- Biển số
- OF-533992
- Ngày cấp bằng
- 25/9/17
- Số km
- 5,569
- Động cơ
- 408,864 Mã lực
Trẻ chậm biết nói thường rất thông minh cụ chủ ạ. Cụ không phải lo gì đâu.
Cho đi học mẫu giáo đi. Tiếp xúc với các bạn con sẽ nhanh biết nói hơn. Con trai thường chậm nói hơn con gái. Cu nhà em 2 tuổi vẫn nói được chưa nhiều, trong khi con chị 14 tháng nói ầm ầm rồiBẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Việc nhận ra và chấp nhận việc trẻ có dấu hiệu tự kỷ phải rất tinh ý và công tâm; vì việc này nếu nói sai rất mếch lòng và ảnh hưởng tới tâm lý chung của bố mẹ cháu cũng như cả nhà.Cái chuyện người này bảo có, người kia nói không là bình thường thôi mợ ơi. Em lấy ví dụ như con em. Khi nó còn bé (không phải bây giờ khi dấu hiệu tự kỷ điển hình đã quá rõ), gặp không ít người có kinh nghiệm đều bảo không phải tự kỷ đâu vì bé nhà em nhìn rất lanh lợi, khuôn mặt không hề có một nét của trẻ tự kỷ còn diễn tả như thế nào thì nói thật mợ phải tiếp xúc nhiều mới nhận ra được còn em mô tả nó ra sao thì thật em chịu. Do đó nhìn bề ngoài hay vài hành động chẳng hạn chạy nhảy chơi bời mà kết luận thì không đúng.
Bản thân em cũng chỉ dựa vào kinh nghiệm thực tế bản thân bởi là người trong cuộc để chia sẻ thôi chứ không dám khuyên bảo gì ai. Như em vẫn nói rằng cái nhận thức của trẻ là quan trọng nhất. Nhận thức kém, yếu tùy theo độ tuổi thì em e rằng là trẻ có vấn đề. Chẳng hạn trẻ đến 2 tuổi rồi mà không biết những thứ xung quanh nó (chưa cần quan tâm nó có nói hay không) thì rõ ràng không thể bình thường được. Ví dụ bé thứ 3 nhà em (sinh tháng 6/2018) thì từ lúc trên 1 tuổi nó đã biết lấy hay chỉ các thứ như hộp sữa, các bộ phận trên khuôn mặt, điện thoại,...Nhìn chung là các thứ thân thuộc.
Em có đến 3 con, chỉ bé đầu là bị nên dựa vào quá trình phát triển của 3 bé, em cũng tự nhận ra một số thứ rất thực tế, chẳng hạn như vấn đề nhận thức em đã đề cập. Cái này em tin không ít bác sĩ nói đến đâu mà chỉ toàn chăm chăm dựa vào các quy chuẩn để phán.
Em nói thật nếu đã là trẻ tự kỷ thì đừng bao giờ mong trở thành hoàn toàn bình thường trên mọi phương diện, kể cả có can thiệp. Kể cả khi đã lớn, vẫn sẽ tồn tại một vài nét gì đó không bình thường, hiểu nôm na là hành vi không như người bình thường nhưng hoàn toàn là vô thức chứ không phải cố tình. Có một số trường hợp bố mẹ cứ bảo con bị tự kỷ sau vài năm nỗ lực chữa khỏi hoàn toàn và giờ cháu nó như người bình thường, Em xin nói luôn đấy chỉ là hiểu nhâm hoặc bị một số người phán bừa là tự kỷ nên cứ nghĩ như vậy chứ thực ra chỉ là chậm phát triển một số thứ mà thôi như chậm nói hay chậm giao tiếp.Việc nhận ra và chấp nhận việc trẻ có dấu hiệu tự kỷ phải rất tinh ý và công tâm; vì việc này nếu nói sai rất mếch lòng và ảnh hưởng tới tâm lý chung của bố mẹ cháu cũng như cả nhà.
Như chuyện nhà em, F1 nhà bà chị gái kém F1 nhà em gần 1 tuổi; 2 nhà cũng ko gần nhau nên ko có cơ hội tiếp xúc nhiều, thi thoảng sang chơi thì hay so sánh là thằng này nó chậm (nói, biết) hơn cu nhà mình thôi chứ cũng ko dám nhận xét sâu. Đến quãng nó khoảng 20-22 tháng thì cu nhà em đợt đó bị sốt dài ngày nên bà nội phải cho cả con nhà bà chị qua nhà em để trông 2 đứa. Ở cùng nó mấy hôm thì em mới để ý rõ hơn các hành vi của nó: ko biết tên mình, ai gọi ko chú ý & ko giao tiếp bằng mắt; rất thích các loại quạt, bánh xe; khi chơi với con nhà em thì hầu như là ko biết cách chơi; hay đánh phá chứ ko hợp tác.
Vì là người trong nhà và cũng có con same same tuổi nên em mới tìm hiểu thêm & báo với nhà anh chị là thằng bé có dấu hiệu tự kỷ chứ ko phải là chậm bình thường. Oba kia lúc đó mới hốt hoảng chứ trước giờ cũng ko để ý hoặc nghĩ con bị vậy. Vì ở nhà bà trông thường toàn lanh quanh trong nhà, ít tiếp xúc với người khác, trẻ con cùng lứa nên nó bị "mất kết nối". Cả nhà quyết định cho nó về quê để thay đổi môi trường vì nghĩ vẫn còn sớm, còn kịp.
