[CCCĐ] Đi tìm quái thú trên đỉnh Lảo Thẩn

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Nhân lúc nông nhàn nên em post câu chuyện nhạt hầu các cụ các mợ.

Lảo Thẩn hay còn gọi là Hâu Pông San (theo cách gọi của người Mông) là một đỉnh núi cao thuộc địa phận Thôn Phìn Hồ, xã Y Tý, huyện Bát Xát, tỉnh Lào Cai.

Có 1 điều khá thú vị là khi em tìm hiểu thông tin về ngọn núi này trên mạng thì thấy có bài trên báo vnexpress viết rằng trên đỉnh núi hoang vu bậc nhất Việt Nam này có nhiều dấu chân lạ, cả cũ lẫn mới. Rằng những người đi rừng lão luyện từng kể đã bắt gặp loài vật lạ, to lớn với hai sừng xuất hiện ở đỉnh núi này. Nó to khỏe đến nỗi họ đã dùng súng bắn nhiều phát mà nó không hề hấn gì. Đến nay những dấu chân lạ ấy cũng là một điều bí ẩn với cả người Mông.



Những vết chân lạ, hình tròn và khá sâu chứng tỏ con vật có thân hình to lớn. Ảnh trên vnexpress
Máu phiêu lưu trong con người em trỗi dậy, sau khi đã nghiên cứu đủ các thông tin cần thiết cho chuyến đi. Em quyết định lên đường một mình. Không porter, không người dẫn đường. Một vùng đất hoàn toàn hoang vu, xa lạ với bản thân em.
 

xekhongphanhtay

Xe hơi
Biển số
OF-469334
Ngày cấp bằng
10/11/16
Số km
193
Động cơ
201,959 Mã lực
Tuổi
47
Chắc là con Kong nó ghé qua đây cụ nhỉ?;)
 

quanduc

Xe buýt
Biển số
OF-166493
Ngày cấp bằng
13/11/12
Số km
833
Động cơ
343,110 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Tiếp đi cụ, em từ nãy giờ ấn refresh mãi mà chưa thấy cụ post tiếp
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Sợ thì em cũng có chút sợ, nhưng bản thân em nghĩ người ta thường lo sợ về việc bị trăn, rắn, hổ, báo...tấn công mà quên đi mất rằng con người mới là loài vật độc ác, nguy hiểm nhất trên thế gian này.

Khi quân tư trang đã sẵn sàng để lên đường thì TP – 1 cô bé khi biết chuyến đi của em đã ngỏ ý muốn tham gia, nhưng vẫn còn hơi lăn tăn vì chỉ có 2 người. Em nói em là người đàng hoàng tử tế, nên nếu đi với em thì cứ yên tâm là sẽ an toàn tuyệt đối. Nhưng ngược lại, trong suốt cuộc hành trình, chắc chắn sẽ có những lúc gặp khó khăn vất vả, tuyệt đối đừng kêu than, trách móc.

Cô bé suy ngẫm 1 lúc rồi cũng đồng ý. Em dặn cô bé chuẩn bị thật kỹ các vật dụng cơ bản, thiết yếu nhất để hôm sau lên đường.
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Ra ga Hà Nội lúc 8h tối, TP đã có mặt ở đó chờ em theo đúng hẹn. Vào mua vé tàu lên Lào Cai thì chỉ còn chuyến lúc 22h30’. Mua vé cho người xong rồi lại phải sang bên ga Trần Qúy Cáp để mua vé cho ngựa.

Đang loay hoay chưa biết cái ga Trần Qúy Cáp nó ở phương nào, thì 1 gã xe ôm nhanh nhảu nhận dẫn em đi. Đến nơi gã mới bình thản nói:
- Bây giờ thì chưa được vào gửi xe đâu. Phải trước giờ tàu chạy 1 tiếng nó mới cho gửi. Cho xin 20k đi.

