Cụ làm bảo hiểm từ 2000 cho hỏi có khi nào cụ gặp lại những khách hàng mua hồi đó, tâm trạng họ sao ?Lời tự sự với các cụ thế này
Tôi làm trong ngành BH gần 20 năm nay, từ khi tốt nghiệp ĐH, giấc mơ sau ĐH của tôi là trở thành 1 người............mà bố mẹ tôi muốn, nhưng tôi bỏ đi nước ngoài, sau vài tháng tôi quay về VN, AIA tuyển dụng đại lý BH khoá 1 khi cty họ mới thành lập tại VN, tôi theo học, họ đào tạo chừng 1 tháng, và ngay tháng đầu tiên sau đt tôi đã là 1 trong những ĐL BH xuất sắc của HN có doanh số cao nhất, thu nhập không tưởng vào năm 2000, đó là con đường đến với nghề.
Ngày hôm nay, tôi tự hào là 1 Head của 1 VP BH của AIA tại HN, và tôi cũng là 1 thành viên lâu năm của otofun thì thấy trong thread này, các bác đang cay đắng và cay nghiệt với,,,,,,,,chính bản thân mình.
Lương tâm và đạo đức nghề nghiệp khiến tôi tâm sự với các bác
Các bác sở sở hữu 1 tiêu sản, các bác nâng niu, suýt xoa nó, vuốt ve nó, hạnh phúc vì nó trong khi trong 1 năm các bác tốn cho nó hàng triệu(xe máy), hàng chục triệu(ô tô), thậm chí hàng trăm triệu( nhà), và các bác đang rất có giá trị trong con mắt người khác.
Các bác đang không sở hữu 1 tài sản, đó là,,,,,,,,chính các bác của nhiều năm về sau. Sức khoẻ con người - tài sản giá trị nhất của con người, sinh mạng con người - Tài Sản giá trị nhất của cuộc sống, CÓ NGƯỜI THÌ MỚI CÓ CUẢ CẢI, vậy nếu 1 ngày kia, bất cứ ai không đồng hành trong cuộc sống cùng người thân, mà hơn nữa, đó lại là trụ cột của 1 gia đình, vậy thì lúc này, những người thân, người vợ, những đứa con thơ của người đó, thiệt thòi đầu tiên là mất mát, nhưng thiệt thòi kéo theo là giá trị tài chính bảo đảm cuộc sống, ai sẽ chung sức cùng người bạn đời lo cho đứa con của mình( hay là để bố dượng hoặc mẹ kế lo cho), thu nhập giảm đi 1 nửa, con cái của họ đang học hành tử tế sẽ phải làm sao, thu nhập giảm đi 1 nửa, vợ hay chồng họ đau yếu sẽ phải làm sao, thậm chí mất đi toàn bộ nguồn thu nhập nếu người đó là trụ cột chính và là nguồn thu nhập duy nhất.
Kết, các bác cay đắng vì các bác không hanh phúc, các bác muốn mình có giá trị trong mắt người ngoài đường, nhưng các bác quên mất người ngay bên cạnh các bác đang nhìn các bác thế nào, và người các bác nên có giá trị trong mắt họ là Con Của Chúng Ta
OAI VỚI AI, NÊN CHỌN NGƯỜI NGƯỠNG MỘ MÌNH.
Ở nước ngoài, những người làm nghề chúng tôi không kém hơn 1 bác sĩ, không thiệt thòi hơn 1 luật sư, nhưng ở VN(tôi đồng ý có những người không có lương tâm, đạo đức trong nghề), nhưng 1 lần đứt tay liệu các bác có dùng lại dao?
Bảo hiểm là 1 quỹ liên kết chung lấy số đông bù đắp cho rủi ro của số ít, hãy là NGƯỜI CÓ GIÁ TRỊ THỰC SỰ TRONG CUỘC SỐNG.
Chúc các bác luôn vui vẻ, hạnh phúc và THANH THẢN.
ĐA TẠ
Mệ, Hồi đó hợp đồng cho con học đại học giá 30tr là to, tính đủ nuôi một chú sau 15 năm bước vào đại học có thể học 5 năm. Vậy giờ sao ? Đủ để nuôi nó 6 tháng không ?
Lý thuyết rất hay nhưng thực tế như mứt. Em nghiên cứu hợp đồng 5 hãng lớn nhất hồi đó rút gọn là lởm tất, da báo bọc thân lừa thôi. Khổ thân những thằng mua, toàn bị anh em bạn thân dụ khị rồi vài bữa không theo được là mất sạch.