Em copy được của 1 cụ sinh hoạt bên vnav. Cụ này sưu tầm được 1 em đầu chuyên nghiệp trong nhà đài, hiện nay cũ ấy vẫn sử dụng.
Cuốn gốc là chương trình gì thế? Đầu của cụ là hãng gì, model gì ạ?Chép
chép thôi cụ ơi , có 1 cuốn là băng gốc. Ko có phim chỉ tua đâu ạ.
Vâng ạ, cám ơn cụ !!!Cụ không đọc kỹ rồi, cụ ấy bảo thằng con nghịch hỏng mất còn đâu? Muốn mua đầu video cũ cụ cứ lên mạng, giá từ 500k đến vàitrieeuc, thậm chí đời cao cấp cả chục triệu nữa cũng có...
Tìm đầu giờ không khó lắm nhưng tìm băng chất lượng như thế kia thì hơi bị khó và tốn kém cụ ạ! Số băng kia không dưới 20 triệu đâu ạ!Em copy được của 1 cụ sinh hoạt bên vnav. Cụ này sưu tầm được 1 em đầu chuyên nghiệp trong nhà đài, hiện nay cũ ấy vẫn sử dụng.
Đầu model gì cụ ơi? Băng có cuốn nào là gốc không ạ?Nhà cháu vẫn còn 1 đầu VHS Victor nội địa của Nhật+ 1 cục biến áp+ tầm hơn 40 cuốn băng ca nhạc, nhưng 5 năm nay ko từng xài. Chắc giờ nó mốc thếch!
Nhà cháu chẳng nhớ là model nào nữa, nhưng dàn đồng còn cứng khừ. Dây điện lúc nào cũng ghim cứng vào biến áp kẻo lỡ cắm nhầm thì toi.Đầu model gì cụ ơi? Băng có cuốn nào là gốc không ạ?
Giữ lại hoài niệm cũng hay hay cụ ạ!Nhà em còn 1 cái đầu video Panasonic V8 mới tinh tươm
Cụ lại làm em thèm rồi đấy! Em có cái thú vui hoài cổ chẳng giống ai, từ đài bóng đèn, đĩa than, cát xét, băng cối, video, cd đều muốn sưu tầm!Nhà cháu chẳng nhớ là model nào nữa, nhưng dàn đồng còn cứng khừ. Dây điện lúc nào cũng ghim cứng vào biến áp kẻo lỡ cắm nhầm thì toi.
Băng cũng có 1 số băng gốc, nhưng 5 năm nay nhà cháu ko mở tủ ra xem, có lẽ mốc hết rồi, cả 2 cái quay băng tay. Còn cái quay máy hình chiếc xe hơi thì mụ vợ cho bà dze chai từ lâu vì nhà chật quá.
Giờ ngay cả đầu DVD 5 số cũng chẳng ai thèm xem. Gần 200 đĩa DVD cũng quẳng 1 góc!
Theo nhà cháu thấy, thế hệ U50 trở đi đa số đều hoài cổ cụ ạ. Ví dụ như về vật chất, những thứ cụ liệt kê ra ở trên đều có độ bền hơn hẳn SP cùng loại hiện nay, và tiện ích của nó cũng đủ dùng, thay vì các SP công nghệ cao tích hợp quá nhiều tính năng mà đôi khi mua về ko dùng tới.Cụ lại làm em thèm rồi đấy! Em có cái thú vui hoài cổ chẳng giống ai, từ đài bóng đèn, đĩa than, cát xét, băng cối, video, cd đều muốn sưu tầm!
Nhà cháu mới u40, 8x đời đầu thôi mà đã hoài cổ rồi nên hình như là hơi già cụ nhỉ?Theo nhà cháu thấy, thế hệ U50 trở đi đa số đều hoài cổ cụ ạ. Ví dụ như về vật chất, những thứ cụ liệt kê ra ở trên đều có độ bền hơn hẳn SP cùng loại hiện nay, và tiện ích của nó cũng đủ dùng, thay vì các SP công nghệ cao tích hợp quá nhiều tính năng mà đôi khi mua về ko dùng tới.
Như cái đầu video, lúc đầu nhà cháu mua hẳn con Sharp 790, tuy mua lại nhưng giá vẫn còn rất chát, thu đc chương trình TV -1 tính năng khá hiếm thời điểm năm 90- đến lúc bị trộm vô nhà lôi mất, tiếc ngẩn ngơ cả tháng.
Đồ điện tử không như đồ cơ khí, lâu không dùng là hỏng đó cụ ạ!Em vẫn còn một cái đầu S-video hiệu Mitsubishi. Nhớ ngày xưa mua con này mất 3 chỉ vàng. Giờ giữ làm kỉ niệm Mai mốt rảnh gửi ảnh lên cho cụ thớt xem nhé!