Sau khoảng 2-3 tháng về quê, tiếp xúc với nhiều người, không gian thoáng thì cháu nó có tiến bộ hơn, gọi biết thưa và bước đầu biết giao tiếp mắt. Sau đó cũng cho nó đi học mẫu giáo như trẻ khác, cháu vẫn chịu nhưng bị chậm ăn (ăn cứ phải đút, ko đút ko ăn hoặc chớt chat), vs vẫn lung tung (đi tè thì tự đi nhưng đi ị là kiểu cứ tự nó tòi ra chứ ko kịp đòi); học số rất tốt & tiếng anh nhanh. Nói chung cháu tập trung tốt, thích học cái gì (số) thì học rất nhanh & nhớ rất tốt; còn tay chân thì cứ kiểu lều khều, ko khéo tay.
Đến hiện tại cháu gần 4t, em cảm nhận thì về trí tuệ nó phát triển đc 80-85% so với con nhà em tầm tuổi: nhận biết hết mọi thứ xung quanh, có tư duy và tò mò; nhưng về ngôn ngữ, hành vi và xúc cảm thì kèm hơn. Về ngôn ngữ cháu nói ngọng, nghe quen mới nhận ra được & hiện tại vẫn chưa biết khác phục thế nào, ko biết có phải can thiệp về ngôn ngữ ko chứ dạy ko ăn thua; cháu cũng diễn tả đc ý muốn của bản thân, nói đc câu dài nhưng ko phức tạp và hay nói theo đuôi người khác. Về hành vi thì vẫn vậy: ăn phải đút mới chịu ăn, tè thì tự đi nhưng ị thì cứ tự ra quần (kiểu chưa/ko kiểm soát đc); tay chân vẫn lêu ngêu kiểu hậu đậu chứ chưa có sự khéo léo (con nhà em thì cầm kéo, cầm bút, cầm thìa đũa rất khéo), biết đi xe thăng bằng. Về cảm xúc thì em cảm giác cháu ko hiểu nhiều về các cảm xúc, nó chỉ có 1 số ít cảm xúc chứ ko biết/thể hiện đc nhiều; ít đồng cảm đc cảm xúc của người khác để điều chỉnh hành vi bản thân. Khi chơi thì vẫn hay giằng/đòi đồ bằng được; nếu ko đc đáp ứng thì sẽ hờn, ăn vạ rất to.....
Theo các cụ có kinh nghiệm thì trường hợp như của cháu là ở mức độ nào? Có phải can thiệp bằng phương pháp hay trường lớp gì ko hay cứ để nó tự hoà đồng? Em thì có cảm giác về trí tuệ nó sẽ phát triển đc cơ bản bt vì nó thích cái gì thì sẽ rất chú ý; nhưng về trí tuệ xúc cảm thì khó. Sau này đi học nó sẽ khó hoà đồng và dễ bị tổn thương. Em mới chỉ khuyên anh/chị tích cực phải quan tâm, kiên nhẫn với nó, đặc biệt về cảm xúc; tích cực cho nó chơi với trẻ cùng lứa và can thiệp khi cần thiết.
Không vấn đề gì cụ, thằng cu nhà em đúng 20 tháng, khi đi bệnh viện bật được từ "Bác sĩ" (tất nhiên là nói rất ngọng). Rất ngạc nhiên, vì lần đầu tiên nói mà lại là từ 2 âm tiết! Bác cứ bình tĩnh, CHẬM chứ không phải là KHÔNG!Bẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Không sao đâu cụ, e có đứa cháu 3 tuổi mới nói, giờ học hành thông minh lắm, chả thua bạn nào trong lớp cả. tuy nhiên để yên tâm cụ cho đi khám ở bệnh viện nhi. họ cho đi kiểm tra là biết ngay ý mà. đỡ lo.Bẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Chậm đi thì đói , chậm nói thì giàu .Bẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Không sao cụ nhé! Nhiều bé chậm đến 3t cơ. Cụ theo dõi thính lực của bé xem sao (gọi cháu có phản ứng không?).Bẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Không lo đâu cụ. Cụ xem cháu nó phản ứng với âm thanh ntn. Tiếng cười, hò hét có bất thường ko.Bẩm các Cụ,mợ.
Cu nhà em này đã tròn 19 tháng rồi mà chưa nói được một từ nào,không biết nó có bị sao không nữa, em lo quá các Cụ ạ.
Có Cụ nào có kinh nghiệm gì quý báu chỉ bảo giúp em với ạ.
Em định tròn 2 tuổi mà nó không nói là em cho gặp bác sĩ xem sao.
Cám ơn các Cụ.
Cụ ơi, inbox em thông tin cô giáo dạy chậm nói đc k ạ. Con nhóc nhà em cũng đang bị chậm nói. Tks cụ nhiều ạ.Còn em cả 2 thằng đều chậm. Thằng thứ 2 còn 3 tuổi và vẫn chưa nói gì. Được cái vẫn phản xạ tốt, sai gì làm nấy. Chỉ tội lười. Phải ép thì mới nói 1 từ một. Có hôm nó ngồi với thằng anh trên cùng một ghế nó kêu "chật quá" mà mình giật hết cả mình (lúc đấy 1 từ còn chưa chịu nói). Em bảo con nói lại đi đủ kiểu íu chịu nói gì.
Sau cho đi học một cô chuyên dạy bọn chậm nói thì tầm mấy tuần sau bắt đầu nói đc. Giờ thì 6 tuổi nói nhiều đến mức nhức cả đầu.