Chắc gã sợ em đổi ý, hoặc muốn tranh thủ còn đi kiếm cuốc khác nên dẫn em đến nơi rồi mới nói. Càng ngày em càng cảm giác ở cái đất kinh thành này người ta sẵn sàng làm mọi thứ chỉ vì tiền.
Bực mình em gắt gỏng:
- Thế mà nãy ông không nói luôn.

Gã gãi đầu gãi tai:
- Thì anh dẫn mày đi 1 lần cho biết đường, nhớ đường rồi thì tý quay lại là được mà.

Ngồi ngáp ngắn ngáp dài chờ đến giờ tàu chạy:



Rồi cũng đến lúc em được lên tàu:


Ngủ chập chờn đến rạng sáng thì em tỉnh hẳn. 7h, đoàn tàu dừng lại ở ga cuối cùng, ga Lào Cai. Làm thủ tục nhận lại chiến mã rồi em nhằm hướng Sapa thẳng tiến.
Mới đi được 1 đoạn thôi mà đã cảm nhận được sự khác biệt của thời tiết. Lạnh buốt đến tận xương tủy. Trời lất phất mưa, ven đường thi thoảng bắt gặp những am, miếu nằm rải rác. Không biết đã bao nhiêu người tử nạn khi đi qua cung đường này, nghe kể là nhiều lắm.
Lên đến gần đỉnh đèo thì em không thể chịu nổi nữa, 2 tay tê dại vì mưa lạnh, đành dừng lại chơi với mấy đứa trẻ, tranh thủ hơ ké tý lửa cho ấm người:








Ảnh em chụp bằng điện thoại đểu, chỉ mang tính chất minh họa, mong các cụ đại xá.
 

VIKING_VT

Xe buýt
Biển số
OF-78716
Ngày cấp bằng
24/11/10
Số km
807
Động cơ
426,200 Mã lực
Lại có thớt để hóng rồi. Kênh Discovery đang đợi cụ hợp tác đấy.
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Con chiến mã vốn được thiết kế để đi trên đường bằng phẳng, nay vừa phải thồ nặng, vừa phải oằn mình leo dốc nên cứ rú lên từng chặp nghe thật thảm hại. Lê lết mãi rồi em cũng đến được thị trấn Sapa. Thời tiết lúc này giảm xuống còn 3 độ:






Dạo 1 vòng quanh trung tâm thị trấn:




Em thấy ấn tượng mỗi cái balo của anh chàng ngoại quốc:




Sương giăng mù mịt:





Cũng có thể do hôm nay thời tiết quá khắc nghiệt, hoặc cũng có thể do em không thích nơi ồn ào náo nhiệt, nên chẳng thấy Sapa có gì đẹp.
Dừng lại ở quán ngô nướng bên ven đường, lặng lẽ ngồi ngắm dòng người qua lại. 1 phụ nữ người dân tộc tay dắt đứa bé nhỏ xíu dừng lại trước mặt em. Đứa bé nhìn không chớp mắt vào cái bếp than đỏ rực đang bày biện đủ thứ đồ nướng, nhất quyết không chịu rời đi, ánh mắt ấy của đứa bé chắc chẳng bao giờ em có thể quên được.




Ảnh này em mượn tạm trong thớt Sapa của 1 cụ trên OF


Em nghĩ thầm người dân tộc họ thiếu gì ngô, khoai, sắn…đâu, đứa trẻ này nó thực sự muốn cái gì?

Những ký ức thủa ấu thơ trong em bất chợt ùa về. Có lẽ lúc đó em cũng chỉ bằng tuổi đứa trẻ này. Mẹ em cũng dắt em đi chợ, đi qua cửa hàng bày bán bộ đồ chơi xếp hình dũng sĩ hesman, đòi mẹ mua mà chẳng được, em cứ vùng vằng khóc lóc mãi. Cuối cùng để chiều lòng thằng con mất nết mà mẹ lại phải dẫn em quay lại để mua.

Em nói với chủ quán:

- Cô lấy cho nó quả trứng đi cô.

