Cháu biết cả đấyNhà cụ vui quá. Con e vẫn còn bé bỏng lắm, sau lớn nhất định phải lôi kéo làm đồng minh và gián điệp mí dc
Nhưng giả ngơ thì còn được ăn ngon, ngủ trên giường ^^
Cháu biết cả đấyNhà cụ vui quá. Con e vẫn còn bé bỏng lắm, sau lớn nhất định phải lôi kéo làm đồng minh và gián điệp mí dc
Vả anh đẹp zai quả này gãy bố nó bộ nháTôi cũng nghĩ 1 kỹ sư IT hay khoe tài giỏi đẹp trai lương 10 củ thì phải có cái đầu đọc hiểu và tư duy rõ ràng lắm cơ
Em không biết em có nhìn đời tiêu cực như mợ không. Nhưng nếu là em, cả 02 trường hợp trên đều xác định là dạng nửa ăn xin, nửa lợi dụng lòng tốt để lừa đảo. Mặc dù số tiền không quá lớn. Em vote là không cho.Ngồi trên xe bus và suy nghĩ miên man về hành động của mình, liệu có đúng ko? Hay là do bản thân càng ngày càng trở nên đa nghi và khó tính?
1. Chuyện là lúc nãy sau khi ăn xong, Em đang đứng chờ xe bus (điểm dừng đường Nguyễn Thái Học) để về nhà, có 1 em trai tầm 25-28t, đến bảo với e là sáng đi từ Bắc Ninh qua đây, ko để ý nên bị móc mất ví và dt, giờ cần 36k để đi bus về BN. Nó xin em 36k đó. Em bảo nó là: " Bây giờ giải pháp rất đơn giản, e gọi ng nhà e chuyển tiền vào tài khoản chị, chị sẽ đưa tiền mặt cho e"
Nó bảo lại e là vậy thì lại đơn giản quá, cái khó là nó ko nhớ sdt của ai để nhờ cả. Ah nó bảo có nhớ sdt bố mẹ nhưng bố mẹ nó ko dùng tk ngân hàng.
Vậy là e ko giúp. E có phũ quá ko nhỉ?
2. Chuyện này xảy ra năm ngoái ạ.
1 bà cụ tầm 70t, Ngồi ở hàng ghế chờ mua thuốc trong Nhà thuốc BV quân y 103, trên tay cầm 1 cái sổ khám bệnh và 1 cái bao ny lông có mấy hộp thuốc uống dở. Hỏi han làm quen xong bảo e là Bà ở Ninh Bình lên đây khám bệnh, khám xong sẽ ra Bến xe Giáp Bát để đi xe khách về Ninh Bình nhưng thiếu 45k tiền xe. Em bảo may quá, tiện đường cháu đi làm về, để cháu chở bà ra BX Giáp Bát, thì giãy cả nảy lên. Bảo bà khám chưa xong, mới khám tim mạch, đang còn đi khám khoa xương khớp nữa nên cháu không chờ dc bà về đâu, cháu có tiền cho bà xin lát bà tự đi.
( e nghĩ bụng khám chưa xong sao biết thiếu 45k tiền xe, khám xong ko mua thuốc hay sao, ai biết mua thuốc đơn bao nhiêu tiền? Mà già đa số có BHYT, khám đúng tuyến thì sao lại vào 103 khám. Mà khám dịch vụ ở tỉnh lên nếu tim mạch xương khớp thì 103 cũng ko fai BV tuyến đầu. Nữa là 70t bắt xe từ Ninh Bình lên đi khám 1mình?) Đầu e nhảy số, Em bảo bà khám phòng nào, cháu quen bác sĩ ở đây, để cháu hỏi kết quả cho bà, cháu xem có nhờ bs xem kết quả sớm được cho bà không, để còn ra xe không muộn lại hết xe( lúc này tầm 15h) bà bắt đầu thái độ, rồi nói vòng vo, số phòng khám, số tầng thì ko đúng,
( đoạn này e ko nhớ chính xác lắm, nhưng đại ý e hỏi bà khám xương khớp ở tầng mấy, thì bà bảo tầng 3 tầng 5 gì đó mà thực tế khoa xương khớp và pk xương khớp nó ở tầng khác ấy, và nếu bà chờ kết quả khám xương khớp thì phải ngồi trước phòng khám xương khớp chứ lại chạy xuống ngồi ở khu nhà thuốc BV tầng 1, nên e mới thấy bà ấp úng và có vẻ ko logic) rồi kiểu dỗi trách bảo không cho tiền thì thôi này kia. Lừa nó cứ ở cái tầm pro lắm. Cbi cả sổ khám bệnh cả thuốc uống dở cơ.
