[Funland] Cuộc chiến chống tham nhũng nghành y tế ảnh hưởng đến việc chữa bệnh của Em.

Mesocsic

Xe điện
Biển số
OF-738060
Ngày cấp bằng
2/8/20
Số km
2,235
Động cơ
83,464 Mã lực
Nơi ở
Đông Y Dương Quang
Em
Cái ngành nó thối nát từ lâu rồi làm gì còn cái gọi là y đức nữa. Chung quy chỉ 1 chữ Tiền thôi.
Bệnh Viện Bạch Mai Hà Nam xây lên với mục đích để người dân các tỉnh không phải lên tận thủ đô và giảm gánh nặng cho bệnh viện Trung Ương. Nhưng kết quả thì sao, xây xong bác sĩ không chịu về công tác vì sẽ mất nguồn lợi kiếm tiền từ chạy sô các phòng khám, sẵn sàng bỏ việc nếu bị điều chuyển. Đến giờ bệnh viện bỏ không lãng phí cả nghìn tỷ.
Chỉ có làm trong ngành hoặc hưởng lợi ích nên đến giờ vẫn còn bênh thôi
Em hỏi khí ko phải là cụ làm ngành gì và có ở Vn mình ko ạ ?
 

Mesocsic

Xe điện
Biển số
OF-738060
Ngày cấp bằng
2/8/20
Số km
2,235
Động cơ
83,464 Mã lực
Nơi ở
Đông Y Dương Quang
Em ủng hộ cụ cả 2 tay, vì sao em phải dẫn chứng 15 năm trước em đi khám tại nhà 1 bác sỹ già cũng của viện DL TƯ vì thế. Bác ấy nhận tiền khám và bán được thuốc, đủ công rồi thì không bắt mình đi xét nghiệm hay soi chiếu gì nữa vì có bắt đi thì đâu được hưởng lợi gì. Bệnh đơn giản kiến thức họ có nhìn cái ra ngay không làm khổ bệnh nhân.
Giờ cụ để làm được như thế cần mở phòng khám da liễu và 1 nhà thuốc Gpp thì mới đủ pháp lý cụ ạ.
 

fanmu1234

Xe container
Biển số
OF-376004
Ngày cấp bằng
1/8/15
Số km
8,259
Động cơ
261,604 Mã lực
Cụ cũng đã thấy bác sỹ nào cũng phải khám lâm sàng rồi mới đến xét nghiệm, tức là họ kết hợp cả 2. Cụ dựa vào đâu để bảo là xét nghiệm của họ là "cần" hay "không cần", hay đến khi có kết quả đúng với phán đoán của cụ thì bảo xét nghiệm đó là "không cần", khác gì luận đề sau 18h30? Cụ đã thấy được ngành Y luôn có xác suất rủi ro lại đi chỉ trích họ dựa vào đánh giá cán cân an toàn - chi phí theo chủ quan của cụ. Với bản thân em thì em sẵn sàng bỏ thêm mấy trăm ngàn để giảm thiểu % rủi ro, với cụ thì đánh giá rủi ro đấy quá thấp không cần phải bỏ tiền. Ở cương vị bác sỹ theo cụ họ sẽ quyết định thế nào để vừa lòng cả cụ và em?
Em xin kể một số tình huống bản thân em gặp trong viện gần đây thôi:
- Em đi khám gói tổng quát ở BV ĐHY cách đây khoảng 2 năm, trước khi đi em tìm hiểu qua và định sẽ đăng ký gói khoảng 3-4tr gì đó (có giới thiệu trên trang web), đến nơi bác sỹ khám xong chỉ định các xét nghiệm hết khoảng 1tr. Em hỏi lại thì bác sỹ bảo là tuổi của cậu chưa cần làm những xét nghiệm kia, phí tiền.
- Cách đây 2 tháng em đưa cháu em đi mổ ở Bạch Mai, khi vào mổ đưa cho đội gây mê 1tr để cảm ơn, họ đã nhận. Sau khi mổ xong họ gọi vào trả lại, vì vào họ thấy cháu em trước đó cũng đã phải mổ nhiều lần, họ bảo cầm tiền về để lo cho cháu.
- Cách đây hơn 1 tháng em đưa ông nhà em đi viện, đến lúc bác sỹ đến khám em gửi cảm ơn mà bác sỹ nhất định không cầm (ông nhà em ở phòng riêng không có ai xung quanh), bảo là coi như cháu nhận rồi nhưng biếu ông về để bồi dưỡng sức khỏe.
Tất cả những lần em gửi cảm ơn ở bệnh viện hay thầy cô giáo ở trường em luôn tâm niệm hoàn toàn là cảm ơn, vì em biết bác sỹ hay thầy cô thì thu nhập thực tế theo lương rất thấp, mình cảm ơn cũng coi như chia sẻ một phần với họ. Họ có được đảm bảo cho cuộc sống thì mới nói đến chuyện cống hiến cho nghề được. Trong môi trường nào thì cũng có người này người kia, nhưng với góc nhìn của em thì hầu hết bác sỹ họ làm trước hết vì bệnh nhân, còn vật chất thì ai chẳng cần (ai chẳng có gia đình, chẳng muốn cho vợ con có cuộc sống tốt hơn) nên chuyện họ kiếm ngoài cũng chấp nhận được. Thế nên em rất dị ứng kiểu chưa có bằng chứng gì, dựa vào định kiến và đánh giá chủ quan để chỉ trích họ.
Em biết có 1 cơ quan nhà nước cấp sở, tuyển 1 BS về chăm sóc cho 400 công chức, tóm lại là ai bệnh thì cho thuốc + năm tổ chức khám sức khỏe 1 lần tại phòng khám đa khoa + theo dõi sức khỏa lãnh đạo cơ quan

Lương 15-17 triệu tháng, 1 năm 13 tháng lương, nhưng chắc BS không thèm về
 

Camontinhyeu

Xe điện
Biển số
OF-186622
Ngày cấp bằng
23/3/13
Số km
2,741
Động cơ
364,913 Mã lực
Nơi ở
Nhà của mình
Vật tư thiếu éo gì, Bọn bệnh viện làm trò, cứ cung cấp danh mục cần mua người nhà đi mua trong phút mốt
 

Mainboard To_oT

Xe hơi
Biển số
OF-791677
Ngày cấp bằng
28/9/21
Số km
183
Động cơ
23,848 Mã lực

Giá thuốc, BHYT và cái bẫy

Mấy ngày nay có nhiều phóng viên gọi điện hỏi tôi, “chỗ anh vẫn bình thường chứ, có gì xao động không ạ”. Tôi ngạc nhiên trả lời “Không, chỗ anh vẫn bình thường, có gì đâu”.

Mãi mấy ngày sau khi nghe ở trên an ủi ngành y tôi mới vỡ lẽ ra. Hóa ra các vị ấy hiểu lầm. Các vị ấy xúc động và thương xót nhầm

Các vị ấy tưởng tượng ra rằng ngành y chúng tôi đang xao động lắm, đang bối rối lắm, đang suy sụp ý chí lắm khi một loạt lãnh đạo ngành y bị bắt.

Không. Với ai thì không biết, nhưng với cá nhân tôi và những người tôi quen thì chẳng ai tỏ ra cảm xúc gì cả với những sự việc trên.

Vì sao lại vô cảm thế!

Vâng, thật sự chúng tôi từ lâu đã vô cảm với những tin tức kiểu đó rồi. Nó xảy ra là tất yếu phải xảy ra. Nên chẳng còn tý cảm giác ngạc nhiên hay xúc động nào cả. Tất cả các nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm pháp ấy đã được nói đến từ lâu mà không có gì thay đổi cả, thì tất yếu nó phải dẫn đến coi là bình thường, và tất cả phạm pháp mà tưởng như bình thường, sẽ dẫn đến bắt bớ hàng loạt như hiện nay.
Các nguyên nhân phạm pháp trong ngành y có thể kể đến:

- Mức đãi ngộ cho ngành y thấp, dẫn đến tham nhũng vặt để “tự cứu lấy mình”, rồi ăn vặt quen mồm thì sẽ ăn to dần lên

- Bổ nhiệm lãnh đạo không căn cứ vào chuyên môn mà còn cần x,y, z yếu tố khác, dần yếu tố tiền sẽ xuất hiện và to dần lên, thành giá ghế cụ thể. Một khi ghế đã có giá thì nó sẽ làm băng hoại theo dây chuyền từ dưới lên, làm thối ruỗng cả cái cây.

- Kẽ hở của pháp luật. Vô tình hay hữu ý, các kẽ hở tô hô này không được nhìn thấy để bịt lại, mà như mời chào người ta phạm luật, nên gọi là cái bẫy.

Chắc các nguyên nhân tôi phạm trong ngành y còn có thể liệt kê dài hơn nữa, tôi chỉ xin kể vậy để dẫn vào ý chính của bài này. Đó là: Kẽ hở hay là cai bẫy về giá thuốc, là nguyên nhân chính dẫn đến tham nhũng trong ngành y. Cái này nếu không phải người đã lăn lộn trong ngành y thì không thể hiểu được.

Vì vậy tôi sẽ nói thật dễ hiểu để bạn đọc ngoài ngành có cơ sở mà phán xét. Đó là:
Năm 2005, khi lần đầu tiên tham gia vào quản lý bệnh viện, tôi hết sức bất ngờ khi biết 1 quy định của BHYT là: Bệnh viện không được hưởng 1 xu nào trên tổng tiền thuốc mà bệnh viện tiêu thụ. Ví dụ trong 1 năm bệnh viện nhập về 100 tỷ tiền thuốc để chữa bệnh, thì cuối năm BHYT trả cho bệnh viện đúng 100 tỷ, không hơn không kém.

Tôi rất ngạc nhiên vì bản thân tôi và các bác sĩ lúc đó cũng đang mở phòng mạch ngoài giờ ở nhà, chúng tôi biết giá thuốc bán sỉ (bán buôn) và bán lẻ phải khác nhau chứ. Tôi lên chợ thuốc mua một mớ thuốc về cắt bán cho bệnh nhân, tính cao thêm một chút coi như công khám bệnh. Bệnh nhân trả tiền thuốc cũng coi như đã trả công khám của bác sĩ trong đó rồi, nên thuốc có cao hơn ngoài tiệm cũng không ai thắc mắc.

Thế mà bây giờ bệnh viện tiêu thụ được cả 100 tỷ tiền thuốc mà không được đồng lời nào thì quá khó hiểu. Mà càng khó hiểu hơn nữa là bất công như thế mà các giám đốc bệnh viện cứ nhơn nhơn ra, chẳng ai thắc mắc gì.

Không ai giải thích cho tôi cái bất hợp lý ấy, khiến tôi phải nát óc suy nghĩ, tìm cách tự giải thích. Sau cùng tôi tạm tự giải thích như thế này: toàn thể nhân viên bệnh viện từ giám đốc cho đến hộ lý đều là người làm thuê cho 1 ông chủ, tên là nhà nước. Đất xây bệnh viện ông ấy cấp, nhà cửa máy móc ông ấy cho, lương mình ông ấy trả, thuốc ông ấy cấp để mình phát lại cho bệnh nhân. Thế thôi. Hoàn toàn là xin cho và cấp phát.

Toàn bộ chu trình này là không lợi nhuận. Vì thế nên thuốc tiêu bao nhiêu thì được thanh toán đúng bấy nhiêu.

Chu trình đúng là lý tưởng. Nhưng thực tế cuộc đời lại không lý tưởng. Thế mới sinh ra chuyện.

Kẽ hở đầu tiên đến từ nguồn cung cấp thuốc. Trước đấy thì thuốc cung cấp từ các xí nghiệp dược quốc doanh, nên bản thân người ta có lãi thì cũng vào cái nồi cơm chung là nhà nước, nên không ai thắc mắc gì.

Nhưng bắt đầu từ khi ngành dược được tư nhân hóa thì khác. Cty dược tư nhân mọc lên như nấm, chiếm chủ đạo trong việc cung cấp thuốc cho bệnh viện. Và bây giờ thì kẽ hở đã hiện ra.

Cty dược tư nhân khi cung cấp thuốc cho các cửa hàng thuốc thì dĩ nhiên phải với giá bán sỉ (bán buôn), rồi các cửa hàng mới bán lẻ thuốc đến tay người bệnh. Chênh lệch giữa giá bán sỉ và lẻ này khoảng 20%, các mặt hàng độc quyền, khan hiếm, đặc trị thì lợi nhuận còn cao hơn nữa.

Thế nhưng khi cty ấy cung cấp thuốc cho bệnh viện, thì được bán với giá bán lẻ đến tay người dùng.

Công ty ấy khi xuất một lượng hàng ra chợ thuốc cho các cửa hàng tư nhân, thu về 80 tỷ tiền hàng; nhưng cũng lượng thuốc ấy khi xuất cho bệnh viện, thu về 100 tỷ ngon ơ. Đấy là chỗ khác nhau mà người ngoài ngành không ai để ý, đó là các công ty dược khi bán hàng cho bệnh viện được bán với giá bán lẻ. Và BHYT thanh toán tiền đó đầy đủ không thiếu một xu.

Buôn bán kiểu ấy nhắm mắt cũng làm giàu được, ai mà chẳng ham. Lúc đầu tôi cũng rất khó hiểu với kiểu hạch toán kinh tế này. Sao không ai phát hiện ra lỗ hổng to đùng này nhỉ.

Mãi sau này tôi mới hiểu ra, cái này ai cũng biết, nhưng đều giả vờ không biết. Cái lỗ hổng ấy nó nuôi sống biết bao người, làm nên sức hấp dẫn cho những chiếc ghế, làm nên chất bôi trơn cho ngành y vận hành trơn tru êm ru bao năm qua.

Để tôi phân tích tiếp cho bạn nào đọc đến dòng này mà vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu (có lẽ chắc không nhiều). Đường đi tiếp theo của đồng tiền nó là như thế này:

Giám đốc cty dược sau khi nhận được thanh toán 100 tỷ liền hiểu ngay là phần của mình cả vốn lẫn lãi chỉ có 80 tỷ thôi, mang ngay 20 tỷ đến trả cho giám đốc bệnh viện. Giám đốc bệnh viện sau khi nhận 20 tỷ thì cũng chỉ dám cất vào tủ của mình chừng 2 tỷ, chia cho anh em trong ban giám đốc và mấy trưởng khoa lớn vài tỷ, còn đâu đem ngay cho các bên hữu quan và lên trên.

Cứ thế, từ năm này qua năm khác, đồng tiền này nó là mạch nước ngầm nuôi xanh mát cái cây sum suê, đơm hoa kết trái. Và xã hội cũng coi là đương nhiên. Thế nên nhiều người khi bị bắt mới khóc khi lần đầu tiên nhận ra mình nhận tiền như thế là phạm tôi. Thương hết sức.

Chỉ có nhân viên y tế cấp thấp và người bệnh không nhận được lợi ích gì từ việc này, thậm chí bị hại thêm do liên minh ma quỷ này.

Nên giờ cái cây ấy bị đổ thì tôi cũng chẳng thấy xúc động gì lắm, vì đáng ra nó phải bị đổ từ rất lâu rồi.

Nhưng cái lỗ hổng định giá thuốc phi kinh tế kia phải được nhận diện và bịt lại, nếu không thì hết lớp này đến lớp khác lại lao vào thôi.

Có một trong hai cách:

Cách thứ nhất là: Bệnh viện được chủ động đàm phán mua thuốc theo giá bán buôn, sau đó được thanh toán với bảo hiểm y tế theo giá bán lẻ. Phần thặng dư đó được hạch toán vào chi phí hoạt động bệnh viện, trả lương nhân viên, tích lũy phát triển. Cái này là hoàn toàn bình thường theo pháp luật, được theo dõi sổ sách hạch toán rõ ràng minh bạch, không chạy vào túi riêng của ai.

Cách thứ hai là: Bảo hiểm y tế thay mặt nhà nước quản lý nguồn tiền, thì tự xuất tiền ra mua thuốc để ở kho của BHYT, các bệnh viện có bao nhiêu bệnh nhân, cần bao nhiêu thuốc gì thì cứ đến kho của BHYT mà lĩnh về. Thế là bệnh viện chỉ làm công ăn lương, hết đường ăn chia tiền thuốc nhé.

Tuy nhiên, cách thứ hai này nghe có vẻ không xong, vì thực ra thì chỉ là chuyển địa chỉ tham nhũng từ chỗ này sang chỗ khác mà thôi. Khó nhỉ.

Trong câu chuyện tôi vừa kể, các bạn có thể thay từ thuốc bằng máy móc, vật tư y tế, kit test... thì cũng tương tự và các bạn sẽ hiểu nội tình tham nhũng trong ngành y phần lớn do các kẽ hở về quản lý, vô tình hay cố ý mà để nguyên trong bao năm qua.

Nhưng thôi, mục đích của bài này không nhằm dạy nhà nước cách chống tham nhũng trong ngành y mà chỉ muốn nói lên tiếng nói ở dưới cùng xã hội là ngành y vẫn ổn, mặc cho có ai đấy làm mình làm mẩy là ngành y xao động lắm, suy tư lắm vì các vụ bắt bớ vừa qua.

Thân
 
Chỉnh sửa cuối:

Anita Emi

Xe điện
Biển số
OF-740031
Ngày cấp bằng
20/8/20
Số km
2,845
Động cơ
1,263,544 Mã lực
Tuổi
48

Giá thuốc, BHYT và cái bẫy

Mấy ngày nay có nhiều phóng viên gọi điện hỏi tôi, “chỗ anh vẫn bình thường chứ, có gì xao động không ạ”. Tôi ngạc nhiên trả lời “Không, chỗ anh vẫn bình thường, có gì đâu”.

Mãi mấy ngày sau khi nghe ở trên an ủi ngành y tôi mới vỡ lẽ ra. Hóa ra các vị ấy hiểu lầm. Các vị ấy xúc động và thương xót nhầm

Các vị ấy tưởng tượng ra rằng ngành y chúng tôi đang xao động lắm, đang bối rối lắm, đang suy sụp ý chí lắm khi một loạt lãnh đạo ngành y bị bắt.

Không. Với ai thì không biết, nhưng với cá nhân tôi và những người tôi quen thì chẳng ai tỏ ra cảm xúc gì cả với những sự việc trên.

Vì sao lại vô cảm thế!

Vâng, thật sự chúng tôi từ lâu đã vô cảm với những tin tức kiểu đó rồi. Nó xảy ra là tất yếu phải xảy ra. Nên chẳng còn tý cảm giác ngạc nhiên hay xúc động nào cả. Tất cả các nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm pháp ấy đã được nói đến từ lâu mà không có gì thay đổi cả, thì tất yếu nó phải dẫn đến coi là bình thường, và tất cả phạm pháp mà tưởng như bình thường, sẽ dẫn đến bắt bớ hàng loạt như hiện nay.
Các nguyên nhân phạm pháp trong ngành y có thể kể đến:

- Mức đãi ngộ cho ngành y thấp, dẫn đến tham nhũng vặt để “tự cứu lấy mình”, rồi ăn vặt quen mồm thì sẽ ăn to dần lên

- Bổ nhiệm lãnh đạo không căn cứ vào chuyên môn mà còn cần x,y, z yếu tố khác, dần yếu tố tiền sẽ xuất hiện và to dần lên, thành giá ghế cụ thể. Một khi ghế đã có giá thì nó sẽ làm băng hoại theo dây chuyền từ dưới lên, làm thối ruỗng cả cái cây.

- Kẽ hở của pháp luật. Vô tình hay hữu ý, các kẽ hở tô hô này không được nhìn thấy để bịt lại, mà như mời chào người ta phạm luật, nên gọi là cái bẫy.

Chắc các nguyên nhân tôi phạm trong ngành y còn có thể liệt kê dài hơn nữa, tôi chỉ xin kể vậy để dẫn vào ý chính của bài này. Đó là: Kẽ hở hay là cai bẫy về giá thuốc, là nguyên nhân chính dẫn đến tham nhũng trong ngành y. Cái này nếu không phải người đã lăn lộn trong ngành y thì không thể hiểu được.

Vì vậy tôi sẽ nói thật dễ hiểu để bạn đọc ngoài ngành có cơ sở mà phán xét. Đó là:
Năm 2005, khi lần đầu tiên tham gia vào quản lý bệnh viện, tôi hết sức bất ngờ khi biết 1 quy định của BHYT là: Bệnh viện không được hưởng 1 xu nào trên tổng tiền thuốc mà bệnh viện tiêu thụ. Ví dụ trong 1 năm bệnh viện nhập về 100 tỷ tiền thuốc để chữa bệnh, thì cuối năm BHYT trả cho bệnh viện đúng 100 tỷ, không hơn không kém.

Tôi rất ngạc nhiên vì bản thân tôi và các bác sĩ lúc đó cũng đang mở phòng mạch ngoài giờ ở nhà, chúng tôi biết giá thuốc bán sỉ (bán buôn) và bán lẻ phải khác nhau chứ. Tôi lên chợ thuốc mua một mớ thuốc về cắt bán cho bệnh nhân, tính cao thêm một chút coi như công khám bệnh. Bệnh nhân trả tiền thuốc cũng coi như đã trả công khám của bác sĩ trong đó rồi, nên thuốc có cao hơn ngoài tiệm cũng không ai thắc mắc.

Thế mà bây giờ bệnh viện tiêu thụ được cả 100 tỷ tiền thuốc mà không được đồng lời nào thì quá khó hiểu. Mà càng khó hiểu hơn nữa là bất công như thế mà các giám đốc bệnh viện cứ nhơn nhơn ra, chẳng ai thắc mắc gì.

Không ai giải thích cho tôi cái bất hợp lý ấy, khiến tôi phải nát óc suy nghĩ, tìm cách tự giải thích. Sau cùng tôi tạm tự giải thích như thế này: toàn thể nhân viên bệnh viện từ giám đốc cho đến hộ lý đều là người làm thuê cho 1 ông chủ, tên là nhà nước. Đất xây bệnh viện ông ấy cấp, nhà cửa máy móc ông ấy cho, lương mình ông ấy trả, thuốc ông ấy cấp để mình phát lại cho bệnh nhân. Thế thôi. Hoàn toàn là xin cho và cấp phát.

Toàn bộ chu trình này là không lợi nhuận. Vì thế nên thuốc tiêu bao nhiêu thì được thanh toán đúng bấy nhiêu.

Chu trình đúng là lý tưởng. Nhưng thực tế cuộc đời lại không lý tưởng. Thế mới sinh ra chuyện.

Kẽ hở đầu tiên đến từ nguồn cung cấp thuốc. Trước đấy thì thuốc cung cấp từ các xí nghiệp dược quốc doanh, nên bản thân người ta có lãi thì cũng vào cái nồi cơm chung là nhà nước, nên không ai thắc mắc gì.

Nhưng bắt đầu từ khi ngành dược được tư nhân hóa thì khác. Cty dược tư nhân mọc lên như nấm, chiếm chủ đạo trong việc cung cấp thuốc cho bệnh viện. Và bây giờ thì kẽ hở đã hiện ra.

Cty dược tư nhân khi cung cấp thuốc cho các cửa hàng thuốc thì dĩ nhiên phải với giá bán sỉ (bán buôn), rồi các cửa hàng mới bán lẻ thuốc đến tay người bệnh. Chênh lệch giữa giá bán sỉ và lẻ này khoảng 20%, các mặt hàng độc quyền, khan hiếm, đặc trị thì lợi nhuận còn cao hơn nữa.

Thế nhưng khi cty ấy cung cấp thuốc cho bệnh viện, thì được bán với giá bán lẻ đến tay người dùng.

Công ty ấy khi xuất một lượng hàng ra chợ thuốc cho các cửa hàng tư nhân, thu về 80 tỷ tiền hàng; nhưng cũng lượng thuốc ấy khi xuất cho bệnh viện, thu về 100 tỷ ngon ơ. Đấy là chỗ khác nhau mà người ngoài ngành không ai để ý, đó là các công ty dược khi bán hàng cho bệnh viện được bán với giá bán lẻ. Và BHYT thanh toán tiền đó đầy đủ không thiếu một xu.

Buôn bán kiểu ấy nhắm mắt cũng làm giàu được, ai mà chẳng ham. Lúc đầu tôi cũng rất khó hiểu với kiểu hạch toán kinh tế này. Sao không ai phát hiện ra lỗ hổng to đùng này nhỉ.

Mãi sau này tôi mới hiểu ra, cái này ai cũng biết, nhưng đều giả vờ không biết. Cái lỗ hổng ấy nó nuôi sống biết bao người, làm nên sức hấp dẫn cho những chiếc ghế, làm nên chất bôi trơn cho ngành y vận hành trơn tru êm ru bao năm qua.

Để tôi phân tích tiếp cho bạn nào đọc đến dòng này mà vẫn còn ngu ngơ chưa hiểu (có lẽ chắc không nhiều). Đường đi tiếp theo của đồng tiền nó là như thế này:

Giám đốc cty dược sau khi nhận được thanh toán 100 tỷ liền hiểu ngay là phần của mình cả vốn lẫn lãi chỉ có 80 tỷ thôi, mang ngay 20 tỷ đến trả cho giám đốc bệnh viện. Giám đốc bệnh viện sau khi nhận 20 tỷ thì cũng chỉ dám cất vào tủ của mình chừng 2 tỷ, chia cho anh em trong ban giám đốc và mấy trưởng khoa lớn vài tỷ, còn đâu đem ngay cho các bên hữu quan và lên trên.

Cứ thế, từ năm này qua năm khác, đồng tiền này nó là mạch nước ngầm nuôi xanh mát cái cây sum suê, đơm hoa kết trái. Và xã hội cũng coi là đương nhiên. Thế nên nhiều người khi bị bắt mới khóc khi lần đầu tiên nhận ra mình nhận tiền như thế là phạm tôi. Thương hết sức.

Chỉ có nhân viên y tế cấp thấp và người bệnh không nhận được lợi ích gì từ việc này, thậm chí bị hại thêm do liên minh ma quỷ này.

Nên giờ cái cây ấy bị đổ thì tôi cũng chẳng thấy xúc động gì lắm, vì đáng ra nó phải bị đổ từ rất lâu rồi.

Nhưng cái lỗ hổng định giá thuốc phi kinh tế kia phải được nhận diện và bịt lại, nếu không thì hết lớp này đến lớp khác lại lao vào thôi.

Có một trong hai cách:

Cách thứ nhất là: Bệnh viện được chủ động đàm phán mua thuốc theo giá bán buôn, sau đó được thanh toán với bảo hiểm y tế theo giá bán lẻ. Phần thặng dư đó được hạch toán vào chi phí hoạt động bệnh viện, trả lương nhân viên, tích lũy phát triển. Cái này là hoàn toàn bình thường theo pháp luật, được theo dõi sổ sách hạch toán rõ ràng minh bạch, không chạy vào túi riêng của ai.

