Đúng là như cụ nói, thật sự và công bằng mà nói, ông "Tu Sĩ" ở nước ta không hề thiếu. Vì ai có một chút kiến thức về Phật Pháp sẽ hiểu ông Tu Sĩ tu theo hướng nào. Và hướng đó ở mấy tỉnh như Sóc Trăng, Trà Vinh nhiều lắm ạ. Vì bổn giáo và quy định họ giống giống nhau. Các cụ cứ thử tìm hiểu nhánh Nam Tông này ở xứ ta là ra, họ tu cơ bản đều giống nhau, đều giống khoảng 70% ông Tu Sĩ kia. Chúng ta tôn vinh, thần thánh hóa ông Tu Sĩ lên mà quên mất ở ta cũng nhiều vị profile còn khủng hơn nhiều.
Trong đó em ấn tượng, và cảm phục nhất là ngài Thích Phổ Tuệ. Em xin phép dùng ngôn ngữ hơi "đời" một tí để nói về ông này. Nếu mà xét chức danh thì chức "Pháp Chủ", ( Pháp = Phật Pháp, Chủ = Người đứng đầu). Là rất lớn, tột đỉnh vinh quang. Nhưng ngài này rất là bình dị và dân dã. Vẫn cày cấy, làm nông, viết sách, đọc kinh khi đã hơn 80 tuổi. Và ngôi Chùa ngài trị vì rất là giản dị, mộc mạc, đơn sơ. Khi tìm hiểu vị này, điều đầu tiên trong đầu em chạy lên suy nghĩ "Thế nào mà một người danh vọng tột đỉnh như ông, mà lại trụ trì 1 ngôi chùa đơn sơ và giản dị như vậy?". Điều đấy càng làm em cảm phục hơn về sự giản dị của ông.
Nói theo phong cách phim kiếm hiệp thì Bắc Tông chúng ta vẫn có rất nhiều cao nhân dị sĩ lắm. Vẫn còn rất nhiều vị Phật mà chúng ta chưa biết tới lắm.