- Biển số
- OF-8155
- Ngày cấp bằng
- 15/8/07
- Số km
- 3,046
- Động cơ
- 566,400 Mã lực
Hình như vì cái đĩa thịt với ít lạc rang ấy mà cụ chủ thớt mất đời giai với cái con bé ấy thì phải
Iem nhớ chỗ sông Tô Lịch, ngay chỗ cổng A8, có cái quán bán cháo lòng. Bắt đầu vào ĐH có tí xiền, mấy ông anh rủ ra ăn, trời ơi sao mà nó ngon thí không bít. Sau đấy hình như em chỉ ăn lại được 1 lần nữa. Phần vì hết xiền, với sau đấy quán bị dẹp. Nhớ y nguyên cái cảm giác trời tối lạnh, húp bát cháo rồi hí hoáy tìm miếng dồi lợn, lại được xem tivi trong lúc ănTrước e toàn ăn khu tam giác BK. Rẻ, nhiều. Thỉnh thoảng có điều kiện làm xuất cơm giang thập cẩm của quán chị béo ngay ngã 3. Giá 4000/ suất.
Sáng thì hay ăn xôi hoặc bánh mỳ của vợ chồng ông già béo.
Vào ban ngày xem vui hơn cụ ạNghe các cụ kể làm em tính bỏ cơm tối để vào ký túc xá ăn cơm cùng sinh viên đây ạ
1 lần bọn em đi lao động cộng sản nạo vét mương giúp bà con. Trong khi làm hò nhau bắt lươn, cuối buổi được lưng xô, con to nhất bằng ngón tay út, con nhỏ nhất bằng cái đũa. Thế mà về nấu 1 chậu cháo, chậu giặt các cụ nhé (làm cóc gì có nồi), thế ma hơn chục tằng tẩn hết bay.cụ nhắc làm e nhớ ngày xưa quá, có đợt cả lũ hết tiền mang gạo ra thả vào mỡ rang không đc, nấu cháo không may có thằng nhà lạng sơn có túi rong ăn liền thả vào húp
1 lần bọn em đi lao động cộng sản nạo vét mương giúp bà con. Trong khi làm hò nhau bắt lươn, cuối buổi được lưng xô, con to nhất bằng ngón tay út, con nhỏ nhất bằng cái đũa. Thế mà về nấu 1 chậu cháo, chậu giặt các cụ nhé (làm cóc gì có nồi), thế ma hơn chục tằng tẩn hết bay.
Khu bát giác ngày trước còn có cafe xem phim chưởng, cứ đến 10h thì hết chưởng và chuyển sang xem XXXCó cụ nào ăn cơm tam giác Bách Khoa không ợ? Nhộn nhịp, đông vui thôi rồi, mỗi tội bên cạnh cái sông có dòng nước đen ngòm, nhưng nói thật là thời đấy ăn vẫn ngon, giờ nhớ lại lại thấy thèm
Em dự rằng ở đây rất ít cụ được ăn bèo tây (hay còn gọi là lục bình đấy ạ). Lấy cái phần phình ra chỗ cuống là tước sạch vỏ di, bóp muối rửa sach ... Lúc này nó chả khác gì dọc mùng. Đêm đi bắt ếch nhái, ễnh ương ... về nấu cùng với bèo Tây ... ăn ngon thế .... Món này là do mấy ông trước là trinh sát chế biến.Lươn cống quá ổn giờ cụ vẫn mạnh khỏe đấy thôi
Cái thời màn hình JVC với Sony 14inc dọc bên đường chiếu phim chưởng ấy, bọn em ghét quán nào đi xe đạp qua cầm điều khiển từ xa tắt cái bụp.Khu bát giác ngày trước còn có cafe xem phim chưởng, cứ đến 10h thì hết chưởng và chuyển sang xem XXX
Kụ này thời sinh viên sống như ông Hoàng, em toàn cơm nhà bếp 300vnđ/ bữa chỉ có 1 bát cơm, mấy cọng rau muống trong bát nước được gọi là canh, và mắm là nước muối đun sôi với cơm cháy để lấy màu. Hôm nào có ông nào về quê lên có xèng mà được chiêu đãi 1 quả chứng vịt lộn thì sướng cả tuần.Hôm nay có tí việc vào trong trường cũ xin ít giấy tờ ghé căng tin ăn trưa và xem có gì thay đổi không, bao kỷ niệm cũ bỗng ùa về trong cái giá rét mùa đông mà thấy lòng ấm áp quá. Em có mẩu chuyện cũ chia sẻ cùng các cụ cho vui.
