Tuyên Quang Đời " bộ đội "

likecar&trips

Xe tăng
Biển số
OF-131467
Ngày cấp bằng
19/2/12
Số km
1,619
Động cơ
389,080 Mã lực
Nơi ở
Bên kia bờ sông Đuống
Theo dõi từ đầu câu chuyện của cụ, ơn giời nhớ lại những kĩ niệm của xã hội thời bao cấp.
Mà Cụ xe đạp táo bón quá, hóng mãi mới thấy cụ phọt phần 2, được 1 tí lại tắt ngấm.
Mặc dù không có diễm phúc sống ở bãi vàng, bãi đá đỏ... nhưng qua câu chuyện, những nhân vật tình huống trong câu chuyện của cụ, em lại nhớ lại thủa niên thiếu đói khát, gian nan của mình những năm cuối 7x đầu 8x, 9x.
Thanks cụ nhiều.
 

DAIKADUONG

Xe máy
Biển số
OF-140816
Ngày cấp bằng
6/5/12
Số km
84
Động cơ
365,980 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Tuyên Quang
...Số vàng làm được tại cái lán bỏ dở kia ông Hinh cũng chia cho mỗi người một ít . Tôi nghĩ chắc chẳng được bao nhiêu nhưng mỗi anh em cũng có một hai chỉ lận lưng . Chuyến về cùng ông tôi thấy mặt ông cũng buồn vì giống như ông Ba, ông là người ra đi sau khi không thể chèo lái được con thuyền chở đầy những " bộ đội " có thành phần và lý lịch bất hảo nhiều hơn chân chính.

Con thuyền dần dần rời xa bến, trong ánh nắng sớm cái làng nơi có hai gia đình anh chị kết nghĩa và người em gái nhỏ của tôi chỉ lô nhô lên vài mái lá, cái thác nước vẫn muôn đời chảy mãi kia vẫn trắng xóa tung lên những bọt nước dưới chân. Ngọn núi nơi tôi hay đứng ngó ra hồ nhìn lờ mờ mấy ngọn cây đang lao xao, nghiêng mình trước gió như đang chào tạm biệt. Tất cả thân thuộc với tôi . Thầm chào tạm biệt lần nữa khung cảnh này rồi tôi chui xuống khoang khách nằm vì sợ nhìn lâu sẽ thấy quyến luyến thêm .

***

Tôi trở về vẫn kịp nhập học, năm cuối cũng qua rất nhanh tuy rằng tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc hòa nhập với những kiến thức mới của hệ cải cách. Nhận cái bằng tốt nghiệp cấp III xong cũng là lúc tôi nhận cả giấy triệu tập đi khám nghĩa vụ quân sự. Năm đó vì em gái tôi cũng ra trường thi trúng Đại học sư phạm cho nên tôi không đi thi nữa mà nhập ngũ . Tôi trở thành một người lính thực thụ .

Khi khoác bộ quân phục từng rất quen lên người, nhìn những đồng đội, những chàng trai tuổi mười tám đôi mươi như tôi khỏe khoắn, rạng rỡ cùng đứng trong hàng ngũ tôi chợt mỉm cười khi nhớ tới những người " bộ đội " ngày trước cùng với tôi trong một hàng ngũ khác hẳn .

Kỷ niệm cũ lại ùa về . Không biết giờ này những "đồng đội" ấy nơi đâu, có cuộc sống ổn định không hay lại tiếp tục bươn chải, vất vưởng của sự mưu sinh khó khăn cuộc đời họ .

Đôi lúc ngồi một mình hay trong giấc mơ tôi vẫn thấy hình bóng của các anh chị từng giúp đỡ, bao bọc tôi , tình cảm mọi người tôi sẽ nhớ mãi cho dù chưa một lần có điều kiện về chốn xưa thăm mọi người.

Người em gái nhỏ bây giờ nơi nao ! Trong sâu thẳm tôi vẫn nhói lòng khi nhớ về em, nhớ về chút tình yêu đầu đời của em dành cho thật đơn sơ và rực cháy , nhớ vẻ đẹp trinh nguyên, trong sáng như đóa hoa rừng trên núi cao vẫn vươn mình khoe sắc dưới ánh mặt trời của em. Nhớ mãi dòng suối vắng mà nơi em cho tôi thưởng thức một đêm trăng tuyệt đẹp trong đời. Tôi mãi nhớ em !

