[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,461
Động cơ
166,264 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Năm nay bản Nậm Nghiệp ( tên theo quản lý nhà nước là bản Nậm nghép) sẽ tổ chức lễ hội hoa Sơn tra, chắc tuần tới này du khách sẽ đông, em tranh thủ đi chơi trước :D
Đường lên đến bản tuy còn gập ghềnh nhưng đổi lại là cả một cánh rừng hoa Sơn tra nở trắng muốt :D
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Năm nay bản Nậm Nghiệp ( tên theo quản lý nhà nước là bản Nậm nghép) sẽ tổ chức lễ hội hoa Sơn tra, chắc tuần tới này du khách sẽ đông, em tranh thủ đi chơi trước :D
Đường lên đến bản tuy còn gập ghềnh nhưng đổi lại là cả một cánh rừng hoa Sơn tra nở trắng muốt :D
Cảm ơn cụ Xe vẫn ghé chơi "nhà", dù trà thì không có, nước thì không. Vẫn thay em chăm chút cho góc nhỏ này là chốn "bình yên" để ai bước chân vào cũng cảm thấy nhẹ nhõm - dù "chủ nhà" hổ báo cáo chồn, bắn súng cự phách không thua ai, :D...!

Em đã định đặt một dấu hỏi to đùng đoàng: Không biết cụ Xe có duyên nợ gì với Tây Bắc không, mà năm nào cũng thấy "đi thật xa để trở về"?! ☺
Nhưng nhìn cảnh sắc và miên man hoa sơn tra, thì đã có câu trả lời cho riêng mình. Mới hiểu cái "quyến rũ" của những vùng "đất đá nở hoa" mà người ta hay ví von cho đậm chất văn chương ấy. Nhưng cũng chẳng nói quá chút nào, bởi vì cái vẻ đẹp xen lẫn giữa những cằn cỗi ấy, là những bông hoa trinh nguyên của núi, rừng - chẳng mảy may tới sự khắc nghiệt của đất trời mà bung lụa. Khoe cái nhẹ nhõm, an yên của một thiếu phụ đủ đầy, viên mãn. Đôi khi, trong cái nứt vỡ của đất đá, nhú ra một nhành hoa trắng tinh khôi. Như là một giọt mực xanh trên nền trời thăm thẳm. Khiến cho không gian như "vỡ oà"...

Em cảm nhận mọi người đều có cái lừng chừng, dùng dằng với Tây Bắc. Đến rồi không nỡ buông vạt áo mà ra về. Cứ quẩn quanh các mép đá, ven đường để "nắm" lấy cái vẻ đẹp được bày ra như là cố ý của tạo hoá. Nhưng sự vô tình của thiên nhiên, ấy mới là cái khiến lòng người ta ngẩn ngơ...

Em đến Tây Bắc một lần. Chỉ biết nín lặng trước cảnh núi non sẫm màu hoàng hôn tím lịm. Sương giăng như với được trong tay. Nhìn hoa đào nở trên núi mà lòng khe khẽ rung lên một nhịp. Cái đẹp ấy nó mộc mạc quá, nhưng trong cái mộc ấy, là những xù xì, sần sùi của thân cây. Mốc thếch lên là "màu áo" phủ bên ngoài, lốm đốm trắng, nhưng cành cây đều là những "bông lửa". Đốt cho lòng ru khách một nỗi khắc khoải, không muốn rời đi.