Thật khó để nhận định 1 người là già hay trẻ cụ ạ. Ví dụ, nếu cụ gặp nhà cháu sẽ...rất bối rối vì ko biết xếp" thằng cha" này thuộc thể loại nào.Nhà cháu mới u40, 8x đời đầu thôi mà đã hoài cổ rồi nên hình như là hơi già cụ nhỉ?
Hi hi, nói chuyện với cụ rất là vui ạ!Thật khó để nhận định 1 người là già hay trẻ cụ ạ. Ví dụ, nếu cụ gặp nhà cháu sẽ...rất bối rối vì ko biết xếp" thằng cha" này thuộc thể loại nào.
Kể ra, vs lứa tuổi cụ, sở thích tìm hiểu+ sưu tầm ~ vật dụng trên, ai ko hiểu có thể xếp cụ vào diện" già", nhưng theo nhà cháu, do thập niên 90 của TK trước, lúc ấy cụ còn nhỏ nên chưa có điều kiện sở hữu chúng. Giờ đây, nhìn chúng, cụ thấy...hay hay!
Như vậy, nếu quy kết cụ hơi già là sai!. Và hoài cổ ko nhất thiết độc quyền của người già!
Vẫn nhớ!Tất bật cả năm, nhiều khi ngủ rất ít, ăn quấy quá cho xong, thở dốc vì sức ép cuộc sống như quả núi đè lên vai, chợt những ngày này muốn buông bỏ tất cả khi nghe một bản nhạc xưa cũ trên cái đầu cũng xưa cũ, video. Tự nhiên bỗng nhớ những cái Tết xưa, khi cả nước vẫn còn nhiều thiếu thốn. Tết chỉ giản đơn là cái thủ lợn được mua phân phối, bố ngồi chặt cả đêm làm mấy món. Là bộ quần áo mới. Là đi chợ xuân. Là thức đến 12 giờ đón giao thừa để nhặt những quả pháo Bình Đà sót lại rồi hít hà mùi thơm khen khét. Là vác ghế gỗ sang nhà hàng xóm xem những băng video hải ngoại để mơ về một xứ sở lấp lánh vời xa, nước Mỹ...
Đầu video hồi cuối những năm 80, đầu 90 có giá trị bằng cả căn nhà hay lô đất vàng vì rất hiếm, âm thanh lúc đầu chỉ mono rồi sau mới có stereo, được ưa chuộng nhất là hãng Sharp vì cơ khí rất bền. Lúc đầu người ta thường chiếu chương trình ca nhạc, phim chưởng, phim võ thuật kiểu Lý Tiểu Long đợi khi cụ già, trẻ con về hết rồi mới đóng cửa lại, chiếu phim mát, bán vé đâu chừng 200-300đ/lượt xem gì đấy. Mãi cả chục năm sau, lần hồi nhà tôi cũng có một cái đầu Video để mà đê mê từ tiếng kêu “xoành xoạch” khi đầu video “nuốt” băng, động tác quay tay bằng những cái tua băng cho khỏi hại đầu hay lọ mọ ngồi mở nắp máy lấy tờ lịch hoặc điếu thuốc lá lau đầu từ, ngồi mở băng lấy nhựa hồng xiêm dán dây bị đứt…
Dịp đi Mỹ mấy năm trước, tình cờ vào quầy hàng băng đĩa của một Việt kiều hỏi mua cd hải ngoại bỗng thấy mấy cuốn băng video cũ của Thúy Nga Paris By Night vứt lăn lóc một góc, bụi phủ mờ, hỏi mua không ngờ được anh ấy tặng luôn và còn chở về khách sạn miễn phí bằng cái Honda Pilot ngồi êm hơn cả Toyota Prado nữa. Vậy là tôi hi sinh mọi thú vui mua sắm để xếp một vali băng đầy ự mang về Việt Nam và sưu tầm lại đầu video để mà hoài niệm một thủa nghe nhìn thời gian khó. Còn các cụ mợ, nhất là thế hệ 7,8,9x thì sao ạ, ai còn nhớ đầu video hay là đã quên rồi?
Với em thì những gì đã là kỷ niệm thường được thời gian làm cho đẹp thêm cụ ạ! Đôi lúc cuộc sống nhọc nhằn quá nên nhìn lại những kỷ niệm lại có thêm nghị lực để mà sống!Vẫn nhớ!
Nhưng chỉ là ký ức thôi,giờ những hoài niệm chỉ có thể là ảo ảnh!
Thực tế phũ phàng lắm.