Thật ra tiêu đề e viết hơi ỡm ờ, chứ thật ra em lại rất vô tư và yêu đời. Chỉ là ai ko xứng đáng giúp thì ko giúp thôi cụ, nhìn 1 đứa bé chăm chỉ, cố gắng lv ko than phiền em lại thích cho hơn là 1 đứa ko chịu làm mà cứ mở miệng ra là xin ạEm không biết em có nhìn đời tiêu cực như mợ không. Nhưng nếu là em, cả 02 trường hợp trên đều xác định là dạng nửa ăn xin, nửa lợi dụng lòng tốt để lừa đảo. Mặc dù số tiền không quá lớn. Em vote là không cho.
Mợ tinh tế thật. Nếu rơi vào 2 vụ như mợ nói chắc chắn em ko thoát đc vụ nào.Ngồi trên xe bus và suy nghĩ miên man về hành động của mình, liệu có đúng ko? Hay là do bản thân càng ngày càng trở nên đa nghi và khó tính?
1. Chuyện là lúc nãy sau khi ăn xong, Em đang đứng chờ xe bus (điểm dừng đường Nguyễn Thái Học) để về nhà, có 1 em trai tầm 25-28t, đến bảo với e là sáng đi từ Bắc Ninh qua đây, ko để ý nên bị móc mất ví và dt, giờ cần 36k để đi bus về BN. Nó xin em 36k đó. Em bảo nó là: " Bây giờ giải pháp rất đơn giản, e gọi ng nhà e chuyển tiền vào tài khoản chị, chị sẽ đưa tiền mặt cho e"
Nó bảo lại e là vậy thì lại đơn giản quá, cái khó là nó ko nhớ sdt của ai để nhờ cả. Ah nó bảo có nhớ sdt bố mẹ nhưng bố mẹ nó ko dùng tk ngân hàng.
Vậy là e ko giúp. E có phũ quá ko nhỉ?
2. Chuyện này xảy ra năm ngoái ạ.
1 bà cụ tầm 70t, Ngồi ở hàng ghế chờ mua thuốc trong Nhà thuốc BV quân y 103, trên tay cầm 1 cái sổ khám bệnh và 1 cái bao ny lông có mấy hộp thuốc uống dở. Hỏi han làm quen xong bảo e là Bà ở Ninh Bình lên đây khám bệnh, khám xong sẽ ra Bến xe Giáp Bát để đi xe khách về Ninh Bình nhưng thiếu 45k tiền xe. Em bảo may quá, tiện đường cháu đi làm về, để cháu chở bà ra BX Giáp Bát, thì giãy cả nảy lên. Bảo bà khám chưa xong, mới khám tim mạch, đang còn đi khám khoa xương khớp nữa nên cháu không chờ dc bà về đâu, cháu có tiền cho bà xin lát bà tự đi.
( e nghĩ bụng khám chưa xong sao biết thiếu 45k tiền xe, khám xong ko mua thuốc hay sao, ai biết mua thuốc đơn bao nhiêu tiền? Mà già đa số có BHYT, khám đúng tuyến thì sao lại vào 103 khám. Mà khám dịch vụ ở tỉnh lên nếu tim mạch xương khớp thì 103 cũng ko fai BV tuyến đầu. Nữa là 70t bắt xe từ Ninh Bình lên đi khám 1mình?) Đầu e nhảy số, Em bảo bà khám phòng nào, cháu quen bác sĩ ở đây, để cháu hỏi kết quả cho bà, cháu xem có nhờ bs xem kết quả sớm được cho bà không, để còn ra xe không muộn lại hết xe( lúc này tầm 15h) bà bắt đầu thái độ, rồi nói vòng vo, số phòng khám, số tầng thì ko đúng,
( đoạn này e ko nhớ chính xác lắm, nhưng đại ý e hỏi bà khám xương khớp ở tầng mấy, thì bà bảo tầng 3 tầng 5 gì đó mà thực tế khoa xương khớp và pk xương khớp nó ở tầng khác ấy, và nếu bà chờ kết quả khám xương khớp thì phải ngồi trước phòng khám xương khớp chứ lại chạy xuống ngồi ở khu nhà thuốc BV tầng 1, nên e mới thấy bà ấp úng và có vẻ ko logic) rồi kiểu dỗi trách bảo không cho tiền thì thôi này kia. Lừa nó cứ ở cái tầm pro lắm. Cbi cả sổ khám bệnh cả thuốc uống dở cơ.