Đã có được đúng thứ mình cần, đứa bé ôm gọn quả trứng trong 2 lòng bàn tay, ngoan ngoãn cùng mẹ đi khuất dần trong màn sương dày đặc.

- Cứ toàn đày đọa chúng nó ra.

Em đang ngơ ngác chưa hiểu gì thì cô chủ quán nói tiếp với giọng hằn học:

- Toàn giả nghèo giả khổ thế, chứ con cái đi lấy chồng lấy vợ là đứa nào cũng được cho 1 con trâu. Bọn cô cưới thì làm gì được cho cái gì.
 

VIKING_VT

Xe buýt
Biển số
OF-78716
Ngày cấp bằng
24/11/10
Số km
807
Động cơ
426,200 Mã lực
Lạnh quá. Em mời cụ chén rượu cho ấm người.
 

Lubricant

Xe tăng
Biển số
OF-336922
Ngày cấp bằng
1/10/14
Số km
1,456
Động cơ
291,616 Mã lực
Cụ làm ly cho ấm để phọt tiếp ạ, em hóng,
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Rời Sapa, em di chuyển theo lộ trình Sapa – Tả Giàng Phình – Bản Xèo (38 km) – Dền Sáng (19 km) – Y Tý (16 km). Trời vẫn mưa rét, sương mù dày đặc nên tầm nhìn chắc chỉ được khoảng 2m. Đến đất Y tý thì xảy ra chuyện.

Do tầm nhìn bị hạn chế bởi sương mù nên khi nhận ra xe đang lao nhanh xuống dốc thì đã muộn. Ngược chiều là 3 chiếc xe win của người dân tộc đang lao lên. Giữa đường là ổ gà to tướng với lổn nhổn đá sỏi. Mặc dù đã bóp chặt 2 phanh nhưng con chiến mã vẫn không có dấu hiệu dừng lại, thậm chí còn đi nhanh hơn.

Đến nước này thì chỉ có 2 tình huống có thể xảy ra, 1 là đâm thẳng vào xe đối diện để khỏi bay xuống vực, 2 là đâm vào ổ gà rồi tự ngã thì mới mong dừng lại được xe. Tình huống nào đi nữa thì cũng vẫn tăm tối như tiền đồ chị Dậu.

Ghì chặt tay lái, em nín thở chờ đợi va chạm xảy ra. 3,2,1… chiếc xe sượt qua tay lái của từng người trong đội hình 3 xe đang tiến lên. Đầu xe lảo đảo, xoay phải xoay trái rồi từ từ dừng hẳn như có phép màu.

Trống ngực vẫn đập thình thịch, em hỏi cô bé TP:
- Em có làm sao không?
- Em không sao, chỉ hơi đau chân, lúc nãy hình như bàn chân em quệt vào bánh xe của họ.

Phía trên đầu dốc, 3 người đàn ông cũng đã dừng xe lại. Thấy bọn em không việc gì thì họ lại đi tiếp. Giả như ở cái đất nghìn năm văn hiến, giả như đó không phải là những người dân tộc hiền lành thì chắc kiểu gì em cũng bị chửi té tát với đủ các từ văn hoa mỹ miều vì cái tội đi ngu rồi.

Ngồi nghỉ dăm phút cho hoàn hồn rồi bọn em lại tiếp tục di chuyển.

Đi qua đồn biên phòng Y tý 1 đoạn thì em gặp cái biển này:





Đứng giữa ngã 3 đường, đang chưa biết đi tiếp đường nào thì có mấy bạn trẻ người bản địa đi đến, em hỏi thăm về trang trại rau dưới chân núi, (trước là sân bay cũ thời Pháp thuộc) thì họ nói bọn em đã đi quá rồi. Phải quay ngược lại 5km.

Đi ngược trở lại, hỏi thăm thêm mấy lần rồi cũng đến nơi. Khoảng 3-4 người đàn ông đang ngồi uống rượu quây quần bên bếp lửa.

- Mấy anh cho em gửi nhờ cái xe nhé.

1 người đàn ông với vẻ mặt có vẻ nghiêm trọng hỏi:

- Xe này mày đi thuê hay là xe của mày đấy?