HẾT .



THAY CHO LỜI KẾT !

Câu chuyện Đời " bộ đội" đã kết thúc ! trước khi đóng lại em xin có vài lời .

Xin cám ơn các cụ mợ, cám ơn các bạn thành viên đã quan tâm theo dõi bài viết này của em. Trong câu chuyện có một số tình tiết hay nội dung có sử dụng thủ pháp hư cấu để tăng độ hấp dẫn cũng như giảm đi sự khô khan của nó . Tuy nhiên cốt lõi sự việc em cố giữ nguyên để đảm bảo tính chính xác , chân thực về một cuộc sống khác hẳn những cuộc sống đời thường trước mắt ta vẫn hay nhìn thấy .

Cũng qua đây mong mọi người có một cái nhìn và hiểu thêm về những con người mà số phận đưa đẩy họ đến bãi vàng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, họ cũng tô màu sắc thêm cho đời bằng những câu chuyện kể đâu đó, truyền miệng hay viết ra , dù rằng màu đen sẽ nhiều hơn nhưng vẫn có chút gì đó không hẳn là tất như vậy.

Còn phần V do thời gian chưa đến hạn giải mật cho nên em tạm không viết thêm nữa. Hy vọng một lúc nào đó sẽ lại được kể tiếp chuyện truyền kỳ về " bộ đội " và giao lưu cũng các cụ mợ , các bạn thành viên trên diễn đàn qua câu chuyện mới !

Một lần nữa em xin cám ơn tất cả. Chúc mọi người có nhiều niềm vui !
Bác chủ ơi, hình ngư lỗi phông bác ạ, e ko đọc đc phần giữa.. thank bác, truyện hay lắm
 

DAIKADUONG

Xe máy
Biển số
OF-140816
Ngày cấp bằng
6/5/12
Số km
84
Động cơ
365,980 Mã lực
Tuổi
39
Nơi ở
Tuyên Quang
...Chai rượu trước mặt tôi đã bắt đầu vơi đi quá nửa, tôi nhấc lên tiếp tục rót vào hai cái chén rỗng không, của tôi và người " chị gái" .

Men rượu bắt đầu ngấm lên tận đỉnh đầu khiến tôi lâng lâng, các mạch máu trên mặt giật giật . Lâu lắm rồi tôi không uống rượu, kể từ hồi Tết cho đến nay, hôm nay vì chuyện chẳng đặng dừng tôi với có ý mua chai rượu cùng ít đồ nhấm mang đến nhà chị để uống và nói chuyện .

Người phụ nữ trẻ trước mặt tôi vẫn bình thản, vẫn nâng ly rượu lên uống cạn mỗi khi tôi đưa cho, thi thoảng lại xé miếng mồi bỏ vào miệng chị và cả...miệng tôi, cười khoái chí khi thấy tôi gạt tay ra " ngượng hả ..thằng cu của chị " đôi mắt rất long lanh trữ tình nhưng đối với tôi bây giờ nó không còn đẹp nữa, không phải mắt của một người đàn bà mà mắt của con hổ cái đang say mồi.

Gọi là nhà, thực ra đây là một gian nhà nhỏ chị dựng lên ở sau khi chồng mất, nhà trước ở chỗ nào tôi không biết, nó chứa đủ các thứ hàng hóa dùng cho sinh hoạt hàng ngày của con người, một chiếc giường con con nằm khép trong góc với cái ri đô màu hồng hồng ánh lên khêu gợi sự ấm cúng nếu ai bước vào ngôi nhà này .

" Có chuyện gì phải không ? em nói đi đừng ngại nhé ! " Chắc thấy sự bứt dứt của tôi chị lên tiếng trước .

Bắt đầu như nào nhỉ ! tôi vô tình vò tai bứt tóc khi nghĩ nên nói thế nào với chị. Lại một tràng cười nhẹ như cơn gió thoảng rất ma quái bên tai khiến tôi càng bối rồi. Rót thêm ly rượu cho riêng mình tôi ngửa cổ nốc cạn, chưa ổn, thêm ly nữa...

