Xin có vài ý kiến tham gia cùng cụ.
Em thì chắc là có duyên với cái món trà, vốn dĩ cũng gần 5 năm làm pv Tạp Chí Người Làm Chè (HHCVN) từ thời cụ Kim Phong còn làm Chủ tịch HH và Hiệp hội Chè hồi đó cũng rất có uy tin nhờ cái uy của bác Kim Phong ạ. Nhờ đó mà em có dịp đi hầu khắp các vùng chè, được thưởng thức khá nhiều loại trà ngon của các vùng miền. Nay thì em lại là dâu vùng chè Thái Nguyên
, mẹ chồng em cũng có trên dưới 40 năm trồng chè, chế biến và buôn chè ạ.
Nói về chè Tân Cương là ngon nhất bởi nó hợp với cái gu thưởng trà của người Bắc. Trà Tân Cương bây giờ không chỉ giới hạn trong cái xã Tân Cương đâu mà đã được quy hoạch ra 6 xã quanh vùng có khí hậu thổ nhưỡng không khác gì Tân Cương và Tân Cương đã trở thành Thương hiệu địa lý mà rất nhiều người lạm dụng nó, bởi không phải ai cũng tiếp cận được với trà Tân Cương chính hiệu để so sánh nó với Trà Thái Nguyên nói chung. Bản thân trà Tân Cương cũng bị lai tạp (giống), pha trộn để hạ giá thành và những gốc trà Tân Cương sau nhiều năm khai thác cùng kiệt nên ngày càng hiếm hơn nên người làm chè bây giờ họ rất ngại làm thứ trà đặc sản như Trà Móc Câu chẳng hạn (trà chỉ làm từ búp nõn), bởi nếu chỉ hái búp sẽ ko kinh tế, phải đầu tư chăm sóc rất nhiều thì căchef mới chóng ra búp.
Để có được ít trà này làm quà biếu tết và bán cho các mối quen sành trà, mẹ chồng em phải đặt nhà vườn, ủ phân hữu cơ để tăng cương chất cho đất, 1 tuần trước khi hái không phun bón bất cứ thứ gì (thế nên giá thành cao gấp 3 chè thường đấy ạ). Mỗi tháng cũng chỉ làm được 2-3kg để dành đến Tết. Trên mạng có rất nhiều bài mô tả về cái thứ trà Móc Câu, về cái thú thưởng trà của người sành trà, các cụ cứ seach ra để so sánh và ngẫm xem mình đang uống loại trà gì ạ.
Còn nói về Hoàng Bình, em cũng có dịp làm việc với nhà này đôi 3 lần (kể cả viết ps, viết chuyên đề qc cho nó ạ.
), trà Hoàng Bình loại đặc biệt của nó cũng chất lắm, giá cũng chất, trên dưới 1tr/kg, nó có nhà máy, vùng nguyên liệu ở vùng trà Tân Cương đồng thời cũng thu mua ở các nơi để làm ra nhiều loại trà từ thấp cấp đến cao cấp. Người làm chè vùng Tân Cương không thích bán cho nhà máy đâu ạ, họ cũng là dân buôn thứ thiệt, làm trà từ A-Z để bán trực tiếp đến người tiêu dùng, thế nên nếu các cụ sẵn sàng chi tiên để có thứ trà đặc sản chính hiệu, các cụ đặt hàng sẽ có người làm ngay theo yêu cầu của các cụ đấy ạ.
Còn nói cho bột ngọt để đánh lừa cảm giác, thì cái này cụ phải kiếm chứng nhá, kẻo tội cho người làm chè, họ cũng vất vả lắm. Người uống trà giờ họ cũng sành lắm, cái thứ ngọt lờ làm sao mà quyện với cái vị ngọt hậu, thơm diu chát nhẹ của trà Thái (chưa nói đến Tân Cương), uống là nhận ra ngay.
Em có bà cô ở TN kể là chè Tân Cương đúng là ngon nhất, nhưng vùng chè Tân Cương rất nhỏ, mà không ai vào đó mua được, chỉ có bạn bè của dân ở đó mua lẻ thì được, còn các con buôn không ai vào mua được với thằng Hoàng Bình TN, mà thằng HB này nó mua chè khắp nơi về, rồi trộn hết, xong vẫn xuất ra thị trường lấy mác Tân Cương, Tân Cương xịn không tới lượt các cụ mua đâu, bà cô em còn kể dân bán lẽ còn có 1 tiểu xảo này, họ mua chè về rồi làm lại, quay lại và cho bột ngọt mình hay nấu ăn vào để đánh lừa cảm giác, nên nhiều người không thể biết hương vị thật của chè. hàng thật khó mua lắm.