- Biển số
- OF-46460
- Ngày cấp bằng
- 14/9/09
- Số km
- 2,194
- Động cơ
- 483,770 Mã lực
Em leo tiếp 6 tầng nữa mà chưa thấy cụ chủ đâu
vâng giống nghẹo thì giống làm gì ạ?Chuyện nhà em luôn nhé:
Khoảng đầu năm 1980, em đang học cấp 1, ở nhà tranh vách đất nằm trong khu vườn hơn 5000 mét vuông. ông bà già em đi làm cả ngày, hầu như ban ngày cai quản nhà chỉ có chị em em và lũ bạn hàng xóm. Nhà em có vườn rất rộng trồng cây ăn quả và chè, cuối vườn có một cây trám trắng cổ thụ, cao vọt lên so với các cây cối trong vùng, chắc cao phải tầm 20-30 mét (trám ở vùng núi thì nhiều, ở đồng bằng mà lại cổ thụ là rất hiếm), đấy là điểm sân chơi đủ trò của em và mấy đứa hàng xóm.
Một hôm ông chủ nhiệm HTX dẫn đến một tốp người lạ gặp bố mẹ em, nói rằng họ ở Hoàng Liên Sơn đến tìm mộ người thân chết từ nạn đói năm 45, ông ấy bảo họ có bản đồ, hai ngôi mộ người thân của họ nằm dưới gốc trám nhà em, xin đến bốc mang về. Nhà em cho họ đào tìm, em với lũ bạn lân la đến xem là bị ông chủ nhiệm dọa ma, đuổi. Đến sẩm tối thì họ xác định được vị trí và bảo để đó mai làm tiếp. Em hiếu động mò ra xem, thấy dưới hố, sau lớp lá họ phủ lên có cái tiểu sành rất to, hình vuông (to gấp 3-4 lần cái tiểu sành bây giờ ý), sợ quá chạy mất dép. Đêm hôm đấy họ đến lấy đi lúc nào chẳng rõ, sáng ra chỉ còn thấy 2 cái hố đã được lấp lại.
Chuyện không có gì nếu ông hàng xóm nhà em sang chơi bảo với bố em: Đấy là người tàu sang lấy của cải đời trước họ chôn ở đấy đấy, sau này lớn em mới thấy có lý:
- Cái tốp người đến đào mộ rất giống người tàu, họ gần như không nói chuyện với gia đình em mà toàn qua ông chủ nhiệm, họ giao tiếp với nhau bằng thứ tiếng em không hiểu mà ông chủ nhiệm bảo đấy là tiếng của dân tộc họ?
- Chết đói năm 45 thì làm gì có được cái tiểu hoàng tráng thế ?
- Gia đình ông chủ nhiệm sau vụ này bị đồn đại là được chia lại kha khá, vì nhà ông ý giàu nhất xóm, 4 ông con trai đều xây được nhà riêng và cưỡi BS51, Công pho lượn pằng pằng, oách ngang S500 bây giờ (nhưng đến hiện tại thì lụi bại cả, nghiện với trộm cắp hêt lượt).
Chuyện có thế thôi, em cứ tiếc mãi, Hồi đó nếu mình mở nắp tiểu sành ra thì có phải giống con ông chủ nhiệm không
Nhật nó có tàu sân bay to hơn cả Mỹ, nó làm soái ca TBD lừng lẫy 1 thời, muốn đi đâu làm gì không phải xin phép bố con thằng nào thì nó chôn vàng ở VN làm gì?
Vụ núi Tàu chính ra cứ tin là ông Gióng sau khi ăn 7 nong cơm, 3 nong cà, 2 nong đậu phụ mắm tôm rồi xuất ra 4 nong vàng chôn ở Núi Tàu khéo còn đáng tin hơn
em cũng tiếc thay cho cụChuyện nhà em luôn nhé:
Khoảng đầu năm 1980, em đang học cấp 1, ở nhà tranh vách đất nằm trong khu vườn hơn 5000 mét vuông. ông bà già em đi làm cả ngày, hầu như ban ngày cai quản nhà chỉ có chị em em và lũ bạn hàng xóm. Nhà em có vườn rất rộng trồng cây ăn quả và chè, cuối vườn có một cây trám trắng cổ thụ, cao vọt lên so với các cây cối trong vùng, chắc cao phải tầm 20-30 mét (trám ở vùng núi thì nhiều, ở đồng bằng mà lại cổ thụ là rất hiếm), đấy là điểm sân chơi đủ trò của em và mấy đứa hàng xóm.