Không chỉ riêng sơn tra mới làm nức lòng cụ Xe đâu. Mai, mơ, mận hay hoa ban cũng dễ khiến cho ai đến cũng dễ quên lối về lắm. Nói gì thì nói, lạc đường còn dễ tìm. Lạc trong cái đẹp, đôi khi còn hơn là say rượu nếp cái hoa vàng. Lúc mình say, lại chẳng biết mình say. Ngủ vùi bên bếp lửa, sáng ra mới ngơ ngác, dụi mắt:
- Đâu là đâu và tôi là ai?! :D
Lúc đó em có nói tên bông hoa kia, dễ gì đã nhớ?!!!
Nhành hoa này lạ quá, hoa gì vậy mợ RedMer ơi
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,157
Động cơ
478,939 Mã lực
Năm nay bản Nậm Nghiệp ( tên theo quản lý nhà nước là bản Nậm nghép) sẽ tổ chức lễ hội hoa Sơn tra, chắc tuần tới này du khách sẽ đông, em tranh thủ đi chơi trước :D
Đường lên đến bản tuy còn gập ghềnh nhưng đổi lại là cả một cánh rừng hoa Sơn tra nở trắng muốt :D
Mấy cậu nhóc này, càng zoom soi em càng thấy có nét hao hao bác! :D
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,461
Động cơ
166,264 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Nhìn cây gạo này em lại nhớ đến tuổi thơ em. Đã từng đi nhặt hoa gạo về chơi đồ hàng.
Tất nhiên là chỉ dám đi ban ngày. Tối chả bao giờ dám bén mảng vì sợ trên cây có ma :P
Các cụ hay dọa, thần cây đa, ma cây gạo :))
Nhưng em mới biết được là hoa gạo ăn rất ngon:D
 

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,461
Động cơ
166,264 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Các cụ hay dọa, thần cây đa, ma cây gạo :))
Nhưng em mới biết được là hoa gạo ăn rất ngon:D
Phải chăng, vì cây Gạo từ xưa tới nay, từ thuở bận áo bà ba màu nâu, các bà các mẹ gồng gánh trên vai, tất tưởi trên triền đê. Gió lộng hất tung chiếc nón, và tà áo thì đượm một màu man mác, nên cây Gạo cũng bị "mặc" cho mình một trách nhiệm có vẻ như là hơi cao cả?! Hay là một sự huyền bí nào đó mà có khi, cả đời chúng ta vẫn chưa tìm ra lời giải?!

Em chỉ thấy một sự hoài niệm; một nỗi da diết mỗi mùa hoa Gạo ở đâu đó trên mạng, đốt một góc trời. Hay có bất chợt thấy bông hoa trên tay ai đó, là hình ảnh những chú chim ríu rít bay về. Chúng râm ran, chuyện trò hay cãi cọ với nhau bằng thanh âm của loài vật. Chắc cũng có vui, có buồn như con người. Có những lúc mệt nhoài, đậu trên cành cây mà im lặng. Hay lí lắc đi chòng ghẹo bầy đàn...Cứ thế, nhìn cây Gạo lại thấy "ngôi nhà" ấy vững chãi biết bao nhiêu!

Chỉ riêng việc ủ mình, trút lá để đơm hoa, dù không hương, đã là một nỗi khắc khoải. Người ta xanh mướt mượt lá, cành như hoa Trà, hoa Ban, hoa Bưởi - thì mình phải đau đớn ruồng bỏ một phần "thân thể" chỉ để khoe mình sự rực rỡ. Như là biệt ly, như là cúi mình một phút lên hương, rồi hẹn mùa sau, gặp lại...

Yêu hoa, ai lại nỡ đi cho vào nồi nấu?! :D
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,157
Động cơ
478,939 Mã lực
Phải chăng, vì cây Gạo từ xưa tới nay, từ thuở bận áo bà ba màu nâu, các bà các mẹ gồng gánh trên vai, tất tưởi trên triền đê. Gió lộng hất tung chiếc nón, và tà áo thì đượm một màu man mác, nên cây Gạo cũng bị "mặc" cho mình một trách nhiệm có vẻ như là hơi cao cả?! Hay là một sự huyền bí nào đó mà có khi, cả đời chúng ta vẫn chưa tìm ra lời giải?!

