Xưa Thánh Gióng hơn 3 tuổi mới biết nói cơ mà, lo gì.
Thằng em em đến 3 tuổi mới bật ra tiếng nói đầu tiên cụ nhé. Giờ nó là thạc sỹ kiêm giảng viên cho nên cụ khỏi lo điBẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Cái khái nhiệm nhiều hay ít nó chung chung, nhưng ví dụ 1 tòa chung cư 25 tầng có 5-7 ca, 1 tầng chung cứ có thể có 1-2 ca chậm nói...e đánh giá là nhiều.Thảo nào cụ thấy nhiều gặp nhiều.
Cụ ơi, em muốn chia sẻ để cho một số cụ hiểu rõ về vấn đề tự kỷ, tránh hoang mang không đáng có. Em là người trong cuộc nên chắc chắn có nhiều trải nghiệm hơn những ai chỉ nghe hoặc nhìn thấy. Cái này chắc cụ cũng hiểu quá rõ. Như con em, em có bảo không can thiệp đâu nhưng nếu đã là tự kỷ điển hình nhé thì không bao giờ trở thành một người bình thường đc, chỉ là đỡ phần nào thôi bởi nhận thức của trẻ tự kỷ không hoàn toàn do bản thân nó mà đôi khi do được truyền dạy nên tất nhiên không thể bằng người bình thường vì ai có thể dạy hết được mọi thứ.Em k nói riêng về tự kỷ mà nói cả về chậm phát triển.
Khoa học hiện nay chưa xác định rõ tự kỷ nguyên nhân ở đâu và cơ chế ảnh hưởng như thế nào.
Do đó em k hiểu hết được. Và cụ/mợ cũng k thể khẳng định nhận thức của trẻ tự kỷ không thay đổi được. Kiểu nói của cụ/mợ gây ra 1 sự hiểu lầm tai hại là: trẻ tự kỷ k can thiệp được và k cần can thiệp, và nếu k tự kỷ thì k cần can thiệp cũng ok.
Em vẫn tin giao tiếp với bố mẹ, gia đình, can thiệp sẽ giúp trẻ tham gia được 1 phần cuộc sống của xã hội Và niềm tin của em được củng cố qua những con người, sự việc cụ thể. Nhưng phải nói thật, giáo dục trẻ tự kỷ cực kỳ vất vả, phải có tình yêu, sự hy sinh lớn lao và một phần khả năng sư phạm nữa nên k phải ai cũng làm được.
Theo quan điểm cá nhân, em thấy nên xem lại tiêu chuẩn đánh giá tự kỷ của mình, bằng không thật sự rất tội cho nhiều bé bị quy thành tự kỷ dù chỉ hơi ít giao tiếp, ít nói, tính khép nép hay tiếp thu chậm (nhưng vẫn chịu học). Chẳng hạn lớp cháu em, có một đứa bị liệt vào dạng "đặc biệt" nhưng em tiếp xúc thấy chẳng vấn đề gì nghiêm trọng lắm, vẫn lên lớp đều dù có thể học không giỏi. Còn nếu là tự kỷ thật sự thì khủng khiếp lắm, trẻ hoặc đập phá (ở đây là vô thức chứ không phải nó là đứa nghịch ngợm) hoặc bỏ ra ngoài lớp, lang thang đi chơi hoặc nhẹ hơn là không thể học được.Cái khái nhiệm nhiều hay ít nó chung chung, nhưng ví dụ 1 tòa chung cư 25 tầng có 5-7 ca, 1 tầng chung cứ có thể có 1-2 ca chậm nói...e đánh giá là nhiều.
Hoặc nếu cụ mợ nào có con vào cấp 1 để ý sẽ thấy mỗi lớp 1 đều sẽ có 1-2 trường hợp trẻ VIP. Như vậy em cũng tính là nhiều rồi cụ ah.
Phổ tự kỷ chia thành nhiều cấp độ khác nhau. E hiểu ý của cụ mà. Những vấn đề cụ nói đều đúng. Chỉ là k phải mọi người đều hiểu. Ở trong còm đó em có nói đến vấn đề trẻ chậm nói và trẻ VIP. Nếu ai đã từng vướng đến vấn đề này họ sẽ hiểu ý em nói. Còn nếu mọi người k hiểu thì bỏ qua thôi ạ.Theo quan điểm cá nhân, em thấy nên xem lại tiêu chuẩn đánh giá tự kỷ của mình, bằng không thật sự rất tội cho nhiều bé bị quy thành tự kỷ dù chỉ hơi ít giao tiếp, ít nói, tính khép nép hay tiếp thu chậm (nhưng vẫn chịu học). Chẳng hạn lớp cháu em, có một đứa bị liệt vào dạng "đặc biệt" nhưng em tiếp xúc thấy chẳng vấn đề gì nghiêm trọng lắm, vẫn lên lớp đều dù có thể học không giỏi. Còn nếu là tự kỷ thật sự thì khủng khiếp lắm, trẻ hoặc đập phá (ở đây là vô thức chứ không phải nó là đứa nghịch ngợm) hoặc bỏ ra ngoài lớp, lang thang đi chơi hoặc nhẹ hơn là không thể học được.
Con em 2,5 năm cũng y con cụ. Không nói rõ được từ nào, cứ làm tràng dài chả nghe ra ngôn ngữ nào cả, mà cái gì cũng biết, nhưng bảo nói theo mình như,: bà,mẹ ,bố ,chị vv thì không nói. Mẹ nó cứ cuống lên bắt cho đi khám mấy lần, bs hỏi linh tinh, bố mẹ kê khai mấy tờ giấy kết luận chậm ngôn ngữ, tự kỷ bla bla gì đó. Cho đống thuốc đủ loại tốn tiền chả uống gì sất. Về em cấm tiệt không cho xem các chương trình hoạt hình có tiếng nước ngoài,em đoán cháu bị rối loạn ngôn ngữ. Quả đúng vậy, đến 3 tuổi nó nói đủ câu , chủ vị dài như người lớn luôn. Đến giờ nó 3,5 tuổi, câu gì cũng biết y như người lớn, không ngọng tẹo nào. Nói câu đúng ngữ cảnh khác hẳn bọn cùng tuổi, bỏ qua giai đoạn bập bẹ,bi bô. Có điều thỉnh thoảng nó sọng một tràng như tiếng nước ngoài, em lại phải nhắc : con nói cho rõ vào chứ,thế thì ai nghe được. Nó đáp: con cảm ơn bố. Em bảo bố cảm ơn con nó lại đáp : không có ...gì.Dạ vâng,nó biết hết,mỗi tội ko nói,cứ i a i o .
Mà dậy nó nói khó lắm,nó ko nghe toàn lảng chơi cái khác
Nói được rõ từ thì không lo, đây nó u,ua không bật được ra âm đơn thì mới lo cụ ạ.Con em 23 tháng rồi mà chỉ được mỗi câu Bà ơi
Đây còn ko thèm trườn cụ ạ. Ngồi xong vịn đứng lên là đi. Đợt đấy em đưa đi khám dinh dưỡng liên tọi vì sợ thiếu canxi.Thằng cháu em nó chỉ trườn rồi 11 tháng đứng dậy đi luôn .