Một hôm ông chủ nhiệm HTX dẫn đến một tốp người lạ gặp bố mẹ em, nói rằng họ ở Hoàng Liên Sơn đến tìm mộ người thân chết từ nạn đói năm 45, ông ấy bảo họ có bản đồ, hai ngôi mộ người thân của họ nằm dưới gốc trám nhà em, xin đến bốc mang về. Nhà em cho họ đào tìm, em với lũ bạn lân la đến xem là bị ông chủ nhiệm dọa ma, đuổi. Đến sẩm tối thì họ xác định được vị trí và bảo để đó mai làm tiếp. Em hiếu động mò ra xem, thấy dưới hố, sau lớp lá họ phủ lên có cái tiểu sành rất to, hình vuông (to gấp 3-4 lần cái tiểu sành bây giờ ý), sợ quá chạy mất dép. Đêm hôm đấy họ đến lấy đi lúc nào chẳng rõ, sáng ra chỉ còn thấy 2 cái hố đã được lấp lại.
Chuyện không có gì nếu ông hàng xóm nhà em sang chơi bảo với bố em: Đấy là người tàu sang lấy của cải đời trước họ chôn ở đấy đấy, sau này lớn em mới thấy có lý:
- Cái tốp người đến đào mộ rất giống người tàu, họ gần như không nói chuyện với gia đình em mà toàn qua ông chủ nhiệm, họ giao tiếp với nhau bằng thứ tiếng em không hiểu mà ông chủ nhiệm bảo đấy là tiếng của dân tộc họ?
- Chết đói năm 45 thì làm gì có được cái tiểu hoàng tráng thế ?
- Gia đình ông chủ nhiệm sau vụ này bị đồn đại là được chia lại kha khá, vì nhà ông ý giàu nhất xóm, 4 ông con trai đều xây được nhà riêng và cưỡi BS51, Công pho lượn pằng pằng, oách ngang S500 bây giờ (nhưng đến hiện tại thì lụi bại cả, nghiện với trộm cắp hêt lượt).
Chuyện có thế thôi, em cứ tiếc mãi, Hồi đó nếu mình mở nắp tiểu sành ra thì có phải giống con ông chủ nhiệm không
Giống đoạn nào cụ ơi? Có BS 51 chạy hay giống đoạn nghiện ngập ợ???Chuyện nhà em luôn nhé:
Khoảng đầu năm 1980, em đang học cấp 1, ở nhà tranh vách đất nằm trong khu vườn hơn 5000 mét vuông. ông bà già em đi làm cả ngày, hầu như ban ngày cai quản nhà chỉ có chị em em và lũ bạn hàng xóm. Nhà em có vườn rất rộng trồng cây ăn quả và chè, cuối vườn có một cây trám trắng cổ thụ, cao vọt lên so với các cây cối trong vùng, chắc cao phải tầm 20-30 mét (trám ở vùng núi thì nhiều, ở đồng bằng mà lại cổ thụ là rất hiếm), đấy là điểm sân chơi đủ trò của em và mấy đứa hàng xóm.
Một hôm ông chủ nhiệm HTX dẫn đến một tốp người lạ gặp bố mẹ em, nói rằng họ ở Hoàng Liên Sơn đến tìm mộ người thân chết từ nạn đói năm 45, ông ấy bảo họ có bản đồ, hai ngôi mộ người thân của họ nằm dưới gốc trám nhà em, xin đến bốc mang về. Nhà em cho họ đào tìm, em với lũ bạn lân la đến xem là bị ông chủ nhiệm dọa ma, đuổi. Đến sẩm tối thì họ xác định được vị trí và bảo để đó mai làm tiếp. Em hiếu động mò ra xem, thấy dưới hố, sau lớp lá họ phủ lên có cái tiểu sành rất to, hình vuông (to gấp 3-4 lần cái tiểu sành bây giờ ý), sợ quá chạy mất dép. Đêm hôm đấy họ đến lấy đi lúc nào chẳng rõ, sáng ra chỉ còn thấy 2 cái hố đã được lấp lại.