Em chỉ thấy một sự hoài niệm; một nỗi da diết mỗi mùa hoa Gạo ở đâu đó trên mạng, đốt một góc trời. Hay có bất chợt thấy bông hoa trên tay ai đó, là hình ảnh những chú chim ríu rít bay về. Chúng râm ran, chuyện trò hay cãi cọ với nhau bằng thanh âm của loài vật. Chắc cũng có vui, có buồn như con người. Có những lúc mệt nhoài, đậu trên cành cây mà im lặng. Hay lí lắc đi chòng ghẹo bầy đàn...Cứ thế, nhìn cây Gạo lại thấy "ngôi nhà" ấy vững chãi biết bao nhiêu!

Chỉ riêng việc ủ mình, trút lá để đơm hoa, dù không hương, đã là một nỗi khắc khoải. Người ta xanh mướt mượt lá, cành như hoa Trà, hoa Ban, hoa Bưởi - thì mình phải đau đớn ruồng bỏ một phần "thân thể" chỉ để khoe mình sự rực rỡ. Như là biệt ly, như là cúi mình một phút lên hương, rồi hẹn mùa sau, gặp lại...

Yêu hoa, ai lại nỡ đi cho vào nồi nấu?! :D
Em đọc thấy hoa gạo cũng là vị thuốc, món ăn xào xịt bò. Hồi nhỏ em cũng đi cùng bạn đẽo vỏ cây về cho người nhớn làm thuốc. Phải đi cùng vì thằng kia sợ ma gốc gạo nó ko cho vỏ, chứ em chỉ sợ hơn nó 1 tí. Em cũng nhặt hoa rơi, vặt thử 1 cánh ra nhấm. Vị nó chua nhẹ thanh thanh, gốc cánh hoa dày và giòn. Cánh hoa tươi trên cành thì có nhựa trơn trơn, hoa rụng đỡ hơn. Trong nhuỵ hoa có các thuỳ hoa dài, đầu có noãn hoa ươn ướt, chỗ đó gọi là “hạt gạo”, nhìn giống bấc đèn dầu thỉnh thoảng cũng có bấc gạo.
Chiều nay HN giở giời hơi lạnh, nghĩ lại chuyện này, thấy có ông tướng quần đùi áo mỏng cài lệch khuy hở rốn, vừa quệt mũi vừa nhấm cánh hoa giữa gió lạnh tháng Ba ngoài đồng, rồi giật phắt chạy về như có ma đuổi! Thôi, e ko dám nghĩ nữa! :D
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
Em đọc thấy hoa gạo cũng là vị thuốc, món ăn xào xịt bò. Hồi nhỏ em cũng đi cùng bạn đẽo vỏ cây về cho người nhớn làm thuốc. Phải đi cùng vì thằng kia sợ ma gốc gạo nó ko cho vỏ, chứ em chỉ sợ hơn nó 1 tí. Em cũng nhặt hoa rơi, vặt thử 1 cánh ra nhấm. Vị nó chua nhẹ thanh thanh, gốc cánh hoa dày và giòn. Cánh hoa tươi trên cành thì có nhựa trơn trơn, hoa rụng đỡ hơn. Trong nhuỵ hoa có các thuỳ hoa dài, đầu có noãn hoa ươn ướt, chỗ đó gọi là “hạt gạo”, nhìn giống bấc đèn dầu thỉnh thoảng cũng có bấc gạo.
Chiều nay HN giở giời hơi lạnh, nghĩ lại chuyện này, thấy có ông tướng quần đùi áo mỏng cài lệch khuy hở rốn, vừa quệt mũi vừa nhấm cánh hoa giữa gió lạnh tháng Ba ngoài đồng, rồi giật phắt chạy về như có ma đuổi! Thôi, e ko dám nghĩ nữa! :D
Hồi ở chiến trường K về, bố em có mang theo cuốn "Chữa bệnh bằng thuốc Nam" - được in trên chất liệu giấy dó, cùng với một cuốn sổ tay chép những bài thơ tình. Gia tài của một người đàn ông trở về từ chiến trường, không mang theo điều gì quý giá, chỉ còn mỗi hai cuốn: Một sách, một sổ.
Cuốn sách hấp dẫn em với sự tò mò; còn cuốn sổ bắt đầu gieo những hạt mầm non xanh, trong trẻo...trong đó, là tấm ảnh mờ ố do bị nhúng nước. Khi đó, em chưa biết đặt tiêu đề cho cuốn sổ đó là gì, chứ như bây giờ, sẽ không ngại ngần viết chú thích:
"Thứ nhất không quên Đất nước, thứ nhì không phụ Em", :D...