- Ớ xe của em mà.

Gương mặt người đàn ông dần giãn ra, rồi phá lên cười:

- Tao biết ngay mà, vào đây uống chén rượu cho ấm người, đồng hương. Nhìn biển số là tao biết ngay mà, nhưng vẫn phải hỏi thế cho chắc. Vào đây.

Cũng đang đói vì vừa phải di chuyển quãng đường dài nên em cũng chẳng khách sáo. Sau vài chén rượu thì được biết trước đây họ cũng ở gần nhà em, sau này bỏ quê lên miền biên viễn này lập nghiệp. Đồng hương đồng khói gặp nhau mừng mừng tủi tủi, những câu chuyện không dứt về xóm làng ngày ấy và bây giờ, những ai còn ai mất…

- Thôi em xin phép đi không có tối mất.

- Ừ đi đi, mà đã chuẩn bị đầy đủ hết chưa? Anh cứ phải dặn trước, ở trên núi mùa này lạnh lắm, ban đêm có lúc còn xuống dưới âm độ cơ.

- Vâng em cũng có tìm hiểu kỹ rồi. Thôi em đi nhé.

Vậy là hành trình của 2 đứa bây giờ mới thực sự bắt đầu.
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Tiếp đi cụ, em từ nãy giờ ấn refresh mãi mà chưa thấy cụ post tiếp
Cụ yên tâm trong tối nay là em sẽ phọt hết ạ

Lại có thớt để hóng rồi. Kênh Discovery đang đợi cụ hợp tác đấy.
Lạnh quá. Em mời cụ chén rượu cho ấm người.
Cụ làm ly cho ấm để phọt tiếp ạ, em hóng,
Em cảm ơn 2 cụ
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Mới đi được chừng 15 phút thì em gặp 1 đoàn 3-4 người gì đó đang quay ra với bộ dạng thất thểu. 1 người thều thào nói:
- Bạn ơi còn gì ăn không cho bọn tôi 1 ít ăn tạm đi, đói quá rồi.
Tất nhiên là em còn nhiều đồ ăn, nhưng nghĩ họ cũng sắp về đến nơi rồi, hơn nữa bọn em còn những 2 ngày trên núi, nên lúc này không thể hào phóng được.
- Em có thanh kẹo lạc, mấy bác xơi tạm.

Cứ tưởng họ chê ít không thèm, ai ngờ cảm ơn rối rít. Thanh kẹo bé tý được chia năm xẻ bảy.

- Ở trên đó trời đẹp, nắng to lắm, chứ không bị mù như ở dưới này đâu. Ở lán đá bọn mình vẫn để nước và củi đấy. 1 lần nữa cảm ơn về thanh kẹo nhé, thôi bọn mình về đây.

Chào tạm biệt những người anh em, bọn em tiếp tục lên đường. Băng qua khu rừng ẩm ướt:



1 cái cây rất đẹp, em cũng chẳng biết tên nó là gì:


Được cái cô nhóc TP luôn tuân thủ tuyệt đối theo những mệnh lệnh của em, nói đi là đi, nói nghỉ là nghỉ. Thế nên cũng không có gì phải phàn nàn:



Qua khỏi khu rừng mịt mù sương thì đúng là thời tiết có đẹp hơn thật:




 

kalatuon

Xe máy
Biển số
OF-20203
Ngày cấp bằng
20/8/08
Số km
54
Động cơ
500,970 Mã lực
hay quá.chúc sức khỏe cụ
 

Dan du an

Xe ba gác
Biển số
OF-94944
Ngày cấp bằng
11/5/11
Số km
20,108
Động cơ
401,004 Mã lực
Cô nhóc thành phố nào bản lĩnh nhỉ, đồng ý đi với giai lạ vào vùng rừng núi như thế.
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Những tia nắng cuối cùng trong ngày, phía xa kia là đỉnh núi Nhìu Cồ San:














 

hungtcl

Xe container
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-22416
Ngày cấp bằng
14/10/08
Số km
6,338
Động cơ
593,981 Mã lực

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com



Rải rác quanh những khu đồi cháy tan hoang là những bếp lửa bập bùng của những người đi rừng dài ngày. Không gian hoàn toàn tĩnh lặng, 1 giọng hát của phụ nữ bỗng cất lên, ngân nga vang vọng khắp núi rừng. Nghe giọng thì em đoán chắc người hát chỉ khoảng 17-18t gì đó. Tiếng dân tộc của họ em nghe chẳng hiểu gì, nhưng cũng vẫn rất hay. Trong ánh chiều chạng vạng, khung cảnh này làm em liên tưởng đến cái game Diablo 3, khi loài quỷ từ trong bóng đêm trỗi dậy, xâm chiếm và hủy diệt vùng đất của loài người. Đang ngồi mơ mộng thì TP giục em đi tiếp.

- Thôi em cứ ngồi mà thở đi đã, kiểu gì tý nữa cũng vẫn phải cầm đèn pin mà soi đường thôi.

Mồm thì nói vậy, nhưng em vẫn xốc balo lên vai, phủi quần áo rồi đi tiếp. Đêm tối mà vẫn phải lọ mọ chốn rừng sâu núi thẳm này em cũng không muốn tý nào.
Đi thêm 1 đoạn ngắn nữa thì trời tối hẳn. Những vì sao lấp lánh đã hiện rõ trên nền trời xanh thẳm:



- Người ta nói nếu đi lạc thì cứ nhắm hướng sao Bắc Đẩu mà đi hả anh?
- Không, nếu trong tình huống này thì em chỉ có đi sang Trung quốc chứ còn lâu mới về được với mẹ.
- Vậy phải làm sao?
- Khi xác định được 1 hướng, thì em sẽ biết được các hướng còn lại. Như bây giờ thì nên đi về hướng Nam. Lý thuyết là thế, nhưng em thấy đấy, đâu phải lúc nào cũng có đường mà đi. Rồi chưa kể đi mãi chẳng gặp ai sẽ sinh ra hoảng loạn, sợ hãi, và …chết. Nếu như anh bị lạc thì sẽ ưu tiên tìm chỗ trú ẩn trước, sau đó kiếm thức ăn, nước uống, rồi mới tính đến việc tìm đường thoát. Thôi đi tiếp đi không muộn.

Đến khoảng 8 rưỡi tối thì bọn em tìm được 1 lán nhỏ nằm ven lối mòn, được dựng bằng những viên đá hộc. Bên trong có vài chai nước suối và mấy cành củi khô. 1 nơi kín gió, bằng phẳng và lý tưởng để hạ trại. Nhưng quan sát kỹ thì em không hề thấy có dấu vết gì cho thấy đêm trước đã có người nghỉ lại ở đây. Không có than, không có lấy 1 mẩu tro. Em nói với cô bé TP:

- Anh thấy dùng chỗ này nghỉ tạm cũng được. Nhưng củi còn ít quá, anh thích đốt lửa to, để cháy qua đêm, vừa ấm vừa cảm thấy an toàn hơn. Có lẽ đây không phải là cái hang đá như họ mô tả. Ý em muốn đi tiếp hay nghỉ ở đây?

- Thôi thì cứ đi tiếp cũng được anh ạ.

Vậy là lại đi. Càng lên cao thì dốc càng gắt hơn, những con dốc dài như vô tận dần dần vắt kiệt sức của 2 đứa. 9h, rồi 10h đêm, từng cơn gió dưới sườn núi cuộn lên rồi tạt thốc vào mặt muốn nghẹt thở. Lạnh, mệt, và đói.

- Rốt cục thì cái hang đá đó ở đâu hử anh?

- Anh cũng chịu, theo như tin tình báo thì nó nằm gần đường lên đỉnh, cách đỉnh khoảng 500m. Anh vừa nhìn thấy ở phía trên kia có mỏm đá nhô ra kìa, chắc là nó đấy. Thôi đi cố đi.