***
Quay lại câu chuyện hôm ở lán .....

[FONT=&quot]Tôi mơ màng trong giấc ngủ, trong con mơ tôi thấy mọi việc đang diễn ra như thật . Tôi lại thấy mình trở về mấy hôm trước đang đứng bên bờ suối ngắm người sơn nữ đang trầm mình dưới làn nước mát, chao ôi, sao tôi lại có thể bỏ vềđược nhỉ, không biết tôi quay lại lúc nào, bàn chân tôi nó lại bắt tôi trở lại đây chứ không phải ý thức của tôi thì phải. Dưới kia, ánh trăng và làn nước vẫn hắt bóng lên tấm thân ngà ngọc của người con gái. Sao tắm lâu thế em, em đang chờ tôi hay tôi đang chờ em, nếu là tôi thì tôi chờđợi hết nổi rồi !

Tôi cũng thấy nóng quá, nóng ơi là nóng, cái nóng không phải riêng từ da thịt mà trong suy nghĩ cũng thấy nóng. Tại sao tôi phải khổ thế này nhỉ, suối nước mát cùng bóng sơn nữ dưới kia đang chờ tôi cơ mà . Người tôi căng cứng, chả biết cái gì ve vuốt đâu đó trên cơ thể tôi làm tôi muốn vỡ bung ra. Trong tình trạng không còn kiềm chế nổi tôi nhảy ào xuống, làn nước cùng ánh trăng cũng như vỡ vụn dưới chân tôi.

Gió, gió mát quá , hình như gió ...lôi mất những thứ trên người tôi đâu mất rồi . Kệ ! tôi đang tắm mà, vẫn mắt nhắm mắt mở như trong mơ tôi lao về phía người thiếu nữ như tên bắn. Hình như em cũng chỉ chờ tôi đến, tôi, em,nước , gió và trăng quấn chặt lấy nhau như trước kia tất cả đều là một .

Tiếng thở nhẹ nhàng, tiếng âu yếm hay tiếng gì đây, à phải rồi, đó là tiếng ân ái đấy, tôi có nghe hay đọc đâu đó về thứ tiếng này , thêm một mùi hương là lạ quen quen lan tỏa vào từng cánh mũi ngây ngất, bản năng trỗi dậy thêm làm tôi gỡ tay ra xoa lên đôi ...của người thiếu nữ, cảm giác thật êm ái làm sao, nó vừa cứng cứng vừa mềm mềm và thêm chút gì động vào lòng bàn thấy nhồn nhột, thinh thích, lâng lâng . Người tôi như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào mắc ma, ôi hình như nó đang phun thật rồi, từng đợt từng đợt, từng đợt làm tê cả sống lưng ....

- Sao lại nhanh thế này ! Chưa kịp.... tý nào ! Ối trời ơi ! Đúng là....

Tôi giật mình tỉnh giấc mơ, hình như không phải mơ, nó diễn ra thật nhưng không phải dưới dòng suối mà đang ở cái lán sườn núi. Cũng không phải cô gái sơn nữ mà là .....người vừa mắc màn cho tôi lúc tối. Trong ánh sáng lờ mờ hắt vào từ ngoài của lán, thân hình trăng trắng kia đang uể oải làu bàu cái gì đó tôi nghe không rõ vì vẫn trong trạng thái bàng hoàng, rã rời khi thoát giấc mơ tiên....[/FONT]


***

Tôi ra về trong trạng thái bức xúc khi bên tai vẫn còn văng vẳng tiếng thách đố của bà chị. Mọi tình cảm tôi vẫn nghĩ nó chỉ xảy ra ngoài ý muốn dành cho chị giờ đây đã hết. Nhớ lại sự giận dữ của tôi khi văng vào mặt người phụ nữ ấy đủ các câu từ không thể hơn được, nó không tục tĩu nhưng cay nghiệt . Đáng sợ là chị vẫn bình thản như không có gì xảy ra " Nếu em nói thế thì chị cũng chịu, chị rất quý em và chị em mình....chị không làm khác được, em chưa đủ tuổi để hiểu về tình cảm đâu em ơi ! " .