Còn về cuốn sách, có rất nhiều bài thuốc từ những cây hoa, hay kể cả là những nhành cỏ dại. Thế nên, bất cứ khi nào em có vu vơ hỏi về việc gì liên quan đến Tây hay Đông y, người đàn ông đó đều hướng dẫn và chỉ bảo em rất tận tình, chu đáo. Có những cây hoa, trồng bên hông nhà, tưởng như để chơi, nhưng kỳ thực, lại là vị thuốc để dùng khi bất chợt.

Quen với tính hàn, tính nóng của cây trái, nên đôi khi, bắt gặp những cây hoa gợi về ký ức, không khỏi lao xao với mùi và vị. Phản ứng thân thuộc ở đâu chạy ùa về. Mường tượng tới vị đắng chát, hay ngào ngạt của chén thuốc Bắc khi chiều Đông. Sực lên là nỗi nhớ quê hương da diết. Mùi cỏ mật ngọt ấm; mùi sắn dây chữa say rượu hay ngộ độc man mát, lành lành. Hay là cả mùi của rễ cây hà thủ ô để gội đầu và nhựa cây xà cừ hăng hắc, ứa màu sữa trắng đục...tất cả, đều dội về một miền thanh xuân vô cùng tươi đẹp!

Mấy hôm lâu lâu, trở về nhà, cây dành dành mười mấy năm tuổi đã rụng hết hoa, còn lại trong những kẽ lá là màu quả vàng cam. Nhớ đến những nồi xôi được nhuộm vàng ruộm từ thịt quả, chợt thấy có gì đó cay cay ở sống mũi. Cây cau cao vút buông một chùm quả treo lơ lửng giữa trời. Mấy chú chim về làm tổ cãi nhau chí choé giữa trưa. Rồi một con "dỗi hờn" bay đi mất. Cây hồng bạch vẫn hay được bứt vào hãm trà, năm nay lại ít hoa quá đáng. Thành thử, chỉ để ngắm chơi. Chẳng nghĩ đến chế vị thuốc chữa ho như ngày nọ...

Một buổi chiều, cầm trên tay bông hoa nhọ nồi nhỏ xinh trăng trắng, lại nhớ đến lúc phải nhá nhá trong miệng để đắp lên vết cắn. Chợt cười, vì đến bây giờ, hình như đã đánh rơi quá nửa những bài học từ "cây thuốc Nam" mất rồi..., hiuhiu...
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
"Hoa không tưới rượu mà say"...

D9849C82-58E7-49B5-896D-16669BDDF401.jpeg
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,849
Động cơ
235,160 Mã lực
..."Mình đi buôn nắng cho đầy tháng Tư"...

B5F34A74-6E20-460C-8931-42818969A649.jpeg


Sắp đến mùa hoa loa kèn, em đặt bức ảnh này ở đây để chờ một người về. Người ấy có những bức hình với áo dài và loài hoa thoắt đến và thoắt đi rất nhanh, mợ Mưa! nhỉ?:D
 
Chỉnh sửa cuối:

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,876
Động cơ
279,882 Mã lực
..."Mình đi buôn nắng cho đầy tháng Tư"...