Người ta nói rằng trong những giờ phút sinh tử, những tình huống gặp nguy hiểm đến tính mạng. Chỉ cần một lòng niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, (Ngài luôn là hiện thân của người mẹ hiền dành những gì tốt đẹp nhất cho đàn con thơ dại, Ngài luôn lắng nghe những tiếng kêu khổ của trần thế để đem lại những gì an lành nhất có thể.) thì hiểm nguy sẽ hóa thành tốt lành.

- Nam mô a di đà phật.

Em lẩm nhẩm trong đầu, với niềm hy vọng mãnh liệt rằng vị bồ tát chuyên cứu khổ cứu nạn sẽ nghe được lời thỉnh cầu của em.

Nhìn mỏm đá thì có vẻ gần, vậy mà cũng phải đánh vật thêm gần nửa tiếng nữa mới đến nơi. Cũng đúng là 1 hang đá đấy, nhưng hoàn toàn không thể sử dụng được, vì bụi rậm đã che kín lối.

Ngài ở đâu vậy Quán Thế Âm Bồ Tát? Nào tôi có cầu khấn gì cao sang, chỉ cần 1 chỗ bằng phẳng để đặt lưng thôi mà ngài cũng nỡ khước từ?

Cô bé TP nói trong vẻ thất vọng cùng cực:

- Em bỏ cuộc thôi anh ạ, em ...không thể đi nổi nữa.

Nhẩm tính thì bọn em đã di chuyển từ 1h chiều, cho tới bây giờ là hơn 10 rưỡi đêm. Băng rừng vượt núi cả ngày trời. Không mệt mới lạ. Em tự trách mình vì quá cầu toàn, biết thế này thì nãy ở lại ngay cái lán tìm được có phải đỡ khổ hơn bao nhiêu.

- Nãy em có nhớ từ cái lán đó lên đây đi mất khoảng bao lâu không?

- Khoảng 2 tiếng anh ạ.

- Ôi trời ơi 2 tiếng ý hả. Thôi giờ thế này, quay xuống rồi tìm được bất cứ chỗ nào bằng phẳng rộng khoảng 2m thôi cũng được thì hạ trại. Khỏi cần củi, khỏi cần đốt lửa. Giờ đi xuống nên cũng nhanh hơn lúc leo lên.

Gió núi vẫn gào thét bên tai, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ em chưa thấy nơi nào khắc nghiệt như ở đây, quả đúng như những gì em đã được cảnh báo.
 

thienthanmudo

Xe tăng
Biển số
OF-425212
Ngày cấp bằng
26/5/16
Số km
1,484
Động cơ
232,667 Mã lực
Website
kynangbongda.com
Thế rồi trong màn sương mờ ảo, 1 khoảnh đất trống từ từ hiện ra. Không tin vào mắt mình, như sợ nó biến mất, dồn hết chút sức tàn còn lại em không đi nữa mà …chạy. Đến nỗi TP còn phải gọi với theo: “Anh ơi đi chậm thôi chờ em với”

Ảnh em chụp lại vào hôm sau, chứ lúc ý mệt quá chẳng còn muốn chụp choẹt gì nữa:



Xuống gần hơn chút nữa, dưới ánh trăng vàng vọt là 1 bãi đất trống đủ để làm 1 sân bóng hiện ra trước mặt. Còn có cả bếp củi, tuy có ít nhưng cũng đủ để đun nước nấu mỳ và pha café. Em buột miệng thành tiếng:

- Sống rồi.













Có điều em không thể hiểu và cũng không thể lý giải được là tại sao lúc đi lên thì em không hề thấy bãi đất này, mà đến khi quay xuống thì lại thấy? Có lẽ Bồ Tát khi nãy còn đang phải cứu khổ cứu nạn ở 1 nơi xa nào đó, bây giờ mới thèm đoái hoài đến em. Dù có là gì đi nữa thì cuối cùng em cũng được ngồi thảnh thơi bên đống lửa:




 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top