Thậm chí đến lúc tôi xuống nước van vỉ, tôi nói không những chị Muôn buồn mà tính mạng của chị cũng không đảm bảo nếu anh em nhà họ tìm chị xử tội, chị chỉ cười nhạt. Em yên tâm đi ! ở đây không ai làm gì chị được đâu !

Qua lòng con suối cạn tôi ngồi lại đó một lúc, lòng tự dưng nhớ cồn cào về người em vợ anh Muôn . Những hình ảnh ngày hôm đó lại tràn về. cũng tại đây tôi lần đầu tiên ôm một người con gái vào lòng khi thấy em thổn thức khiến tôi không cầm lòng được , vẫn chiếc áo này tôi mặc hôm đó đây, còn thoang thoảng mùi hương tóc hay vị mặn của nước mắt em . Tha lỗi cho anh nhé ! Ngày mai anh sẽ rời khỏi nơi này, có thể sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở lại nữa, đường đời còn lắm hướng phía trước, có duyên mình sẽ gặp lại nhau .

Đêm trong rừng thẳm thật tĩnh mịch âm u, tôi đi lang thang một chút để ngắm lại những nơi tôi từng trải qua, từng đặt chân đến trên mảnh đất này . Tưởng như quen thuộc từng gốc cây, bờ đá ...

Có tiếng gọi đâu đây , người ta gọi tôi về chuẩn bị còn ra bến Tàu sớm, vậy tạm biệt tất cả nhé !
Xin lỗi bác, em nhầm, là phần này chứ. Bác chỉnh lại cho e nghiền ngẫm nữa đi, đang hay. Hic
 

mr_luv

Xe buýt
Biển số
OF-199766
Ngày cấp bằng
26/6/13
Số km
931
Động cơ
333,799 Mã lực
em đánh dấu để đọc ạ
 

viethunghoi

Xe tải
Biển số
OF-513758
Ngày cấp bằng
2/6/17
Số km
371
Động cơ
183,665 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
gamudahanoi.com.vn
Truyện hay quá cảm ơn cụ chủ
 

Duc Nguyen TB

Đi bộ
Biển số
OF-568577
Ngày cấp bằng
11/5/18
Số km
3
Động cơ
145,630 Mã lực
Tuổi
39
Em đánh dấu để đọc các cụ ạ
 

dayaolang

Xe buýt
Biển số
OF-316424
Ngày cấp bằng
18/4/14
Số km
993
Động cơ
303,945 Mã lực
Nơi ở
đáy ao phía Nam làng Hà Lội
Em đọc không sót chữ nào cụ chủ ạ. Nếu cụ có vào diễn đàn, cụ cho anh em biết cụ đã xuất bản sách chưa, em muốn mua sách cụ viết lắm. Văn cụ chân thật, ấm hơi thở đời sống, sẽ giúp các bạn trẻ rất nhiều cụ ạ.
 

RAV Huy

Đi bộ
Biển số
OF-587258
Ngày cấp bằng
28/8/18
Số km
7
Động cơ
136,878 Mã lực
Tiếp thì tiếp. Nhưng các cụ nhớ cho là em viết hư cấu đấy nhé ! :D
Cả Cả ngày hôm đó tôi say xe lử đử vì bị nhốt trong cái thùng xe bịt kín, không riêng tôi mà nhiều người cũng vậy . Quãng đường từ Tuyên quang lên Hà giang thật xấu, mỗi lần vào ổ gà cả người lẫn đồ vật lại nảy tưng tưng lên va vào nhau . Không hiểu đời cái xe này chắc phục vụ từ thời chống Pháp hay Mỹ mà cứ đi khoảng một hai tiếng lại phải nghỉ một chút , chắc cho...nguội máy. Đến đúng 11h chúng tôi mới có mặt thị trấn huyện Bắc quang - Hà giang .

Sông Lô chạy theo quốc lộ 2 Tuyên quang - Hà giang ! ( ảnh minh họa )


Một khúc sông Lô trên Hà giang đục ngầu phù sa !



Sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi thoải mái, hành trình lại tiếp tục tới xâm xẩm tối thì chúng tôi đến TX Hà Giang, ngày đó thị xã còn đơn sơ lắm, buổi tối đứng chỗ cầu Yên Biên nhìn thấy đâu cũng tối om và cũng mệt sau một ngày bị chiếc xe nó dần cho nên chúng tôi ngủ sớm lấy sức sáng mai đi vào Bắc Mê.

Bắc Mê là một huyện nằm phía Đông Nam của tỉnh Hà giang. Huyện này không có những danh lam thắng cảnh như ruộng bấc thang hay cao nguyên đá đẹp rực rỡ như Hoàng su phì hay Đồng Văn nhưng cũng đẹp, mỗi tội đường xá quá tồi tệ và quanh co nhiều vực thẳm núi cao . Khi rời xe qua khỏi thị xã leo đèo đã thấy xương mù như nằm dưới chân. Do chiếc xe hôm qua đưa chúng tôi đến thị xã bị hỏng nên đi bằng một chiếc xe Zil không thùng không che mui lên chúng tôi thoải mái ngắm cảnh, dọc con đường đá vòng vèo qua các dãy núi thỉnh thoảng mới thấy một người dân tộc thiểu số dẫn con ngựa lóc cóc đi lại, có vẻ đây là một huyện nghèo và ít người .

Ảnh minh họa !
E thích ảnh này
 

New_Carens

Xe điện
Biển số
OF-68884
Ngày cấp bằng
21/7/10
Số km
2,366
Động cơ
452,066 Mã lực
êm nguồn cung cấp liên tục từ trên núi hay các trận mưa rừng xả xuống, những củ chìm thay nhau làm việc vẫn không tải nổi hết trong một số
...Số vàng làm được tại cái lán bỏ dở kia ông Hinh cũng chia cho mỗi người một ít . Tôi nghĩ chắc chẳng được bao nhiêu nhưng mỗi anh em cũng có một hai chỉ lận lưng . Chuyến về cùng ông tôi thấy mặt ông cũng buồn vì giống như ông Ba, ông là người ra đi sau khi không thể chèo lái được con thuyền chở đầy những " bộ đội " có thành phần và lý lịch bất hảo nhiều hơn chân chính.

Con thuyền dần dần rời xa bến, trong ánh nắng sớm cái làng nơi có hai gia đình anh chị kết nghĩa và người em gái nhỏ của tôi chỉ lô nhô lên vài mái lá, cái thác nước vẫn muôn đời chảy mãi kia vẫn trắng xóa tung lên những bọt nước dưới chân. Ngọn núi nơi tôi hay đứng ngó ra hồ nhìn lờ mờ mấy ngọn cây đang lao xao, nghiêng mình trước gió như đang chào tạm biệt. Tất cả thân thuộc với tôi . Thầm chào tạm biệt lần nữa khung cảnh này rồi tôi chui xuống khoang khách nằm vì sợ nhìn lâu sẽ thấy quyến luyến thêm .

***

Tôi trở về vẫn kịp nhập học, năm cuối cũng qua rất nhanh tuy rằng tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc hòa nhập với những kiến thức mới của hệ cải cách. Nhận cái bằng tốt nghiệp cấp III xong cũng là lúc tôi nhận cả giấy triệu tập đi khám nghĩa vụ quân sự. Năm đó vì em gái tôi cũng ra trường thi trúng Đại học sư phạm cho nên tôi không đi thi nữa mà nhập ngũ . Tôi trở thành một người lính thực thụ .

Khi khoác bộ quân phục từng rất quen lên người, nhìn những đồng đội, những chàng trai tuổi mười tám đôi mươi như tôi khỏe khoắn, rạng rỡ cùng đứng trong hàng ngũ tôi chợt mỉm cười khi nhớ tới những người " bộ đội " ngày trước cùng với tôi trong một hàng ngũ khác hẳn .

Kỷ niệm cũ lại ùa về . Không biết giờ này những "đồng đội" ấy nơi đâu, có cuộc sống ổn định không hay lại tiếp tục bươn chải, vất vưởng của sự mưu sinh khó khăn cuộc đời họ .