B0DE2597-771B-4F54-B430-5547A07C187A.jpeg


Sắp đến mùa hoa loa kèn, em đặt bức ảnh này ở đây để chờ một người về. Người ấy có những bức hình với áo dài và loài hoa thoắt đến và thoắt đi rất nhanh, mợ Mưa! nhỉ?:D
Người ấy mặc áo dài Xuân Hạ Thu Đông và cắm bình loa kèn cả Đông Thu Xuân Hạ :D


Nụ hoa của ngày qua
Đã mơ màng hé nở
Mùa đã đi qua phố
Ai có về ngang đây?

Nâng niu trong bàn tay
Lọn tóc huyền khẽ rối
Chút dại khờ nông nổi
Thế mà thành chia xa

Biết bao mùa đã qua
Ngàn hoa đi ngang phố
Cứ gợi lòng… Và nhớ
Lạc bước về tháng Tư

Như một giấc phù du
Tỉnh rồi cơn mộng mị
Dẫu lòng chẳng cố ý
Khơi dậy mùa đã xa

Ai đi ngang... mùa hoa?


B85C6D9B-557F-4AF2-B9D0-8D06012AB368.jpeg
 

chuot08

Xe lăn
Biển số
OF-113030
Ngày cấp bằng
16/9/11
Số km
13,157
Động cơ
478,939 Mã lực
Người ấy mặc áo dài Xuân Hạ Thu Đông và cắm bình loa kèn cả Đông Thu Xuân Hạ :D


Nụ hoa của ngày qua
Đã mơ màng hé nở
Mùa đã đi qua phố
Ai có về ngang đây?

Nâng niu trong bàn tay
Lọn tóc huyền khẽ rối
Chút dại khờ nông nổi
Thế mà thành chia xa

Biết bao mùa đã qua
Ngàn hoa đi ngang phố
Cứ gợi lòng… Và nhớ
Lạc bước về tháng Tư

Như một giấc phù du
Tỉnh rồi cơn mộng mị
Dẫu lòng chẳng cố ý
Khơi dậy mùa đã xa

Ai đi ngang... mùa hoa?


B85C6D9B-557F-4AF2-B9D0-8D06012AB368.jpeg
Thơ ai ngang một mùa hoa
Rụng bông gạo đỏ, còn loa với kèn
Áo ai đan chả thấy len
Nàng Bân dư cuộn, nếu quen thì còn.

Tháng Ba cành biếc chồi non
Tôi già với phố vì còn mải bia.
Bàn bên đề trúng đang chia
Lô xiên, 2 nháy... đến khuya vẫn ồn
Tôi về góp hết dại khôn
Sớm mai đánh 1 nụ hôn xem nào
Biết đâu lại trúng thì sao?!
Thì sao?! Có cụ mợ nào biết không?! :P

C20FF079-2A3B-4EFB-BA5E-1FBB7D5D28F7.jpeg
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe bo 4 banh

Xe cút kít
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
18,461
Động cơ
166,264 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Thơ ai ngang một mùa hoa
Rụng bông gạo đỏ, còn loa với kèn
Áo ai đan chả thấy len
Nàng Bân dư cuộn, nếu quen thì còn.

Tháng Ba cành biếc chồi non
Tôi già với phố vì còn mải bia.
Bàn bên đề trúng đang chia
Lô xiên, 2 nháy... đến khuya vẫn ồn
Tôi về góp hết dại khôn
Sớm mai đánh 1 nụ hôn xem nào
Biết đâu lại trúng thì sao?!
Thì sao?! Có cụ mợ nào biết không?! :P

C20FF079-2A3B-4EFB-BA5E-1FBB7D5D28F7.jpeg
Hôm qua có má đào chiên ròn thì không thấy lão đâu
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,876
Động cơ
279,882 Mã lực
Thơ ai ngang một mùa hoa
Rụng bông gạo đỏ, còn loa với kèn
Áo ai đan chả thấy len
Nàng Bân dư cuộn, nếu quen thì còn.