Lại nhớ hồi SV ăn cơm bụi, hôm ấy đi ăn muộn chỉ còn thịt luộc thái mỏng như giấy pơ luya và lạc rang, sờ túi thấy đủ tiền nên bụng bảo dạ gọi hẳn thịt luộc cho đủ chất bớt lạc rang muối lại, cùng gọi món với em có một em SV khoa "ngại nghĩ" nó gọi cả thịt cả lạc rang và ngồi chung một bàn chiếu tướng nhau. Mâm bát thịnh soạn hai đĩa thịt , hai bát canh, hai bát nước chấm, một đĩa lạc rang của em nó, và thêm đĩa cháy của em Nói thật em vô duyên quá cơ, vốn tính hay quên cứ nghĩ đĩa lạc rang kia là của mình nên cầm cả đĩa gạt vào bát ăn cho tiện và em gạt cho 2 gạt đi luôn cả đĩa ngồi vô tư lùa cơm nhai mắt đảo như rang lạc ba bề bốn bên lại thấy em nó cứ mủm mỉm cười rõ dở hơi, ngó từ trên xuống dưới thấy cửa sổ vẫn đóng chắc chắn an toàn lại càng khẳng định con này dở hơi sao mà cứ nhìn mình cười hết âu cơm với lạc rang cầm nguyên đĩa thịt gạt dàn đều vào miếng cháy vàng ươm giòn tan to như cái bánh đa bẻ đôi và tiếp tục gặm cho đến hết, bê bát canh húp cái xoạt coi như xong. Bỗng dưng con bé dở hơi nó đẩy cái đĩa thịt chưa ăn hết của nó lại phía em còn kéo đĩa nhẵn của em về phía nó như kiểu sắp mâm cho gọn gàng trước khi ăn, vốn tính hay quên lại nghĩ sao mình lại để thừa phí phạm và đôi đũa của em lại múa thêm một đường vào đĩa thịt còn lại toàn mỡ, em Sum một phát nhẹ nhàng qua bát nước mắm và kết thúc gọn gàng con bé mắt chữ O mồm chữ A không nhịn được cười, như sợ em bẩu nó hâm bèn thanh minh "hình như anh gắp nhầm của em !" lúc này em mới chợt hiêu ra vấn đề và sau đó thế nào thì các cụ chắc cũng đoán được sau này bọn em thân nhau phết đấy.
Thời cụ nó khác thời em có thịt rồiKụ này thời sinh viên sống như ông Hoàng, em toàn cơm nhà bếp 300vnđ/ bữa chỉ có 1 bát cơm, mấy cọng rau muống trong bát nước được gọi là canh, và mắm là nước muối đun sôi với cơm cháy để lấy màu. Hôm nào có ông nào về quê lên có xèng mà được chiêu đãi 1 quả chứng vịt lôn thì sướng cả tuần.
ngọt nước thế còn gì nữa cụ , giờ e sợ cơm bụi không nấu ăn thì e đi ăn bún phở thôi1 lần bọn em đi lao động cộng sản nạo vét mương giúp bà con. Trong khi làm hò nhau bắt lươn, cuối buổi được lưng xô, con to nhất bằng ngón tay út, con nhỏ nhất bằng cái đũa. Thế mà về nấu 1 chậu cháo, chậu giặt các cụ nhé (làm cóc gì có nồi), thế ma hơn chục tằng tẩn hết bay.