Đôi lúc ngồi một mình hay trong giấc mơ tôi vẫn thấy hình bóng của các anh chị từng giúp đỡ, bao bọc tôi , tình cảm mọi người tôi sẽ nhớ mãi cho dù chưa một lần có điều kiện về chốn xưa thăm mọi người.

Người em gái nhỏ bây giờ nơi nao ! Trong sâu thẳm tôi vẫn nhói lòng khi nhớ về em, nhớ về chút tình yêu đầu đời của em dành cho thật đơn sơ và rực cháy , nhớ vẻ đẹp trinh nguyên, trong sáng như đóa hoa rừng trên núi cao vẫn vươn mình khoe sắc dưới ánh mặt trời của em. Nhớ mãi dòng suối vắng mà nơi em cho tôi thưởng thức một đêm trăng tuyệt đẹp trong đời. Tôi mãi nhớ em !

HẾT .



THAY CHO LỜI KẾT !

Câu chuyện Đời " bộ đội" đã kết thúc ! trước khi đóng lại em xin có vài lời .

Xin cám ơn các cụ mợ, cám ơn các bạn thành viên đã quan tâm theo dõi bài viết này của em. Trong câu chuyện có một số tình tiết hay nội dung có sử dụng thủ pháp hư cấu để tăng độ hấp dẫn cũng như giảm đi sự khô khan của nó . Tuy nhiên cốt lõi sự việc em cố giữ nguyên để đảm bảo tính chính xác , chân thực về một cuộc sống khác hẳn những cuộc sống đời thường trước mắt ta vẫn hay nhìn thấy .

Cũng qua đây mong mọi người có một cái nhìn và hiểu thêm về những con người mà số phận đưa đẩy họ đến bãi vàng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, họ cũng tô màu sắc thêm cho đời bằng những câu chuyện kể đâu đó, truyền miệng hay viết ra , dù rằng màu đen sẽ nhiều hơn nhưng vẫn có chút gì đó không hẳn là tất như vậy.

Còn phần V do thời gian chưa đến hạn giải mật cho nên em tạm không viết thêm nữa. Hy vọng một lúc nào đó sẽ lại được kể tiếp chuyện truyền kỳ về " bộ đội " và giao lưu cũng các cụ mợ , các bạn thành viên trên diễn đàn qua câu chuyện mới !

Một lần nữa em xin cám ơn tất cả. Chúc mọi người có nhiều niềm vui !
Truyện hay quá mà giờ mới biết. Cảm ơn bác nhà văn "bộ đội".
 

lairai

Xe lăn
Biển số
OF-302219
Ngày cấp bằng
19/12/13
Số km
10,555
Động cơ
600,775 Mã lực
Nơi ở
Lào Cai
Website
www.facebook.com
Em hóng phần V
 

Snake master

Xe tăng
Biển số
OF-506097
Ngày cấp bằng
21/4/17
Số km
1,242
Động cơ
279,079 Mã lực
...Số vàng làm được tại cái lán bỏ dở kia ông Hinh cũng chia cho mỗi người một ít . Tôi nghĩ chắc chẳng được bao nhiêu nhưng mỗi anh em cũng có một hai chỉ lận lưng . Chuyến về cùng ông tôi thấy mặt ông cũng buồn vì giống như ông Ba, ông là người ra đi sau khi không thể chèo lái được con thuyền chở đầy những " bộ đội " có thành phần và lý lịch bất hảo nhiều hơn chân chính.

Con thuyền dần dần rời xa bến, trong ánh nắng sớm cái làng nơi có hai gia đình anh chị kết nghĩa và người em gái nhỏ của tôi chỉ lô nhô lên vài mái lá, cái thác nước vẫn muôn đời chảy mãi kia vẫn trắng xóa tung lên những bọt nước dưới chân. Ngọn núi nơi tôi hay đứng ngó ra hồ nhìn lờ mờ mấy ngọn cây đang lao xao, nghiêng mình trước gió như đang chào tạm biệt. Tất cả thân thuộc với tôi . Thầm chào tạm biệt lần nữa khung cảnh này rồi tôi chui xuống khoang khách nằm vì sợ nhìn lâu sẽ thấy quyến luyến thêm .

