- Biển số
- OF-593275
- Ngày cấp bằng
- 4/10/18
- Số km
- 379
- Động cơ
- 135,096 Mã lực
Đường cổ ngư xưa, chầm chậm buớc ta về.
Ý mợ thớt là sao???"Mùa về ủ ê bên những chấn song, phố ngủ quên cuộn mình ngoài cửa trống, bỏ mặc gió theo gió lan man về khoảng trời dài rộng, bay theo những giấc chiêm bao…
Ai đó cứ lặng lẽ một mình thả rơi những tiếng hanh hao, giữa ồn ào mưa cứ doạ dẫm mà chẳng về vì đang còn lạc lối, cho những tiếng buồn rơi trên ngón tay đã mãi ngóng tìm hơi ấm của một bàn tay đùa làn tóc rối, để rồi tan vào trong những vô vọng đi qua...
Thương nhớ vốn là điều không cần vay mượn mà cũng chẳng xa hoa, thế nên phải chăng nợ nần chỉ đong bằng cảm giác? Nhiều lúc thắt quặn khi lòng sợ cuộc đời về sau sẽ chẳng thể nào ôm được ai đó trong tay thật chặt, dù đau đáu lạ kỳ, đau đáu đến xanh xao…
Mùa lại mùa qua, những vòng tay cứ rối vào nhau nghĩ suy chập chờn tiếng nhạc xuống thấp lại cao. Đớn đau cứ mãi rú gào trút xuống đời không chút gì thương xót. Đôi lúc thấy mỏng manh như những cảm giác lặng lẽ giữa bao nhiêu bước chân chông chênh nơi con dốc ngày dài thăm thẳm. Ta bước khe khẽ giữa phận người khi đời gởi trả về bao nhiêu cảm xúc còn ấm, dù ánh mắt đã mãi lạnh căm…
Rồi lại tìm về qua phố để trông những ngã rẽ cứ mãi dài mãi xa xăm, để dễ đi rồi dễ lạc. Nỗi buồn ngập ngừng trôi về theo ánh trời hoàng hôn nhàn nhạt, thấp thoáng bình yên nơi nào những âm ấm vòng tay
Rồi mùa tan vào phố trong những chiều rơi nghiêng ngả cơn say, ngồi yên nghe một khúc độc huyền cầm xưa cũ. Thấy lòng mình chợt buồn như lòng phố, và lại rồi chiều lá đổ khóc ai!
Lá đổ khóc người nên lá chạm bờ vai. Mạn kiếp dắt dìu những mông mênh già cỗi, đường trần duyên mãn tận lại khai hoa bao lời trăng trối, trăng trối tơ trời tạ lỗi, lỗi chờ trông...
Mùa lại về trên mái phố trăm năm."
Lâu rồi em không up thơ văn gì chiều nay như bao chiều chủ nhật khác chờ f1 học, em gửi lên đây một vài lãng đãng thứ cảm xúc mà dường như cứ giao mùa phụ nữ tự thấy mình phức tạp hơn...
Chúc các cụ chiều chủ nhật an vui
Bả liều đúp đới,chớ có dại...Thính à, mua ở đâu đấy có xài hoá TQ khôngg vậy nè
Thả cục to to dễ ...đớp, lâu quá chả đớp đc miếng nào
Bác đứng sang một bên, thưởng thức ...bàn thắng ...đẹp nháBả liều đúp đới,chớ có dại...
Hay mà? Sao phải xin?Đêm Đông,
Ôi ta nhớ nhung đường về xa xa.
Đêm Đông,
Ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương.
Đêm Đông,
Ta lê bước chân phong trần tha hương.
Có ai thấu tình cô lữ đêm Đông không chồng ? ..
Em xin lỗi tác giả Kim Minh
Có còn gì đâu mà nhớ?tự nhiên e lại nhớ nyc các cụ ạ
Iêm xuyên tạc câu cuối tác giả cho hợp cảnh hợp tình màHay mà? Sao phải xin?
Cơ mà lão cất lời ca làm mợ chủ chạy mịa mất roài? Các lão tập trung vang lão chết đới!
Làm gì có thính ạThính à, mua ở đâu đấy có xài hoá TQ khôngg vậy nè
Thả cục to to dễ ...đớp, lâu quá chả đớp đc miếng nào
Em chẳng có ý cả. Thực sự là thếÝ mợ thớt là sao???
Em đã cố quên mùa đông,cũng như nhiều cụ khác. Sao mợ lại nỡ chạm nỗi buồn lạnh giá bọn em?
Cứ thấy Ốc là quên cả ...ngao sò và cả con hến nuônLàm gì có thính ạ
Mấy giờ rồi mà còn thính haha
Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ....Đường cổ ngư xưa, chầm chậm buớc ta về.
Ahihi làm gì có ai ở đây chứ. Tất nhiên rồiEm hóng xem ai khóc tạ lỗi mợ Ocxinh_85 .
Em thì không thích khói hun gà làm cay mắt mợ chủ thớt.
Không ạ. Ảnh em coppy của bạnMợ lãng đãng ra mấy dòng này đây ạ? Hay quá. Mà tấm ảnh là mợ chụp đấy ạ?
À, ế ẩm quá đói nhăn răng chả có việc gì làm nên mới ngơ ngẩn lãng đãng nhé. Há háBuôn bán đắt hàng nên đầu óc mới lãng đãng thế chứ em đói nhăn răng chạy síp bơ cả ngày, chả lúc nào để ý đông với hè... Mát giời ko mưa là dc òi!
Mợ nại nàm em nhớ gấu roài, nhớ những buổi đêm dắt tay gấu đi dưới ánh trăng, ngửi mùi hoa sữa trên các con đường vắng- Mùa thu và đầu đông HN thật đặc biệt...Tất cả chỉ tại thời tiết thôi phải không ạ ahihi