- Biển số
- OF-399765
- Ngày cấp bằng
- 5/1/16
- Số km
- 303
- Động cơ
- 354 Mã lực
- Nơi ở
- Hà Nội
- Website
- phuongchi3b.vn
Chuyện này bình thường. Em gặp nhiều lắm. Ở mạn Sơn La, nhà làm ăn xây biệt thự, mua nhà HN nhưng con cái vẫn chạy xe hàng như thường thôi ạ
Nhìn ở khía cạnh bề nổi thì giáo dục con biết quý trọng giá trị lao động rất tốt, nhưng ở khía cạnh chiều sâu là phải nhìn ra được những người lao động tốt vấn đề này với những Ông chủ lăn lộn từ ngày còn trẻ còn gặp nguy hiểm từ chính đám nhân công trợ lý của mình. Sự nguy hiểm này nó khúc mắc nhỏ với Tập đoàn VIn mà có kẻ đã thả rắn vào mương của Làng Biệt Thự đó. Quan hệ giữa người và người giữa những mqh càng phải va chạm giữa các tầng lớp xã hội phức tạp vô cùng. Dạy con như vậy - Cụ không nghĩ sẽ tạo mqh xã hội cho nó sao ? Neu thiếu gia này lái xe công trường - sẽ quen và giao tiếp với đám lái xe công trường - từ quen thành thân - thành bạn rồi ....ăn nhậu, sinh hoạt...etc. Không biết đâu là hoạ đâu là phúc.Được như vậy thì nhà cháu nó đúng là phúc lộc miên trường!
em tin là thật cụ ạ, đâu đó vẫn có những con người như thếChuyện cụ kể quá hiếm hoi ở cái đất này, em chả biết có tin được hay là không nữa
Chắc cụ ấy mất phanh, hoặc đơn giản là cụ ấy thích thế ạCụ vất vả quá, bán mảnh đất trẹo mẽo mà còn đi móc lốp, quên, móc cống làm gì?!
Gớm thật.
Ổng quẳng mấy triệu $ mua đất của cụ mà ko chớp mắt.Em đang lúi húi dưới cống nước thải, mấy khằng khảm công chỉ có đay mà không có nhựa đường làm ô nhiễm quá, đào lên làm lại thôi ...Nghe tiếng gọi, chú ơi... ngẩn lên nhìn, Khoa à... có việc gì thế, cháu bị sái cổ chân, chú lái hộ cháu cái xe về bãi được không ? thế lái xe đâu mà mày phải lái thế... dạ có mấy chục tấn đá dăm cháu chở cũng được... ử để chú rửa tay rồi chú lái cho.
Đánh con xe tải 4 chân, 22,5 tấn về bãi rút ngắt máy rút chia khóa để tao dìu mày vào.. mày nghỉ đi tham việc quá đấy cháu ạ...nó cười chả nói gì.
Thằng Khoa (tên thật) là con nhà giàu có tiếng ở đất Quảng, hồi bố nó mua đất của em, mình thì đang chết đói mà ổng quăng cả triệu đô mua đất không chớp mắt... sau nay chơi thân với với nhau mới biết lũ con ông đều ăn học tử tế, đứa xây đựng, đứa kiến trúc, con gái thì theo ngành kinh tế...sống trong ngôi biệt thự rộng cả chục nghìn mét vông mà chẳng bao giờ nghĩ mình là ông chủ, vẫn dùng điện thoại cục gạch như chú, vẫn việc gì cũng làm, không có thợ thì mình chám ngay thay vào được...
Thật là có những ông chủ có cách giáo dục con cực tốt, cũng có những thế hệ thanh niên cực kỳ chịu khó và cầu tiến...
Thật ngưỡng mộ lớp trẻ con nhà giàu, biết lao động.
Cái sự tích tụ kiến thức và kinh nghiệp qua lao động thực tiễn giúp định hình nhân cách, tính cách của con người, được học hành, đào tạo bài bản lại có kinh nghiêm thực tiễn và tính cần cù, không ngại vất vả sẽ giúp họ giữ và phát triển được khối tài sản khổng lồ của gia đình.
Một vài cụ/mợ cho rằng không cần thiết phải cùng làm việc với công nhân...điều này không đúng hoàn toàn, người chủ cần phải làm việc với người làm công cho mình (không thường xuyên), sự giao tiếp này rất quan trọng, sẽ giúp họ hiểu được rõ người lao động của mình. Không hiểu và không quản lý và sử dụng được người lao động thì không thể có tiền được đâu !
Mành đất đó của em cũng là một phần nhỏ của cả dự án... khi dự án mới san được nền, cần tiền bán mãi chả được thì tự nhiên có ông đi qua hỏi mua và mua rất nhiệt tình... nói giá là bác mua, bác chỉ bảo bác mua nhiều bớt cho bác một ít...Ô
Ổng quẳng mấy triệu $ mua đất của cụ mà ko chớp mắt.
Cụ bận đón con vơ tiền vào cốp chả buồn đếm.
Cụ ngưỡng mộ mấy đứa con ổng còn em lại ngưỡng mộ cụ quá.