Tháng Ba cành biếc chồi non
Tôi già với phố vì còn mải bia.
Bàn bên đề trúng đang chia
Lô xiên, 2 nháy... đến khuya vẫn ồn
Tôi về góp hết dại khôn
Sớm mai đánh 1 nụ hôn xem nào
Biết đâu lại trúng thì sao?!
Thì sao?! Có cụ mợ nào biết không?! :P

C20FF079-2A3B-4EFB-BA5E-1FBB7D5D28F7.jpeg
Ơ này nhặt được nụ hôn
Đem xe thành chỉ khẽ luồn kim khâu
Tháng Giêng tan hội từ lâu
Còn đây chiếc áo qua cầu tả tơi

Nụ hôn ai thả ngang trời
Hình như lấy gió buộc rồi còn bay
Phải đâu mộng mị quá say
Ngẩn ngơ ngồi đếm vơi đầy dại khôn

Ai vừa làm rớt nụ hôn?
Bâng khuâng nửa nhớ bồn chồn nửa quên
Áo tình vặn đứt nhân duyên
Còn đan chi nữa mộng huyền vỡ đôi

Thôi đừng đan nữa Bân ơi!

PS: lạc đề mất rồi =))
 
Chỉnh sửa cuối:

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,876
Động cơ
279,882 Mã lực
Phải chăng, vì cây Gạo từ xưa tới nay, từ thuở bận áo bà ba màu nâu, các bà các mẹ gồng gánh trên vai, tất tưởi trên triền đê. Gió lộng hất tung chiếc nón, và tà áo thì đượm một màu man mác, nên cây Gạo cũng bị "mặc" cho mình một trách nhiệm có vẻ như là hơi cao cả?! Hay là một sự huyền bí nào đó mà có khi, cả đời chúng ta vẫn chưa tìm ra lời giải?!

Em chỉ thấy một sự hoài niệm; một nỗi da diết mỗi mùa hoa Gạo ở đâu đó trên mạng, đốt một góc trời. Hay có bất chợt thấy bông hoa trên tay ai đó, là hình ảnh những chú chim ríu rít bay về. Chúng râm ran, chuyện trò hay cãi cọ với nhau bằng thanh âm của loài vật. Chắc cũng có vui, có buồn như con người. Có những lúc mệt nhoài, đậu trên cành cây mà im lặng. Hay lí lắc đi chòng ghẹo bầy đàn...Cứ thế, nhìn cây Gạo lại thấy "ngôi nhà" ấy vững chãi biết bao nhiêu!

Chỉ riêng việc ủ mình, trút lá để đơm hoa, dù không hương, đã là một nỗi khắc khoải. Người ta xanh mướt mượt lá, cành như hoa Trà, hoa Ban, hoa Bưởi - thì mình phải đau đớn ruồng bỏ một phần "thân thể" chỉ để khoe mình sự rực rỡ. Như là biệt ly, như là cúi mình một phút lên hương, rồi hẹn mùa sau, gặp lại...

Yêu hoa, ai lại nỡ đi cho vào nồi nấu?! :D
Yêu hoa là phải cho vào nồi nấu, để nhẩn nha mà thưởng thức hay ngấu nghiến đến tận cùng dư vị của hoa mới thoả lòng yêu :P. Em là ví dụ điển hình của đam mê ăn hoa. Vừa hết mùa với món “Nộm tháng Hai”, lại chuyển qua món “Tháng Ba xào thịt bò”, salad rau Bồ công anh :D.

Hoa gạo với em là hồn quê, là thứ nhắc nhớ cho mỗi người đi xa trở về. Cây gạo đầu làng em chẳng biết có tự bao giờ, chỉ nhớ khi em bắt đầu nhận thức về thế giới thì đã thấy cây gạo già với gốc cây xù xì những chiếc bướu thô ráp, những cành cây khẳng khiu như tạc tượng sừng sững đứng đó, vừa rêu phong vững chãi, vừa uy nghiêm như người bảo vệ làng.

