Em 2 nam. 1 lớp 7 và 1 lớp 3. Trộm vía, từ bé đến giờ đánh kín em đúng 1 lần lâu lắm rồi. Từ đó đến nay, không đánh nhau nữa.
Nhất Mợ đấy.Con bé lớn nhà em hơn thằng bé 7 tuổi. Lúc em có bầu cũng nói chuyện với nó. Nhà có mấy quyển sách mẹ và bé nó đọc hết đến lúc đẻ em ra nó quản cả nhà luôn. Em nó khóc nó bảo mẹ phải xem em có tè hay ị không có con gì đốt có nóng hay lạnh ko... Lúc bé thằng em thần tượng chị, con chị đc mẹ cho tiền tiêu cũng hay tiết kiệm cho em, mà hòa thuận đc tới khi con bé học lớp 5-6 thôi, giờ suốt ngày trêu nhau rồi cấu xé nhau, nhưng con chị sai cái gì là thằng em vẫn làm ngay. Hay vào năm học con chị vẫn đi mua hết đồ sách vở bút mực xong về bọc sách cho em chứ mẹ ko phải động vào.
Có lần con lớn bảo "mẹ chả quan tâm đến em nên con mất hết cả thời gian với tiêu hết cả tiền cho nó" xong khóc lóc tùm lum luôn . Thằng em có năm cho đi chơi ở nc ngoài, con chị cứ thích đồ chơi mà mẹ tiếc tiền chưa quyết, nó đợi chị đi với bố xong ra kéo tay mẹ bảo mẹ mua đồ cho chị đi, chị thích lắm. Hồi nó 3 tuổi đưa con chị đi học thêm nhà cô, lúc ra đường nó bảo mẹ đổi trường cho chị đi, trường của chị xấu quá, trường con đẹp hơn mẹ ạ.
Năm kia nhà em đi Cúc phương, thằng em mỏi chân nhưng bố mẹ bắt đi, thế là con chị đành cõng em một đoạn dài, mà thằng em lúc đó cũng lớn rồi.
Nói chung là dù hay trêu trọc cấu chí nhưng cũng thương nhau lắm. Em cũng hay kể những chuyện như này cho chúng nó, rồi nói với em là chị thương em như này và đưa ví dụ ra hay ngc lại. Cũng hi vọng lớn lên chúng nó thương yêu đùm bọc nhau.
Còn bọn trẻ con dậy thì rất mệt, em khủng hoảng với con lớn từ giữa lớp 6 tới giờ luôn, nhưng giờ đỡ hơn chút rồi. Em có lỗi là lúc con lớn cuối cấp 1 đầu cấp 2 em ko có nhiều thời gian cho nó.
Thế nên các cụ có con nhỏ nên cố gắng theo sát con, nói chuyện và động viên gần gũi con. Gia đình ít nhất nên có một ng phải giành thời gian cho gia đình và con cái.
Méo biết, nên có dám bụp ông con đâuXưa mình có thế ko ông?
LCon bé nhà em cũng chuẩn bị vào lớp 1, nàng ấy nói chuyện dùng từ như cụ non, hóm hỉnh phết, mỗi tội hơi bướng 
Thật ạ? nguy hiểm quá!Chưa gì cả đâu.
Khi nào nó dậy thì, nó sẽ bắt đầu cãi lại bố mẹ leo lẻo, thậm chí nói xấu bố mẹ (với bạn bè). Nó sẽ ở dơ 3 ngày mới tắm, 7 ngày mới gội đầu 1 lần. Thậm chí ra khỏi nhà là nó còn nói tiếng...đm văng tục với bạn bè.
Ở nhà thì bố mẹ nói gì nó cũng...dạ nhưng ko làm. Đầu óc thì lơ ngơ dặn trước quên sau. Học lỡ bị cô giáo mắng là làm mình làm mẩy nói xấu cô giáo...
Em thì chả đc như cụ vì em toàn gáiHôm nay cô con gái em (8,5 tuổi) oánh em trai (2,5 tuổi) Bà nội vào mắng và oánh nó, nó lại bật lại bà luôn. Bà gọi em lên, Nó nhìn em đầy tức giận và có cả sự thù ghét trong mắt, em hoảng quá, rõ ràng nó rất ngoan mà thay đổi kỳ lạ em không sao hiểu được.
