Đóng bảo hiểm nhân thọ thì em nghĩ thế này:
-vì ở vn mình trượt giá ghê quá nên thời gian đóng kéo dài tầm 10 năm thì tiền thu về thật thảm hại. Tuy nhiên cái hợp đồng đó cũng là 1 loại giấy tờ có giá, các cụ có thể cắm sổ để làm thẻ tín dụng, vay tín chấp để quay vòng vốn kinh doanh, tận dụng vốn từ hoạt động thanh toán thẻ.
-quan tâm đến sức khoẻ thì cũng chưa hẳn đúng vì bảo hiểm nhân thọ có chế độ chăm sóc sức khoẻ thì các bác vẫn có thể mua bảo hiểm y tế cho cả gia đình. người đi làm đều có đóng bhyt cùng bhtn, bhxh. Học sinh cũng có bảo hiểm rồi. Cái này của bảo hiểm nhân thọ cũng chỉ là chỉ số phụ để tăng tính hấp dẫn.
-duy nhất là khi có rủi ro, người đóng bảo hiểm nhân thọ không may đứt sớm thì người thụ hưởng được hưởng toàn bộ số tiền: giả sử trường hợp người mẹ đơn thân, người cha đơn thân nuôi con còn nhỏ, dự phòng khi họ gặp rủi ro lúc con họ chưa đủ 18-20 tuổi. Lúc đó bảo hiểm sẽ chi trả và con cái họ có 1 khoản tiền chi phí cuộc sống, vượt qua khó khăn.
Từ đó suy ra, nếu kinh tế gia đình càng bấp bênh, nghề ngỗng ko ổn định, nhà có con nhỏ, người già không lương hưu mà mình là lao động chính thì càng phải mua bảo hiểm nhân thọ, vì nếu có rủi ro thì sẽ không xảy ra VỠ TRẬN.