Chuyện không có gì nếu không có ông hàng xóm nhà em sang chơi bảo với bố em: Đấy là người tàu sang lấy của cải đời trước họ chôn ở đấy đấy, sau này lớn em mới thấy có lý:
- Cái tốp người đến đào mộ rất giống người tàu, họ gần như không nói chuyện với gia đình em mà toàn qua ông chủ nhiệm, họ giao tiếp với nhau bằng thứ tiếng em không hiểu mà ông chủ nhiệm bảo đấy là tiếng của dân tộc họ?
- Chết đói năm 45 thì làm gì có được cái tiểu hoàng tráng thế ?
- Gia đình ông chủ nhiệm sau vụ này bị đồn đại là được chia lại kha khá, vì nhà ông ý giàu nhất xóm, 4 ông con trai đều xây được nhà riêng và cưỡi BS51, Công pho lượn pằng pằng, oách ngang S500 bây giờ (nhưng đến hiện tại thì lụi bại cả, nghiện với trộm cắp hêt lượt).
Chuyện có thế thôi, em cứ tiếc mãi, Hồi đó nếu mình mở nắp tiểu sành ra thì có phải giống con ông chủ nhiệm không
Mộ người Tàu khá giả đều có quách lớn bao bọc bên ngoài, nếu là vàng thì không có chuyện họ đậy lá để đó cho Mợ vào ngó hay định mở nắp quách, tiểu ra để lấy BS51 lượn pằng pằng đâu.Chuyện nhà em luôn nhé:
Khoảng đầu năm 1980, em đang học cấp 1, ở nhà tranh vách đất nằm trong khu vườn hơn 5000 mét vuông. ông bà già em đi làm cả ngày, hầu như ban ngày cai quản nhà chỉ có chị em em và lũ bạn hàng xóm. Nhà em có vườn rất rộng trồng cây ăn quả và chè, cuối vườn có một cây trám trắng cổ thụ, cao vọt lên so với các cây cối trong vùng, chắc cao phải tầm 20-30 mét (trám ở vùng núi thì nhiều, ở đồng bằng mà lại cổ thụ là rất hiếm), đấy là điểm sân chơi đủ trò của em và mấy đứa hàng xóm.
Một hôm ông chủ nhiệm HTX dẫn đến một tốp người lạ gặp bố mẹ em, nói rằng họ ở Hoàng Liên Sơn đến tìm mộ người thân chết từ nạn đói năm 45, ông ấy bảo họ có bản đồ, hai ngôi mộ người thân của họ nằm dưới gốc trám nhà em, xin đến bốc mang về. Nhà em cho họ đào tìm, em với lũ bạn lân la đến xem là bị ông chủ nhiệm dọa ma, đuổi. Đến sẩm tối thì họ xác định được vị trí và bảo để đó mai làm tiếp. Em hiếu động mò ra xem, thấy dưới hố, sau lớp lá họ phủ lên có cái tiểu sành rất to, hình vuông (to gấp 3-4 lần cái tiểu sành bây giờ ý), sợ quá chạy mất dép. Đêm hôm đấy họ đến lấy đi lúc nào chẳng rõ, sáng ra chỉ còn thấy 2 cái hố đã được lấp lại.
Chuyện không có gì nếu không có ông hàng xóm nhà em sang chơi bảo với bố em: Đấy là người tàu sang lấy của cải đời trước họ chôn ở đấy đấy, sau này lớn em mới thấy có lý:
- Cái tốp người đến đào mộ rất giống người tàu, họ gần như không nói chuyện với gia đình em mà toàn qua ông chủ nhiệm, họ giao tiếp với nhau bằng thứ tiếng em không hiểu mà ông chủ nhiệm bảo đấy là tiếng của dân tộc họ?
- Chết đói năm 45 thì làm gì có được cái tiểu hoàng tráng thế ?
- Gia đình ông chủ nhiệm sau vụ này bị đồn đại là được chia lại kha khá, vì nhà ông ý giàu nhất xóm, 4 ông con trai đều xây được nhà riêng và cưỡi BS51, Công pho lượn pằng pằng, oách ngang S500 bây giờ (nhưng đến hiện tại thì lụi bại cả, nghiện với trộm cắp hêt lượt).
Chuyện có thế thôi, em cứ tiếc mãi, Hồi đó nếu mình mở nắp tiểu sành ra thì có phải giống con ông chủ nhiệm không