Em gọi vào phòng, dỗ mãi nó mới chịu ngồi cạnh, em tâm sự và phân tích mãi để hiểu con có vấn đề gì và cho con hiểu con sai ở đâu. Hóa ra nó cảm thấy em nó giành hết sự quan tâm và yêu thương của ba mẹ, mặc dù nó không ghét em nhưng lại rất dễ tức giận và không kiểm soát được hành động. Em mât cả tiếng để tâm sự và dỗ dành, để con hiểu được rằng ba mẹ vẫn thương nó như trước, thậm trí con còn được chiều chuộng hơn em rất nhiều. May là em bình tĩnh không oánh con nó chứ không thì lại to chuyện. Chúc cccm một tuần hạnh phúc
E nghĩ nên rạch ròi quyền và trách nhiệm ngay từ khi nó có nhận thức. Cháu e nó có thể lục tung tủ quần áo để chơi, nhưng chơi xong phải tự gấp đúng chỗ. Nó hơn 4tuoi. Trăm lân như 1, bắt buộc tự dọn.Tầm tuổi này rất dễ xảy ra tị nạnh, bà chị em cũng có 2 đứa suốt ngày cãi vã giành đồ, đến mức mà sinh nhật cháu em phải chọn đồ cả 2 đứa chơi chung đc.
Nhà e cũng tình trạng thế đây cụ. Lắm lúc cũng thương đứa lớn vì nhưng k biết làm cách nào để con hiểu và thông cảm đcHôm nay cô con gái em (8,5 tuổi) oánh em trai (2,5 tuổi) Bà nội vào mắng và oánh nó, nó lại bật lại bà luôn. Bà gọi em lên, Nó nhìn em đầy tức giận và có cả sự thù ghét trong mắt, em hoảng quá, rõ ràng nó rất ngoan mà thay đổi kỳ lạ em không sao hiểu được.
Em gọi vào phòng, dỗ mãi nó mới chịu ngồi cạnh, em tâm sự và phân tích mãi để hiểu con có vấn đề gì và cho con hiểu con sai ở đâu. Hóa ra nó cảm thấy em nó giành hết sự quan tâm và yêu thương của ba mẹ, mặc dù nó không ghét em nhưng lại rất dễ tức giận và không kiểm soát được hành động. Em mât cả tiếng để tâm sự và dỗ dành, để con hiểu được rằng ba mẹ vẫn thương nó như trước, thậm trí con còn được chiều chuộng hơn em rất nhiều. May là em bình tĩnh không oánh con nó chứ không thì lại to chuyện. Chúc cccm một tuần hạnh phúc
Em từ từ lão ạ. Do vẫn đang trong thời gian chờ xét nghiệm mới do sau 3 thánh điều trị sẽ xét nghiệm lại. Em định làm sớm hơn nhưng dạo này dịch quá nên em cứ từ từLàm đứa nữa đi thôi lão. Cho Nhím nó vui.
Để các cụ hiểu được thế này em thấy gian nan. Ông bà với cháu gần bằng nhau nên đều khó nói cả.Ông bà ko nên (thực ra ko có quyền) đánh cháu, chỉ nhắc nhở khuyên bảo. Có gì nên để bố mẹ xử lý.
F1 nhà em cũng vừa báo đc vào trường nó thích. Giờ phải dỗ tiếp để nó học hành tử tế đến khi đỗ đại học. Tầm này nó cao hơn mình rồi. Không to giọng hay quát mắng đượcKu lớn nhà em năm lớp 8, 9 tuổi dở ông dở thằng cũng mệt lắm, cũng phải lựa nhiều. Cuối năm lớp 9 thi vào c3 đến nơi mà chả học giề, đúng là phát zồ, về cứ tưng tửng, hỏi thì bảo chả thi cũng đỗ . Sau bố cũng ngồi nói chuyện, phân tích đủ kiểu, lúc đấy mới lao vào học, may mà kịp, vào được c3 lại trường ưng ý! Thở phào
Nhà em 2 gái 1 trai, may tòi được thằng cu không là bà nội cũng liếc suốt đấy ạEm thì chả đc như cụ vì em toàn gái
Do bố mẹ chứ tại gì con vụ này.Chuyện ko phải của riêng nhà nào, các bậc bố mẹ Việt khá kém về mặt giao tiếp/ chia sẻ tâm tư với con cái: