Bài viết hay và ý nghĩa Thanks Cụ...
Em cũng phải dùng bò húc như cụ, tối đa là 100Km phải nghỉ làm 1 lon.cảm ơn chủ thớt với bài viết bổ ích! em cũng chạy nhiều và nhất là đường mòn HCM. Tính em cũng cẩn thận, chẳng mấy khi vượt quá 80 nhưng vì đường vắng quá mà dân thì ko có ý thức nên cũng rất sợ khi buồn ngủ! Vì vậy, cứ lên xe đi xa là em mua ngay mấy lon tăng lực của Thái! Khi nào thấy mệt mỏi uống luôn 1 lon. Buồn ngủ quá thì dừng xe ngủ 15', dậy uống nước, làm điếu thuốc mới chạy tiếp! Mà sợ nhất là lúc sau khi ăn cơm trưa, trời nắng, mắt cứ lim dim, điều hòa man mát ....
Em nghĩ mình đọc để hiểu thêm hoàn cảnh. Em thấy hung thần chạy giờ cũng do bị sức ép từ kinh doanh đến tiến độ, rồi tắc đường, cấm đường ... Vậy để giúp họ thì chỉ có cách làm thế nào sắp xếp kế hoạch cho họ chạy đảm bảo an toàn, lương lậu ổn định, đủ sống. Còn các cụ các mợ cứ cắt trên xén dưới, điều kiện đảm bảo, KH lởm khởm thì KQ nó sẽ như vậy thôi.Họ làm gì có thời gian rảnh rỗi nhiều mà đọc cái này hở các cụ, đọc nhiều cái này thì lại không có thời gian ngủ, rồi lại gây tạn nạn vì ngủ gật thì các cụ/các mợ lại chịu nhá.Tôi đã đọc hết phóng sự "Cuộc đời sau tay lái.........." mà Cụ đã đưa lên OF. Cảm động và thấy rất nên cho các chủ lái xe hung thần đọc những bài này. Không hiểu họ có khi nào đọc không! Rất cảm ơn Cụ về bài phóng sự này.
Tôi đọc và thấy thật sự hiểu thêm được rất nhiều vấn đề của các bác tài chuyện nghiệp điều khiển hung thần Cụ ạ. Nhưng ở đây là tôi muốn nói đến một phần nhỏ những người cầm lái mà vô trách nhiệm, không tuân thủ luật và (nói thế nào nhỉ tôi cứ nghĩ thế nào thì nói vậy nhé có thể là sẽ hơi khó nghe) coi thường mạng sống của những người cùng tham gia giao thông (như trường hợp các lái xe tải lái xe đua nhau phóng trên đường như bài viết của Cụ C.S giao thông đã đưa lên một lần ) chứ tôi không dám nói tất cả các bác trong ngành đâu ạ. Mối người một ngành một nghề giờ tôi mới có điều kiện cầm vô lăng vì thế tôi cũng có điều kiện hiểu, thông cảm được với nghề lái xe. Cảm ơn BácEm nghĩ mình đọc để hiểu thêm hoàn cảnh. Em thấy hung thần chạy giờ cũng do bị sức ép từ kinh doanh đến tiến độ, rồi tắc đường, cấm đường ... Vậy để giúp họ thì chỉ có cách làm thế nào sắp xếp kế hoạch cho họ chạy đảm bảo an toàn, lương lậu ổn định, đủ sống. Còn các cụ các mợ cứ cắt trên xén dưới, điều kiện đảm bảo, KH lởm khởm thì KQ nó sẽ như vậy thôi.Họ làm gì có thời gian rảnh rỗi nhiều mà đọc cái này hở các cụ, đọc nhiều cái này thì lại không có thời gian ngủ, rồi lại gây tạn nạn vì ngủ gật thì các cụ/các mợ lại chịu nhá.
Dù sao cũng cám ơn chủ thớt, cái tự làm được là em sẽ cố gắng áp dụng, rút kinh nghiệm cho bản thân em trước tiên đã ạ.
may thật đấy cụ ạ... em đi cũng ít khi giao tay lái lắm... cả 2b lẫn 4bĐúng dịp này năm ngoái, nghỉ 30.4-1.5 theo chuyến miền trung của hơn chục xe trong OF, 2 vợ chồng em chạy Everest. Cùng đi có bác digital_copier với Mẹ Xề, sau chặng đường rong ruổi vào Quảng Bình, Huế, Đà Nẵng, Hội An quay ra đến Phong Nha một mình em cầm lái.
Ăn tối xong là 9 giờ tiếp ục chạy định ra phố châu nghỉ. Trời đêm mưa một xe chạy đến Hương Sơn thì bác digital_copier với Mẹ Xề sợ em mệt sau mấy ngày chạy suốt, nên bảo cầm lái cho.
digital_copier chạy một lúc thì buồn ngủ chuyển cho Mẹ Xề lái,em với gấu ngồi ghế sau thiu thiu ngủ thấy rầm một phát choàng dậy thì thấy lộn ngược đầu xuống sàn. Hốt hoảng quờ tìm gấu hỏi có sao không, thấy gấu trả lời không sao thì yên tâm hơn.
Đạp kính chui ra nhìn hiện trường thì thấy lúc đó là 3 giờ sáng, ở Như Xuân-Thanh Hóa. Xe đổ dốc không vào cua mà chạy thẳng, húc đổ 1 cột mốc km, khoảng chục cái cục tiêu, phi qua một rãnh đá rộng và sâu khoảng 80cm, lao lên sườn đồi đâm vào 1 cây bạch đàn lật ngược xuống lao tiếp bằng nóc khoảng 50m nữa. Từ chỗ đâm gãy cột mốc km đến chỗ xe dừng lại khoảng 150m
Lôi được gấu ra xong, em với digital_copier đập kính trước lôi Mẹ xề ra, thấy người mềm nhũn hoảng quá. May có nhà dân ở đấy, họ ra đưa vào nhà một tí thì Mẹ xề tỉnh nhưng bị rạn xương vai. Hỏi thì bảo là đang lái xe, nhìn thấy cua nhưng không bẻ vô lăng được, không phanh được, không phản xạ được nữa, em biết đúng là giấc ngủ trắng vì trước đó 1 lần ông bạn cũng bị lúc 2 giờ sáng khi thấy ướt người choảng tỉnh thì xe đang dưới ao.
Ơn giờ hôm đó xe sang trái, nếu sang phải là cái vực khoảng 30m thì chắc không may mắn thế.
Gọi cứu hộ Thanh Hóa kéo về Hà Nội sửa xe hết 2 tháng, hơn 100 triệu nhưng cho là cái hạn phải thế.
Từ đó trở đi, khi có gấu đi cùng em không giao tay lái cho ai khác.