Chuyện làng dừa cụ tự nghĩ ra à
Rẻ rách quá... thế này mà ra nước ngoài khéo nó đái vào xe cho mà đi ấy chứ ngồi đấy mà đòi người ta mở bình xăng choVào tất cả các cây xăng thì em chỉ việc giật nắp bình, nhân viên bán xăng họ sẽ tự mở nắp và đổ xăng, mình trả tiền là xong.
Riêng cây xăng Petrolimex thì truyền thống là mình phải tự mở nắp bình, hoặc phải nói khéo "chị mở giúp em cái nắp mình xăng" - có lẽ họ là Tập đoàn của nhà nước nên bán xăng cũng phải mang màu sắc "cán bộ". Em biết điều đó nên trong lòng vẫn nghĩ: mỗi chỗ một kiểu, chỗ nào phục vụ tốt mình đến.
Tối qua em ghé cây xăng Petrolimex, vừa tắm nên người ngợm, tay chân sạch sẽ thơm tho, thực sự rất ngại mở nắp bình xăng. Em xuống xe nói với "cán bộ" bán xăng:
- Em mở giúp anh cái nắp bình xăng nhé (nói cực kỳ lịch sự).
+ Anh tự mở đi.
- Thôi em tiện thì giúp anh chút xíu, anh mở tay nó hơi mùi lúc vào xe.
+ Anh bị mùi thì em ko bị mùi à, anh mở em đổ ko thì thôi (rất cương quyết).
- Tại sao em lại phục vụ khách hàng bằng thái độ đó, anh là khách cơ mà?
+ Xe của anh thì anh tự mở, em mở hỏng xe anh thì em làm gì có tiền mà đền?
- Thế giờ em cứ mở giúp anh, hỏng xe anh tự chịu.
+ Anh mở nhanh cho người khác còn vào đổ, em ko mở đâu.
- Anh cũng không biết mở bình xăng em ạ, mà xe anh giờ hết xăng ko đi đc, thôi anh gửi ở đây, giờ đi xe khác kẻo nhỡ việc.
Nói xong em đỗ nguyên xe ở đó, khóa cửa xe rồi ra đường vẫy cái grap bike đi luôn đến tận 23h mới về lấy xe. Lúc về chắc cây xăng chán hẳn chả ai nói gì, em đánh xe đi chỗ khác đổ xăng. Em biết em làm thế cũng hơi ba bửa, nhưng thôi đi với ma thì cứ mặc cái áo giấy vậy.
Em toàn ngồi trong xe móc lẫy nắp để nv tự mở, tự đóng, chỉ hé kính trả tiền và nói sl cùng nhìn số đồng hồ khi vn họ yc. Chỉ khi nào cây xăng vắng, chỗ đỗ thoải mái mở cửa không vướng và ít khách em mới xuống xe tự mở, đóng nắp và trò truyện cùng nv. Cũng thấy thoái mái và vui vẻ cả chứ chả căng thẳng gì. Với lại đa phần em chỉ đổ ở 2 cây gần nhà của petrolimex nv họ quen xe, thuộc người cả. Trường hợp của cụ em nghĩ vn họ hiểu lầm, nghĩ cụ tán tỉnh gì đó thôi đâm ra tự ái, chứ bình thường họ đều đóng mở vô tư. Nhiều lúc đông khách đỗ xe mặt bằng chật hẹp mở cửa xe nó vướng.Vào tất cả các cây xăng thì em chỉ việc giật nắp bình, nhân viên bán xăng họ sẽ tự mở nắp và đổ xăng, mình trả tiền là xong.
Riêng cây xăng Petrolimex thì truyền thống là mình phải tự mở nắp bình, hoặc phải nói khéo "chị mở giúp em cái nắp mình xăng" - có lẽ họ là Tập đoàn của nhà nước nên bán xăng cũng phải mang màu sắc "cán bộ". Em biết điều đó nên trong lòng vẫn nghĩ: mỗi chỗ một kiểu, chỗ nào phục vụ tốt mình đến.
Tối qua em ghé cây xăng Petrolimex, vừa tắm nên người ngợm, tay chân sạch sẽ thơm tho, thực sự rất ngại mở nắp bình xăng. Em xuống xe nói với "cán bộ" bán xăng:
- Em mở giúp anh cái nắp bình xăng nhé (nói cực kỳ lịch sự).
+ Anh tự mở đi.
- Thôi em tiện thì giúp anh chút xíu, anh mở tay nó hơi mùi lúc vào xe.
+ Anh bị mùi thì em ko bị mùi à, anh mở em đổ ko thì thôi (rất cương quyết).
- Tại sao em lại phục vụ khách hàng bằng thái độ đó, anh là khách cơ mà?
+ Xe của anh thì anh tự mở, em mở hỏng xe anh thì em làm gì có tiền mà đền?
- Thế giờ em cứ mở giúp anh, hỏng xe anh tự chịu.
+ Anh mở nhanh cho người khác còn vào đổ, em ko mở đâu.
- Anh cũng không biết mở bình xăng em ạ, mà xe anh giờ hết xăng ko đi đc, thôi anh gửi ở đây, giờ đi xe khác kẻo nhỡ việc.