Cụ ở bên bển cẩn thận bị các mợ ở bển lừa nháMợ tinh tế thật. Nếu rơi vào 2 vụ như mợ nói chắc chắn em ko thoát đc vụ nào.
Năm ngoái . Có hôm ra cửa đúng lúc có cái xe máy kẹp 3 . Thằng lái béo tốt chở sau là 2 bà nữ . Nói cho xin 20k đổ xăng về quê vì lỡ đường mất ví..em hỏi quê xong lại cho 5 chục vì sợ đường đi hơi xa. Mà ..chẳng nghi ngờ , ko vặn vẹo , ko xem bình xăng..ko đưa giả thiết. Nó đi rồi chợt nghĩ hay nó có lừa ko nhỉ.
Em bị nhiều rồi nhưng ko rút ra kn . Chán ghê.
thằng này khéo em cho thêm ấy ạThằng tn ấy em đoán là còm nhom đen đúa, chứ cao cỡ 1m8 trắng trẻo bụng 6 múi liệu tình hình có khác đi ko
Dại zai quá, em mà cứ zai đẹp đến gần e bật chế độ cảnh giác gấp bội lênthằng này khéo em cho thêm ấy ạ
Em đồng ý với cụ:Quyết định như thế nào là tùy mỗi cá nhân, từng con người cụ thể. Mợ đã quyết định không đưa tiền thì cũng không vấn đề gì cả, có gì đâu mà phải áy náy.
Nếu là em thì em nhìn thẳng vào mặt người đó, nhìn thẳng vào mắt xem họ thật sự rơi vào cảnh đó không? Người nói dối sẽ không dám nhìn thẳng vào mắt mình đâu, mình có thể cảm nhận được mà.
Thứ nữa, có 36k, mình có cho hẳn 40k thì cũng không sao. Nếu họ lừa mình để có tiền, thì dạng lừa để có 36k cũng là loại người có hoàn cảnh rất khốn khó (bao gồm cả việc bọn họ phải làm trâu, ngựa cho bảo kê hằng ngày), mình có mất oan 40k, 50k cũng không vấn đề gì lớn.
a có 200, đang định mua bó hoa tặng người đẹp, mà thiếu 50k, cho a vay được ko?Nếu là cụ, cụ sẽ xin thế nào
Anh ko cần tặng bó hoa 250k cho em đâu. A đưa em 200k đây là dc, em mời a đi ăn. Ok?a có 200, đang định mua bó hoa tặng người đẹp, mà thiếu 50k, cho a vay được ko?
Cụ ơi cụ ở đâu thế, lỡ gặp cụ e xin hẳn 1 chẹo luôn nháEm đồng ý với cụ:
Nếu họ lừa mình để có tiền, thì lừa để có 36k cũng là người có hoàn cảnh rất khốn khó, mình có mất oan 40k, 50k cũng không vấn đề gì lớn
Nên có 1 lần em vừa gửi xe xong, đang trên đi trên vỉa hè thì gặp 1 cô gái, khoảng gần 30 tuổi, trông bình thường.. đi từ trước đến, trên tay là mỗi cái áo khoác mùa đông...
Cô ấy bảo em là, đang cần bắt xe về quê Ninh Bình, mà hết tiền, muốn em giúp ít tiền để về nhà.
Lúc đó, nghe đã thấy hoàn cảnh đó chỉ là lý do để xin tiền,
nhưng em nghĩ là cho dù lý do là không thật, nhưng đến mức phải xin tiền như này thì cũng là người khó khăn...
Em nói, bạn đang cần tiền? Mình biết có thể bạn nói không đúng... nhưng thôi, mình cũng sẽ giúp.
Và đưa cho cô ấy ít tiền...
Đến khi cô ấy đi rồi, lại nghĩ, không biết với chừng ấy tiền xin được thì sẽ sống kiều gì,
lại áy náy, có lúc mình tiêu còn nhiều hơn, mình bớt chút cũng không sao, nhưng với người ta,
1 miếng khi đói bằng 1 gói khi no...sao mình không đưa thêm ít tiền nữa cho cô ấy...