Cách thứ hai là: Bảo hiểm y tế thay mặt nhà nước quản lý nguồn tiền, thì tự xuất tiền ra mua thuốc để ở kho của BHYT, các bệnh viện có bao nhiêu bệnh nhân, cần bao nhiêu thuốc gì thì cứ đến kho của BHYT mà lĩnh về. Thế là bệnh viện chỉ làm công ăn lương, hết đường ăn chia tiền thuốc nhé.

Tuy nhiên, cách thứ hai này nghe có vẻ không xong, vì thực ra thì chỉ là chuyển địa chỉ tham nhũng từ chỗ này sang chỗ khác mà thôi. Khó nhỉ.

Trong câu chuyện tôi vừa kể, các bạn có thể thay từ thuốc bằng máy móc, vật tư y tế, kit test... thì cũng tương tự và các bạn sẽ hiểu nội tình tham nhũng trong ngành y phần lớn do các kẽ hở về quản lý, vô tình hay cố ý mà để nguyên trong bao năm qua.

Nhưng thôi, mục đích của bài này không nhằm dạy nhà nước cách chống tham nhũng trong ngành y mà chỉ muốn nói lên tiếng nói ở dưới cùng xã hội là ngành y vẫn ổn, mặc cho có ai đấy làm mình làm mẩy là ngành y xao động lắm, suy tư lắm vì các vụ bắt bớ vừa qua.

Thân
Cụ này về hưu rồi nên viết không chính xác. Thầu thuốc đánh nhau sát ván cả chục năm nay, ở đó mà bán giá bán lẻ vào bệnh viện. :))

Em là thằng trực tiếp dính 2 vụ đưa người nhà đi viện trong tháng này các cụ ạ. Tình trạng thiếu thốn đến quay quắt vẫn đang tiếp diễn. Cũng có việc nọ kia nên đấu thầu chậm trễ. Tuy nhiên, em nghe râm ran là đa phần đã bị chấn chỉnh ra trò và vắt chân lên cổ làm, khả năng đến giữa tháng 7 sẽ cơ bản đầy đủ như trước. Nếu vẫn như này thì có lẽ nhiều bác sẽ lên đường đi an dưỡng. Không đùa với trên và đặc biệt là người dân lâu thế được đâu !
Chấn chỉnh với vắt chân quái gì, đi an dưỡng lại càng buồn cười. :))

Thiếu vật tư có ba lý do, một là trước đây thời điểm giao nhau giữa hai gói thầu vẫn thường bị thiếu, nhưng lúc đó bệnh viện vay mượn hàng các công ty dùng tạm. Giờ không ai xoay xở làm "sai" như thế nữa nên thiếu là thiếu luôn.

Thứ hai là mấy năm qua Covid nên lượng bệnh nhân trồi sụt thất thường, thầu năm 2021 số lượng thấp, đến 2022 hết dịch bệnh nhân tăng vọt thì hết hàng sớm hơn dự kiến.

Thứ ba là quán triệt tinh thần mua giá thật thấp, thấp đến mức tra đi xét lại rất mất thời gian, sau đó khi ra hồ sơ thì rất nhiều gói thầu bị vỡ vì không có công ty nào thèm bán hàng với giá đấy cả. Mỗi lần vỡ lại phải thầu lại, nên càng chậm.

Cả ba lý do trên, chẳng có lý do nào sai từ phía bệnh viện cả, nên họ rất yên tâm công tác. :))

Các bạn thích thuyết âm mưu với nhăm nhăm phồng mồm lên chửi chắc sẽ thất vọng đấy.
 

isak

Xe điện
Biển số
OF-350749
Ngày cấp bằng
14/1/15
Số km
2,158
Động cơ
297,876 Mã lực
Cụ cũng đã thấy bác sỹ nào cũng phải khám lâm sàng rồi mới đến xét nghiệm, tức là họ kết hợp cả 2. Cụ dựa vào đâu để bảo là xét nghiệm của họ là "cần" hay "không cần", hay đến khi có kết quả đúng với phán đoán của cụ thì bảo xét nghiệm đó là "không cần", khác gì luận đề sau 18h30? Cụ đã thấy được ngành Y luôn có xác suất rủi ro lại đi chỉ trích họ dựa vào đánh giá cán cân an toàn - chi phí theo chủ quan của cụ. Với bản thân em thì em sẵn sàng bỏ thêm mấy trăm ngàn để giảm thiểu % rủi ro, với cụ thì đánh giá rủi ro đấy quá thấp không cần phải bỏ tiền. Ở cương vị bác sỹ theo cụ họ sẽ quyết định thế nào để vừa lòng cả cụ và em?
Em xin kể một số tình huống bản thân em gặp trong viện gần đây thôi:
- Em đi khám gói tổng quát ở BV ĐHY cách đây khoảng 2 năm, trước khi đi em tìm hiểu qua và định sẽ đăng ký gói khoảng 3-4tr gì đó (có giới thiệu trên trang web), đến nơi bác sỹ khám xong chỉ định các xét nghiệm hết khoảng 1tr. Em hỏi lại thì bác sỹ bảo là tuổi của cậu chưa cần làm những xét nghiệm kia, phí tiền.
- Cách đây 2 tháng em đưa cháu em đi mổ ở Bạch Mai, khi vào mổ đưa cho đội gây mê 1tr để cảm ơn, họ đã nhận. Sau khi mổ xong họ gọi vào trả lại, vì vào họ thấy cháu em trước đó cũng đã phải mổ nhiều lần, họ bảo cầm tiền về để lo cho cháu.
- Cách đây hơn 1 tháng em đưa ông nhà em đi viện, đến lúc bác sỹ đến khám em gửi cảm ơn mà bác sỹ nhất định không cầm (ông nhà em ở phòng riêng không có ai xung quanh), bảo là coi như cháu nhận rồi nhưng biếu ông về để bồi dưỡng sức khỏe.
Tất cả những lần em gửi cảm ơn ở bệnh viện hay thầy cô giáo ở trường em luôn tâm niệm hoàn toàn là cảm ơn, vì em biết bác sỹ hay thầy cô thì thu nhập thực tế theo lương rất thấp, mình cảm ơn cũng coi như chia sẻ một phần với họ. Họ có được đảm bảo cho cuộc sống thì mới nói đến chuyện cống hiến cho nghề được. Trong môi trường nào thì cũng có người này người kia, nhưng với góc nhìn của em thì hầu hết bác sỹ họ làm trước hết vì bệnh nhân, còn vật chất thì ai chẳng cần (ai chẳng có gia đình, chẳng muốn cho vợ con có cuộc sống tốt hơn) nên chuyện họ kiếm ngoài cũng chấp nhận được. Thế nên em rất dị ứng kiểu chưa có bằng chứng gì, dựa vào định kiến và đánh giá chủ quan để chỉ trích họ.
Cụ viết dài quá đưa nhiều ví dụ chứng minh mạnh mẽ quá nên em chịu thua xin lỗi cụ luôn, chắc cụ muốn chứng minh là xã hội còn nhiều bác sỹ tốt. À cái này em đồng ý, và đúng thế thật, nhưng tiếc rằng cái việc cụ cứ “đưa tiền cảm ơn” dù trước hay sau cũng chỉ làm hỏng thêm những đồng chí tốt ít ỏi còn lại thôi. Cụ cứ coi nó là một loại hình dịch vụ đi, cụ trả đúng, trả đủ và nhận lại kết quả xứng đáng, không phải cảm ơn bố con thằng nào cả. Bác sỹ họ muốn được sòng phẳng như thế, chứ không phải kiểu cảm ơn “vì thu nhập theo lương rất thấp”… , em nói thật vì em trong ngành ạ.
 

shiluo

Xe container
Biển số
OF-424775
Ngày cấp bằng
25/5/16
Số km
6,865
Động cơ
134,860 Mã lực
Tuổi
43
Cụ viết dài quá đưa nhiều ví dụ chứng minh mạnh mẽ quá nên em chịu thua xin lỗi cụ luôn, chắc cụ muốn chứng minh là xã hội còn nhiều bác sỹ tốt. À cái này em đồng ý, và đúng thế thật, nhưng tiếc rằng cái việc cụ cứ “đưa tiền cảm ơn” dù trước hay sau cũng chỉ làm hỏng thêm những đồng chí tốt ít ỏi còn lại thôi. Cụ cứ coi nó là một loại hình dịch vụ đi, cụ trả đúng, trả đủ và nhận lại kết quả xứng đáng, không phải cảm ơn bố con thằng nào cả. Bác sỹ họ muốn được sòng phẳng như thế, chứ không phải kiểu cảm ơn “vì thu nhập theo lương rất thấp”… , em nói thật vì em trong ngành ạ.
Em biết bác sỹ (và cả giáo viên) họ rất muốn sòng phẳng, coi nghề của họ cũng như bao nghề khác, được làm những việc mà các nghề khác được làm: ví dụ như làm thêm, bán chuyên môn để tăng thu nhập. Chứ khoác cho họ tấm áo "từ mẫu - mẹ hiền" rồi soi đủ thứ, cấm cản đủ thứ.
Còn việc em cảm ơn vì em thấy họ xứng đáng, việc họ có nhận hay không cũng không làm họ xấu đi trong mắt em. Trừ trường hợp vòi vĩnh để làm khó bệnh nhân thì họ sẽ trở thành khốn nạn đấy là chuyện khác. Còn thực sự nếu bác sỹ không làm thêm ngoài, không có phòng khám ngoài; thầy cô giáo không dạy thêm thì thu nhập quá thấp, không tương xứng với những gì họ bỏ ra. Hiện tại cơ chế chưa giải quyết được thì em san sẻ với họ một phần thôi (tất nhiên có nhiều người không cần vì họ có những nguồn thu nhập khác, cái đó em không biết được).
 

ate1987

Xe điện
Biển số
OF-468744
Ngày cấp bằng
8/11/16
Số km
2,019
Động cơ
62,518 Mã lực
Cụ này về hưu rồi nên viết không chính xác. Thầu thuốc đánh nhau sát ván cả chục năm nay, ở đó mà bán giá bán lẻ vào bệnh viện. :))


Chấn chỉnh với vắt chân quái gì, đi an dưỡng lại càng buồn cười. :))

Thiếu vật tư có ba lý do, một là trước đây thời điểm giao nhau giữa hai gói thầu vẫn thường bị thiếu, nhưng lúc đó bệnh viện vay mượn hàng các công ty dùng tạm. Giờ không ai xoay xở làm "sai" như thế nữa nên thiếu là thiếu luôn.

Thứ hai là mấy năm qua Covid nên lượng bệnh nhân trồi sụt thất thường, thầu năm 2021 số lượng thấp, đến 2022 hết dịch bệnh nhân tăng vọt thì hết hàng sớm hơn dự kiến.

Thứ ba là quán triệt tinh thần mua giá thật thấp, thấp đến mức tra đi xét lại rất mất thời gian, sau đó khi ra hồ sơ thì rất nhiều gói thầu bị vỡ vì không có công ty nào thèm bán hàng với giá đấy cả. Mỗi lần vỡ lại phải thầu lại, nên càng chậm.