Nói xong em đỗ nguyên xe ở đó, khóa cửa xe rồi ra đường vẫy cái grap bike đi luôn đến tận 23h mới về lấy xe. Lúc về chắc cây xăng chán hẳn chả ai nói gì, em đánh xe đi chỗ khác đổ xăng. Em biết em làm thế cũng hơi ba bửa, nhưng thôi đi với ma thì cứ mặc cái áo giấy vậy.
khiếp bác qua cơ ý. Xuống mở đi cho rồi ý. So đo với đàn bà quáVào tất cả các cây xăng thì em chỉ việc giật nắp bình, nhân viên bán xăng họ sẽ tự mở nắp và đổ xăng, mình trả tiền là xong.
Riêng cây xăng Petrolimex thì truyền thống là mình phải tự mở nắp bình, hoặc phải nói khéo "chị mở giúp em cái nắp mình xăng" - có lẽ họ là Tập đoàn của nhà nước nên bán xăng cũng phải mang màu sắc "cán bộ". Em biết điều đó nên trong lòng vẫn nghĩ: mỗi chỗ một kiểu, chỗ nào phục vụ tốt mình đến.
Tối qua em ghé cây xăng Petrolimex, vừa tắm nên người ngợm, tay chân sạch sẽ thơm tho, thực sự rất ngại mở nắp bình xăng. Em xuống xe nói với "cán bộ" bán xăng:
- Em mở giúp anh cái nắp bình xăng nhé (nói cực kỳ lịch sự).
+ Anh tự mở đi.
- Thôi em tiện thì giúp anh chút xíu, anh mở tay nó hơi mùi lúc vào xe.
+ Anh bị mùi thì em ko bị mùi à, anh mở em đổ ko thì thôi (rất cương quyết).
- Tại sao em lại phục vụ khách hàng bằng thái độ đó, anh là khách cơ mà?
+ Xe của anh thì anh tự mở, em mở hỏng xe anh thì em làm gì có tiền mà đền?
- Thế giờ em cứ mở giúp anh, hỏng xe anh tự chịu.
+ Anh mở nhanh cho người khác còn vào đổ, em ko mở đâu.
- Anh cũng không biết mở bình xăng em ạ, mà xe anh giờ hết xăng ko đi đc, thôi anh gửi ở đây, giờ đi xe khác kẻo nhỡ việc.
Nói xong em đỗ nguyên xe ở đó, khóa cửa xe rồi ra đường vẫy cái grap bike đi luôn đến tận 23h mới về lấy xe. Lúc về chắc cây xăng chán hẳn chả ai nói gì, em đánh xe đi chỗ khác đổ xăng. Em biết em làm thế cũng hơi ba bửa, nhưng thôi đi với ma thì cứ mặc cái áo giấy vậy.
Em cũng thế, đi con Su cóc vào cây xăng mà nhờ nhân viên mở nắp chắc nó cho ăn cái bình cứu hỏaE toàn phải tự mở, đổ đâu cũng thế vì e cầm chìa khoá
Câu cú đúng ngữ pháp. Dấu câu đặt đúng chỗ. Lỗi chính tả ko có. Chứng tỏ cũng là thứ được học hành.Vào tất cả các cây xăng thì em chỉ việc giật nắp bình, nhân viên bán xăng họ sẽ tự mở nắp và đổ xăng, mình trả tiền là xong.
Riêng cây xăng Petrolimex thì truyền thống là mình phải tự mở nắp bình, hoặc phải nói khéo "chị mở giúp em cái nắp mình xăng" - có lẽ họ là Tập đoàn của nhà nước nên bán xăng cũng phải mang màu sắc "cán bộ". Em biết điều đó nên trong lòng vẫn nghĩ: mỗi chỗ một kiểu, chỗ nào phục vụ tốt mình đến.
Tối qua em ghé cây xăng Petrolimex, vừa tắm nên người ngợm, tay chân sạch sẽ thơm tho, thực sự rất ngại mở nắp bình xăng. Em xuống xe nói với "cán bộ" bán xăng:
- Em mở giúp anh cái nắp bình xăng nhé (nói cực kỳ lịch sự).
+ Anh tự mở đi.
- Thôi em tiện thì giúp anh chút xíu, anh mở tay nó hơi mùi lúc vào xe.
+ Anh bị mùi thì em ko bị mùi à, anh mở em đổ ko thì thôi (rất cương quyết).
- Tại sao em lại phục vụ khách hàng bằng thái độ đó, anh là khách cơ mà?
+ Xe của anh thì anh tự mở, em mở hỏng xe anh thì em làm gì có tiền mà đền?
- Thế giờ em cứ mở giúp anh, hỏng xe anh tự chịu.
+ Anh mở nhanh cho người khác còn vào đổ, em ko mở đâu.
- Anh cũng không biết mở bình xăng em ạ, mà xe anh giờ hết xăng ko đi đc, thôi anh gửi ở đây, giờ đi xe khác kẻo nhỡ việc.
Nói xong em đỗ nguyên xe ở đó, khóa cửa xe rồi ra đường vẫy cái grap bike đi luôn đến tận 23h mới về lấy xe. Lúc về chắc cây xăng chán hẳn chả ai nói gì, em đánh xe đi chỗ khác đổ xăng. Em biết em làm thế cũng hơi ba bửa, nhưng thôi đi với ma thì cứ mặc cái áo giấy vậy.