Tháng Ba ngày giáp hạt, khi những hạt thóc cuối cùng trong bồ đã dần cạn, mẹ vẫn nhìn cây gạo rồi buông tiếng thở dài “Hoa gạo được mùa, mong lúa vụ xuân năm nay cũng trĩu bông”. Những đứa trẻ con như em thời ấy còn chưa hiểu chuyện đói no nhưng mỗi độ hoa gạo đỏ rực 1 góc trời vẫn cứ háo hức rủ đám bạn trốn ngủ trưa chạy ra gốc gạo mà chơi đủ trò con nít.

Cây gạo làng em to và lạ lắm, thân cây to vừa cả chục đứa trẻ con nối tay nhau ôm mới xuể. mỗi chiếc bướu trên thân to như những chiếc ghế mà 2 đứa trẻ con ngồi vừa. Từ những chiếc bướu đó mọc ra những chùm nụ núc nỉu, chính là món ăn yêu thích của tụi trẻ con thời đó. Những chiếc cúp gạo có vị chan chát bùi bùi chẳng biết diễn tả nó ngon như thế nào, chỉ biết rằng bó là mảng kí ức tuổi thơ khó phai mờ, chỉ những ai trải qua mới dây dưa nhớ mãi hương vị của nó. Những chùm nụ dưới gốc này chưa khi nào kịp nở hoa vì đã kịp yên vị trong dạ dày của trẻ con khắp làng :D.

Phía tít trên cao, những cành cây khẳng khiu xù xì rêu mốc phủ dày một màu hoa đỏ rực. Mỗi khi ngước nhìn lên, thấy cành gạo tựa như những nét đan thanh mà người hoạ sỹ tài hoa nào đó kì công khắc lên nền trời xanh thăm thẳm.

Mùa nước, cây gạo xanh mướt nghiêng mình soi bóng xuống dòng kênh xanh uốn lượn quanh làng. Tháng Ba mùa nước cạn, những bông gạo khẽ khàng chao mình xuống bãi kênh nứt nẻ, tụi trẻ con lại được thoả mình nhặt những bông gạo đỏ thắm mà chơi trò cô dâu chú rể. Em thích thú vô cùng mỗi khi đặt bông hoa còn nguyên vẹn trong lòng bàn tay. Khi đó, bông gạo rực rỡ như những chiếc đèn lồng thắp lên để mừng sinh nhật mùa nắng mới.

Sau này, em đã đi nhiều nơi, gặp nhiều cây hoa gạo nhưng không có cây gạo nào đặc biệt như cây gạo đầu làng em. Chỉ tiếc là, vì thói sân si, người ta đã tìm cách giết cây chiếm đất. Dù thế nào, cây gạo cũng đã hiên ngang hoàn thành sứ mệnh của nó, đồng hành với không biết bao nhiêu thế hệ đã sinh ra, lớn lên cùng những kí ức mát rựoi của màu hoa tháng Ba tại ngôi làng này. Dù ở lại hay đi xa khỏi làng, cây gạo già vẫn như ngừoi gìn giữ một phần hồn quê mênh mang êm dịu.

Cứ mỗi độ tháng Ba về, nhìn thấy màu đỏ hoa gạo, em lại thèm được trở về kí ức, vịn vào những rêu phong cổ kính của làng, nơi có bóng cây gạo già nghiêng mình buông hoa xuống bãi kênh mùa cạn nước. Để thời gian cứ thế chậm trôi. Chẳng thế màNhững ngày tháng Ba này, trên đường đi làm về em vẫn hút mắt tìm kiếm những cây gạo đỏ lung linh hiên ngang khoe sắc giữa chốn thị thành như là cách để xoa dịu nỗi nhớ hồn quê mênh mang sóng sánh.

Cuối tuần này, em lại có hẹn với tour “Bác Cổ - mùa hoa gạo“ :D
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top