Cả ba lý do trên, chẳng có lý do nào sai từ phía bệnh viện cả, nên họ rất yên tâm công tác. :))

Các bạn thích thuyết âm mưu với nhăm nhăm phồng mồm lên chửi chắc sẽ thất vọng đấy.
Thế phải cải tổ chứ nhỉ .
Vật tư thầu dự trù trong năm . Nếu gần hết sớm hơn dự trù thì phải lên kế hoạch mời thầu để mua sớm trước chứ . Chứ ai lại để nước đến chân mới nhảy .
 

Mr. Toàn

Xe điện
Biển số
OF-118642
Ngày cấp bằng
29/10/11
Số km
3,244
Động cơ
407,819 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Thế phải cải tổ chứ nhỉ .
Vật tư thầu dự trù trong năm . Nếu gần hết sớm hơn dự trù thì phải lên kế hoạch mời thầu để mua sớm trước chứ . Chứ ai lại để nước đến chân mới nhảy .
Lên kế hoạch từ nửa năm trước rồi đó cụ 🤣
 

starview

Xe tăng
Biển số
OF-500801
Ngày cấp bằng
27/3/17
Số km
1,231
Động cơ
193,626 Mã lực
Lội thớt này em thấy lo lo vì tuần tới người nhà em định đi khám và xử lý u tuyến giáp, liệu có đủ vật tư, thuốc không nhỉ?
 

Mesocsic

Xe điện
Biển số
OF-738060
Ngày cấp bằng
2/8/20
Số km
2,235
Động cơ
83,464 Mã lực
Nơi ở
Đông Y Dương Quang

ubisapro

Xe trâu
Biển số
OF-335434
Ngày cấp bằng
19/9/14
Số km
33,624
Động cơ
970,395 Mã lực
Bệnh nhân vẫn là người chịu khổ đầu tiên. Hi vọng mọi việc vào quỹ đạo sớm.
 

LienPhuong

Xe điện
Biển số
OF-403748
Ngày cấp bằng
3/2/16
Số km
2,841
Động cơ
257,088 Mã lực
Các thuốc cùng thành phần nhưng chưa chắc hiệu quả đã giống nhau đâu cụ ạ . Không thế mà thằng thuốc ngoại nó lại bán đắt hơn thuốc nội nhiều thế .
Ngay bọn em dùng thuốc để tê tủy sống , 2 thuốc ( cùng thành phần , tỉ trọng ...) của 2 hãng dược nổi tiếng hàng đầu thế giới nhưng thực tế hiệu quả , tác dụng phụ cũng khác nhau khá rõ .

P/s mà ngay coversyl của cùng hãng mà sản xuất ở Đức vs Pháp tác dụng phụ và hiệu quả cũng khác nhau đấy cụ .
Nói về hiệu quả và tác dụng phụ phải có chứng minh cụ ạ, cụ viết thế là cảm tính không có nghiên cứu nào cả.
 

LienPhuong

Xe điện
Biển số
OF-403748
Ngày cấp bằng
3/2/16
Số km
2,841
Động cơ
257,088 Mã lực
Cũng không hiểu tại sao ngành y tế lại bị đánh mạnh thế, hay do covid. Những ngành khác còn tệ hơn mà không thấy gì, ví dụ quy hoạch, giao thông (đây là nguyên nhân gây chết người hàng đầu do chính con người trực tiếp gây ra) thì lại không làm gì cả.
Từ vụ bác sĩ vụ chạy thận là đã thấy lỗi hệ thống rồi.
 

TrumVietnam2

Xe tải
Biển số
OF-814692
Ngày cấp bằng
23/6/22
Số km
303
Động cơ
3,742 Mã lực
Nơi ở
Hà Đông
Đúng ra phải tặng thêm huân huy chương cho tập thể này. Lòi ra đc mớ
 
Chỉnh sửa cuối:

El Jefe 2

Xe điện
Biển số
OF-546776
Ngày cấp bằng
21/12/17
Số km
2,214
Động cơ
201,345 Mã lực
Tuổi
34
Các cụ nên tìm hiểu cho rõ.

Thuốc và vt y tế thiếu là thiếu trong danh mục được BHYT thanh toán, tức là thiếu ở cái thuốc phải mua bằng đấu thầu bằng vốn ngân sách được BHYT khống chế. Còn thuốc ngoài bảo hiểm, và ở bv tư nhân chả thiếu gì. Các cụ có thể chửi do làm chặt đấu thầu ko chấm mút gì được nên bv công ko mua thuốc nữa. Nhưng thưa các cụ là bv tư họ cũng quản ngân sách mua thuốc rất chặt, thậm chí còn chặt hơn bv công, vì nó đánh vào chính túi tiền của chủ bv. Vậy sao bv tư vẫn mua được mà bv công ko mua được?

Cụ nào đã làm thầu ngân sách nhà nước, đọc mấy cái văn bản gần đây của Bộ Y và BHYT về đấu thầu mua sắm thuốc ở bv công sẽ dễ dàng đọc vị được ngay là vấn đề vướng mắc ở cơ chế. . Tất cả các vawb bản của bộ Y và BHYT gần đây chỉ đá bóng trách nhiệm cho cấp bênh viện (đẩy nhanh, tăng cường, chủ động, phải đảm bảo ko được thiếu blah blah, NHƯNG PHẢI ĐÚNG VỚI CÁC QUY ĐỊNH PL), trong khi ko hề có hướng dẫn cụ thể nào. Khi cơ chế ko rõ ràng, thậm chi là không hợp lý, thì cấp thực hiện rất dễ bị quy vào "làm sai"
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top