 16 tên lửa siêu âm điều khiển bằng sóng vô tuyến dài hẹp, khả năng chống nhiễu cao. Tên lửa có thể phá hủy các loạivỏ giáp xe tăng, xe bọc thép, kể cả vỏ giáp phản ứng nổ(Era).Máy bay có thể mang 4 dàn phóng gồm 80 rocket 80mm (mỗi dàn 20 quả) hoặc 20 rocket 130 mm (mỗi dàn 5 quả) tên lửa không đối không Mi-28N có khả năng bắn chính xác cao. Các cuộc thử nghiệm đã cho thấy kính và giáp bảo vệ buồng lái có thể chịu được sung 12,7mm và 14,5 mm, pháo 20mm. Hệ thống phòng thủ bị động chống tên lửa tự tìm hồng ngoại của trực thăng gấp 2,5 lần so với Mi-24. Các chuyên gia đánh giá cao Mi-28N ở độ vững chắc của kết cấu, độ tin cậy và nhiều tính năng tác dụng khác.
 
Chỉnh sửa cuối:

CAP_bl

Xe điện
Biển số
OF-17510
Ngày cấp bằng
17/6/08
Số km
3,731
Động cơ
534,093 Mã lực
một số máy bay # tụi Mẽo dùng trong chiến tranh Vịt ta
Ờ, hôm anh sang bển, thấy cả cái "pháo đài" chú thích là đã hoàn thành nhiệm vụ ở VN nữa - chả lẽ lúc đó mình lại học tập Bin :))
 
Biển số
OF-49
Ngày cấp bằng
23/5/06
Số km
7,620
Động cơ
660,704 Mã lực
Nơi ở
Thừa Thiên Huế
(b)(b) Phiền cụ Cửu , cụ Pin hay cụ nào có tiện đây post dung nhan và chú thích luôn sơ yếu lý lịch phi đội này lên cho anh em chiêm ngưỡng cả thể với : máy bay cường kích chiến thuật “tàng hình - cánh cụp cánh xòe” F111A hiện đại nhất của Không lực Mỹ, cùng hàng trăm máy bay tiêm kích các loại như: "Người nhà trời” - AD6, “Thần sấm”-F105, "Con ma”- F4, "Thập tự quân”- F8, "Kẻ đột nhập”- A6, "Ngôi sao chiến đấu”- F104, “Cướp biển”- A7, “Chim ó nhà trời”- A4…
Em hơi ********* chút, nhưng em mê không lực Huê Kỳ lắm :21::21:
Thông kê trên là các loại đã từng tham gia oanh kích bắc Việt. Còn 12 ngày đêm thì mấy chú AD6 (máy bay cánh quạt), F105 đã về vườn. Chủ yếu là F111A, F4H và B52
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top