Có hội cả rồi, và cùng bài xin, số tiền nhỏ và lẻ để tạo sự tin tưởng, ngày xin đc chục người khéo cũng đủ chỉ tiêu.Thật ra là e thất vọng thay cho nó thôi. Mấy chục hay mấy trăm k hay hơn e cũng ko tiếc nhưng nó phải đúng ng. Em ấy bảo mất dt nhưng e bảo lấy dt e gọi cho ng nhà thì cứ trả lời vòng vo nên e mới quyết định ko giúp
ngày nó vợt đc đôi chục khách hàng ếch như mợ là thu nhập nó nhảy sang ngưỡng phải đóng thuế dồi đấyEm đồng ý với cụ:
Nếu họ lừa mình để có tiền, thì lừa để có 36k cũng là người có hoàn cảnh rất khốn khó, mình có mất oan 40k, 50k cũng không vấn đề gì lớn
Nên có 1 lần em vừa gửi xe xong, đang trên đi trên vỉa hè thì gặp 1 cô gái, khoảng gần 30 tuổi, trông bình thường.. đi từ trước đến, trên tay là mỗi cái áo khoác mùa đông...
Cô ấy bảo em là, đang cần bắt xe về quê Ninh Bình, mà hết tiền, muốn em giúp ít tiền để về nhà.
Lúc đó, nghe đã thấy hoàn cảnh đó chỉ là lý do để xin tiền,
nhưng em nghĩ là cho dù lý do là không thật, nhưng đến mức phải xin tiền như này thì cũng là người khó khăn...
Em nói, bạn đang cần tiền? Mình biết có thể bạn nói không đúng... nhưng thôi, mình cũng sẽ giúp.
Và đưa cho cô ấy ít tiền...
Đến khi cô ấy đi rồi, lại nghĩ, không biết với chừng ấy tiền xin được thì sẽ sống kiều gì,
lại áy náy, có lúc mình tiêu còn nhiều hơn, mình bớt chút cũng không sao, nhưng với người ta,
1 miếng khi đói bằng 1 gói khi no...sao mình không đưa thêm ít tiền nữa cho cô ấy...
Phải nói là ..."có tính thương người, hay động lòng trắc ẩn"... thì đúng hơn chứ không phải "ếch" cụ ahngày nó vợt đc đôi chục khách hàng ếch như mợ là thu nhập nó nhảy sang ngưỡng phải đóng thuế dồi đấy
Cho đi là mất, mất đứt đừn đựt, bác ạ.Phải nói là ..."có tính thương người, hay động lòng trắc ẩn"... thì đúng hơn chứ không phải "ếch" cụ ah
Mình đưa tiền cho họ có phải bị họ lừa đâu mà ếch.
Mà như em nói ở trên rồi đó, dù biết họ nói không đúng lý do để lừa mình, mình không bị mắc lừa nhưng vẫn đưa tiền cho họ vì lòng thương người, vì lòng trắc ẩn thôi
Họ phải đi xin như vậy, bất luận lý do như nào thì cũng là người khó khăn,
Và số tiền đó mình sẵn sàng cho đi...
Em thấy có câu rất hay : Cho đi là còn mãi...
Có phải vậy không nhỉ ?
Thế nếu cô ấy xin được 2 suất như của bác và đem đi mua 1 shot tiêm vô bẹn, thì bác nghĩ sao?Em đồng ý với cụ:
Nếu họ lừa mình để có tiền, thì lừa để có 36k cũng là người có hoàn cảnh rất khốn khó, mình có mất oan 40k, 50k cũng không vấn đề gì lớn
Nên có 1 lần em vừa gửi xe xong, đang trên đi trên vỉa hè thì gặp 1 cô gái, khoảng gần 30 tuổi, trông bình thường.. đi từ trước đến, trên tay là mỗi cái áo khoác mùa đông...
Cô ấy bảo em là, đang cần bắt xe về quê Ninh Bình, mà hết tiền, muốn em giúp ít tiền để về nhà.
Lúc đó, nghe đã thấy hoàn cảnh đó chỉ là lý do để xin tiền,
nhưng em nghĩ là cho dù lý do là không thật, nhưng đến mức phải xin tiền như này thì cũng là người khó khăn...
Em nói, bạn đang cần tiền? Mình biết có thể bạn nói không đúng... nhưng thôi, mình cũng sẽ giúp.
Và đưa cho cô ấy ít tiền...
Đến khi cô ấy đi rồi, lại nghĩ, không biết với chừng ấy tiền xin được thì sẽ sống kiều gì,
lại áy náy, có lúc mình tiêu còn nhiều hơn, mình bớt chút cũng không sao, nhưng với người ta,
1 miếng khi đói bằng 1 gói khi no...sao mình không đưa thêm ít tiền nữa cho cô ấy...