***

Tôi trở về vẫn kịp nhập học, năm cuối cũng qua rất nhanh tuy rằng tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc hòa nhập với những kiến thức mới của hệ cải cách. Nhận cái bằng tốt nghiệp cấp III xong cũng là lúc tôi nhận cả giấy triệu tập đi khám nghĩa vụ quân sự. Năm đó vì em gái tôi cũng ra trường thi trúng Đại học sư phạm cho nên tôi không đi thi nữa mà nhập ngũ . Tôi trở thành một người lính thực thụ .

Khi khoác bộ quân phục từng rất quen lên người, nhìn những đồng đội, những chàng trai tuổi mười tám đôi mươi như tôi khỏe khoắn, rạng rỡ cùng đứng trong hàng ngũ tôi chợt mỉm cười khi nhớ tới những người " bộ đội " ngày trước cùng với tôi trong một hàng ngũ khác hẳn .

Kỷ niệm cũ lại ùa về . Không biết giờ này những "đồng đội" ấy nơi đâu, có cuộc sống ổn định không hay lại tiếp tục bươn chải, vất vưởng của sự mưu sinh khó khăn cuộc đời họ .

Đôi lúc ngồi một mình hay trong giấc mơ tôi vẫn thấy hình bóng của các anh chị từng giúp đỡ, bao bọc tôi , tình cảm mọi người tôi sẽ nhớ mãi cho dù chưa một lần có điều kiện về chốn xưa thăm mọi người.

Người em gái nhỏ bây giờ nơi nao ! Trong sâu thẳm tôi vẫn nhói lòng khi nhớ về em, nhớ về chút tình yêu đầu đời của em dành cho thật đơn sơ và rực cháy , nhớ vẻ đẹp trinh nguyên, trong sáng như đóa hoa rừng trên núi cao vẫn vươn mình khoe sắc dưới ánh mặt trời của em. Nhớ mãi dòng suối vắng mà nơi em cho tôi thưởng thức một đêm trăng tuyệt đẹp trong đời. Tôi mãi nhớ em !

HẾT .



THAY CHO LỜI KẾT !

Câu chuyện Đời " bộ đội" đã kết thúc ! trước khi đóng lại em xin có vài lời .

Xin cám ơn các cụ mợ, cám ơn các bạn thành viên đã quan tâm theo dõi bài viết này của em. Trong câu chuyện có một số tình tiết hay nội dung có sử dụng thủ pháp hư cấu để tăng độ hấp dẫn cũng như giảm đi sự khô khan của nó . Tuy nhiên cốt lõi sự việc em cố giữ nguyên để đảm bảo tính chính xác , chân thực về một cuộc sống khác hẳn những cuộc sống đời thường trước mắt ta vẫn hay nhìn thấy .

Cũng qua đây mong mọi người có một cái nhìn và hiểu thêm về những con người mà số phận đưa đẩy họ đến bãi vàng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, họ cũng tô màu sắc thêm cho đời bằng những câu chuyện kể đâu đó, truyền miệng hay viết ra , dù rằng màu đen sẽ nhiều hơn nhưng vẫn có chút gì đó không hẳn là tất như vậy.

Còn phần V do thời gian chưa đến hạn giải mật cho nên em tạm không viết thêm nữa. Hy vọng một lúc nào đó sẽ lại được kể tiếp chuyện truyền kỳ về " bộ đội " và giao lưu cũng các cụ mợ , các bạn thành viên trên diễn đàn qua câu chuyện mới !

Một lần nữa em xin cám ơn tất cả. Chúc mọi người có nhiều niềm vui !
Đọc 1 lèo hết câu chuyện của cụ e cũng thấy hình ảnh bố mình trong đấy.hồi những năm 90 rộ lên vàng bạc đá quý ở mạn lục yên yên bái rất nhiều .bố e cũng theo tiếng gọi đi tìm ánh sáng của kim tiền nhưng cũng k đc gì. Hồi đấy e còn nhỏ chỉ nghe kể đi có kiếm dc tí gì nếu không dính vào nàng tiên lâu thì cũng bị cướp hết. Bố bảo 10 gười đi thì 8.9 người về mang theo con nghiện trong người .nghĩ hồi đấy mà thấy như hồi ký của cụ vậy
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top